Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Nếu như nàng thật sự dồn hắn tới chân tường, hắn sẽ làm thế nào? Phải chăng là sau này nàng sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội rúc vào trong lòng hắn?
Vừa nghĩ tới mẫu người hoàn mỹ như sư phụ đã có dấu hiệu động lòng phàm, mình có nên làm ít chuyện gì đó ở một vài phương diện nào đó?
Lòng tin vững chắc từ bấy lâu nay của Đông Phương Tình rốt cục đã xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.
Nhiễm Đông Dạ bất động thanh sắc phản kích khiến cho cơn ghen Đông Phương Tình biến mất. Lúc ngồi trên lưng Kim Nhãn Điêu nàng cũng không chất vấn Hoắc Nguyên Chân xem có làm gì với sư phụ mình không, chuyện này khiến cho Hoắc Nguyên Chân ít nhiều gì cũng có chút chột dạ buông tiếng than dài.
Thấy thần sắc Đông Phương Tình có vẻ khác thường, Hoắc Nguyên Chân cũng không dám chủ động mở miệng hỏi thăm, lúc này thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Hơn nữa Hoắc Nguyên Chân còn có một việc phải làm, đó chính là Kim Nhãn Điêu mới vừa bay lên, đã vừa qua tiết Trùng Dương mùng Chín tháng Chín.
Tiết Trùng Dương có quay thưởng, Hoắc Nguyên Chân cũng không thể hỏi thăm Đông Phương Tình, bèn ở trên bầu trời yên lặng bắt đầu quay thưởng.
Lần đầu tiên quay thưởng, quả thật có một ít phần thưởng tốt, trong đó một viên Kim Nhãn Điêu Tấn Cấp Đan làm cho ánh mắt Hoắc Nguyên Chân rực sáng!
Trước khi Đại Thánh chưa dùng Tấn Cấp Đan, Kim Nhãn Điêu chính là sủng vật hùng mạnh nhất của Hoắc Nguyên Chấn, thực lực chuẩn viên mãn đứng đầu đại quân động vật.
Chỉ bất quá Hoắc Nguyên Chân sợ mất đi công cụ đỡ chân, nên không dám để cho Kim Nhãn Điêu ra chiến trường.
Đại Thánh Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong sau khi lên cấp, trở thành đại hầu tử kế dưới cảnh giới Ngự, bằng vào sức mạnh cực kỳ cường hãn thậm chí có thể đấu một hồi cùng cao thủ cảnh giới Ngự như Tang Cách.
Như vậy sau khi Kim Nhãn Điêu chuẩn viên mãn này lên cấp, sẽ tăng tiến thực lực thế nào?
Hoắc Nguyên Chân lòng tin mười phần bắt đầu quay thưởng, nhưng có lẽ là lần trước đã quá may mắn, lần này không còn may mắn như vậy nữa, không thể quay trúng Kim Nhãn Điêu Tấn Cấp Đan, cũng không có đạt được Thưởng Lớn, bất quá may mắn cũng không tệ, quay trúng một viên Trung Cấp Võ Học Tân Cấp Đan.
Cho tới bây giờ, Hoắc Nguyên Chân có một viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, một viên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan. Còn cách lúc thăng cấp võ học cao cấp thành võ học siêu cấp năm phần chín nữa.
Lần quay thưởng đầu tiên kết thúc, lần thứ hai Hoắc Nguyên Chân quay thưởng, bất ngờ phát hiện Tấn Cấp Đan dành cho ổ ong vò vẽ.
Đến lúc này, địch nhân Thiếu Lâm cơ hồ toàn là người có thể sử dụng nội lực hộ thể, tác dụng ong vò vẽ không phải là rất lớn, hơn nữa còn không chịu nổi một đòn dưới các thủ đoạn của địch nhân như âm công vân vân.
Viên Tấn Cấp Đan dành cho ong vò vẽ này xuất hiện coi như hết sức kịp thời, bất quá còn một phần thưởng khác cũng không tồi, chính là chữ Hỏa trong Ngũ Hành trấn pháp.
Ngũ Hành trấn pháp cũng chính là Ngũ Hành Sơn, hôm nay Hoắc Nguyên Chân đã thu được ba chữ Kim, Mộc, Thủy, chỉ cần hai chữ nữa sẽ thành Ngũ Hành Sơn.
Hoắc Nguyên Chân mong đợi đối với Ngũ Hành Sơn thậm chí còn trên cả Như Lai Thần Chưởng. Hắn nhiều lần ảo tưởng mình ngồi trong hư không, bóp đại ma đầu Đinh Bất Nhị trong lòng bàn tay, đọc tụng kinh Phật ba ngày ba đêm khiến cho y muốn ói. Sau đó lộ vẻ từ bị lật chưởng, một ngọn núi lớn ầm một cái đập xuống đầu y, khiến cho y sống năm trăm năm dưới đó, chỉ cần suy nghĩ tới chuyện này lập tức cảm thấy tâm thần bay bổng.
Bạch Ngọc
Cho nên Hoắc Nguyên Chân cân nhắc một hồi, rốt cục quyết định nhắm vào chữ Hỏa.
Nhưng kết quả lại khác xa mơ ước, Hoắc Nguyên Chân không quay trúng được Ngũ Hành Sơn, cũng không có trúng Thưởng Lớn. Thậm chí cũng không thể đạt được Tấn Cấp Đan cho tổ ong, mà lại quay trúng một viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan.
Hoắc Nguyên Chân bất đắc dĩ gãi đầu một cái, mặc dù hai viên Tấn Cấp Đan này cũng vô cùng trân quý, nhưng đối với mình cũng không phải là cần kíp, tối thiểu không có gì trợ giúp cho đại tuyển Minh chủ mùng Chín tháng Chín tiết Trùng Dương.
Bất quá còn may, vẫn còn tốt hơn một ít thứ kém cỏi khác, Hoắc Nguyên Chân thu cất hai viên đan dược. Chỉ cần đạt được một viên Sơ Cấp Võ Học Tân Cấp Đan cùng một viên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan nữa, mình sẽ có thể lựa chọn lên cấp một môn võ công thành võ học siêu cấp.
Sau khi quay thưởng xong vốn tính toán lập tức bay trở về Hồ Điệp cốc. Nhưng Đông Phương Tình bất ngờ lộ vẻ sợ hãi không muốn trở về Hồ Điệp cốc. Cũng không biết nàng sợ đối mặt cái gì, kiên quyết lôi kéo Hoắc Nguyên Chân giữa đường ngừng lại, tìm một chỗ sơn thanh thủy tú, hai người tùy ý tản bộ. Đông Phương Tình yêu cầu, đó là chỉ cần trở về trước khi đại tuyển Minh chủ bắt đầu là được.
Hoắc Nguyên Chân cũng nhìn thấu Đông Phương Tình có vẻ khác thường ra thì hắn cũng có hơi lo lắng, bởi vì một khi đại tuyển Minh chủ kết thúc, sẽ phải cho Đông Phương Tình câu trả lời, nhưng loại chuyện như vậy làm sao có câu trả lời chân chính. Hoắc Nguyên Chân cũng chỉ có thể cố gắng trì hoãn, dứt khoát bồi tiếp Đông Phương Tình ở chỗ này hết mấy canh giờ.
Sau đó Đông Phương Tình dứt khoát tựa vào trong ngực Hoắc Nguyên Chân ngủ thiếp đi, lúc này, Hoắc Nguyên Chân mới mang theo nàng lên Kim Nhãn Điêu, trở về Hồ Điệp cốc.
Trở lại Hồ Điệp cốc đã sắp sửa đến giờ Thìn, Đông Phương Tình tỉnh lại, lập tức tách ra khỏi Hoắc Nguyên Chân, chia tay ở bên ngoài Hồ Điệp cốc, Đông Phương Tình trở về đại điện Minh chủ, Hoắc Nguyên Chân đi về chỗ của Thiếu Lâm trên đài.
- ----------------------------------------------------------
Minh chủ cùng phương trượng Nhất Giới quay trở về trước khi đại tuyển bắt đầu, khiến cho mọi người thở ra một hơi thật dài nhẹ nhõm.
Mặc dù thời gian hơi cấp bách một chút, nhưng Đông Phương Tình vẫn dựa theo thường lệ nói mấy câu.
Chẳng qua là nàng nói tương đối đơn giản một chút, tiết kiệm rất nhiều thứ, bất quá tuyên bố một quy tắc.
Lần này người tham gia đại tuyển Minh chủ tổng cộng có tám người, gồm có chính nàng, phương trượng Thiếu Lâm Nhất Giới, truyền nhân Mật tông Tang Cách, ngoài ra còn có bang chủ Cái Bang mới nhậm chức, Tiên Thiên hậu kỳ Tô Xán.
Tô Xán cũng là cao thủ mới xuất hiện trên giang hồ gần đây, Giáng Long Thập Bát chưởng còn hùng mạnh hơn uy lực tuyệt học trấn bang của Cái Bang khi trước, bất quá tuổi còn quá trẻ, rất ít được người giang hồ coi trọng.
Dĩ nhiên lần đại tuyển Minh chủ này có phương trượng Thiếu Lâm, chỉ sợ Tô Xán cũng chỉ là kẻ bàng quan xem hát.
Trừ bốn người này ra, ngoài ra còn có một vị kiếm khách đến từ Thục Sơn, một vị cao thủ đến từ Miêu Cương, còn có chưởng môn Hoàng Sơn phái cùng chưởng môn Thanh Thành phái.
Trong đó giang hồ đồn đãi chưởng môn Thanh Thành đã quy thuận Thần Long giáo, thành tay sai Thần Long giáo.
Thần Long giáo không thuộc về môn phái Võ Lâm Minh, Thanh Thành phản bội, đồng nghĩa với phản bội Võ Lâm Minh, theo lý thuyết là không có tư cách tham gia đại tuyển Minh chủ.
Nhưng hôm nay Thần Long giáo uy danh không nhỏ, người trên giang hồ có rất nhiều kẻ cũng giận mà không dám nói gì.
Sau khi Đông Phương Tình trở về cũng từng hỏi thăm qua vấn đề này, nhưng cũng không có chứng cớ xác thật Thanh Thành phái phản bội Võ Lâm Minh, hết thảy chẳng qua là lời đồn đãi giang hồ. Cộng thêm thời gian rất gấp, chưa kịp xử lý chuyện này, hôm nay chưởng môn Thanh Thành phái cũng đi tới Hồ Điệp cốc.
Sau khi chưởng môn Thanh Thành đến, mọi người mới phát hiện thì ra Thanh Thành phái đã đổi chưởng môn khác, chưởng môn trước kia gọi là Thanh Hà Tử, mà hôm nay lại biến thành một hòa thượng đầu gần như trọc.
Hòa thượng kia bắt đầu để tóc, nhưng có thể nhìn ra sẹo trên đầu. Hơn nữa rất nhiều người đã gặp hòa thượng này, đây rõ ràng chính là Tri Khách tăng Giác Viễn lúc trước trông chừng sơn môn Thiếu Lâm tự.
Chuyện Giác Viễn phản bội Thiếu Lâm gia nhập Thần Long giáo đã không phải là bí mật, người giang hồ đều biết. Nhưng mọi người cũng không nghĩ tới Giác Viễn lại trở thành chưởng môn Thanh Thành, hơn nữa cũng tới tham gia đại tuyển Minh chủ.
Xem ra Thanh Thành quy thuận Thần Long giáo đã là sự thật, Giác Viễn ở Thần Long giáo tựa hồ cũng không tệ lắm, cứ như vậy coi như có trò hay để xem. Thậm chí mọi người mơ hồ mong đợi, Giáo Viễn có thể gặp phải phương trượng Thiếu Lâm Nhất Giới trên lôi đài, đó nhất định là một cảnh tượng thú vị.
Ánh mắt của mọi người tập trung vào mặt Hoắc Nguyên Chân, hy vọng có thể nhìn ra thần sắc căm tức từ trên nét mặt phương trượng trẻ tuổi này, nhưng bọn họ đã thất vọng. Hoắc Nguyên Chân giống như lão tăng nhập định, mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, miệng nhìn tâm, không bị chuyện của ngoại giới làm động, lẳng lặng chờ đợi đại tuyển bắt đầu.
Tám người tham gia đại tuyển, vừa đúng có thể chia làm hai tổ, bốn người một đại tổ, hai người một tiểu tổ.
Một đại tổ bốn người, một tiểu tổ hai người. Mỗi tiểu tổ đấu với nhau một trận, kẻ thắng đấu với nhau để chọn ra người đứng đầu đại tổ
Sau đó hai kẻ đứng đầu đại tổ đấu với nhau, ai thắng là võ lâm Minh chủ.
Quy tắc rất đơn giản, nhưng nhất định tối thiểu phải là môn phái tam đẳng Võ Lâm Minh mới có tư cách, người còn lại là không có tư cách tham gia đại tuyển võ lâm Minh chủ.
Nghe nói bọn Mạc Thiên Tà, Động Huyền Tử đều có ý cạnh tranh võ lâm Minh chủ, chỉ bất quá sau khi Đông Phương Tình trở lại, những người này đều hết hy vọng, Đông Phương Tình sẽ không đồng ý bọn họ tham gia.
Trước khi tỷ võ bắt đầu còn có nghi thức tiến hành rút thăm, quyết định thứ tự chia tổ.
Kể cả tiền nhiệm Minh chủ Đông Phương Tình, tổng cộng tám người đều đi tới trước mặt một ống trúc đã được chuẩn bị sẵn. Trong đó có tám thẻ trúc, hai thẻ viết chữ Nhất, hai thẻ viết chữ Nhị, hai thẻ viết chữ Tam, hai thẻ viết chữ Tứ, hai người bắt được thẻ giống nhau là người cùng tiểu tổ.
Mọi người vô cùng chú ý quá trình bốc thăm chia tổ này, bởi vì nếu như đụng phải đối thủ thực lực tương đối kém bên trong tiểu tổ, sẽ vô cùng may mắn. Nhưng nếu bốc trúng đối thủ như Nhất Giới hoặc Đông Phương Tình, đó chính là xui xẻo.
Nếu như hai cường giả gặp nhau, như vậy tỷ thí giữa tổ này cũng sẽ vô cùng hấp dẫn, bởi vì thời gian tỷ võ chỉ có không tới một ngày. Cứ như vậy, cho dù là người yếu cũng có cơ hội nhìn cường giả lưỡng lại câu thương, còn mình ngư ông đắc lợi.
Tiền nhiệm Minh chủ Đông Phương Tình ra sân đầu tiên, vị nữ Minh chủ anh khí bức người này đi tới trước ống trúc, đưa tay ra rút lấy một chiếc thẻ trúc, cũng không thèm nhìn đã đưa cho người chủ trì.
Người chủ trì tuyên bố trước mặt mọi người thẻ trúc mà Đông Phương Tình rút được:
- Đông Phương Minh chủ! Số Hai!
Số Hai chính là đại tổ thứ nhất tiểu tổ thứ hai, Đông Phương Tình ra sân tỷ võ chính là trận thứ hai.
Sau Đông Phương Tình, chính là nhân tuyển hàng đầu của chức võ lâm Minh chủ phương trượng Thiếu Lâm Nhất Giới Hoắc Nguyên Chân đi tới rút lấy một cái, rút được là số Bốn.
Số Bốn chính là đại tổ thứ hai tiểu tổ thứ hai, trong so tài tiểu tổ, Hoắc Nguyên Chân sẽ ra sân trận thứ tư. Trước trận chung kết, hắn sẽ không gặp phải Đông Phương Tình.
Sau đó chính là bang chủ Cái bang Tô Xán, y rút được số Một.
Sau đó là Thục Sơn kiếm khách, cũng rút được số Hai, thành đối thủ Đông Phương Tình.
Sau đó là Mật tông Tang Cách, rút được thẻ số Ba.
Sau đó là chưởng môn Thanh Thành Giác Viễn, rút được thẻ số Một, thành đối thủ của Tô Xán.
Sau đó là chưởng môn Hoàng Sơn ra sân, rút được thẻ số Ba, thành đối thủ của Tang Cách.
Cuối cùng là cao thủ Miêu Cương, y không cần rút, cuối cùng chỉ còn lại một số Bốn, chính là đối thủ của phương trượng Nhất Giới.
Rút thăm kết thúc, mọi người thi nhau bàn tán, phân tích kết quả cuộc chiến, nghiên cứu xem người nào tổ nào có hy vọng nhiều hơn.
Hoắc Nguyên Chân tới cũng không nhìn đối thủ của mình, sự chú ý của hắn đang tập trung vào Tang Cách, sau khi so tài tiểu tổ kết thúc, hắn sẽ phải tranh đệ nhất đại tổ với Tang Cách.
Nhưng lúc này, Đông Phương Tình lại truyền âm cho hắn:
- Nguyên Chân, người phải cẩn thận, đối thủ Miêu Cương của người giỏi về dùng độc, ngươi cũng không thể coi thường y.
Sau khi rút thăm kết thúc, tất cả mọi người trở về chỗ của mình. Kế tiếp tiến hành trận tỷ võ đầu tiên, đại tuyển Minh chủ chân chính bắt đầu.
Hoắc Nguyên Chân trở lại đội ngũ Thiếu Lâm, nhìn hai người sắp lên tràng kia, tâm trạng hơi có chút phức tạp.
Tô Xán, đệ tử tục gia Thiếu Lâm, đệ tử thần truyền của Vô Danh, sau khi trải qua Vô Danh quán đỉnh đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa học được bản tăng cường Giáng Long Thập Bát Chưởng của Vô Danh, võ công quả thật không tệ.
Những hiển nhiên là Giác Viễn lợi hại hơn rất nhiều, y đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên viên mãn, coi như còn cao hơn cả mình.
Căn cứ Hoắc Nguyên Chân biết, chỉ có một người có thể làm được tới mức này.
Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ, bên kia hàng loạt tiếng hoan hô vang lên, thì ra người đánh trận thứ nhất đã ra sân.
Tô Xán là bang chủ Cái Bang, nhân số của Cái Bang là thiên hạ vô địch, phía sau y là một hàng hóa tử xin cơm, trên người đeo rất nhiều túi vải, toàn là trưởng lão trong bang tới đây trợ trận.
Khoan nói tới chuyện khác, xét về thanh thế tiếng hoan hô này, Cái Bang là đệ nhất.
Chẳng qua là sắc mặt Tô Xán ngưng trọng, bởi vì y biết rõ bản thân mình, cũng có nghe nói qua chuyện về Giác Viễn.
Trước kia Giác Viễn ở Thiếu Lâm đã là mục tiêu mà Tô Xán tôn sùng hướng tới. Hiện tại y đã phản bội Thiếu Lâm, lại trở thành chưởng môn Thanh Thành, hơn nữa tiến vào Tiên Thiên viên mãn, Tô Xán chỉ là một Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong thế nào cũng không thể đấu cùng Tiên Thiên viên mãn.
Nhưng thua người không thua trận, vẫn phải tiến hành trận tỷ võ này. Tô Xán nhắm mắt đi tới, nghĩ thầm chỉ cần không chết ở trên lôi đài, hết thảy những chuyện khác đều không là vấn đề.
So sánh với Cái Bang, tiếng hoan hô người bên Thanh Thành cũng không nhỏ, hơn nữa những đệ tử Thanh Thành này đều là những khuôn mặt lạ lẫm, cũng giống như chưởng môn bọn họ. Nếu không nói bọn họ là Thanh Thành phái, chỉ sợ không ai biết những người này là ai.