Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gì chứ? Cậu tưởng cậu đi dễ dàng như vậy? Chính cậu là người làm cho cô ấy phải chết! Chính cậu là người đem hủy đi tương lai của tôi, vậy mà giờ muốn đi? Không đơn giản đâu, cả cuộc đời này cậu không được phép rời khỏi trừ khi tôi chán cậu.......
- Về nhà! Đi với tốc độ nhanh, nếu để nó đi mất thì tao sẽ láy mày để làm vật thế...
"Rầm"
- Bạch Phàm cậu ra đây cho tôi, nếu cậu dám không nghe thì tôi sẽ khiến cậu sống không bằng chết.
Dám đi thật? Được lắm, nếu đi thì tốt nhất nên đi xa chút. Nếu để tôi tóm được cậu thì không đơn giản là đánh đập đâu. Hahaha mày dám trốn để tao xem mày sẽ đi được đến đâu với cái cơ thể rách nát đó.
- Bọn mày chia ra đi tìm cho tao. Đến các nơi như Bến xe Bến tàu mà tìm. Nội trong ngày không tìm được người thì đem tim của chúng bây nấu lên rồi mang đến đây.
"Chang"
Khốn kiếp! Tài liệu hả? Giấy li hôn hả? Ta xé, ta xé. Muộn rồi Bạch Phàm a~ đợi đó. Chờ xem tao sẽ làm gì mày khi tao tóm được mày.
-----Hahahahaha......------
Cho tui cái nhận xét về thèn công
Có ai đọc mà quên luôn tên em thụ là gì giống tui không?
Nói thật là viết truyện mà phải lật ra nấy chap đầu để xem em thụ tên gì ak