Phương Trượng

chương 722: vì sư phụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Hoắc Nguyên Chân nhìn mấy nữ tử, trong lòng có chút bất an.

Đinh Bất Nhị đâu phải là để ngăn cản như vậy, nếu vì cứu Lý Thanh Hoa, lại bồi thêm các nàng vào, cả đời này hắn không thể yên lòng.

Nhưng Lý Thanh Hoa còn có hy vọng cứu, làm sao có thể buông tay bất kể?

Vốn lúc này Đinh Bất Nhị bị thương, là cơ hội tốt nhất để tấn công, bây giờ cũng chỉ có thể trơ mắt bỏ qua. Chỉ có thể trách thiên ý trêu người, chẳng lẽ lần này xuất chinh cuối cùng sẽ kết thúc bằng một bi kịch hay sao?

Tình thế khó xử Hoắc Nguyên Chân còn chưa kịp đưa ra quyết định, Nhiễm Đông Dạ đã dẫn theo mấy nữ tử ra trận, lướt đi về phía Đinh Bất Nhị đang muốn lật người công tới.

Thấy mấy người đã giao thủ, Hoắc Nguyên Chân lại lâm vào tình thế khó xử, giờ phút này cũng không thể làm gì, an tâm trị liệu Lý Thanh Hoa mới là phải đạo.

Toàn lực thúc giục Cửu Dương chân khí, Hoắc Nguyên Chân bắt đầu chữa thương cho Lý Thanh Hoa.

Nhưng hắn cũng không thể yên tâm chữa thương, chiến đấu bên kia từ lúc mới bắt đầu đã bất lợi rất lớn đối với phe mình.

Cố nhiên là Đinh Bất Nhị bị thương, nhưng Nhiễm Đông Dạ những ngày qua vì ngăn trở hắn xuất thế, vẫn chưa từng được nghỉ ngơi. Lúc này nàng cũng đã là nỏ mạnh hết đà, cũng không thể bộc phát ra sức chiến đấu cường hãn.

Mà công lực An gia tỷ muội lại là chênh lệch quá xa với Đinh Bất Nhị, nếu không phải Đinh Bất Nhị trọng thương, lúc này các nàng ra trận cũng không tạo được tác dụng gì. Cho dù là lúc này cũng chỉ có thể sinh ra tác dụng kềm chế giúp cho Nhiễm Đông Dạ và Đông Phương Tình mà thôi.

Nhiễm Đông Dạ cùng Đông Phương Tình va chạm chính diện cùng Đinh Bất Nhị, rất nhanh hai nàng đã toát mồ hôi lạnh toàn thân, mắt thấy cầm cự không được bao lâu.

Hoắc Nguyên Chân thấy rất rõ ràng, trong lòng vô cùng khẩn trương. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng các nàng chống đỡ không được thời gian nửa nén hương, nên làm thế nào cho phải?

Trong lúc hắn còn đang khổ sở, thình lình chiến cục phát sinh biến hóa.

Đinh Bất Nhị sử dụng Huyết Ảnh Phân Thân lần nữa, dùng tóc dài ngắn trở An gia tỷ muội kiềm chế, sau đó toàn lực tấn công Đông Phương Tình, hy vọng có thể nhất cử đánh chết Đông Phương Tình, hoàn toàn đánh tan tác sức chiến đấu của các nữ tử này.

Nhiễm Đông Dạ thấy Đinh Bất Nhị xuất kích, lo lắng cho an nguy đồ đệ mình, không để ý nguy hiểm tiến lên cứu viện. Kết quả bị Đinh Bất Nhị đánh trúng một chưởng, sau khi kêu một tiếng thân thể mềm mại bay đi, trực tiếp rơi xuống ven Thiên Thủy hồ.

Đông Phương Tình quát to một tiếng sư phụ, dẫn theo An gia tỷ muội bay theo tới.

Đinh Bất Nhị làm thương tổn Nhiễm Đông Dạ, trong lòng có chút khó chịu, nhưng sau đó cắn rằng một cái, đến lúc này không là bằng hữu thì là địch nhân, y cũng không phải loại người lòng mềm tay yếu, cũng lập tức đuổi theo các nàng ven Thiên Thủy hồ. Chỉ cần giải quyết mấy nữ tử này, Hoắc Nguyên Chân cũng bất quá là người cô đơn, không có uy hiếp gì nữa.

Mấy người trước sau đến ven Thiên Thủy hồ, Nhiễm Đông Dạ sắc mặt tái nhợt nằm ở bên hồ, nàng đã không có năng lực tiếp tục chiến đấu. Mặc dù còn có nội lực, nhưng thương thế trên người và trong cơ thể nhanh chóng hoành hành, khiến cho nàng không có cả năng lực đứng lên.

Bọn Đông Phương Tình chạy tới ven Thiên Thủy hồ xem Nhiễm Đông Dạ, đúng vào lúc này chợt phát hiện ra trước mặt bọn họ còn có một người khác xuất hiện.

Đông Phương Tình ngẩn người một chút, người xuất hiện đối diện lại là trưởng lão cuối cùng của Thần Long giáo, cũng chính là Thiếu Lâm phản đồ Giác Viễn!

Ai ai cũng cho là phe Thần Long giáo chỉ còn lại một mình Đinh Bất Nhị, ngay cả đại xà kia cũng đã chết, không thể nào còn có những người khác sống. Nhưng mọi người đã quên, Thần Long giáo còn có Giác Viễn!

Nếu như là bình thời Giác Viễn xuất hiện cũng không có gì, nhưng vào lúc mọi người đều mệt mỏi hết sức này Giác Viễn lại xuất hiện, không thể nghi ngờ chính là họa vô đơn chí.

Đông Phương Tình thấy Giác Viễn đứng trước mặt mấy người mình, hận đến mức cắn răng nghiến lợi:

- Giác Viễn! Thiếu Lâm phản đồ! Nếu sớm biết như vậy, ta nên giết ngươi từ trước, tránh cho lưu lại hậu hoạn đến bây giờ!

Đinh Bất Nhị thấy Giác Viễn đột nhiên xuất hiện cũng mừng rỡ trong lòng, mình đang buồn vì không có trợ thủ, lần này tốt lắm.

Đinh Bất Nhị lập tức lớn tiếng nói:

- Chư Viễn! Ngươi lập tức đi ngăn cản Nhất Giới hòa thượng chữa thương cho Lý Thanh Hoa, chỉ cần cắt đứt quá trình chữa thương, Lý Thanh Hoa hẳn phải chết không thể nghi ngờ, lần chiến đấu này chúng ta thắng chắc. Chờ ta nhất thống thiên hạ, ta đi làm Hoàng đế, ngươi sẽ làm một võ lâm Minh chủ cả thiên hạ!

Giác Viễn toàn thân dơ bẩn, chẳng những y phục ướt sũng, hơn nữa khắp trên người toàn là bùn đen, trên vai đang vác một cái thùng hình tròn bằng đồng. Sau khi nghe thấy Đinh Bất Nhị hứa hẹn, y cười một cái:

- Vậy Giác Viễn phải cảm tạ Đinh giáo chủ trước.

Đinh Bất Nhị nghe thấy lời của Giác Viễn lập tức sửng sốt một chút, bởi vì y tự xưng Giác Viễn, mà không phải tự xưng Chư Viễn. Phải biết kể từ khi Giác Viễn gia nhập Thần Long giáo, thường là tự xưng Chư Viễn.

Cảm giác được có vẻ khác thường, Đinh Bất Nhị hồ nghi nhìn chằm chằm Giác Viễn:

- Chư Viễn, dường như ngươi có gì đó khác thường... Ngươi đã không phải là đệ tử Thiếu Lâm, không tỉnh táo hay sao, vì sao còn tự xưng Giác Viễn?

Lúc này Giác Viễn bật cười sang sảng:

- Đâu có chuyện đó, bần tăng không có vẻ gì là khác thường, ngược lại hết sức tỉnh táo, cả đời này chưa từng tỉnh táo như vậy. Trong cả đời ta chỉ có vào lúc này, ta mới biết rõ ràng mình muốn làm gì, hơn nữa rốt cục cũng sẽ làm được.

- Ngươi muốn làm gì?

Giác Viễn nhìn Nhiễm Đông Dạ một cái, sau đó lại nhìn về phía Đinh Bất Nhị:

- Đinh giáo chủ, nói ra ngươi chớ có tức giận, ngươi không cảm thấy mình làm chuyện xấu quá nhiều, ai ai cũng oán hận ngươi sao?

Đinh Bất Nhị hít sâu một hơi khí lạnh, ánh mắt lộ vẻ dữ tợn. Y đã hiểu ra Giác Viễn thật ra chỉ là nằm vùng, nhưng y không hiểu vì sao Giác Viễn lại làm như vậy. Hơn nữa chỉ bằng vào thực lực Giác Viễn hiện tại, cho dù là nằm vùng còn có thể tạo thành ảnh hưởng gì với mình. Hiện tại đại cục đã định, giết chết y bất quá là chuyện trở bàn tay mà thôi.

Giác Viễn không thèm để ý thái độ Đinh Bất Nhị chút nào, mà là tiếp tục nói:

- An Mộ Phong, tên đã bị người hại chết, chính là y bảo ta tới gia nhập Thần Long giáo. Hắn ngươi cũng biết An Mộ Phong tinh thông thiên tượng vận chuyển, quen thuộc mệnh lý thuật pháp, thuật xem người không thấp hơn Thiên Cơ lão nhân. Chính y nói cho ta biết sau này sư phụ ta, cũng chính là Nhiễm Đông Dạ, nhất định sẽ bị thương dưới tay ngươi.

- Cả đời này Giác Viễn chưa từng làm gì cho sư phụ, cho nên ta quyết định phải cứu sư phụ trong lúc nguy nan! Chẳng lẽ ngươi cho rằng Giác Viễn ta là người đường đường chính chính, sẽ vô duyên vô cớ phản bội Thiếu Lâm, tới Thần Long giáo các ngươi để hưởng phúc an nhàn sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio