Chương
Song Song rất tức giận, giáo sư Tiền này quả thực gọi Lê Hương đến: đề làm nhục mà: “Lê Hương, thư viện chúng ta lớn như vậy, cả một tòa nhà, quyển Đại La Tâm Kinh quỷ quái kia tìm bao lâu mới được chứ, tôi.
thấy là giáo sư Tiền có tình làm xấu nỆt cô chỉ đề trút giận cho Lê Nghiên Nghiên, tôi sẽ cùng cô đi tìm Đại La Tâm Kinh! “
Lê Hương cười an ủi Song Song: “Song Song, cô không cân đi cùng tôi, tôi có thê tự đi được.”
Nói xong, Lê Hương rời đi.
Lúc này, Triệu Lập Anh mới hả hê: “Song Song, ngày tốt của Lê Hương sẽ sớm kết thúc thôi, nề tình chúng ta từng quen biết, tôi khuyên cô tránh xa cô ta ra.”
Song Song giận dữ trọn mắt với Triệu Lập Anh: “Anh là ai? Chúng ta thân Eh hả? Chúng ta quen nhau sao?
Xin anh đừng nói chuyện với tôi!”
)GO) ý Trước kia, Song Song đối xử ân cần lấy lòng anh ta các kiêu, nhưng hiện tại Song Song lại đối xử lạnh nhạt với anh ta, thái độ hoàn toàn khác biệt như vậy khiên trong lòng Triệu Lập Anh sinh ra chênh lệch rất lớn, W ta cực kỳ tức giận.
Nhưng khi Triệu Lập Anh nhìn dáng vẻ lúc này đang tràn đầy Sức Sống vui tươi của Song Song, cô tức giận trừng mắt nhìn anh, hai gò má xinh đẹp phồng lên, vô cùng dễ thương, hệt như lòng trắng trứng, khiên anh ta không thê rời mắt.
Lúc này, một chàng trai đẹp trai tựa ánh năng đi lên trước: “Song Song, tôi mua hai vé xem phim rôi, tôi nay chúng ta cùng nhau đi xem phim nhé?”
Đã có người bắt đầu theo đuổi Song Song rồi!
Triệu Lập Anh cảm thấy rất khó chịu, cô gái mập mạp từng quần lây anh giờ lại được hoan nghênh như thế, điều đáng sợ là anh ta còn cho răng Song Song càng ngày càng xinh đẹp thì vẫn là của anh ta, nhưng cô đã không còn thuộc về anh ta nữa!
Lê Nghiên Nghiên tìm Triệu Lập Anh: “Tổ trưởng Triệu, sao anh lại ở đây?”
Tâm trạng Triệu Lập Anh đang không tốt, trong đầu đều là Song Song, anh ta thở dài một tiếng, Lê Nghiên Nghiên vừa đi tới, anh ta lại dán mắt vào Lê Nghiên Nghiên, đây mới là nữ thần mà anh ta thíchl “Nghiên Nghiên, đừng lo, Lê Hương không tìm được Đại La Tâm Kinh đâu, bởi vì Đại La lâm Kinh đang ở trên người anh.” Triệu Lập Anh lấy Đại La Tâm Kinh.
Lê Nghiên Nghiên cong môi vui Vẻ: PhÓ trưởng Triệu, cảm ơn anh, cho dù em gặp phải khó khăn gì, anh vẫn luôn ở bên cạnh giúp đỡ em.”
Triệu Lập Anh bước tới, trực tiếp ôm lấy Lê Nghiên Nghiên: “Nghiên Nghiên, em cũng biệt anh thích em như thê nào, Mạc Tuân đã kết hôn với Lê Hương rồi, nên đừng nghĩ đến anh ta nữa. Anh sẵn sảng làm bắt cứ điều gì cho em, em làm bạn gái anh đi.”
Lê Nghiên Nghiên không thích Triệu Lập Anh chút nào, dù Triệu Lập Anh có điều kiện cũng không tệ, nhưng dù Sao cũng không thể so với Mạc Tuân, mục tiêu của cô ta là trở thành Mạc phu nhân.
Nhưng hiện tại Triệu Lập Anh có giá trị sử ‘ dụng rất lớn, trước tiên cô ta – phải ôm Triệu Lập Anh vào lòng, cho anh tạ chút ngọt ngào, như vậy mới có thẻ khống chế anh ta.
Lê Nghiên Nghiên không đây Triệu Lập Anh ra, cô nhẹ nhàng nói: “Tổ trưởng Triệu, em đã ,không còn thích Mạc Tuân nữa rôi, nhưng bây giờ em vẫn muôn tập trung cho Sự nghiệp, về chuyện tình cảm anh cho em thêm chút thời gian nhé, được không?”
Lê Nghiên Nghiên không chủ động hay từ chối, tuyệt đối là một đại tra nữ.
Hai mắt Triệu Lập Anh sáng lên: “Được, Nghiên Nghiên, anh đợi em.”
Lê Nghiên Nghiên thu dọn đô đạc mà Triệu Lập Anh xong, vừa vặn giáo sư Tiền cũng được chủ nhiệm Chu đưa đến tận cửa. Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng bước tới, thân mật nắm lầy cánh tay của giáo sư Tiền: “Cô Ol,, lần này cảm ơn cô rồi, cô tốt với con.”
Giáo sư Tiền cũng trạc tuổi với Lý Ngọc Lan, bà ta là giáo sư danh giá nhất của Thánh Lê viện, bà ta rất thích Lê Nghiên Nghiên.
Lê Nghiên Nghiên là người Hoa Hạ đầu tiên vào Thánh Lê viện, thái độ học tập không thể chê vào đâu được, chăm chỉ khắc khổ, lại dịu dàng, miệng lưỡi còn ngọt ngào, quả thật là cô gái mà các trưởng bồi ai cũng thích.
Mấu chốt là Lê Nghiên Nghiên có trong tay tập đầu tiên của bộ từ điền y học do mẹ của Lê Hương để lại, nên cô ta dùng được một vài châm pháp kỳ lạ, dù chỉ là da lông bên ngài nhưng thế cũng rất tết rồi.