Phương Trượng

chương 542: tra xét phần thưởng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Hai cao thủ Khô Mộc và Niệm Từ coi như là thuộc về Lạc Hoa thần giáo, nhưng Tịnh Niệm Thiện Tông cùng Từ Hàng Tinh Trai cũng không có chính thức tuyên bố gia nhập Lạc Hoa thần giáo, cũng không biết có tính là người Lạc Hoa thần giáo hay không.

Nếu như cộng hai môn phái này lại, có lẽ Lạc Hoa thần giáo có thể vượt qua Thiếu Lâm tự, điểm này miễn cưỡng có thể giải thích.

Nhưng tại sao còn có hai môn phái nữa xếp trên Thiếu Lâm?

Võ Đang ư? Không thể nào, Thiên Cương Bắc Đẩu trận của bọn Linh Hư Tử đã bị mình phá, thực lực Võ Đang kém xa không bằng Thiếu Lâm, đây là nhất định.

Cái Bang? Sẽ không, bang chủ Cái bang cũng không phải cao thủ khoáng thế gì, đơn giản chỉ là môn nhân đệ tử nhiều hơn một chút thôi, mà đám đệ tử này không thể xếp vào chiến lực cao cấp.

Không Động? Cũng sẽ không, cho dù tên Động Huyền Tử kia đột phá đến Tiên Thiên viên mãn, thực lực của bọn họ cũng dưới Thiếu Lâm.

Mà Võ Lâm Minh cũng không thể coi là một môn phái, chỉ có thể coi như là liên minh, cho nên không tính vào trong này.

Trong lúc suy nghĩ, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân nghĩ đến Mật tông.

Đúng rồi, Khô Mộc đã từng nói Mật tông có người nào đó nắm giữ Thời Luân, hình như là vô cùng lợi hại. Chỉ bất quá từ trước tới nay Mật tông không xuất hiện trên giang hồ, Hoắc Nguyên Chân cơ hồ quên lãng môn phái này.

Hơn nữa năm đó ở Thiên Sơn hắn còn gặp qua một trưởng lão Mật tông, người này còn mời hắn đi Mật tông, nói là hắn có hy vọng thừa kế chức chủ nhân Mật tông.

Như vậy xem ra, rất có thể thực lực Mật tông ở trên Thiếu Lâm, có lẽ khi nào có thời gian, cũng nên đi Mật tông một chuyến.

Nhưng trước mắt không có cơ hội này, chỉ có thể sau này hãy nói.

Nhưng trừ ba môn phái này, vẫn còn có một môn phái tổng thể thực lực áp đảo Thiếu Lâm, điều này làm cho Hoắc Nguyên Chân có chút không hiểu. Mình cũng biết hầu hết môn phái trên chốn giang hồ, từ đầu xuất hiện một môn phái có thực lực mạnh như vậy?

Liên tục suy tính cũng không có kết quả, Hoắc Nguyên Chân đành phải bỏ qua ý niệm này.

Không nghĩ tới mình vất vả những năm qua, đến bây giờ Thiếu Lâm chỉ mới là thứ năm thiên hạ, trong lúc nhất thời Hoắc Nguyên Chân không khỏi có hơi chán nản, nhiệm vụ đệ nhất thiên hạ này cũng không để hoàn thành.

Sửa sang tâm trạng lại một chút, Hoắc Nguyên Chân muốn xem thử hoàn thành nhiệm vụ đệ nhất thiên hạ này xem có phần thưởng gì.

Ban đầu Hệ Thống nói sau khi hoàn thành ba nhiệm vụ có thể hoàn tục, nhưng chưa nói có cho phần thưởng hay không, bây giờ Hoắc Nguyên Chân muốn tra xét một chút.

Hắn mới vừa có ý nghĩ này, thanh âm nhắc nhở Hệ Thống vang lên:

- Môn phái túc chủ tiến vào năm môn phái đứng đầu thiên hạ, cho phép tra xét phần thưởng.

Vừa nghe xong, Hoắc Nguyên Chân nhất thời sáng mắt lên, thì ra quả thật có phần thưởng, hơn nữa nhất định phải tiến vào năm hạng đầu thiên hạ mới xét, không biết phần thưởng này là cái gì.

Sau khi lựa chọn tra xét sau, trước mắt Hoắc Nguyên Chân xuất hiện một hư ảnh Phật tổ lớn vô cùng.

Khi ánh mắt hắn thấy hư ảnh Phật tổ này, lập tức cảm giác bên trong đầu nổ đùng một trận. Chỉ thấy Phật tổ ngồi ngay ngắn giữa không trung, sau gáy Phật quang chói mắt, đơn chưởng dựng thẳng trước ngực, miệng tụng niệm kinh văn. Từng trận Phạm âm đánh thẳng vào đầu Hoắc Nguyên Chân, làm cho hắn cảm giác tứ chi như nhũn ra, không nhịn được sinh lòng muốn sụp lạy hành lễ.

Hắn làm hòa thượng lâu như vậy, đối với chuyện quỳ lạy Phật tử trong lòng không hề có ý chống cự, đang muốn quỳ lạy, chợt cảm giác mình thân thể cũng đã không bị khống chế, lại bị khí thế cùng uy áp cực lớn Phật tổ chấn nhiếp, ngay cả ngón tay cũng không nhúc nhích được.

Vừa lúc đó, hư ảnh Phật tổ lại đột nhiên biến mất.

Toàn thân Hoắc Nguyên Chân buông lỏng, khôi phục bình thường, trong mắt lộ vẻ kinh hãi. Đây quả thật là khiến cho người ta chấn động, với thực lực của mình hiện tại, trước mặt hư ảnh Phật tổ ngay cả một ngón tay cũng không thể cử động.

Chẳng lẽ đây chính là phần thưởng của Hệ Thống sao, quả thật thần kỳ chẳng khác nào phép định thân.

Lúc này thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lại vang lên:

- Phần thưởng đệ nhất thiên hạ đại phái, Thích Ni Trấn Thiên Phật, sau khi hoàn thành nhiệm vụ đại phái đệ nhất thiên hạ sẽ đạt được.

Nghe đến đó, nước dãi Hoắc Nguyên Chân cơ hồ cũng phải chảy xuống.

Trời ơi, Thích Ni Trấn Thiên Phật, quả thật hết sức thần kỳ...

Có được bản lãnh này trong tay, đi khắp thiên hạ không cần phải sợ.

Không cần biết ngươi có bản lĩnh gì, Thích Ni Trấn Thiên Phật ta vừa xuất, ngươi sẽ ngoan ngoãn đứng yên đó, tuyệt đối không thể chống cự.

Trong nháy mắt này, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân phát hiện, dường như mình đã tìm được biện pháp đối phó với phi đao của Lý Thanh Hoa.

Mặc dù có giao tình không cạn cùng Lý Thanh Hoa, hơn nữa vào lúc Lý Thanh Hoa trúng độc, Hoắc Nguyên Chân còn đã từng dùng một phương pháp không cách nào nói với người khác trợ giúp nàng hóa giải xuân dược. Đến nay hắn vẫn còn nhớ mùi vị ấy hết sức rõ ràng.

Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là giữa hắn và Lý Thanh Hoa sẽ không có chuyện gì nữa. Bởi vì sự tồn tại của Đông Phương Tình, sợ rằng sớm muộn sẽ có một ngày phải đối địch với Lý Thanh Hoa, khi đó lấy cái gì để ngăn cản phi đao Tiên Thiên viên mãn?

Nếu như có Thích Ni Trấn Thiên Phật này, tin tưởng Lý Thanh Hoa tuyệt đối không phải là đối thủ của mình. Dĩ nhiên tiền đề là cảnh giới của mình cần phải gia tăng hơn nữa, đạt tới trình độ có thể chống lại Tiên Thiên viên mãn, hiện tại chưa được.

Chỉ bất quá chờ mình hoàn thành nhiệm vụ đệ nhất thiên hạ, phải đợi tới khi nào đây?

Hơn nữa nếu như có lựa chọn, Hoắc Nguyên Chân cũng không muốn thật sự đi lên con đường đối kháng cùng Lý Thanh Hoa, oan gia nên giải không nên kết, Hoắc Nguyên Chân vẫn hy vọng Lý Thanh Hoa cùng Đông Phương Tình có thể hóa can qua thành ngọc bạch.

Trong chuyện này, Hoắc Nguyên Chân vẫn có một chút tư tâm nho nhỏ, nhưng cuối cùng vẫn phải chờ xem thái độ của Đông Phương Tình.

Nhìn Thích Ni Trấn Thiên Phật kia một hồi, trong lòng Hoắc Nguyên Chân âm thầm hạ quyết tâm.

Không phải Thiên Cơ lão nhân nói mình chỉ có thể sống một năm sao, như vậy bất kể thế nào Hoắc Nguyên Chân cũng muốn hoàn thành nhiệm vụ đệ nhất thiên hạ này trong vòng một năm, đến lúc đó đạt được tuyệt chiêu này, xem thử trong thiên hạ còn có ai có thể làm gì được mình?

Tra xét xong phần thưởng nhiệm vụ đệ nhất thiên hạ, Hoắc Nguyên Chân lại nhìn sang hai nhiệm vụ còn lại, phát hiện ra không thể tra xét phần thưởng của hai nhiệm vụ này là gì.

Lúc này, rốt cục Hệ Thống nhắc nhở đã đến giờ quay thưởng tháng Năm, Hoắc Nguyên Chân phục hồi tinh thần lại.

Mặc dù phần thưởng đó tốt thật, nhưng hiện tại chỉ có thể lấy mắt mà nhìn. Vẫn nên làm xong chuyện trước mắt, bước từng bước một cho thật chắc, từ từ tăng lên thực lực mới là đúng đắn.

Theo thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên, luân bàn chợt sáng lên.

Nhưng quay thưởng cũng không có bắt đầu lập tức, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lần nữa vang lên:

- Túc chủ biết được nguy hiểm tính mạng, bây giờ có thể làm ra lựa chọn như sau.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio