Cảm giác cô đơn thầm kín mà cô giữ lại đang ngày càng đè nặng lên vai cô, khiến bản chất con người của cô dần biến mất. Thay vào đó, tâm trí của cô đã hòa quyện với màn đêm mất rồi.
Bỗng nhiên, con đường bỗng trở lên u tối, tiếng còi xe từ đâu vọng lại, dai dẳng không dứt phá đi không gian tĩnh lặng.
Linh ngạc nhiên, cô nhìn về phía sau. Đó là chiếc xe máy cũ kĩ không ai lái cả. Nó điên cuồng lao trên con đường mà bên chỉ toàn là đồng ruộng phi thẳng về phía cô. Tốc độ của nó vô cùng khủng khiếp. Tiếng xe cứ ngày một lớn, ngày một lan rộng như muốn nuốt chửng cô.
Mọi việc diễn ra rất nhanh chóng. Một chút thôi. Chỉ một chút nữa thôi, cô sẽ là bị đâm chết, là bị ngã chết. Vậy mà mọi chuyện lại chẳng như thế. Khóe môi cô khẽ nhếch lên. Cảm giác như là sức ép quanh cô có thể đè ép cái thứ trước mặt.
Cuối cùng, chiếc xe cũng không chịu nổi mà hiện hình. Nó là một con yêu quái kinh tởm. Tối đến, nó trốn ở khắp mọi nơi trong khắp mọi nhà để ngầm hút linh khí của con người trong lúc ngủ, con nào hút được nhiều thì con ấy càng khỏe. Và lần này, con ác quái này đã đạt gần tới đỉnh cao của sức mạnh nên đang tìm một đối tượng tốt. Đó chính là cô.