Chật vật?
Trong khi nữ nhân viên bán quần áo còn đang ngơ ngác nhìn bộ sườn xám đắt tiền, thì người quản lý cửa hàng đã lo lắng đi xuống tầng dưới nói với bọn họ.
"Nghe cho kỹ đây, phu nhân của Tam thiếu gia mà Lăng gia mới cưới cách đây mấy ngày, bây giờ đang ở liên khu phía Tây này. Đây là hình của cô ấy, nếu như các cô mà nhìn thấy cô ấy thì phải lập tức thông báo cho tôi biết."
Các nhân viên cấp dưới đều hiếu kỳ nhìn vào bức ảnh chụp trong điện thoại, trong chốc lát họ đều ngơ ngẩn, một giây sau trong tiệm liền vang lên tiếng ồn ào.
"Cô gái này, không phải là người vừa rồi hay sao?" Trong đó có một nhân viên giơ bộ sườn xám bị ướt lên, nói: "Cái này chính là đồ của cô ấy để lại trong tiệm chúng ta mà, đúng không?"
Người quản lý giật mình, vội hỏi: "Cô ấy tới cửa hàng chúng ta sao?" Sau đó sắc mặt cô ta trở nên có chút quái dị, không dám chậm trễ, lập tức cầm điện thoại di động lên gọi cho người của Lăng gia để thông báo.
Ở cái thành phố A này, sẽ không có người nào dám đối đầu với Lăng gia. Lăng gia nói Mộc tiểu thư bị lạc đường, đây rõ ràng chỉ là nói khéo mà thôi, có người nào mà không biết chuyện Mộc tiểu thư từ hôn Tam thiếu của Lăng gia ngay trong ngày cử hành hôn lễ chứ!
Lần này Mộc tiểu thư chạy trốn tới liên khu phía Tây, chỉ cần bọn họ biết thức thời mà giúp Lăng gia tìm người, như vậy còn có thể kiếm được một cái nhân tình từ phía Lăng. Ngược lại, nếu ai dám trợ giúp Mộc tiểu thư hay là gặp mà không thông báo, thì hậu quả khó mà nói được.
...
"Cô, cô nói cái gì?"
Mà lúc này, tin tức Mộc Tiểu Đồng chạy trốn rất nhanh đã truyền đến Mộc gia, trong lúc vợ chồng Mộc Kình Thiên đang dùng bữa sáng, thì người giúp việc nhận được điện thoại của Lăng gia gọi tới liền đưa cho ông ta. Mộc Kình Thiên nơm nớp mà lo sợ nhận điện thoại, cẩn thận từng li từng tí nói rõ tình hình.
"Đúng là đứa con bất hiếu!" Mộc Kình Thiên tức giận trực tiếp đem đũa trong tay ném mạnh xuống sàn nhà.
"Đây là nó cố ý muốn đối nghịch với chúng ta đúng không?" Hôm qua ông ta mới nhận được thông tin từ bên phía Lăng gia, họ đồng ý rót vốn vào công ty của Mộc gia, nhưng sáng sớm hôm nay, Mộc Tiểu Đồng lại chạy trốn!
"Mau! Mau phái người đi đến liên khu phía Tây tìm đi! Tìm được nó phải lập tức mang về Lăng gia!" Mộc Kình Thiên không có tâm tình dừng bữa nữa, ông ta lập tức đứng lên, lớn tiếng phân phó với cấp dưới.
Đối với tin tức này, ngay cả Phương Mai cũng có chút kinh ngạc, bà ta thật sự không ngờ đến người mà bà ta nhìn từ nhỏ đến lớn, người vừa mềm yếu vừa dễ bị bắt nạt như Mộc Tiểu Đồng lại dám gây ra chuyện tày trời như thế này.