Chương
Đường Hạo bị đánh thảm đên mức không nỡ nhìn, gãy một chiếc xương sườn lồng ngực, răng rụng đến năm sau chiếc, đáng sợ hơn nữa suýt chút nữa mắt đi năng lực đàn ông.
Náo loạn một hồi, dưới ánh mắt thương xót của Đường lão thái thái, Đường Hạo được xe cấp cứu đưa đi, sau đó liền nhập viện.
Quyền lực của công ty nhất thời toàn bộ đều rơi vào tay của Đường Mộc Tuyết, chuyện này vừa trùng khớp với ý muốn của Dương Tiêu.
Lưu Gia cũng không phải là gia đình hiền lành gì, sau khi về đến nhà, Lưu Gia Gia chủ Lưu Hàn lập tức cắt đứt tất cả các mối làm ăn liên quan đến Đường Gia, dẫn đến việc giá cổ phiếu Đường Gia trên thị trường tổn hại lên đến hàng chục triệu nhân dân tệ.
Đồng thời, Lưu Gia cũng đi khắp nơi phát tán tin tức về các hành vi đáng kinh tởm của Đường Hạo, sau khi nghe thấy những tin tức này, các danh gia vọng tộc tại thành phố Trung Nguyên đều khịt mũi khinh thường với Đường Hạo.
Bị Lưu Gia chỉnh một phen như vậy, khiến cho danh tiếng Đường Hạo triệt để lụn bại, cho dù hắn có ý định tái hôn, e rằng cũng không có con gái gia tộc nào nguyện ý lấy hắn.
Đối với chuyện lần này, tập đoàn Y Dược Đường Nhân mặc dù không tổn hại đến gân gốc, nhưng nhất thời bốc hơi mắt hơn chục triệu nhân dân tệ tiền tài sản, điều này cũng khiến Đường Gia khó chịu không thôi.
Ít nhất, một đám người dòng chính Đường Gia muốn nhân cơ hội đục nước béo cò cũng không dám lộ liễu trắng trợn giống như trước đây.
Cả một đám người dòng chính Đường Gia tràn ngập oán hận, nếu như không phải có Đường lão thái thái đứng ra chủ trì đại cục, e rằng sớm đã có người đến ăn tươi nuốt sống Đường Hạo rồi.
Nhưng phía Đường lão thái thái lại không cho rằng như vậy, chỉ cần Đường Gia có thể giữ vững mối quan hệ tốt đẹp với Đông Hải Lý Gia, mắt vài chục triệu nhân dân tệ căn bản không được tính là gì.
Hơn nữa, chỉ cần cùng Đông Hải Lý Gia xử lý tốt các mối quan hệ, việc Đường Gia có thể vươn mình lên vị trí gia tộc hạng nhất tại thành phố Trung Nguyên là chuyện có thể hy vọng được.
Có điều, nhất thời thành kiến giữa Đường lão thái thái đối với Đường Mộc Tuyết càng lớn hơn.
Bà đã hạ quyết tâm, nhất định phải tìm mọi cách để trục xuất Đường Mộc Tuyết ra khỏi Đường Gia, sau đó móc nói quan hệ tốt với Lý Minh Hiên, hợp đồng hợp tác với Đông Hải Lý Gia tuyệt đối không thể để một mình Đường Mộc Tuyết nắm chặt trong tay, như vậy đối với địa vị của bà cùng Đường Hạo đều không có lợi. Mặc dù bà hiện tại là gia chủ của một gia tộc, nhưng nói cho đến cùng thì vẫn phải suy nghĩ đến cảm nhận của những người dòng chính Đường Gia.
ụ Đường lão thái thái hiểu rõ, nếu như cả đám người dòng chính Đường Gia cùng liên hợp bắt tay với nhau, e rằng dù cho bà nắm quyền quyết định, nhưng nếu như đám người đó không hài lòng nhất định sẽ hợp lực đối phó với bà.
“Đường Mộc Tuyết, Đường Mộc Tuyết à, thật sự cho rằng bà lão này không còn cách nào đối phó với cháu hay sao?” ánh mắt Đường lão thái thái lóe lên một tia hung ác.
Bà quyết định phải đích thân tìm Lý Minh Hiên tiến hành bàn bạc, cho dù chỉ kiếm lời được một chút, nhưng tuyệt đối không thể để hạng mục hợp tác quan trọng liên quan đến Đường Gia cứ rơi vào tay Đường Mộc Tuyết.
“Chuẩn bị xe! Ta phải đến gặp Lý Minh Hiên.” Đường lão thái thái lạnh giọng nói.
Bà không tin rằng lần này mình đích thân ra mặt, tên Lý Minh Hiên kia lại không để cho bà chút mặt mũi nào.
Hơn nữa, bản thân bà tuổi tác cũng đã cao, cùng lắm thì đành cậy già lên mạnh, chỉ cần có một cơ hội xoay chuyển tình huống bà tuyệt đối không bỏ qua.
Đường Mộc Tuyết sau khi chứng kiến tất cả mọi chuyện, cô nhìn sang Dương Tiêu lúc này vẫn đang ung dung nói: “Chuyện này có phải lại là tác phẩm của anh hay không?”
Dương Tiêu không chút che dấu nói: “Vợ của anh phải chịu ủy khuất như vậy, người làm chồng như anh dù như thế nào cũng : không thể trở mắt ra nhìn?”
Mặc dù không trực tiếp nói ra sự thật, nhưng Dương Tiêu đây cũng xem như đã thừa nhận tất cả những chuyện này đều do một tay hắn dàn xếp.
Nghe câu nói thừa nhận này của hắn, trong lòng Đường Mộc Tuyết dâng lên một dòng nước ấm, cô biết rằng tất cả những chuyện này đều do Dương Tiêu vì thay cô trút giận mà dàn xép.
“Nhưng…chuyện này có phải có chút không tốt? Chuyện này không phải là đang phá hoại gia đình người khác hay sao?”
Đường Mộc Tuyết ngập ngừng nói.
Dương Tiêu không cho rằng như vậy nói: “Mộc Tuyết, anh đây là đang làm một chuyện tốt, như thế nào lại trở thành phá hoại gia đình người khác rồi?”
“Làm chuyện tốt sao? Những việc anh làm cũng được tính là chuyện tốt hay sao?” Đường Mộc Tuyết dở khóc dở cười nói.
Người ta cũng đã đi đến con đường ly hôn rồi, chuyện này rốt cuộc xem như là chuyện tốt gì chứ.
Dương Tiêu dịu dàng nói: “Mộc Tuyết, em cũng biết rằng tên Đường Hạo này bình thường này hay lấy danh nghĩa ra ngoài làm việc, ăn chơi thâu đêm suốt sáng không về, ở bên ngoài ăn chơi trác táng, chuyện này rất có lỗi với Lưu Mộng LỊ!”
“Lại nói, cuộc hôn nhân của bọn họ căn bản chính là cuộc hôn nhân thương mại, hiện tại Đường Gia cũng đã trở thành gia tộc đứng đầu trong những gia tộc hạng hai tại thành phố Trung Nguyên, Lưu Gia trong mắt Đường Gia sớm đã không còn bắt Ỳ kỳ giá trị lợi dụng nào rôi.”
Ngừng một lát, Dương Tiêu tiếp tục nói: “Thử hỏi nếu như Lưu Gia vẫn còn giá trị lợi dụng, vậy thì tên Đường Hạo có qua loa lấy lệ với Lưu Mộng Lị hay không?”
“Nếu như anh nhớ không sai, ban đầu hai người bọn họ vừa kết hôn với nhau, tên Đường Hạo còn yêu thương Lưu Mộng Lị vô cùng, nhưng hiện tại? Hơn nữa, thái độ của bà nội em cũng đã nhìn thấy rồi đó, cũng vì Lưu Mộng Lị không thể sinh con, nên bà nội đối với cô ấy sớm đã có thành kiến!”