[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

chương 184: mất việc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đôi khi ta làm việc cách hăng sai, ta lại chấp nhận nhiều chuyện bất ngờ vượt ngoài sức tưởng tượng. Tôi cũng vậy, cố gắng làm bằng hết sức lực của mình chỉ để đảm bảo cái đồng lương luôn ổn định, và hơn hết là thoả mãn cái nhu cầu thích sai bảo người của nhỏ My quản lý kia.

Hôm nay thì khác, khi mà trong quán lại có thêm nhân viên nữ mới, tên Trinh, học bên UEH. Nhỏ này nhìn cũng xinh, tạm ổn về mọi mặt, chỉ có điều chắc là mới đi làm lần đầu nên còn ngỡ ngàng và vụng về nhiều mặt.

Hôm nay thì nhỏ Yến cũng ra quán để tụ tập cùng nhỏ My kia, hai nhỏ kéo nhau ra bàn đầu dưới sảnh trệt ngồi, có thể nhìn thẳng ra trước cổng, nhìn thấy được mọi người qua lại trên còn đường tấp nập phía trước.

Tôi và nhỏ Trinh kia thì lo dưới tầng trệt này luôn, vì nhỏ là người mới nên tôi phải chạy sô luôn cả phần nhỏ, mệt mỏi lắm, nhưng phải cố gắng thôi.

Một bàn khách mới vừa vào quán, cũng toàn dân chơi thành thị cả thôi. Nhóm khách này người, nam nữ. Nam thì tay xăm trổ, tai đeo khuyên, còn nữ thì xỏ mũi vòng, nhìn chất phết =]] vừa vào quán chúng đã văng tục tùm lum cả lên rồi.

Tôi cũng chẳng thèm quan tâm tới làm gì, vì bàn nhỏ My quản lý kia thì cũng kế bên thôi, có gì nhỏ cũng giải quyết được. Ngặt nỗi lần này nhỏ Trinh ra order cho bàn đó, mà nhỏ thì non tay nữa mới chết.

_Dạ anh chị dùng gì ạ? -nhỏ Trinh cầm tờ order ra bàn đó

_Có sữa em không? - thằng cợt nhả

_Ơ dạ không!

_Kỳ thế em, em như thế này mà không có sữa là sao -thằng khác nắm lấy tay nhỏ Trinh, định đụng chạm ấy mà.

_Xin lỗi quý khách, buông tôi ra -nhỏ Trinh dường như muốn khóc hét lên luôn vậy.

_Đề nghị quý khách buông tay nhân viên của quán ra ạ -nhỏ My bỏ bàn bước qua xử lý vụ việc, nhưng cũng chỉ thêm dầu vào lửa thôi.

_Cô em là ai mà lại xía vào chuyện của bọn anh thế? Nhưng cô em cũng xinh lắm đấy, hay là đến đây ngồi với anh đi -thằng xăm tattoo kín cả hai bàn tay nói.

_Tôi là quản lý của quán này, đề nghị quý khách hành xử văn minh đi -nhỏ My dõng dạc nói, tay kéo nhỏ Trinh về lại phía sau.

_Văn minh là cc gì, nên nhớ là khách hàng là thượng đế đấy -đứa nữ duy nhất trong đám nói, nhìn cũng biết dân văn minh rồi.

_Ấy mày nói chuyện văn minh chút Nhã, không nghe em nó yêu cầu à -thằng xỏ khuyên tai cười đểu nói.

_DM mướn nhân viên kiểu cc gì đéo biết -đứa nữ tên Nhã kia tiếp tục chữi đổng.

_Em à, lại đây ngồi với anh nhé -thằng xăm kín tay kia cười nói với nhỏ My.

_Còn em gái xinh xinh kia ơi, vào làm giúp anh ly sữa tươi nhé -thằng đầu đỏ lên tiếng nói với nhỏ Trinh.

_Xin lỗi, nhưng quán này chỉ bán cafe mà thôi -nhỏ My lớn tiếng nói với bọn chúng.

_Quán làm ăn kiểu gì thế cô em, khách yêu cầu mà không có là sao? -thằng đầu đỏ nhăn mặt.

_Thế em thế vào đấy đi, lấy sữa tươi của hai em haha -thằng xăm tay vỗ đùi bành bạch cười vang.

_Xin lỗi, nhưng quán của tôi không thể đáp ứng yêu cầu của mọi người, đề nghị mọi người vui lòng đi quán khác dùm cho -nhỏ My lớn giọng đuổi khách.

_Cái DM, tụi này đéo đi đó thì sao? -thằng đeo khuyên tai đập ly trà đá xuống đất, khiến mãnh vỡ văng tung toé khắp sàn.

Lúc này anh Lâm bảo vệ cũng chạy vào xem xét tình hình, sẵn sàng can thiệp.

_Đề nghị quý vị rời khỏi quán ngay lập tức -nhỏ My giận đỏ cả mặt, hét lớn vào đám đó.

_Hê, đuổi khách à cô em -thằng xăm kín hai tay kia bước hả hê lại gần nhỏ My.

_Con Đ kia mày là cc gì mà đòi đuổi tụi tao -nhỏ Nhã kia lớn tiếng chửi.

Choang! Choang! -tiếp tục là hai ly trà đá trên bàn không cánh mà bay, đáp thẳng xuống sàn bể tan tành.

_Đuổi thử tiếng nữa tao nghe coi -thằng xăm tay kênh mặt lên hỏi nhỏ My.

_Nếu các người không đi, tôi sẽ gọi công an tới -nhỏ My đe doạ.

_Thử đi con Đ, làm thử tao xem nào -nhỏ Nhã sấn tới trước mặt nhỏ My, vung tay định tán nhỏ.

Ngay lập tức tôi cũng sấn tới, gạt tay nhỏ Nhã ra, bên kia thì anh Lâm cũng chặn thằng kia lại.

_Mày là thằng nào, định anh hùng cứu mỹ nhân hả -nhỏ Nhã chữi thẳng vào mặt tôi, nước miếng văng xối xả như mưa =]]

_Mời quý khách rời khỏi quán dùm cho -tôi nói.

_Cái DM mày chứ rời này -thằng xăm kín tay đẩy anh Lâm ra sấn tới định bass tôi.

Nhanh như cắt, tôi chụp lấy tay thằng đó bẻ ngoặc về phía sau khiến nó giãy lên đành đạch vì đau đớn.

_Buông tao ra, cái DM mày thằng chó, đập chết nẹ nó cho tao -thằng xăm trổ hét lên.

Hai thằng kia như chó xổng chuồng, liền lao tới choảng tôi, nhưng quên mất còn anh Lâm cũng ở đấy.

Anh Lâm là dân bảo vệ mà, ổng học Karate nghe đâu cũng nhị đẳng, đánh phê lắm. Ổng chụp đầu thằng đeo khuyên lại, đấm liên hoàn vào ngực, vào mặt thằng đó. Còn thằng kia thì chụp vội cái ghế táng thẳng vào người tôi.

Vì tay còn đang khống chế thằng xăm trổ, tôi không kịp né mà lãnh đủ cái ghế. Nhưng may nà không thấm mấy, chỉ ê ê người mà thôi.

Ngoài vòng chiến thì khách khứa chạy tán loạn, còn nhỏ My, Yến với Trinh thì đứng đó mà hét lên om sòm.

Tôi lên gối vào mặt thằng xăm trổ, rồi co chân đạp đạp vào đầu nó khiến nó té ngã, bay thẳng về phía trước.

Vừa rời thằng đó, tôi cuối đầu né đi cái ghế vừa được ném từ thằng đầu đỏ, ngay sau đó tôi rướn người lao thẳng về phía thằng đó, vật nó ngã xuống sàn.

Lăn vòng trên sàn, tôi nằm đè lên người thằng đó, rồi từng chõ, từng chõ tôi bass vào mặt nó, khiến máu mũi, máu miệng nó tuôn ra.

Sau p trận đấu ngã ngủ, tôi đứng dậy nhìn lại chiến trường. Thấy thằng kia nằm bẹp dưới sàn, còn nhỏ Nhã kia thì chẳng thấy đâu, chắc chạy trốn mất rồi.

_Đánh tốt đấy -anh Lâm cười nói với tôi.

_Ăn may thôi anh ơi -tôi cười đáp lễ.

_Mày cứ xạo với anh, nhìn bộ dạng mày là tao biết mày có nghề rồi.

_Có biết chút đỉnh thôi anh.

_Ừn thôi lôi tụi nó ra ngoài đi -anh Lâm nói.

Rồi tôi cùng anh Lâm mang tụi nó ra cổng, bỏ mặc chúng nó ở ngoài đó luôn, mất lúc thì tụi nó mới có thể đứng dậy mà bỏ đi. Trước khi đi tụi nó lại chỉ tay vào quán, chắc là chỉ tôi, chúng lầm bầm gì đó, rồi bỏ đi. Nhìn cái dạng đó chắc đi gọi hội ấy mà.

_Anh N, lại đây tôi có chuyện muốn nói -nhỏ My kêu tôi lại quầy, nhìn mặt nhỏ vẫn chưa hết tái xanh.

_Gì vậy quản lý -tôi hỏi.

_Xin lỗi, nhưng anh không thể làm ở đây được nữa, anh đã vi phạm nội quy của quán. Anh chờ chút để tôi tính tiền lương cho anh -nhỏ nói, mặt không có tí cảm xúc. Nhỏ Yến bên cạnh thì lắc đầu tỏ vẻ thương hại cho tôi chăng.

_Ha, đuổi tôi vì tôi ra mặt bảo vệ quán này hay sao? -tôi toan cãi lại.

_Anh đã đánh nhau với khách, do đó tôi không thể giữ anh ở lại làm ở quán này -nhỏ nói tiếp.

_Được thôi -tôi mỉm cười nhếch mép. Nhỏ Trinh thì lặng lẽ nhìn tôi, mặt cuối gầm xuống đất.

Nhận tiền lương, tôi chẳng vội về. Tiến ra bàn đầu, tôi ngồi xuống đấy gọi ly cafe.

_Sao anh không đi đi -nhỏ My hỏi, mặt có chút khó chịu.

_Giờ tôi là khách, tôi ngồi đây uống cafe không được hay sao? -tôi chẳng thèm nhìn mặt nhỏ, lớn tiếng trả lời.

_Được thôi. -nhỏ bất lực lên tiếng, rồi bỏ qua bàn bên cạnh với nhỏ Yến.

Tôi ngồi đó, anh Lâm cũng có vào an ủi vài câu, nhưng tôi chỉ cười kêu anh an tâm. Anh nhìn tôi thở dài, vỗ vai tôi thân tình rồi lại ra vị trí trực của mình.

Ly cafe được mang ra, tôi ngồi đó nhấm nháp với tư cách là khách hàng. Từng cơn gió mát lạnh thổi vào mặt, mang theo mùi máu tanh tao ùa đến. Nguy hiểm trước mặt, không phải tôi không biết, mà thực ra tôi đang chờ chúng. Bộ mặt ngoan hiền cũng đến lúc phải lột bỏ ra thôi...

Một người ngồi xuống trước mặt tôi, là nhỏ Yến.

_Cho mình ngồi cùng với nhé -nhỏ nói, thu hút sự chú ý của tôi.

_Được thôi -tôi mỉm cười. Đưa mắt nhìn sang bàn mà vừa nảy hai nhỏ ngồi, giờ chỉ là bàn trống mà thôi. Nhỏ My về lại quầy của nhỏ mất rồi.

_Vất vả cho N rồi, chẳng ngờ My lại đuổi N nữa -Yến nói.

_Kệ đi, làm ơn mắc oán thôi -tôi cười nhếch mép.

_Xin lỗi N nhé, tự dưng khi không lại khiến N phải mất việc rồi.

_Yến có làm gì đâu mà xin lỗi mình -tôi nói.

_Thì mình thay mặt My xin lỗi N nhé, tính nó trước giờ cứng nhắc vậy đó, N đừng để bụng nhé.

_Ôi dào mình chẳng dám -tôi nói.

Rồi tôi tiếp tục thả hồn vào ly cafe của mình, mắt hướng nhìn ra phía xa xăm nơi con đường bên ngoài, tôi đang chờ đợi điều gì đó sắp đến, linh tính của tôi cho tôi biết điều đó. Sẽ nhanh đến đây thôi...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio