Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Lão nhân thì thầm mấy câu, gãi gãi đầu nói:
- Lão phu thật đúng là lần đầu nhìn thấy người kỳ quái như thế, đổi lại là người khác lão phu đã trực tiếp bảo y mua quan tài rồi.
Nghe thấy lão nhân lẩm bẩm như vậy, Hoắc Nguyên Chân cũng vô cùng kinh hãi, chẳng lẽ mình thật sự có đại hung hiểm, không thể sống được bao lâu?
Nhưng nghe lời của lão nhân, vẫn không phải là khẳng định chắc chắn. Đây là vì sao?
Một lát sau, Thiên Cơ lão nhân có chút chán nản lắc đầu một cái:
- Quá kỳ quái, hòa thượng, không ngờ rằng lão phu không thể tính toán được mười phần số mạng của ngươi, chẳng lẽ ngươi không phải là người của thế giới này sao?
Nghe thấy câu này, Hoắc Nguyên Chân càng thêm kinh hãi, chẳng lẽ Thiên Cơ lão nhân này nhìn ra mình là người xuyên qua hay sao?
Bất quá tựa hồ Thiên Cơ lão nhân cũng là thuận miệng nói mà thôi, sau đó lại nhìn Hoắc Nguyên Chân nói:
- Khoan hãy nói chuyện này, hẳn là đồ nhi Vô Song của ta cũng đã nói với ngươi rất nhiều chuyện, lão phu nghi ngờ ngươi chính là người ứng kiếp của kiếp số này.
- Không biết tiền bối nói kiếp số là có ý gì?
Chuyện này quấy nhiễu Hoắc Nguyên Chân đã lâu rồi, hắn muốn lập tức biết rõ câu trả lời.
Thiên Cơ lão nhân tay vuốt vuốt râu, nói với Hoắc Nguyên Chân:
- Kiếp số chính là kiếp số, không riêng gì giang hồ kiếp số, còn là nhân gian kiếp số. Ngay từ ba mươi năm trước lão phu đã đoán ra có kiếp số này, cho nên mới ẩn cư ở chỗ này, quan sát thiên tượng biến hóa, một lòng muốn hóa giải kiếp số này.
- Vậy tiền bối quan sát như thế nào?
- Trước mắt lão phu cho ra kết luận, kiếp số này là do người mà ra, nói cách khác, kiếp số là bởi người, hơn nữa bây giờ đã đạt đến trình độ không thể tránh khỏi.
Vừa nói chuyện, Thiên Cơ lão nhân đứng lên, nói với Hoắc Nguyên Chân:
- Thiên tượng vận chuyển đều có định luật, quỹ tích tinh đẩu đều có lộ tuyến cố định, hôm nay lại có người cố ý làm lệch đi lộ tuyến vốn có, bởi vì tạo thành thế Thất Tinh Liên Châu. Một khi tạo thành, nhất định sẽ có đại hung sự phát sinh!
Lúc này Hoắc Nguyên Chân lắc đầu một cái:
- Tiền bối, có vẻ như ngài đang lo bò trắng răng. Bần tăng thật sự khó có thể tin tưởng có người có thể làm lệch quỹ đạo của tinh đẩu, e rằng đây là thủ đoạn chỉ thần tiên mới có.
- Ngươi nói không sai, nhân lực không đủ để lay chuyển tinh đẩu, nhưng mặc dù chuyện này là người làm, nhưng lực lượng cũng không phải do người phát ra.
Thiên Cơ lão nhân nói tới đây, đột nhiên lấy ra một gậy gỗ, hoa lên vài cái trước mặt Hoắc Nguyên Chân:
- Ta cho người một tỷ dụ, nếu như cây gậy này đủ dài, vô cùng vô cùng dài, cho ta một điểm tựa trên không, lão phu có thể bẩy lên cả vùng đất chúng ta đang sống, ngươi có tin tưởng chuyện này không?
Sau khi nói xong, Thiên Cơ lão nhân tỏ ra lo lắng, e sợ Hoắc Nguyên Chân không thể hiểu được lời mình nói.
Nghe thấy lời của Thiên Cơ lão nhân, Hoắc Nguyên Chân không có lên tiếng, lại khâm phục lão nhân này thêm mấy phần.
- Thôi, nói những chuyện này ngươi cũng chưa chắc có thể hiểu được, bây giờ ngươi ở lại nơi này mấy ngày, lão phu muốn xem sao tính toán, để xác định xem rốt cục ngươi có phải là người ứng kiếp của kiếp số này không.
Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút:
- Cần chờ đợi mấy ngày sao?
- Không sai, lần nhân gian đại kiếp này không giống tầm thường, xác định ngươi có phải người ứng kiếp hay không cũng không phải đơn giản như vậy. Lão phu cần bày ra Bắc Đẩu trận, bảy ngày bảy đêm sau mới có thể xác định thân phận của ngươi.
Nghe thấy lời của Thiên Cơ lão nhân, Hoắc Nguyên Chân suy nghĩ một chút. Không nghĩ tới chỉ riêng vấn đề xác định đã cần tới bảy ngày bảy đêm lâu như vậy, xem ra trong thời gian ngắn vẫn không thể đi tìm Đông Phương Tình.
- Vậy thì xin lão tiền bối tranh thủ thời gian đi.
- Ngay bây giờ lão phu sẽ lên nóc nhà tính toán, đốt lên Thất Tinh Đăng ở nóc nhà. Nếu như trong bảy ngày bay đêm đèn không tắt, như vậy chẳng những lão phu có thể xác định thân phận của ngươi, hơn nữa có thể có được manh mối hóa giải kiếp số, nếu như bên trong bảy ngày này đèn tắt...
Nghe thấy lời của Thiên Cơ lão nhân, Hoắc Nguyên Chân đột nhiên có một dự cảm xấu:
- Nếu như đèn tắt phải làm như thế nào?
- Nếu như đèn tắt, như vậy bất kể là kẻ thi pháp là ta hay là người ứng kiếp là ngươi, lần này đều là tai kiếp khó thoát.
Thấy sắc mặt Thiên Cơ lão nhân ngưng trọng nói ra những lời này, Hoắc Nguyên Chân cũng cảm thấy một áp lực cực lớn.
- Vậy không biết bần tăng có thể làm những gì vì lão tiền bối?
- Phương trượng chỉ cần bảo vệ vững vàng ngọn tuyết sơn này, lão phu đã tính ra trong khoảng thời gian này sẽ có thật nhiều người tới nơi này phá hư lão phu thi pháp, vọng tưởng lấy tánh mạng của lão phu. Vì thiên hạ thương sinh, hy vọng phương trượng không nên để cho bất cứ kẻ nào tới quấy rầy ta, lần này thi pháp thành công hay không, vậy phải xem phương trượng bảo vệ có đắc lực hay không.
- Hôm nay tới hai sát thủ...
- Không sai, đã có người phát hiện lão phu ở chỗ này, hơn nữa còn muốn lấy tánh mạng của lão phu. Lần đầu tiên ám sát thất bại, khẳng định sẽ còn có lần thứ hai, thậm chí người muốn lấy tánh mạng lão phu còn không chỉ một nhóm người, phương trượng, nhiệm vụ của ngươi không nhẹ.
Hoắc Nguyên Chân chắp tay trước ngực nói:
- Đã như vậy, sớm không bằng muộn, hiện tại mời lão tiền bối lên nóc nhà thi pháp đi, bần tăng nhất định sẽ thủ vững ngọn tuyết sơn này.
Mặc dù Hoắc Nguyên Chân đã cam đoan như vậy, nhưng thần sắc Thiên Cơ lão nhân cũng không hề tỏ ra nhẹ nhõm, mà là thấp giọng nói:
- Chỉ mong ngươi có thể kiên trì lâu một chút, để cho lão phu có thể tận lực tính ra đầu mối.
Thấy sắc mặt Thiên Cơ lão nhân tỏ ra ngưng trọng, trong lòng Hoắc Nguyên Chân cũng không phải là đặc biệt lo lắng, trải qua một cuộc chiến đấu mới vừa rồi, hắn lại hấp thu nội lực hai Tiên Thiên hậu kỳ, Bắc Minh lần nữa tiến bộ, đã đến gần Cửu Dương chân kinh. Tam Phân Âm Dương Khí trong cơ thể lớn mạnh lần nữa, đường kính đã đạt đến hai thước ba, trạng thái hùng mạnh trước đó chưa từng có.
Chuẩn viên mãn, dường như hắn đã vượt qua chuẩn viên mãn Diệp Du Ly kia một chút, sức chiến đấu thực tế đã nằm giữa chuẩn viên mãn và Tiên Thiên viên mãn. Trình độ như vậy trừ phi là Tiên Thiên viên mãn đích thân tới đây, bằng không quả thật là Hoắc Nguyên Chân không xem ai ra gì.
Thiên Cơ lão nhân xoay người muốn rời khỏi phòng, nhưng trước khi đi còn nói với Hoắc Nguyên Chân:
- Nhớ lấy, nhớ lấy, thời gian người kiên trì dài hay ngắn quyết định chuyện lần này còn có bao nhiều cơ hội.
Sau khi nói xong, Thiên Cơ lão nhân xoay người rời khỏi phòng, leo lên nóc nhà, bắt đầu thi pháp theo nghi thức có vẻ giống như tà giáo của lão.
Mặc dù Hoắc Nguyên Chân rất tự tin, nhưng thái độ Thiên Cơ lão nhân tỏ ra thận trọng như thế, hắn cũng không dám khinh thường, cũng dứt khoát rời khỏi phòng, ngồi xếp bằng ở cửa nhà, nhắm mắt ngồi tĩnh tọa tu luyện.
Diện tích ngọn tuyết sơn này rất nhỏ, Hoắc Nguyên Chân tu luyện một hồi liền thi triển Thiên Nhãn quét nhìn một vòng tuyết sơn, xem thử có chuyện gì dị thường không.
Mỗi một mô đất, cảnh vật trên tuyết sơn đều được Hoắc Nguyên Chân ghi nhớ tỉ mỉ sau khi quan sát thường xuyên. Cứ nửa canh giờ hắn quét nhìn một lần, kiểm tra xem có biến hóa gì không.
Mà Thiên Cơ lão nhân ở nóc nhà đốt bảy ngọn đèn dầu, mặc cho gió núi gào thét nhưng đèn không hề bị cuồng phong thổi tắt, quả thật hết sức thần kỳ.
Hoắc Nguyên Chân nhìn thời gian Hệ Thống một chút, hôm nay đã là Hai Mươi Bốn tháng Năm, còn có bốn ngày nữa sẽ tới quay thưởng tháng Năm.
Thiên Cơ lão nhân bày ra Bắc Đẩu đăng trận, hẳn là đến tháng Sáu mới có thể hoàn thành, trong khoảng thời gian này, hắn không thể đi bất cứ đâu.
Đối với lời của Thiên Cơ lão nhân, Hoắc Nguyên Chân một mực giữ thái độ hoài nghi, không thể nào có người tới tập kích nhanh như vậy, bảy ngày sẽ trôi qua rất nhanh, hắn không có vấn đề gì.
Nhưng mới vừa qua ngày thứ nhất, lời của Thiên Cơ lão nhân liền được nghiệm chứng.
Hoắc Nguyên Chân tu luyện tới ban đêm, mắt thấy thời gian đã qua nửa canh giờ, thi triển Thiên Nhãn quét nhìn định tuyết sơn, bất ngờ lập tức phát hiện ra vấn đề.
Bên bờ tuyết sơn ngoài xa có mấy bóng người mượn màn đêm đang chậm rãi tới gần.
Đôi mắt Hoắc Nguyên Chân hơi nheo một cái, lần này Thiên Cơ lão nhân thi pháp vô cùng quan trọng, hắn sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào phá hư, nếu như đã tới, vậy thì lưu lại đi.
Mới vừa muốn đứng lên, đột nhiên Thiên Cơ lão nhân trên nóc nhà nói một câu:
- Nhớ lấy, ngươi không thể rời khỏi căn nhà này, nếu không lão phu sẽ gặp nguy hiểm.
Hoắc Nguyên Chân sửng sốt, rốt cục dừng bước lại, yên lặng chờ đợi người trong bóng tối đến.
- -------------------------------------------------------------------
Ở một nơi nào đó của Tây Vực, trong một gian phòng, một nam một nữ đang đối thoại.
- Đã lan truyền tin tức Thiên Cơ lão nhân có một số của cải khổng lồ chưa?
Một nữ tử nhàn nhạt mở miệng hỏi.
- Yên tâm đi, lão nhân này qua nhiều năm như vậy, tích tụ châu báu nhiều như sao trên trời, tin tức đã sớm được tung ra ngoài. Bất kể là môn phái giang hồ nào lấy được những châu báu này, cũng sẽ giúp cho tổng thể thực lực nhanh chóng tăng trưởng, đã có thật nhiều môn phái giang hồ đi tới ngọn tuyết sơn kia.
Thanh âm nam tử có vẻ đắc ý, cách làm mượn đao giết người như vậy quả thật có hơi khoái trá.
- Không thể sơ suất, lão quỷ kia thần toán vô song, mặc dù lão không biết chúng ta là ai, nhưng suy đoán cũng tính ra vị trí đại khái chúng ta, mấy chục năm nằm gai nếm mật, cũng không thể để thất bại vào phút chót.
- Nàng bất tất phải nhọc lòng, chỉ cần quốc gia này còn chưa diệt vong, bí mật của chúng ta cũng sẽ không bị phát hiện. Ta dám bảo đảm trong vòng một năm, nhất định Thất Tinh Liên Châu sẽ hoàn thành, đến lúc đó cho dù là mấy lão quỷ kia tự mình xuất thủ cũng bằng vô dụng.
Nữ tử nói:
- Mấy lão quỷ kia thủy chung là đại họa tâm phúc, nhiệm vụ duy nhất của bọn họ chính là chú ý lúc Thời Luân vận chuyển, cử động của chúng ta chưa chắc có thể lừa gạt được bọn họ.
- Cho nên chúng ta mới phải diệt trừ Thiên Cơ lão nhân, phòng ngừa có một ngày lão già này tính ra được chỗ chúng ta, báo tin cho mấy lão quỷ kia.
Nam tử vừa nói chuyện còn tỏ ra oán hận nói:
- Đáng tiếc hai ta nhất định phải ở lại giữ ở chỗ này, nhật thực cùng Thất Tinh Liên Châu đều không thể rời khỏi hai ta. Nếu không bất kỳ người nào trong chúng ta tự mình xuất thủ, nhất định có thể đánh chết Thiên Cơ lão nhân kia.
- Chỉ mong lần này không cần chúng ta động thủ, Thiên Cơ lão nhân cũng không chạy khỏi những người giang hồ thèm nhỏ dãi của cải kia.
Nghe thấy lời của nữ tử, nam nhân nói:
- Chúng ta không thể chỉ gởi hy vọng vào những người giang hồ kia, ta đã phái người đi Thiên Sơn Thánh Hỏa giáo.
- Ủa, người đi báo cho Mạc Thiên Tà sao?
- Không sai, hắc hắc, dường như Mạc Thiên Tà có chút bản lĩnh, trước đó vài ngày, nàng có cảm thấy hay không?
Nữ tử nói:
- Cảm thấy, đúng là lão.
- Rốt cục lão cũng tiến vào bước này, quả nhiên giỏi thật. Người ta phải ra đã sớm lên đường, có lẽ lúc này người của Thánh Hỏa giáo đã tới chỗ Thiên Cơ lão nhân cướp đoạt của cải, không biết Mạc Thiên Tà có đích thân xuất thủ hay không...
Nam tử nói xong, lại nói với nữ tử:
- Bọn chúng có tiền đồ như vậy, nàng có cảm thấy kiêu ngạo hay không?
Nữ tử hồi lâu không có lên tiếng, cuối cùng mới nói:
- Bọn chúng đã không còn liên quan gì tới ta nữa.
- ---------------------------------------------
Trên Thiên Sơn, một trong Ma giáo Tam Trưởng Lão đang hào hứng đi tới đại điện giáo chủ.
Lão đã nhận được tin tức, Thiên Cơ lão nhân ở cách tổng đàn Thánh Hỏa giáo cũng không phải là quá xa xôi, cũng ở bên trong Thiên Sơn.
Hơn nữa Thiên Cơ lão nhân chẳng qua là Tiên Thiên hậu kỳ, lão còn có một số của cải khổng lồ. Nếu như Thánh Hỏa giáo lấy được những của cải này, như vậy thực lực Thánh Hỏa giáo sẽ tăng lên một bậc, chiêu binh mãi mã, nhất thống giang hồ đã là chuyện chỉ cần với tay ra là có thể làm được.
Kể từ khi Mạc giáo chủ lần nữa nắm giữ đại quyền, bọn Ma giáo Tam Trưởng Lão tựa hồ trở nên có cũng được, không có cũng không sao.
Huynh đệ Lý Dật Phong cùng Tu La Sát, Ngọc La Sát gia nhập, làm cho bọn họ một phát biến thành nhân vật tuyến hai bên trong giáo. Chớ nói quyền phát ngôn gì, ngay cả cơ hội ló mặt ở trước mặt Mạc Thiên Tà cũng không nhiều.
Rất nhiều thời điểm nhiệm vụ của bọn họ là tuần tra, chuyện này làm cho Ma giáo Tam Trưởng Lão cảm thấy không cam lòng.
Cho nên bọn họ một lòng muốn có điều biểu hiện trước mặt giáo chủ, để cho giáo chủ biết, ba người bọn họ vẫn có giá trị.
Hôm nay cơ hội này đã tới, Thiên Cơ lão nhân đột nhiên xuất hiện, làm cho bọn họ thấy được hy vọng. Chỉ cần nói tin tức này cho Mạc Thiên Tà, sau đó chủ động xin đi đánh chết Thiên Cơ lão nhân, cướp đoạt của cải, tin tưởng giáo chủ sẽ lần nữa coi trọng bọn họ.
Lão Nhị lão Tam trong Tam Trưởng Lão đã chính trang chờ phân phó, lão Đại ở lại tự mình đi tới đại điện giáo chủ, tranh thủ đem tin tức truyền đạt cho Mạc Thiên Tà trước khi người khác biết tin tức này.
Bọn họ không phải là không biết mệnh lệnh giáo chủ không cho quấy rầy, không phải là không biết trước đại điện có một tên thủ vệ cổ quái, nhưng bọn họ cho là chuyện trọng đại bực này, cho dù có điều mạo phạm, giáo chủ cũng có thể hiểu được.
Nếu như chậm, để cho người khác đem tin tức này báo cho giáo chủ trước, vậy bọn họ sẽ không lập được công lao gì.
Lão Đại Tam Trưởng Lão đi tới phía trước đại điện, sửa sang lại y phục một chút, chậm rãi đi về phía trước.
Đi được mấy bước, lão đã có thể thấy Đông Phương Thiếu Bạch giống như một cây cột gỗ đứng thẳng trước đại điện giáo chủ.
Chưa kịp đi vào, lão đã chủ động nói với Đông Phương Thiếu Bạch:
- Bạch phát tiểu huynh đệ, lão phu có chuyện trọng đại muốn báo cho giáo chủ, người thay mặt thông báo một chút đi.