Quan Gia

chương 125: vân gia bị làm hồ đồ!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ba tỷ đi Giang Nam, thật là đề nghị của em sao?

Đôi mắt to quyến rũ của Vũ Thường trừng to, nhìn chằm chằm Lưu Vĩ Hồng ở đối diện, hỏi

Đây là trong một nhà hàng tây Bắc Kinh

Cái cách mở cưa sáu bảy năm, thế lực dần dần suy tàn… Những thứ đồ tây cũng dần tiến vào đầu tư tại Bắc Kinh của nước cộng hòa. Tuy rằng trận gió lốc chính trị cực lớn của mấy thắng trước dẫn đến rất nhiều công ty nước ngoài ùn ùn rút lui, cái gọi là quốc gia dân chủ phương tây với nước Mỹ cầm đầu, cũng đều giơ lên cây gậy chế tài, kêu gào phải như thế nào như thế nào, nhưng thương nhân trục lợi, chính là bản tính trời sinh. Đám chính khách bào chế ra phương án đủ loại chế tài, ngăn cản không được bản tính của thương nhân truy cầu lợi nhuận. Thứ đồ tây trong Bắc Kinh cũng là càng ngày càng nhiều

Vân Vũ Thường vô cùng thích phong cách của nhà hàng tây, cảm thấy ở nhà hàng này cho dù là dùng bữa ăn hay uống nước nói chuyện phiếm, cũng rất tuyệt. Nhà hàng tây và nhà hàng truyền thống trong nước khác biệt chủ yếu nhất chính là hoàn cảnh tao nhã, thanh tĩnh, thiết bị và bố trí ở bên trong càng thêm hợp lý, càng thêm nhân tính hóa

Khách tiến vào nhà hàng tây, phần lớn đều khá tự giác, để ý hình tượng của bản thân, thông thường sẽ không có lớn tiếng huyên náo, những tình trạng như chơi đoán số, chơi tửu lệnh thông thường sẽ không xảy ra trong nhà hàng tây

Ngày hôm qua Lưu Vĩ Hồng vừa mới rời khỏi, Vân Hán Dân liền nhận được điện thoại do Lưu Thành Thắng gọi tới. Lưu Thành Thắng bật cười ha ha nói cho ông biết, đã chính thức tiến cử Vân Hán Dân với trung ương, hơn nữa rất mịt mờ nhắc tới, "đề xướng" chuyện này chính là Lưu Vĩ Hồng

Chuyện này khiến Vân Hán Dân có kinh nghiệm sóng gió cũng trố mắt hồi lâu.

Nếu nói Lưu Vĩ Hồng còn có khả năng ăn nói bừa bãi, Lưu Thành Thắng tuyệt đối không

Thân phận thế nào?

Vân Hán Dân còn chưa kịp tiêu hóa tin tức này, một người bạn của ông lại gọi tới. Người bạn này là công tác trong văn phòng của lãnh đạo cấp cao nào đó, cũng đã chứng thật với ông về lời nói của Lưu Thành Thắng

Vân Hán Dân kinh ngạc hồi lâu mới ngồi xuống, từ từ suy xét huyền bí trong đó

Vũ Thường là bất đắc dĩ mà gọi điện thoại cho Lưu Vĩ Hồng, "mệnh lệnh" hắn lập tức "cút" ra, thành thật giải thích

Lưu Vĩ Hồng tất nhiên không dám "kháng mệnh", ngoan ngoãn "cút" ra, vội vội vàng vàng, chạy nhanh hơn kẻ trộm. Người đẹp có hẹn, Lưu Nhị Ca có thể không chạy nhanh lên sao?

Tuy nhiên đã tới nhà hàng tây, biểu hiện của Lưu Nhị Ca thì chẳng ra làm sao, dao nĩa cùng dùng, chỉ lo đối phó với miếng bít tết, dường như căn bản thì không nghe được Vân tỷ tỷ nói gì

- Ôi, tỷ đang hỏi em đó! Không có ăn sáng sao?

Vũ Thường vô cùng bất mãn với biểu hiện này của Lưu Vĩ Hồng, hét lên. Ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng, Vũ Thường thỉnh thoảng cũng sẽ lộ ra tính cách cô bé con. Đương nhiên, đa số tự cho mình là đại tỷ tỷ. Thường thường Vũ Thường lộ ra tính cách cô bé con chính là lúc cô vui nhất

- Đừng nóng vội đừng nóng vội, bít tết này ngon lắm, tỷ đợi em ăn no rồi nói tiếp…

Lưu Vĩ Hồng cũng không ngẩng đầu lên, hàm hàm hồ hồ nói.

- Em… Em muốn làm cho tỷ sốt ruột chết sao?

Vũ Thường gần như muốn dậm chân

- Ha ha, không… dù sao, tạm thời, ba tỷ đừng nghĩ sẽ gả tỷ cho Hạ Cạnh Cường. Mụ nội nó, muốn cưới tỷ, không có cửa!

Lưu Vĩ Hồng hung tợn đem cái nĩa cắm vào miếng bít tết, hung tợn mắng một câu thô tục

Vũ Thường không khỏi "cười khúc khích" một tiếng. Cô biết, vì chuyện này, người trước mắt, cũng không biết suy nghĩ bao nhiêu mưu ma chước quỷ, nói ngắn lại một câu, chính là không cho cô gả cho Hạ Cạnh Cường. nguồn TruyenFull.vn

Lưu Vĩ Hồng là như vậy, có khi nhã nhặn lịch sự, thật giống một người đàn ông có giáo dục, có khi lau khuôn mặt một cái thì trở nên "dữ tợn đáng sợ..." miệng đầy thô tục, còn thích động tay động chân.

Vũ Thường lại thích tính cách này. Giống Hạ Cạnh Cường như vậy, suốt ngày nghiêm mặt, chỉ biết tính kế này tính kế kia. Nếu thật sự gả cho y, buồn cũng buồn chết!

Nếu Vĩ Hồng nói như vậy, Vũ Thường cũng không thúc giục nữa, bưng lên một ly nước ép hoa quả tươi, chậm rãi uống. Một đôi mắt đẹp, không ngừng lướt qua lướt lại trên mặt của Lưu Vĩ Hồng. Bị cô nhìn chằm chằm như vậy, Lưu Vĩ Hồng cũng quen rồi, không có gì không thích ứng, vẫn như trước đâu vào đấy mà cắt bít tết, từng miếng từng miếng đưa vào miệng mà cắn ăn vui vẻ

Thật vất vả, Lưu Nhị Ca đã xử lý xong miếng bít tết, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn thở dài, bưng lên nước trái cây trước mặt, uống một ngụm, lộ ra bộ dáng vô cùng thích thú

- Được rồi, bây giờ có thể nói rồi chăng?

Vũ Thường lại sốt ruột. Một bí ẩn lớn thế này đặt ở ngực, không làm rõ ràng thực sự không được

Vì tin tức thình lình xảy ra, Vân Hán Dân hơi lộn xộn, đã không còn tâm trí thảo luận "ngày kết hôn" với cô

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Trên cơ bản chính là như tình huống em đã nói ở nhà tỷ. Trưa hôm qua ăn cơm xong, ở trong phòng khách của nhà bác hai, mọi người nói đến chuyện này, em liền đề xuất, nói bác Vân đi Kinh Hoa đảm nhiệm chức vụ là thích hợp nhất. Bác hai cũng cảm thấy có lý, nên liền đồng ý tiến cử bác Vân với trung ương

- Em đề xuất? Sao em phải đề xuất như vậy?

Vũ Thường nhìn chăm chú không buông. Hiển nhiên Lưu Vĩ Hồng giải thích đơn giản như vậy tuyệt đối không làm cho cô hài lòng. Vũ Thường cho dù không phải vô cùng quan tâm chính trị, nhưng xuất thân nhà quyền quý, đối với những chuyện này cũng không xa lạ. Cô rất rõ, trên vấn đề thế này, do một người trẻ tuổi như Lưu Vĩ Hồng "đề xướng", Lưu Thành Thắng không ngờ cũng chấp nhận thì tuyệt đối không đơn giản

Lưu Vĩ Hồng nhất định không phải tâm huyết dâng trào, ăn nói lung tung

- Đơn giản mà nói, bác Vân hiện tại có thể gặp phải chút khó khăn, cho nên bác ấy sốt ruột phải đem tỷ gả cho Hạ Cạnh Cường, hy vọng Hạ gia có thể giúp một tay trong thời khắc quan trọng…

- Thôi thôi thôi, ba tỷ nịnh bợ như thế sao? Đó là do ba quan tâm tỷ, gả cho Hạ Cạnh Cường, yên ổn làm vợ của quan, có gì không tốt?

Vũ Thường lập tức cắt ngang lời nói của hắn, rất bất mãn mà nói

Trên thực tế, Vũ Thường cãi lại cha cô, nhưng hiện tại Lưu Vĩ Hồng nói trắng ra như vậy, Vũ Thường lại không vui. Một bên là cha, một bên là bạn, bất luận bên nào bị "chỉ trích", Vũ Thường đều không vui

- Đúng đúng, quan tâm quan tâm, có người ba nào không quan tâm con gái? Là em nói sai lời, em kiểm điểm!

Lưu Vĩ Hồng lập tức giơ tay phải lên, làm bộ dáng kiểm điểm, trong lòng thầm buồn cười. Con gái luôn như vậy, nếu anh chỉ nghe từ miệng cô ta nói thế nào mà muốn phán đoán trong lòng cô nghĩ như thế thì cả đời cũng không hiểu được

- Như vậy cũng còn được!

Vũ Thường lườm hắn một cái, lập tức thản nhiên cười.

Lưu Vĩ Hồng bị nụ cười quyến rũ này làm cho có chút nhiệt huyết sôi trào, tuy nhiên cũng không dám tùy tiện biểu lộ ra. Trước kia, hắn thực sự không có "suy nghĩ không an phận" đối với Vũ Thường. Vừa mới tái sinh, còn hơi "thích ứng" không được, trong đầu toàn là chuyện trước khi quay ngược thời gian, khoảng cách giữa hai người. Lúc đó, Vũ Thường như cô vừa nói, là phu nhân cao quý, là vợ quan cao cao tại thượng, Hạ Cạnh Cường giữ chức quan Bí thư Tỉnh ủy, Vũ Thường là người vợ hợp pháp của y, tất nhiên cũng là vô cùng tôn quý. Còn hắn Lưu Vĩ Hồng, chẳng qua là một phó nghiên cứu viên nghèo túng của viện Khoa học Nông nghiệp tỉnh Sở Nam, còn độc thân. Nếu như không phải giao tình thanh mai trúc mã lúc nhỏ, hai người như vậy, căn bản không thể đến cùng một chỗ. Lưu Vĩ Hồng sao có thể lung tung nảy sinh ý trèo cao? Hơn nữa, cho dù tái sinh rồi, có ưu thế biết trước, tương lai vẫn như trước không phải có thể hoàn toàn nắm chắc được. Lưu gia tuy rằng tránh qua được kiếp đầu tiên, phải chăng có thể tránh qua kiếp thứ hai sau vài năm, vẫn là không biết được. Lưu Vĩ Hồng đối với tiền đồ của bản thân, cũng không dám vô cùng lạc quan. Càng như vậy thì càng không thể tùy ý tiếp cận Vũ Thường

Nhưng, hắn biết Thường không thích Hạ Cạnh Cường, đời trước vẫn luôn buồn bực không vui.

Cho nên hiện tại có cơ hội rồi, cuộc hôn nhân này nhất định phải ngăn cản. Trong quá trình ngăn cản, Lưu Vĩ Hồng đột nhiên phát hiện, tâm tính của bản thân đã lẳng lặng có biến hóa, một sự biến hóa mà bản thân hắn cũng không dám đối mặt

Nhưng mà, biến hóa quả thật đang xảy ra!

Điểm này, Lưu Vĩ Hồng không lừa được chính mình.

- Lại vờ ngớ ngẩn!

Thấy Lưu Vĩ Hồng ngẩn người, Vũ Thường không kìm nổi giơ tay gõ đầu hắn một cái

Lưu Vĩ Hồng như mộng mới tỉnh, hơi hoang mang mà đem ánh mắt dời khỏi khuôn mặt của Vũ Thường, ho khan một tiếng, nói:

- Khụ khụ, cái này… Em nghĩ, Hạ gia không trượng nghĩa, còn có Lưu gia. Bác Vân cũng là tạm thời gặp chút khó khăn, bước qua ngưỡng này thì không có chuyện gì

Vũ Thường rất hài lòng với đáp án này, nhưng vẫn hỏi:

- Vậy, sao em có thể khẳng định, bác hai của em sẽ đồng ý kiến nghị này của em?

Lưu Vĩ Hồng liền cười, bưng ly lên uống nước trái cây, từ từ nói:

- Chuyện này, nói ra thì khá phức tạp, dăm ba câu cũng nói không rõ

- Không sao, em nói dăm ba câu nói không rõ không sao cả, chúng ta có thời gian

Vũ Thường nhìn chằm chằm không buông. Hiện tại việc kinh doanh cô đang làm, đối với những trò lục đục trong quan trường cũng phải làm rõ mới được. Bằng không, không cẩn thận thì có khả năng phạm vào kiêng kị, làm hỏng chuyện

Có lúc, chỉ dựa vào tấm biển lớn của gia tộc không có tác dụng. Không thể chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng đem tấm biển Vân gia ra, làm vậy nhiều lần sẽ không còn tác dụng nữa

Trên quan trường đều chú ý ân tình có qua có lại, chỉ muốn người ta giúp đỡ, không có hồi báo, người ta làm sao mà chịu làm?

Cho nên, làm sao tìm hiểu những lề lối này, lợi dụng quan hệ khéo léo giữa các cán bộ để cân bằng lợi ích, có vẻ càng quan trọng hơn. Đa phần đảng thái tử làm kinh doanh đều phải nắm hết những điều này

Vũ Thường cũng muốn bổ sung khóa học này

Lưu Vĩ Hồng liền biết tránh không khỏi, đành phải bắt đầu phân tích quan hệ lợi hại trong đó cho Vũ Thường nghe. Đương nhiên, là phân tích co tính chọn lựa, phàm là đề tài "bất kính" đối với Vân gia, Lưu Nhị Ca đều cẩn thận "xử lý điểm tô cho đẹp". Mặc kệ hắn đối với quan cảm của Vân Hán Dân như thế nào, chí ít ở trước mặt con gái nói người cha không phải, chắc chắn là không đúng

Lưu Nhị Ca không thể làm chuyện ngu xuẩn này

Về phần Hạ gia thì không cần khách khí, có thể bôi tro càng nhiều thì bôi càng nhiều. Những lời này luôn thông qua Vũ Thường truyền đến tai của Vân Hán Dân, ít nhiều có thể có chút tác dụng

Nếu có thể thành công "ly gián" quan hệ giữa Hạ gia và Vân gia, vậy không chỉ đơn giản là ngăn cản Thường gả cho Hạ Cạnh Cường. Cái này mất đi cái khác sẽ tới, chắc chắn có thể tiến thêm một bước tăng cường thực lực của Lưu gia

Tranh thủ trước khi ông cụ qua đời, có thể khiến Lưu gia lớn mạnh hơn, sau này sẽ an toàn hơn

Điểm này rất quan trọng

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio