Hai người vừa tới lối ra vào của Đoạn Đầu Nhai thì phát hiện ra hai bên vách đá có rất nhiều vết đao kiếm để lại với độ nông sâu khác nhau, trông vô cùng đáng sợ!
“Xem ra trước đây từng có hai cường giả giao chiến kịch liệt, hơn nữa còn có thể nhìn ra, một người dùng kiếm một người dùng đao!” Lâm Mộc nói.
Lăng Hiên trợn tròn con mắt: “Có lẽ nội lực rót vào đao kiếm đã để lại những vết tích này trong quá trình giao đấu. Chỉ là uy lực phóng ra mà có thể lưu lại những vết tích khoa trương như này, hai cường giả ngày đó có thực lực mạnh tới cỡ nào chứ?”
Advertisement
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Những vết đao kiếm này đều hàm chứa sự huyền bí trong cách sử dụng vũ khí, tuyệt nhiên đáng để chúng ta thưởng thức và cảm ngộ!” Lâm Mộc nói.
Hai người ngắm nhìn các vết tích trên vách đá, giống như một họa sĩ đang thưởng thức kiệt tác rồi lĩnh hội thứ tinh hoa hàm chứa trong đó.
Người ngoài ngành hóng hớt kịch vui, người trong ngành nghiên cứu lề lối. Lâm Mộc thân là một Tu hành Giả luyện đao pháp, đương nhiên có thể nhìn ra chút giá trị từ những vết tích kia.
Thế nhưng điều huyền bí được cất chứa bên trong quá thâm sâu, muốn thông qua những vết tích lưu lại để cảm ngộ đao pháp và kiếm pháp là việc khó khăn vô cùng.
“Thảo nào nói Đoạn Đầu Nhai là nơi có giá trị nhất trong Lạc Thần Cốc, những vết tích này quả thực đáng để chúng ta tham ngộ!” Lâm Mộc chắc lưỡi.
Khi Lâm Mộc và Lăng Hiên tới Đoạn Đầu Nhai, nơi này đã có ba người trong Đoàn thám hiểm.
Dù sao Đoạn Đầu Nhai cũng được đặc biệt nhắc tới trên bản đồ, các thành viên sớm dạo qua chỗ này tham ngộ cũng chẳng có gì là lạ.
“Người anh em Lâm Mộc, hay chúng ta cứ đứng đây nghiên cứu kỹ những vết tích này trước!” Lăng Hiên hỏi. bg-ssp-{height:px}
“Được!” Lâm Mộc gật đầu rồi tiến tới gần một vết tích.
Đây là vết tích lưu lại từ đao khí, Lâm Mộc bắt đầu quan sát kỹ càng.
Anh có thể cảm nhận được trình độ vận dụng đao của cường giả trước đây cao siêu cỡ nào!
Lâm Mộc thả hồn vào việc cảm ngộ, mọi thứ xung quanh dường như cũng trở nên hư ảo.
Choang choang!
Bỗng nhiên, âm thanh giáo mác va chạm chợt truyền ra từ Đoạn Đầu Nhai, Lâm Mộc choàng tỉnh từ dòng suy tư,
“Sao thế nhỉ!” Lâm Mộc cuống quýt ngẩng đầu nhìn vào nơi sâu trong Đoạn Đầu Nhai.
m thanh vừa rồi giống như tiếng binh khí va chạm do có cường giả giao chiến bên trong.
Dù nơi này cách nơi phát ra âm thanh một khoảng nhất định, nhưng nghe thấy tiếng động đó vẫn khiến người ta chấn động tâm hồn.
Lâm Mộc sực nhớ ra khi trước Mục nghị trưởng từng nói, trong Lạc Thần Cốc thường vang lên âm thanh chém giết rất kinh hoàng.
Xem ra chính là âm thanh hồi nãy rồi.
“Kỳ lạ quá, sao âm thanh chém giết từ trước lại lưu lại được nhỉ?” Lâm Mộc kìm lòng không đặng lẩm bẩm.