Phương Trượng

chương 683: thần long hiện thế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Theo lý thuyết thực lực La Thái Y cũng rất mạnh, còn có Hứa Tiêm Tiêm cùng Hoa Tiểu Hoàn công lực cũng không yếu nhưng Hoắc Nguyên Chân vân không cho các nàng đi, những người này là không tổn thất được, không thể khinh thường.

An bài xong những chuyện này, bên trong Thiếu Lâm tự cũng chỉ còn lại văn tăng cùng một ít võ tăng công lực đạt tới Tiên Thiên, nhưng không phải là thành viên của Nhật Bách Linh Bát La Hán trận ở lại.

Nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng không lo lắng, tuy rằng Đại Thánh cùng Ngưu Ma Vương đều trải qua thăng cấp, lần này cũng là một thành viên vô cùng quan trọng chinh phạt Thần Long giáo, nhưng ong vò vẽ sau khi trải qua thăng cấp lại ở lại hậu sơn Thiếu Lâm.

Có những ong đầu heo phi hành này, cho dù là cao thủ cảnh giới Ngự tới chỉ sợ cũng chiếm không được phần hơn, cho nên an toàn ở hậu phương hắn không có vấn đề.

Bận rộn cả ngày trời sắp xếp xong xuôi mọi chuyện, Hoắc Nguyên Chân một mình trở lại Phương Trượng viện.

Ngồi xếp bằng trên đài sen của mình, trong lòng Hoắc Nguyên Chân bồi hồi cảm khái. Bất kể lần xuất chinh này thắng hay bại, sợ rằng đây cũng là lần cuối cùng mình ngồi trên đài sen này.

Hắn lấy ra hết tất cả vật phẩm cần thiết, Huyết Ma tàn đồ đã gom góp đủ cho vào ngực, sau cùng hắn lại lấy ra bí tịch Bắc Minh thần công.

Cầm kỳ thư này lên xem thử, Hoắc Nguyên Chân lật tới trang cuối cùng.

Nhiễm Đông Dạ dâng hiến nguyên âm xử nữ cho Hoắc Nguyên Chân, giúp cho công lực Hoắc Nguyên Chân cao hơn một tầng, Đồng Tử Công chủ tu đã đạt đến trình độ Tiên Thiên viên mãn, hắn đã có tư cách nghiên cứu võ công trên trang cuối cùng này.

- ------------------------------------------------

Thịnh Đường có vài địa phương là núi tương đối nhiều, trong đó địa phương nhiều núi nhất đương nhiên là Tuyết Vực cao nguyên, chỉ bất quá nơi đó hoang vu nghèo nàn, không ai lui tới.

Tiếp theo chính là núi lớn như Tây Bắc Thiên Sơn cùng Côn Luân.

Trừ hai địa phương này ra, còn có Thục Sơn nằm trong địa giới Ba Thục và Trường Bạch sơn mạch ở Đông Bắc Tái Ngoại cùng địa khu Hưng An Lĩnh.

Trong ấn tượng người Trung Nguyên, Tái Ngoại cũng là địa phương hoang vu không mọc cỏ, nhưng những năm gần đây quả thật tình huống đã có rất nhiều biến hóa lớn.

Thần Long giáo quật khởi ở Tái Ngoại cũng không làm cho võ lâm Trung Nguyên thật sự coi trọng, mà chuyện tới bây giờ, lực lượng Thần Long giáo đã vượt qua xa các đại môn phái Trung Nguyên, trở thành môn phái đệ nhất thiên hạ không thể nghi ngờ.

Tổng đàn Thần Long giáo ở trên Bạch Đầu sơn, chủ phong Trường Bạch sơn, trúc khác, phần lớn kiến trúc nơi này đều là ở dưới đất, trên mặt đất chỉ có kiến trúc một con cự long phủ phục.

Lối vào tổng đàn chính là miệng to như chậu máu của cự long, muốn đi vào tổng đàn phải đi vào miệng cự long, sau đó tiến vào trong theo thông đạo hình thành do thân rồng.

Thân rồng dài chừng năm trăm thước, bốn trảo cự long chính là bốn cửa ra, từ mỗi địa phương đi ra ngoài đều là địa khu nội bộ tổng đàn Thần Long giáo ở dưới đất.

Còn nếu dọc theo thân rồng đi một mạch về phía trước, như vậy cuối cùng sẽ rời đi theo đuôi rồng, sẽ đi tới Thiên Thủy hồ trên đỉnh Bạch Đầu sơn, đây cũng là con đường duy nhất đi tới Thiên Thủy hồ Bạch Đầu sơn.

Hôm nay lối vào tổng đàn Thần Long giáo, miệng rộng cự long kia tự động khép lại, không cho người bên ngoài đi vào, cũng không cho người ở bên trong đi ra.

Mà ở ven Thiên Thủy hồ nơi đuôi rồng, mấy trăm tên giáo đồ Thần Long giáo đang tiến hành tập hợp.

Đại trưởng lão Thần Long giáo lúc trước Hoắc Nguyên Chân từng gặp đang ở trước đám người, quỳ trên bờ Thiên Thủy hồ, dập đầu sụp lạy về phía hồ nước.

Ở phía sau lão còn có tám tên trưởng lão Thần Long giáo cũng đi theo sau đó, trong đó có Nhị trưởng lão lần trước đi Thiếu Lâm, bị Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận vây khốn. Có Tứ trưởng lão Hiên Viên Ngân, còn có tân trưởng lão Thần Long giáo Chư Viễn.

Vốn là sau khi Chư Viễn trở thành Tiên Thiên viên mãn, Thần Long giáo có mười tên trưởng lão. Những Phan Thanh Phong bị Lý Thanh Hoa giết chết ở Thiếu Lâm, hôm nay cũng chỉ còn có chín người.

Trước mặt Đại Trưởng lão có bày hương án, trên hương án có đồ cúng, lão đang quỳ đó dâng hương thỉnh cầu.

- Thần Long Đại nhân vạn năng!

Đại trưởng lão nói câu nào, tám tên trưởng lão cùng với mấy trăm giáo đồ phía sau cùng nhau nói theo câu đó.

- Hôm nay bọn chuột nhắt võ lâm Trung Nguyên đang chạy tới Thánh giáo, bọn chúng người đông thế mạnh, thực lực không tầm thường, muốn hủy căn cơ Thần Long giáo ta!

Lại dập đầu bình bịch mấy cái, trán Đại Trưởng lão đã nổi gân xanh.

- Mặc dù các tín đồ của ngài không sợ hãi bọn võ lâm Trung Nguyên, nhưng chúng ta cần Thần Long Đại nhân khích lệ. Hôm nay chúng ta tụ tập ở chỗ này, hy vọng Thần Long Đại nhân có thể hiện thân, công khai Thánh Vương cho chúng ta biết rốt cục là còn bao lâu nữa, Thánh Vương mới có thể trở lại nhân gian?

- Xin Thần Long Đại nhân hiện thân!

Mấy trăm tín đồ cùng kêu lên, thanh âm vang tận mây xanh, vang vọng xung quanh bờ Thiên Thủy hồ.

Mặt Thiên Thủy hồ yên tĩnh không có chút gợn sóng, sau khi thanh âm của người Thần Long giáo dứt, xung quanh chỉ còn lại yên lặng như tờ.

Tất cả mọi người không dám phát ra một chút thanh âm, bởi vì bọn họ hiểu vào giờ phút này, bất cứ lúc nào Thần Long cũng có thể hiện thân.

Ước chừng qua mười phút đồng hồ, rốt cục mặt Thiên Thủy hồ xảy ra một chút biến hóa.

Đầu tiên là trung tâm mặt hồ xuất hiện một chút bọt nước, dường như bên dưới nước hồ có thứ gì phun lên bọt khí thật to.

Sau đó sóng gợn từ trung tâm mặt hồ khuếch tán ra, từng vòng khuếch trương ra bên ngoài, cuối cùng hoàn toàn bao trùm toàn bộ mặt hồ.

- Thần Long Đại nhân sắp hiện thân!

Theo câu nói của Đại trưởng lão, tất cả mọi người nơm nớp quỳ phục xuống đất, không dám ngẩng đầu nhìn tình huống trên mặt hồ.

Gợn sóng dần dần hóa thành sóng nhỏ, sóng nhỏ lại bắt đầu biến thành sóng lớn

Một tiếng rống rất lớn vang lên trên mặt hồ, tiếng sóng xung kích khiến cho tuyết trắng trên núi xung quanh lăn xuống.

Tiếng nước rào rào vang lên, dường như có thứ gì đó đang khuấy động dưới hồ. Một trận hơi nước từ trên trời giáng xuống, khiến cho giáo đồ Thần Long giáo bên bờ hồ ướt như chuột lột.

Người của Thần Long giáo bị một trận hơi nước này làm ướt lại không có chút tức giận nào, ngược lại ai nấy mừng rỡ ngẩng đầu, mắt lộ vẻ cuồng nhiệt nhìn quái vật xuất hiện trong hồ nước.

Đó là một con cự xà, cự xà chân chính.

Đầu rắn to lớn giống như một chiếc đầu xe, hai con mắt lạnh như băng giống như đèn lồng, ánh mắt âm độc quét nhìn người trên bờ, lưỡi dài mấy thước không ngừng phun ra nuốt vào.

Cái đuôi thật dài ở trong nước lúc ẩn lúc hiện, chỉ một phần lộ ra trên mặt nước đã hơn dài mười thước, cũng không biết nếu con đại xà này như nổi lên mặt nước toàn bộ sẽ dài tới mức nào.

Bất đồng với những con rắn khác là trên đỉnh đầu con rắn này có hai u thịt trông giống như hai cái sừng đang mọc ra, nếu như có thể phá thịt mà ra, sẽ hóa thân làm giao long.

- Thần Long Đại nhân! Chúng ta đã chuẩn bị xong vật tế cho ngài, bây giờ mời ngài hưởng dụng.

Đại trưởng lão vừa nói chuyện, lui về phía sau vung tay lên.

Một đám giáo đồ Thần Long giáo dắt rất nhiều dê bò đi tới bên bờ, sau khi để dê bò xuống một mực cung kính lui về phía sau.

Bị ánh mắt lạnh như băng của cự xà đảo qua, đám dê bò kia sợ hãi mềm nhũn chân, căn bản không cách nào di động, quỳ sát ở bên bờ phát ra tiếng kêu rên tuyệt vọng.

Thân thể to lớn chuyển động mấy cái, mang theo một đường sóng nước, cự xà đi tới bên bờ.

Miệng to như chậu máu mở ra, cự xà quét qua một lượt, táp mỗi lần một con, chỉ không tới mười phút, mười mấy con dê bò này đã chui vào bụng nó.

Ăn nhiều thịt như vậy, cự xà tựa hồ vẫn chưa thỏa mãn, quơ quơ đầu rắn to lớn lại nhìn về phía Đại trưởng lão bên bờ.

Đại trưởng lão hiểu ý cự xà, vội vàng nói:

- Xin Thần Long Đại nhân yên tâm, huyết thực chân chính cũng đã chuẩn bị xong, mau mau mang ra.

Phía sau lại có đệ tử Thần Long giáo đi tới, bất quá lần này bọn họ áp tải cũng không phải là dễ bò, mà là hai người sống sờ sờ!

Một nữ đồng chừng mười tuổi, còn có một nam đồng chừng năm tuổi.

- Đây là đồng nam đồng nữ chúng ta tìm tới vì Thần Long Đại nhân, mời Đại nhân hưởng dụng!

Đồng nam đồng nữ đã sợ choáng váng, ánh mắt đờ đẫn nhìn quái vật khổng lồ bên cạnh, quên cả khóc.

Cự xà mở ra miệng to như chậu máu hút một cái, hai hài tử đáng thương lập tức chui vào bụng nó.

Ăn người sống xong, tựa hồ cự xà đã hài lòng, lắc lắc cái đuôi bơi qua bơi lại mấy vòng trên Thiên Thủy hồ, sau đó trở vào bờ.

Lúc này Đại trưởng lão thở ra một hơi thật dài, nói với cự xà kia:

- Bây giờ xin Thần Long Đại nhân công khai, còn bao lâu Thánh Vương mới có thể giáng xuống nhân thế?

Cự xà lay động thân thể to lớn một cái, dựng cái đuôi lên một chút, sau đó lại buông xuống.

Tất cả mọi người bao gồm Đại trưởng lão hai mắt đều sáng lên, mặt lộ vẻ mừng như điên dại:

- Thần Long Đại nhân, ngài nói là còn có một ngày, Thánh Vương sẽ giáng xuống sao?

Cái đầu to tướng của nó gật mấy cái, hiển nhiên xác nhận lời bọn Đại Trưởng lão.

Được cự xà khẳng định, những người này đều phát ra một trận gào thét cuồng nhiệt.

- Ông trời phù hộ! Những tên chuột nhắt võ lâm Trung Nguyên đã tới dưới chân Bạch Đầu sơn, vốn là chúng ta cũng định quyết một trận tử chiến cùng bọn họ, không nghĩ tới Thánh Vương chiếu cố bọn ta như vậy, sắp giáng xuống nhân thế. Như vậy cho dù là võ lâm Trung Nguyên tới nhiều người hơn nữa, bất quá cũng chỉ là đi chịu chết mà thôi.

Đại trưởng lão kích động đứng lên, quay đầu lớn tiếng nói với các giáo đồ Thần Long giáo sau lưng:

- Mọi người hãy nghe cho kỹ, nhiều nhất còn có một ngày nữa Thánh Vương sẽ xuất hiện, gặp mặt mọi người chúng ta, mà nhiệm vụ của chúng ta chính là bảo đảm trong vòng một ngày này, Thần Long giáo chúng ta sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, sẽ không bị đám chuột nhắt võ lâm Trung Nguyên kia công hãm.

- Chỉ cần bọn họ dám đến, các ngươi hãy lấy ra hết thảy thủ đoạn của mình, hoàn toàn tiêu diệt những người này, dùng máu của bọn họ làm lễ vật nghênh đón Thánh Vương!

Vừa nói chuyện, trên người Đại trưởng lão dâng lên một cô sóng khí màu vàng, giống như ánh hào quang chói chang cuối chân trời, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Đám người cuồng nhiệt chợt thấy vẻ khác thường trên người Đại Trưởng lão, nhất thời đều trợn to hai mắt.

Nhị trưởng lão càng kinh ngạc nói:

- Đại ca, huynh... Huynh đã luyện thành Kim Thần Hi rồi sao?

Đại trưởng lão cười hắc hắc:

- Cũng không hoàn toàn đúng, đệ hãy nhìn kỹ một chút.

Nhị trưởng lão giụi giụi mắt, nhìn lại cẩn thận, mới phát hiện trong hào quang màu vàng kia xuất hiện một tia huyết sắc.

- Trời ơi... Đại ca, huynh lại sắp tiến vào Huyết Huyền Khung!

- Không sai, ông trời thương xót, Thánh Vương phù hộ, vào tối hôm qua, ta biết được chuyện đám võ lâm Trung Nguyên tiến tới phạm vi Bạch Đầu sơn, tâm trạng kích động bất ngờ có cảm ngộ. Chẳng những nhất cử đột phá giới hạn Kim Thần Hi, hơn nữa chạm tới cảnh giới Huyết Huyền Khung, nhất định lần này làm cho bọn họ chỉ có tới chớ không có lui!

Trong số những người ở chỗ này, chỉ có Nhị trưởng lão cùng Tam trưởng lão là biết rõ Đại trưởng lão đáng sợ, không ngờ rằng lão đã luyện môn tuyệt thế võ công Hồn Thiên Bảo Giám này đến cảnh giới Huyết Huyền Khung, chỉ sợ trên thế giới này, trừ Thánh Vương ra cũng không ai là đối thủ của Đại trưởng lão.

Cũng cùng là cao thủ cảnh giới Ngự, Nhị trưởng lão cũng biết một môn võ công đặc thù là Linh Tế Nhất Chỉ, nhưng nếu so sánh với Đại Trưởng lão, quả thật kém hơn không chỉ một chút.

Hai người cơ hồ là đồng thời vung tay hô to:

- Đại ca thần công vô địch! Nhất định tiêu diệt giặc cỏ Trung Nguyên!

Người phía sau mới vừa muốn la lên theo, Đại trưởng lão lại cáu kỉnh cắt lời bọn họ:

- Im miệng! Chẳng lẽ các ngươi quên rồi sao, có thể dùng từ “vô địch” để hình dung, trong thiên hạ chỉ có một mình Thánh Vương mà thôi, chẳng lẽ các ngươi không nhớ Thánh Vương sao?

Lão nói với mấy tên trưởng lão còn lại, những người này nhất thời sắc mặt biến đổi, có một số người hoảng sợ nhìn về phía con cự xà đang bơi quanh quẩn dưới Thiên Thủy hồ, thấy đại xà kia tựa hồ không để ý lời của bọn họ, lúc này mới hơi yên tâm.

Sắc mặt Đại trưởng lão ngưng trọng nói:

- Thánh Vương sắp xuất thế, chúng ta cũng không thể trì hoãn ở chỗ này, bắt đầu từ bây giờ tất cả hãy chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng phải giáng cho đám giặc cỏ Trung Nguyên dám tới xâm phạm kia một đòn chí mạng. Đám lừa trọc Thiếu Lâm tự kia, Bạch Đầu sơn này chính là nơi vùi thây của các ngươi!

- ---------------------------------------------------------------

Trải qua gần mười ngày trường đồ bạt thiệp, rốt cục đại quân Võ Lâm Minh đã đi tới dưới chân Bạch Đầu sơn.

Lúc bọn họ đến nơi đã là buổi tối Hai Mươi Bảy tháng Giêng, dọc trên đường đi bởi vì người mệt ngựa yếu, sau khi tới nơi bèn hạ trại nghỉ ngơi, muốn quyết một trận tử chiến cùng Thần Long giáo cũng không gấp chỉ một ngày.

Hoắc Nguyên Chân thân là Minh chủ, đại trướng của hắn được lập ở trung ương, xung quanh cờ xí rậm rạp, có rất nhiều doanh trướng tầng tầng bảo vệ.

Bên cạnh hắn còn có bốn doanh trướng, bên trong là bốn nữ tử Tiên Thiên viên mãn Lý Thanh Hoa, Đông Phương Tình cùng An gia tỷ muội.

Bốn người này cũng không dễ an bài, nếu như hai người một doanh trướng, như vậy chắc chắn An gia tỷ muội ở cùng một chỗ, nhưng hai người Lý Thanh Hoa cùng Đông Phương Tình cũng không dễ gì bằng lòng, nếu như an bài chung một doanh e rằng sẽ gây ra chuyện không vui.

Nơi này cũng chỉ có bốn nữ tử, trừ phi là tách An gia tỷ muội ra, nếu không thật sự không có biện pháp an bài.

Ngược lại Hoắc Nguyên Chân vui lòng hy sinh một chút, đơn độc cùng ở cùng một người một chỗ, nhưng như vậy chỉ sợ làm vỡ bình giấm, được không bằng mất.

Cuối cùng chỉ có thể là phiền toái một chút, dứt khoát lập ra bốn doanh trướng mỗi người một doanh, mới cảm thấy tương đối công bình hợp lý.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio