Phương Trượng

chương 669: chủ nhân mật tông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Sau khi cảm giác được thiên tượng có di động, Hoắc Nguyên Chân lập tức tìm Lý Thanh Hoa, bàn chuyện cùng nhau đi Mật tông một chuyến.

Lý Thanh Hoa biết rõ chuyện bọn An Mộ Phong sử dụng Thiên Động Nghi còn nhiều hơn Hoắc Nguyên Chân, cho nên càng gấp gáp hơn cả hắn, sau khi nghe nói lập tức đáp ứng lên đường.

Hoắc Nguyên Chân bố trí tình huống Thiếu Lâm một chút, dặn lão quạ đen bất cứ lúc nào cũng tuần tra trên bầu trời thiền viện, bảo đảm tình huống thiền viện an toàn. Sau đó hắn và Lý Thanh Hoa lập tức động thân, ngồi Kim Nhãn Điêu rời đi Thiếu Lâm tự, chạy thẳng tới Tuyết Vực cao nguyên nằm ở phía Tây Nam Thịnh Đường.

- --------------------------------

Trên tầng cao nhất của Bố Đạt Lạp Cung, trong một căn phòng kim bích huy hoàng, so ra còn xa hoa hơn cả nơi ở của Hoàng đế lão tử.

Tang Cách ngoan ngoãn đứng ở phía dưới, có vẻ không dám ngẩng đầu nhìn vị Lạt Ma một thân áo đỏ phía trên.

Mặc dù vị Lạt Ma này thần thái hiền lành, đầu mày cuối mắt lộ ra trí tuệ nhân sinh, nhưng lão ngồi đó vô cùng yên lặng, tự nhiên toát ra một cô uy thế người xung quanh không bì kịp, dường như là thần linh ở trên cao nhìn xuống chúng sinh bên dưới.

Bên trong gian phòng chỉ có hai người Lạt Ma áo đỏ ước chừng năm sáu chục ở tuổi này và Tang Cách, hai người đều không nói lời nào, không khí vô cùng ngột ngạt.

Qua hồi lâu, Lạt Ma áo đó mới thở dài một tiếng:

- Tang Cách, người làm cho ta rất thất vọng.

- Tông chủ, đệ tử... Tình huống lần này quả thật có chút ngoài ý muốn. Đệ tử đã tận lực, chẳng qua là phương trượng Nhất Giới Thiếu Lâm tự kia võ công siêu phàm nhập thánh, đã luyện thành siêu cấp Long Tượng Bát Nhã Công, vừa đúng khắc chế sở trường của đệ tử, quả thật đệ tử không phải là đối thủ của hắn.

Lạt Ma áo đỏ hừ lạnh một tiếng:

- Nói hươu nói vượn, Long Tượng Bát Nhã Công truyền từ Mật tông ta, chính là pháp môn độc hữu của Mật tông ta không truyền ra ngoài, làm sao phương trượng Thiếu Lâm có thể biết được?

Nói xong những lời này, không chờ Tang Cách trả lời, dường như Lạt Ma áo đỏ nhớ ra chuyện gì đó:

- Không đúng, quả thật ta từng nghe nói phương trượng Thiếu Lâm biết Long Tượng Bát Nhã Công. Năm đó Cổ Nhạc Pháp Vương đi Thiếu Lâm tự, đã từng nói đệ tử Thiếu Lâm cũng tu tập Long Tượng Bát Nhã Công phổ biến, chỉ bất quá công lực cũng không cao, phương trượng Thiếu Lâm kia cũng chỉ có thực lực tầng bảy.

Tang Cách vội vàng tiếp lời:

- Đúng vậy, sau khi đệ tử trở về cũng đã nghe qua chuyện này, nghe Tư Bột Thác trưởng lão nói cũng đã từng gặp phương trượng Thiếu Lâm này ở Thiên Sơn. Bất quá theo như lời trưởng lão, lúc lão gặp phương trượng Thiếu Lâm, Long Tượng Bát Nhã Công hẳn đã đạt đến tầng mười ba đỉnh phong!

Sắc mặt Lạt Ma áo đỏ lập tức biến đổi:

- Tư Bột Thác thượng nhân nói là chuyện lúc nào vậy?

- Ước chừng hai năm trước!

- Hai năm trước... Lúc Cổ Nhạc Pháp Vương gặp hắn là ba năm trước đây, chỉ trong vòng ngắn ngủi một năm, hắn đã luyện Long Tượng Bát Nhã Công từ tầng thứ bảy đến tầng mười ba... Đây... Đây quả thật là chuyện khó lòng tin được, hắn làm thế nào mà được như vậy...

Lúc này Tang Cách có vẻ oan ức nói:

- Cho nên đệ tử mới nói, chẳng những trong một năm này hắn luyện tập Long Tượng Bát Nhã Công từ tầng thứ bảy đến tầng mười ba, hơn nữa lại thêm hai năm nữa từ tầng mười ba Long Tượng Bát Nhã Công luyện thành siêu cấp Long Tượng. Vì vậy đệ tử vốn tự hào về lực lượng lại không phải là đối thủ của hắn, thua cũng là chuyện rất bình thường

Lúc này Lạt Ma áo đỏ không còn lòng dạ nào oán giận Tang Cách nữa, lão đang suy ngẫm mức độ chân thật trong lời kể của Tang Cách.

Lão đã trông thấy Tang Cách lớn lên từ nhỏ, tên này thiên phú cực cao, cộng thêm Mật tông toàn lực bồi dưỡng, lại thêm tứ đại Thời Luân tôn giả hết lòng dạy dỗ, Tang Cách đã trở thành cao thủ trẻ tuổi nhất thiên hạ. Dựa theo kế hoạch của lão, đoạt lấy chức võ lâm Minh chỉ là chuyện dễ dàng như lấy đồ trong túi.

Nhưng không ngờ rằng Tang Cách lại thua, hơn nữa còn lại bởi tay phương trượng Thiếu Lâm trẻ tuổi hơn y rất nhiều.

Lão không phủ nhận trong thiên hạ có kỳ tài tồn tại, có lẽ Thiếu Lâm Nhất Giới chính là kỳ tài ngàn năm bất xuất, những kỳ tài này cũng quá mức biến thái.

Chỉ riêng công lực cao cũng có thể chấp nhận, còn nhỏ tuổi luyện thành tầng bảy Long Tượng Bát Nhã Công cũng có thể chấp nhận, trong vòng một năm luyện tầng bảy Long Tượng thành tầng mười ba cũng có thể chấp nhận.

Nhưng hắn lại có thể phá vỡ quy luật của Long Tượng Bát Nhã công ngàn năm lưu truyền, có thể luyện thành siêu cấp Long Tượng, đây quả thật là chuyện ngàn lẻ một đêm.

Lạt Ma áo đỏ suy nghĩ trong lòng, nếu như chuyện này là thật, như vậy nếu học được phương pháp luyện tập siêu cấp Long Tượng, ý nghĩa đối với Mật tông sẽ cực kỳ to lớn.

Vốn Long Tượng Bát Nhã công chính là tuyệt học bất truyền của Mật tông, hiện tại người của mình tối đa mới luyện thành tầng mười ba. Ngược lại một ngoại nhân lại luyện thành siêu cấp Long Tượng, hẳn đã là võ học siêu cấp, chuyện như vậy nói thế nào cũng cảm thấy khó nghe.

Biết rằng Nhất Giới Thiếu Lâm tự là thiên tài, nhưng chẳng lẽ Mật tông từ trên xuống dưới đều là thùng cơm hay sao?!

Võ công của mình nghiên cứu hơn ngàn năm vẫn là như cũ, ngược lại người ta chỉ mất mấy năm đã có thể đột phá, không phải chuyện này có nghĩa là những người mình toàn là thùng cơm sao?

Lạt Ma áo đỏ trong lòng xoay chuyển muôn vàn ý nghĩ, lát sau nói với Tang Cách đang nơm nớp không yên bên dưới:

- Ngươi cũng không nên tự trách mình, nếu thật như lời người nói, như vậy võ công phương trượng Thiếu Lâm chính là vừa khéo khắc chế sở học của ngươi, ngươi thua cũng không có gì kỳ lạ, chẳng qua là người có thể bảo đảm lời mình nói là chân thật hay không?

- Xin tông chủ yên tâm, Tang Cách có thể thề trước Bồ Tát, nếu có nửa câu nói dối, lập tức rơi vào địa ngục vô biên!

Tang Cách quả quyết thề thốt, e sợ tông chủ hoài nghi lời của mình.

Lạt Ma áo đỏ nghe thấy Tang Cách thề thốt gật đầu một cái, xem ra chuyện này không giả.

Sau khi trầm ngâm một hồi, sắc mặt Lạt Ma áo đỏ có vẻ ngưng trọng:

- Bất quá ta còn nghe nói sau khi người bại dưới tay phương trượng Thiếu Lâm, còn đáp ứng làm huynh đệ của hắn phải không? Ngươi còn chủ động gọi hắn là Đại ca, chẳng lẽ ngươi không biết tuổi của mình lớn hơn hẳn sao?

Tang Cách vội vàng nói:

- Tông chủ, thật ra trong chuyện này còn có nguyên nhân.

Tang Cách kể lại một lượt chuyện mình đi Trung Nguyên, tới núi hoang tiêu diệt Hoàng Cân Đạo, gặp phải Nhất Giới. Y còn kể chuyện mình đánh cuộc, bị một con khỉ dây dưa cho nên thua cuộc, sau còn kể đến chuyện đánh cuộc với Nhất Giới lần nữa trong đại hội võ lâm Minh chủ. Thua cuộc hai lần liên tục, da mặt Tang Cách cũng không đủ dày để ăn vạ, chỉ có thể chấp nhận thua cuộc.

- Tông chủ, ngài dạy Tang Cách làm người phải thành thật, không được làm chuyện có lỗi với lương tâm mình. Tang Cách cảm thấy mình đã thất bại, cho nên không thể đổi ý, bất kể là nhân phẩm hay võ công, phương trượng Nhất Giới cũng không uổng Tang Cách gọi hắn một tiếng Đại ca.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio