Chương
Tống Vy khiễng chân lên, ghé sát vào tai của anh nói vài lời.
Mắt của Đường Hạo Tuấn rõ ràng mở to hơn, sau đó ôm lấy cô, đi ra khỏi phòng thay đồ.
Tống Vy bình thường đẹp đã rất có tính công kích, cô mặc váy cưới, càng đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Hai người lăn lộn ở trong phòng rất lâu, lâu tới mức cơm tối cũng không có xuống lầu ăn.
Mãi đến nửa đêm Tống Vy thật sự đói không chịu nổi, Đường Hạo Tuấn mới ôm cô với cơ thể mềm oặt xuống lầu, đi vào phòng bếp, đích thân xuống bếp nấu một bữa ăn đêm đơn giản cho cô và bản thân.
Ngày hôm sau.
Đường Hạo Tuấn không có đến tập đoàn Đường Thị.
Bởi vì Tống Vy ngày mai sẽ dẫn tụi nhỏ ra nước ngoài, tiếp tục tham gia thi đấu.
Cho nên anh đặc biệt đẩy lùi lịch trình của ngày hôm nay, muốn ở lại biệt thự ở bên ba mẹ con.
Nếu không đợi ngày mai ba mẹ con đi rồi, muốn gặp mặt thì phải đợi mười ngày nửa tháng.
Khi Đường Hạo Tuấn và Tống Vy chơi xếp hình với hai đứa trẻ, khi xếp sắp xong rồi thì Trình Hiệp gọi điện tới: “Tổng giám đốc, khi tôi dọn dẹp nhà tổ, phát hiện một chuyện.”
Giọng nói của Trình Hiệp mang theo một chút run rẩy và sững sờ chưa bình tâm lại, rõ ràng chuyện anh ta phát hiện không phải là chuyện nhỏ.
Sắc mặt của Đường Hạo Tuấn trở nên nghiêm túc: “Rốt cuộc có chuyện gì?”
Ba mẹ con Tống Vy nhìn anh: “Chồng, làm sao vậy?”
“Trình Hiệp hôm nay dẫn người đến nhà tổ dọn dẹp, xử lý đồ đạc mà nhà Đường Mãnh để lại, bây giờ Trình Hiệp gọi điện tới, nói là phát hiện một chuyện lớn ở nhà tổ.” Đường Hạo Tuấn cụp mắt, thuật lại đơn giản.
Tống Vy khẽ gật đầu, tỏ ý đã biết.
Đầu dây bên kia, Trình Hiệp nhìn thứ trong phòng, nuốt nước bọt, đè nén sự chấn động trong lòng, cố gắng bình tĩnh trả lời: “Là liên quan tới Đường Hạo Minh, có điều cụ thể là gì, tôi không tiện nói lắm, anh vẫn là tự mình tới xem thử đi.”
“Được, tôi lập tức qua ngay.” Thấy Trình Hiệp nói nghiêm túc như vậy, Đường Hạo Tuấn không thể tránh được việc nổi lên lòng tò mò, gật đầu đồng ý. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Để điện thoại xuống, Tống Vy thấy anh đứng dậy: “Anh muốn qua đó sao?”
“Ừ, Trình Hiệp nói là có liên quan tới Đường Hạo Minh, cho nên anh buộc phải qua xem thử.” Đường Hạo Tuấn mấp máy môi trả lời.
Tống Vy để miếng ghép hình trong tay xuống rồi cũng đứng dậy: “Vậy tôi đi cùng với anh.”
Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng, anh đồng ý.
“Ba mẹ, chúng con cũng đi.” Tống Hải Dương thấy vậy, cũng vội vàng nói.
Tuy Tống Dĩnh Nhi không mở miệng, nhưng cái đầu nhỏ cũng gật rất dữ dội.
Tống Vy vuốt ve tóc của bọn chúng: “Không được, các con ngoan ngoãn ở trong nhà, ba mẹ là có chuyện quan trọng, lát nữa sẽ về.”
“Nhưng…” Tống Hải Dương vẫn muốn nói gì đó.
Đường Hạo Tuấn cũng mở miệng: “Nghe lời, lần sau lại dẫn các con ra ngoài chơi.”