Chương
“Anh Tô! Anh nói cho tôi nghe xem nào, rốt cuộc anh muốn như thế nào đây?” Chẳng có chút lí trí nào cả, cô chỉ muốn trút hết giận dữ trong lòng, người đàn ông này, dựa vào đâu mà đối xử tàn nhẫn với cô? Dựa vào đâu mà nói cô ích kỉ?
Kể cả cô có ích kì, cô cũng chưa bao giờ ích kỉ với anh!
Tất cả mọi người trên thế giới đều có thể trách móc cô, chỉ mình anh không được!
Trong lòng tràn đầy phẫn nộ, toàn thân không không chế được mà run cầm cập!
Đôi mắt không có sức sống bỗng nhiên bùng cháy ngọn lửa giận dữ, cô mới là người bị hại!
“Hơ…” Người đàn ông cười lạnh một tiếng, đôi môi mỏng từ từ phát ra âm thanh: “Tôi muốn thế nào?” Anh nheo mắt từ trên cao nhìn xuống: “Trên danh nghĩa, cô vẫn là vợ của tôi, nếu đã như vậy thì phải thực hiện nghĩa vụ làm vợ đi chứ”
Sắc mặt Lương Tiểu Ý trong nháy mắt lại càng khó coi hơn!
Anh ta có ý gì chứ?
“Anh không được!” Lời còn chưa nói hết đã bị người đàn ông thô lỗ xé toạc quần áo, trong tiếng quần áo bị xe rách “roạt”, Lương Tiểu Ý nghe thấy tiếng trái tim cô đang vỡ vụn.
Tại sao anh có thể làm như vậy? Tại sao có thể?
“Anh mau buông tôi ra! Buông ral” Rõ ràng sắp kết tình thông gia với nhà họ Ôn, bọn họ ly hôn là điều sớm muộn, anh dựa vào đâu mà đối xử với cô như vậy? “Tôi thật sự hối hận ngày đó… ngày đó, tôi nên nghe lời Savvy, không về nước nữa!”
Savvy!
Ngón tay thon dài của người đàn ông bỗng nhiên khựng lại, đáy mắt hiện lên sự hung dữ, nhếch mép, anh cười: “Hở ra là Savvy? Thế nào? Savvy có thể cho cô cảm giác hưởng thụ này sao?” Nói xong, cơ thể to lớn của người đàn ông hung dữ đi vào bên trong cơ thể cô!
“Aaaal”
Trong nháy mắt cơn đau ập đến, không hề có sự ẩm ướt của màn dạo đầu, bỗng nhiên đón nhận một sự tấn công cực mạnh.
Hai mắt Lương Tiểu Ý mở to.
Giữa hai chân đã tê liệt, cô đau đến mức muốn khóc, nhưng cố gắng nén nước mắt.
Đây chỉ là vở kịch mà thôi… làm sao cô có thể cho rằng những lời nói dịu dàng trước đây là thật chứ?
“Sau này, em chỉ được khóc trước mặt anh!”
“Khóc xấu như vậy, sau nay chỉ được khóc trước mặt anh, không cho phép em khóc trước mặt người khác!”
…Những lời nói ngọt ngào trước đây, sự dịu dàng của anh, cảnh tượng ấm áp khiến cô cảm động, tất cả chỉ là trò cười!
Một sự châm biếm cực đột!
Ha ha…
Cuối cùng cô vẫn không nhịn được, không phải vì cơ thể thô lỗ kia khiến cô đau, mà là trái tim đang vỡ vụn!
Người đàn ông đang đè trên người Lương Tiểu Ý nhìn thấy đáy mắt cô một hàng nước mắt đang rơi xuống khuôn mặt ngay thơ của cô, trong thâm tâm anh, không kìm nén được mà lộ ra… Tô Lương Mặc bỗng nhiên bừng tỉnh! Sau khi Hứa Thần Nhất hóa giải thôi miên cho anh, tại sao anh vẫn đau lòng khi cô khóc?
Không! Cái thuật thôi miên chết tiệt! Cái tác dụng phụ chết tiệt! Đừng có điều khiển anh nữa!
Trên thế giới này người có thể ảnh hưởng đến quyết định của Tô Lương Mặc vẫn còn chưa ra đời!
Ánh mắt lóe lên tia độc ác, người đàn ông nhếch miệng lên để nộ nụ cười tàn độc: “Làm sao? Anh ta có thể cho cô cảm giác hưởng thụ này sao?” Nói xong anh lại để nộ nụ cười tàn độc, ngay sau đó, thô lỗ tiến vào trong!