CHƯƠNG : NỮ TỬ CÔNG ĐỊCH
Editor: Luna Huang
Tân Chỉ vốn là ủ rũ, nhưng vừa nghe người của Ngự Cảnh đến hắn càng thêm ủ rũ.
Mà Vu Xá Nguyệt lúc này có một loại cảm giác kỳ quái, nàng cảm thấy… Ngự Cảnh tiểu tử này không phải là cố ý chọn lúc đến chứ? Hắn lợi hại như vậy, tình huống của bên này chắc cũng là có thể dễ dàng biết đi?
Một lát sau, sai vặt dẫn A Ngôn vào tới cửa. Vu Xá Nguyệt giương mắt nhìn hắn, A Ngôn cũng len lén hướng về phía nàng nháy mắt.
Vu Hàn Thiên thập phần khách khí nghênh tới hỏi: “Vị tiểu tướng này, xin hỏi tiểu vương gia có chuyện quan trọng gì a?”
Kết quả A Ngôn móc ra một hộp gấm cầm ở trong tay, vẻ mặt công sự nói: “Tại hạ bái kiến Vu thừa tướng. Cái này là lễ vật chủ tử chúng ta tặng cho tam tiểu thư, phái tại hạ qua đây giao trong tay tam tiểu thư.”
Thần sắc của lão phu nhân bỗng nhiên có chút động dung, nếu là nàng không nhìn lầm, cái hộp kia đều là làm bằng đàn mộc ngọc phiến kim bạc, đồ vật bên trong khẳng định càng vô giá a!
Đồng thời khóe mắt của Vu Tịnh Hoa hung hăng co quắp một chút, không bị khống chế lặp lại một câu: “Lễ vật?” Nàng không phải là nghe lầm chứ? Vu Xá Nguyệt rõ ràng chính là một thứ nữ mà thôi, tiểu vương gia làm sao sẽ tặng quà cho nàng?
Liễu di nương còn lại là chặt chẽ nhìn chằm chằm tay của A Ngôn, trong lòng vừa ghen tỵ lại là bất bình, cả người đều sắp nóng lên.
Nàng vốn là hoài nghi Vu Xá Nguyệt hại nữ nhi mình, kết quả hiện tại nữ nhi của nàng chính diện xử trí tin dữ, mà Vu Xá Nguyệt lại vào lúc này chiếm được ưu ái của quan lớn quý tộc, lão thiên gia đây là mù đi?
“Đa Tạ tiểu vương gia ưu ái a, cũng không biết tiểu vương gia đây là vì sao a, thế nào bỗng nhiên muốn tặng đồ cho Nguyệt nhi…” Vu Hàn Thiên nói, đưa tay liền muốn nhận hộp. Hắn bây giờ đối với nữ nhi này lòng tràn đầy hoài nghi, cử động này cũng có chứa ý tứ muốn thăm dò.
Nhưng mà A Ngôn như là không phát hiện tay của Vu Hàn Thiên, căn bản không có ý tứ đưa tới, “Tướng gia quá lo lắng, kỳ thực cũng không có nguyên nhân đặc biệt gì, chỉ là chủ tử nói hôm nay thấy thứ này bỗng nhiên cảm thấy rất hợp với tam tiểu thư, cho nên liền để thuộc hạ đưa tới, tất cả đều là tùy tâm, vọng tam tiểu thư cùng tướng gia không cần có gáng nặng gì a.”
Vọng Thư Uyển
Tùy tâm nói rất hay a, càng là tùy tâm càng dụ cho người phỏng đoán. Vu Tịnh Hoa bị câu này kích thích mũi đau xót, thiếu chút nữa không kềm được nước mắt. Nàng hết sức căm tức nhìn Vu Xá Nguyệt, hầu như muốn xé lòng ra làm mấy mảnh.
Mạnh di nương vẫn chưa nhận thấy được tâm tư tình ái của nữ nhi, chỉ cho rằng Vu Tịnh Hoa chướng mắt Vu Xá Nguyệt mà thôi.
Tay của Vu Hàn Thiên đình trên không trung, xấu hổ vạn phần, đối mặt người của Ngự Cảnh hắn vẫn không có can đảm đùa giỡn uy phong với người ta, không thể làm gì khác hơn là lộp bộp buông xuống.
A Ngôn hướng về phía Vu Xá Nguyệt cung kính vươn hai tay nói: “Chủ tử nói thỉnh tam tiểu thư nhìn xem có thích hay không. Nếu là tam tiểu thư ghét bỏ cái này không tốt, chủ tử nói rằng sẽ tìm thêm cho tiểu thư cái khác càng hợp tâm ý hơn.”
Còn có lần sau? Vậy mấy nữ nhân sắp sửa không ngồi yên người không phải sẽ không bình tĩnh rồi sao. Tên tiểu vương kia bao giờ tặng đồ cho nữ tử! Huống chi còn là thủ bút lớn như vậy, đây là phần đầu tiên từ trước đến nay a!
Hiện tại toàn bộ bầu không khí trong đình bắt đầu quỷ dị, Vu Xá Nguyệt đi tới tiếp nhận hộp, tận lực không để mắt đến ánh mắt đứng ngồi không yên này. Nàng cúi đầu mở hộp, chỉ thấy bên trong vải nhung mặc lục sắc đặt một thanh đoản đao lóe lên hàn quang.
Nàng cầm đoản đao lên, người chung quanh đều mở to hai mắt nhìn. Lưỡi dao khéo léo tinh mỏng, cả vật thể ngân sắc, xoay quanh chuôi đao tương khảm hạt châu thủy tinh. Còn có hoa văn sóng biển thật nhỏ. Nhìn thật kỹ còn có thể phát hiện trên lưỡi dao có một chữ nguyệt, viết thập phần linh động phiêu dật.
Trong lòng Vu Xá Nguyệt có chút cảm khái, người xoi mói nàng như thế đều là nhịn không được tán thán một tiếng, đây thật sự làm quá tốt. Nàng dùng ngón tay vuốt ve tên của mình, trong lòng không bị khống chế nghĩ: Cái chữ này có phải hắn cố ý khắc lên không? Nếu là cố ý khắc, coi như là sáng nay bắt đầu khắc, vậy cũng không kịp a…
Vu Tịnh Hoa đứng ở đằng xa nhìn thoáng qua, mắt ghen tỵ đều có chút đỏ, nhưng cũng chỉ có thể ê ẩm xen vào nói: “Tam muội muội thật đúng là mị lực vô hạn a! Có thể lừa dối tiểu vương gia tiêu pha như vậy.”
Nhưng Vu Xá Nguyệt không nhìn thẳng nàng âm dương quái khí gật đầu nói với A Ngôn: “Đa tạ.”
“Tam tiểu thư khách khí, đây là chức trách của thuộc hạ. Thuộc hạ còn có công vụ trong người, liền trở về.” A Ngôn nói, lại ám chỉ nháy mắt một cái với Vu Xá Nguyệt, “Tam tiểu thư coa lời gì cần chuyển không?”
Rầm một tiếng, mọi người nhìn qua, chỉ thấy chén trà trong tay phu nhân cố sức đặt ở trên bàn. Sắc mặt âm trầm kỳ cục. Tất cả mọi người minh bạch đây ý tứ gì, nếu là còn tiện thể nhắn trở về, đó không phải là hai người nói chuyện yêu đương sao.
Trong lòng Vu Xá Nguyệt oán thầm cái này còn nhắn gì nữa a, nhiều người nhìn như vậy.
Thế nhưng A Ngôn căn bản cũng không nhìn lão thái thái một mắt, phảng phất lão phu nhân chính là không khí. Hắn vẫn là nhìn Vu Xá Nguyệt, tựa hồ là chờ một câu nói của nàng. Vu Xá Nguyệt đã cảm thấy biểu tình kia của A Ngôn thật sự là có chút ái muội, nàng cũng không biết thế nào, trên mặt nóng lên không rõ, “Cái này… Thay ta cảm tạ hắn là được rồi.”
“Vâng.” A Ngôn cúi đầu đáp lời Vu Xá Nguyệt, sau đó xoay người liền đi ra ngoài.
Lúc này mặt của Vu Hàn Thiên thoạt đỏ thoạt trắng thập phần đặc sắc, A Ngôn từ lúc vào cửa không cho hắn sắc mặt gì tốt, ngược lại là nhất phó thuận theo Vu Xá Nguyệt, thậm chí còn hảo hảo hành lễ cúi đầu, đây quả thực không có chỗ đặt mặt của tướng gia hắn. Hắn lạnh giọng chất vấn: “Ngươi và tiểu vương gia từ lúc nào quan hệ tốt như vậy?!”
Vu Xá Nguyệt tay cầm hộp vô tội mà ủy khuất nói dối: “Ai? Ta… Ta cảm thấy cũng không quen hắn a, chỉ là ở yến hội gặp qua hai lần mà thôi.”
vongthuuyen.com
Nàng vừa nói như vậy Vu Tịnh Hoa không cam, nàng cắn răng nghiến lợi đứng ra cả giận nói: “Vậy lén gặp mặt ngươi thế nào không nói luôn đi? Nữ tử phải nói tam tòng tứ đức tam muội muội nếu là không duyên cớ cùng nam tử nào nhấc lên quan hệ, có đúng hay không ——”
“Nhị tỷ tỷ nói cái gì đó, Nguyệt nhi đâu muốn cùng ai nhấc lên quan hệ.” Vu Xá Nguyệt nói quả thực muốn khóc lên, “Ta thấy nhị tỷ tỷ là muốn kéo căng quan hệ không hơn, ở chỗ ta mà lo lắng suông ~”
“Ngươi ——!” Vu Tịnh Hoa bị đâm chỗ đau.
Lão phu nhân căn bản là không có để ý tới hỗ đỗi của mấy tiểu hài, mà là lâm vào trầm tư. Trong lòng nàng có chút kinh nghi bất định, chớ không phải là… Tiểu vương gia thật đúng là coi trọng Nguyệt nhi rồi?
Hiện tại thái tử có ý tứ với Nguyệt nhi, tiểu vương gia cũng bỗng nhiên xum xoe, nếu là những cao quan quý tộc này là thật, vậy hài tử này nói cái gì cũng không có thể lộn xộn.
—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Xin lỗi mọi người nhé, sáng nay ta quên up chương mới, hiện tại up bù nha