Thấy Athena rốt cục dao động, trong lòng Itsuka Ken thở phào một cái. Sợ nhất là Athena vì đã manh tử chí mà không có cảm xúc gì hết, còn hễ miễn là có cảm xúc thì vẫn còn cứu được. Đây là nguyên nhân chính khiến Itsuka Ken có biểu hiện kịch liệt và lời lẽ mắng nhiếc chì chiết nặng nề như vừa rồi.
Phải nói là rất may vì hiện giờ, cậu đang nắm được điểm yếu trong tâm lý của Athena. Nữ thần trước mắt này nói theo nghĩa nào đó thì tuyệt đối không phải là hạng vừa gì, kế thừa trí tuệ siêu tuyệt của Metis, hơn nữa trải qua hằng bao nhiêu năm nằm gai nếm mật chỉ để trả thù Zeus, tâm cảnh của Athena thật sự quá cao. Nếu như không phải là vì hiện giờ, Athena vừa trải qua hàng loạt các sự đả kích về mặt tinh thần, hơn nữa còn bị nguyền rủa bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ ở trong người tạo áp lực thì như lúc bình thường, muốn đánh phá tâm cảnh của Athena thật sự khó như việc muốn hái trăng ở trên trời vậy.
Cũng may là hiện giờ, cậu bắt bí được điểm yếu trong tâm lý của Athena, hơn nữa bản thân cậu cũng là một phần trong điểm yếu tâm lý của nữ thần chiến thắng, nhờ vậy mà cậu mới có thể tác động được vào tâm lý của cô.
Bất quá, mặc dù lúc này thì cậu đã tác động được tới tâm cảnh của Athena, thế nhưng cánh cửa lòng của Athena chỉ mới bị cạy ra có một chút xíu mà thôi. Nó sẽ khép lại rất nhanh nếu Athena lấy lại tinh thần, vì vậy, Itsuka Ken quyết định được nước làm tới. Không thể bỏ qua cơ hội hiếm có này được, tranh thủ lúc này để thừa thắng xông tới thôi, chỉ cần làm xong thì sau đó, cho dù Athena có phát hiện ra thì mọi chuyện cũng đã xong rồi, có biết cũng chẳng sao.
Nghĩ tới đây, Itsuka Ken nói tiếp: “Vì cô, Metis cam tâm tình nguyện chui vào trong Gorgoneion để trấn áp nguyền rủa từ Al-chan. Đừng có tưởng rằng cô bị phong ấn là oan ức tới bao nhiêu, ngoại trừ lòng tự tôn bị tổn thương ra thì cô mất cái gì? Không có gì hết! Chỉ như ngủ một giấc rồi tỉnh lại thôi! Còn mẹ cô thì sao? Phải giam mình trong cái nơi tối tăm phiền muộn chẳng có gì hết đó suốt mấy ngàn năm, liên tục gặm nhấm sự cô đơn một mình, còn phải phụ giúp cô trấn áp nguyền rủa, cô có nghĩ tới cảm giác của cô ấy khi đó hay không?”
“Bản thân chỉ có thể cô đơn ở một nơi mà chẳng thể nói với ai, lại phải trấn áp nguyền rủa đồng thời nhìn đứa con gái của mình bị phong ấn mà chẳng thể làm được gì hết, cái cảm giác cô đơn và bất lực đó ai hiểu cho Metis chứ hả? Gần 1000 năm chịu đựng sự cô quạnh và tra tấn, chỉ mong có thể cứu được con gái của mình, cái cảm giác đó cô hiểu bao nhiêu?”
Hiểu rõ! Hiểu rất rõ! Athena sao có thể không hiểu được điều đó chứ? Itsuka Ken biết rõ ràng là Metis và Athena có thể cộng hưởng ký ức chung với nhau, vậy thì làm sao cậu không biết là Athena biết rõ về những gì mà Metis đã phải nếm trải? Athena biết, thế nhưng cô trốn tránh, việc mà Itsuka Ken đang làm chỉ là bóc trần nó ra mà thôi. Dù rằng hành động ác liệt này chẳng khác gì đổ muối ớt lên miệng vết thương, bất quá cậu ác quen rồi, ác thêm một chút nữa cũng chẳng sao hết. Sau này đền bù cho Athena là được.
“Nổi giận tới ta? Ta thật chẳng biết là cô có tư cách gì để nổi giận. Ta lấy mất trinh tiết của Metis? Sao cô không nghĩ ngược lại xem Metis mất trinh tiết là vì ai? Vì cô! Cô tưởng rằng chỉ có một mình cô coi trọng trinh tiết sao? Metis lừa gạt Zeus suốt hằng bao nhiêu năm chỉ để bảo vệ cho sự trong trắng của mình. Ngay cả chúa tể của chư thần Hy Lạp cũng không thể khiến cô ấy khuất phục, vậy mà chỉ vì muốn cứu con gái, cô ấy cam tâm tình nguyện tựa như một con điếm để cho ta làm ngay giữa thanh thiên bạch nhật, thậm chí sau đó còn phải chủ động phục vụ ta, sự sỉ nhục đó, sự oan ức đó, cô ấy phải chịu là vì ai? Là vì muốn ta cứu được mạng của cô! Vậy mà giờ cô dám tự ý bỏ qua cho mạng sống của mình? Cô đang coi việc mẹ mình làm là ti tiện đúng không? Cho nên mới coi thường cái mạng mà cô ấy đã phải hy sinh quá mức chỉ để bảo vệ như thế?
“Không! Không có! Ta…”
“Không có!? Vậy hành vi hiện giờ của cô là gì? Dám tự tiện lừa gạt mẹ mình rồi bỏ đi chờ chết mà không nói cho Metis một tiếng, ai cho cô cái quyền bỏ qua cái mạng mà mẹ cô đã phải hy sinh để bảo vệ vậy? Cô còn dám mắng ta? Đừng nói cho ta là cô không biết rằng ta đã thề trên chính linh cách của mình, còn dám mắng ta ti tiện? Chúng ta làm thế là vì ai?”
“Sao cô không tự mình nghĩ thử một chút xem nếu như cô và mẹ cô gặp phải tình huống đó mà người có thể giải quyết việc này không phải là ta mà là Zeus thì sao? Nếu như là hắn, đừng nói là cứu không được cô, ngay cả mẹ của cô cũng phải biến thành đồ chơi của hắn, thậm chí có thể bị chơi hỏng rồi vứt đi. Chớ nói với ta là cô không biết tâm trạng mẹ cô lúc đó như thế nào, vì cô, Metis tuyệt đối có thể trở thành một người phụ nữ cả tin và ngu ngốc chỉ để bám lấy một tia hi vọng nhỏ hơn cả ánh nến. Metis hi sinh nhiều như thế là vì cái gì? Cô có nghĩ tới không?”
Nói tới đây, Itsuka Ken thở dài một hơi. Nói cũng đã nói tới mức này, Athena dù có tỉnh lại hẳn cũng sẽ biết suy xét một chút, chỉ là nếu có thể thì vẫn phải kích thích cô ta nhiều hơn chút nữa. Cẩn tắc vô ưu.
“Athena, nói thật cho cô biết, lúc ta nói sự thật về cô cho Metis, cô có biết cô ấy đã đau lòng và sợ hãi biết bao nhiêu không? Hi sinh biết bao nhiêu thứ quý giá nhất của bản thân, kể cả trinh tiết và danh tiết đã gìn giữ hằng bao năm, vậy mà sau đó kết quả nhận được lại là đứa con gái mình thương yêu nhất lừa gạt và vứt bỏ mình…”
“Không có! Tôi không có vứt bỏ mẫu thần!”
“Còn nói không có? Vậy hành động tự ý bỏ đi đó của cô là có ý gì? Không phải là cô đã từ bỏ mạng sống của mình nên mới muốn tìm một nơi nào đó để chết sao? Lúc đó cô phó thác Metis cho ta là vì muốn bỏ cô ấy lại một mình trên cõi đời này đúng không? Ta thật sự rất muốn mắng cô hai chữ ‘khốn kiếp’, mà quên, nãy giờ ta đã mắng nhiều rồi, thế nhưng ta vẫn phải mắng nữa: Khốn kiếp!!!!! Cô nghĩ sao mà lại định giao Metis cho ta rồi bỏ đi chờ chết? Nếu như ta không phải là một tồn tại đặc dị thì cô có biết kết quả của Metis sẽ thế nào hay không? Không có thần cách, không có bản nguyên, mất đi một phần linh hồn, đã vậy còn mất luôn cả cột trụ tinh thần duy nhất là con gái mình, hi vọng báo thù cũng tiêu tan, cô nói xem trong tình cảnh đó thì Metis phải sống ra sao? Cô làm vậy mà còn dám bảo là mình không vứt bỏ Metis?”
“Tôi —— tôi…”
Lời nói của Itsuka Ken như một chiếc khoan, nó khoan sâu vào trong lòng của nữ thần chiến thắng khiến gương mặt của cô trở nên trắng xám. Sự bi thương và đau đớn hiện rõ lên trên mặt cô, những chuyện Itsuka Ken vừa nói, cô sao có thể không biết? Từ lúc hai bên tách ra tới giờ cũng đã gần hai tháng, là nữ thần kế thừa trí tuệ tuyệt đỉnh của Metis, hai tháng trời để nghĩ rõ một vấn đề đơn giản như vậy thật sự khó khăn với Athena sao?
Không khó! Hoặc nên nói là quá đơn giản! Thế nhưng từ trong tiềm thức, Athena lại lảng tránh vấn đề này. Cô luôn mãi viện lấy những lý do khác nhau để kéo suy luận của mình về hướng tích cực, như là đã có Itsuka Ken rồi, dù rằng kẻ này rất ti tiện và tà ác, thế nhưng đối phương miễn cưỡng cũng xem là hợp cách. Có một kẻ khốn kiếp như hắn ở bên cạnh, sau này mẫu thần hẳn không cần phải sợ những thứ khác, hắn sẽ chăm sóc cho mẫu thần, hẳn cũng sẽ xem việc báo thù Zeus như việc đương nhiên và trợ giúp mẫu thần vân vân và vân vân.
Nói chung là theo bản năng, Athena không muốn nghĩ tới việc Metis sẽ thống khổ bao nhiêu sau khi mất cô, Athena chỉ muốn nghĩ rằng Metis sẽ được hạnh phúc dù không có cô ở bên cạnh. Nói theo nghĩa nào đó thì ở mặt này, cả Metis và Athena đều giống hệt nhau, đều luôn muốn người kia được bình an nhưng lại ưa thích chìm trong những hi vọng hư ảo mỗi khi tuyệt vọng.
Thế nhưng bây giờ, tất cả những hi vọng hư ảo và những điều cô muốn né tránh đều bị Itsuka Ken trực tiếp xốc lên rồi. Điều này khiến cô hoảng loạn. Tất cả những hậu quả kinh khủng mà Itsuka Ken đề cập đến, dù không dám tiếp tục nghĩ nữa, thế nhưng Athena vẫn có thể mường tượng được là nó đáng sợ bao nhiêu.
Thậm chí lúc này, Athena cũng đã bắt đầu liên tưởng tới những việc khác, ví dụ như là nếu cô biến mất rồi, Metis chỉ còn có thể dựa vào Itsuka Ken, nhưng nếu lỡ như lúc nào đó Itsuka Ken đối xử với Metis giống như Zeus đã làm thì sao? Metis làm sao để phản kháng? Hoặc nếu lúc nào đó kẻ này thay lòng thì sao? Khi đó nếu như Zeus muốn bắt lấy Metis để hành hạ và báo thù thì Metis phải làm sao?
Nói chung là lúc này, Athena đã bắt đầu hoảng loạn.
“Sao vậy? Nói đi chứ? Nói ta nghe một chút! Để ta xem cô còn có thể vô tình được tới mức nào nữa chứ! Nói đi!”
“—— ngươi tưởng là ta không muốn sống sao? Ngươi tưởng ta không muốn báo thù sao? Ngươi có biết ta muốn được sống cùng với mẫu thần tới mức nào không? Bao nhiêu ngày qua, ngươi có biết là ta đã phải bôn ba suốt bao nhiêu nơi chỉ để tìm cách để giải trừ nguyền rủa không? Thế nhưng tại sao không có? Tại sao không có? Ta chỉ muốn được giải trừ nguyền rủa để sống chung với mẫu thần! Ta không cam lòng! Ta còn muốn báo thù ác thần đó! Ta còn muốn giúp mẫu thần khôi phục! Ta… Ta…”
“TỈNH LẠI!!!!!”
Một âm thanh tựa như sấm nổ vang lên trong đầu của Athena khiến cho những luồng hào quang màu máu đang muốn chui ra khỏi cơ thể cô lập tức bị nghiền nát. Đôi mắt điên cuồng, hoảng loạn và lạc lõng của Athena lại một lần nữa khôi phục sự trong suốt.
Mới vừa rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa là cô đã bị những luồng cảm xúc tiêu cực tích lũy suốt gần 2 tháng qua nuốt chửng, nếu như vậy thì nguyền rủa tuyệt đối sẽ bạo động và sớm phá vỡ phong ấn, tới lúc đó thì Itsuka Ken cũng đành hết cách, trừ khi cậu có năng lực để đè tử thần màu máu xuống mà xxoo, bằng không thì kết quả của Athena khi đó xem như đã xác định.
“Nếu muốn chết sớm một chút thì cứ tiếp tục như vậy đi! Cách thời hạn hai tháng nữa cũng chỉ còn có vài ngày, nha, nếu vậy thì nguyền rủa bạo động sớm hay bạo động muộn cũng chẳng khác gì nhau ha, nếu như cô thích thì cứ tiếp tục như vậy. Ờ, đúng rồi! Quên nói cho cô một tin này hay lắm, tính nói lúc nãy mà bị cô chọc tức nên quên mất. Metis đã ra tối hậu thư cho tôi, cô ấy đã thề rằng nếu như tôi không cứu được cô, chỉ cần cô chết thì cô ấy cũng sẽ chết theo. Ầy, lúc đó Metis thề nhanh quá nên tôi cản không nổi, giờ thì xem như hết cách rồi.”
“Cái —— Cái gì!? Đồ vô dụng khốn kiếp!!!! Tại sao ngươi lại không ngăn cản mẫu thần?!!! Lời thề của thần linh là không thể vi phạm. Ngươi lại để cho mẫu thần thề như vậy… Ngươi… Ngươi ————”
Phẫn nộ! Thống khổ! Bi thương! Thậm chí là sát ý lạnh như băng bắt đầu phun ra từ trên người của Athena. Thế nhưng cuối cùng, khi những giọt nước mắt lấp đầy đôi mắt sáng, tất cả những thứ còn sót lại cũng chỉ có tuyệt vọng và bi thương đến tận cùng.
“Mẫu thần… Tại sao người phải khổ như vậy chứ? Atan đã không còn cứu được nữa, tại sao người…”
“Ể? Ai nói là cô hết thuốc chữa vậy?”
“…!!?” Trợn tròn mắt, ánh hào quang bùng lên từ trong mắt của nữ thần chiến thắng, cô dùng vẻ mặt ngạc nhiên đến cực độ để nhìn Itsuka Ken. Chớp chớp đôi mắt sáng, Athena nhìn về phía thiếu niên cũng đang nhìn mình với biểu lộ tôi-rất-ngạc-nhiên, cô thật sự không tin được vào lỗ tai của mình, cô nghe nhầm chăng?
“Chẳng lẽ hơn một tháng qua cô không dùng chung trí nhớ với Metis sao? Ah! Cũng đúng! Nếu không ngăn cách việc cộng hưởng trí nhớ thì cô làm sao thoát được khỏi sự lần theo của Metis, chỉ là nếu như vậy thì cô hẳn không biết được là trên thế giới này vẫn còn một cách để cứu cô, thậm chí là cứu cả mẹ cô nữa.”
“——! Mi… Mi vừa nói là…” Sự mừng rỡ không gì sánh được hiện lên trong đôi mắt sáng của Athena, có thể cứu được cô, thậm chí cứu cả mẹ của cô? Đối với Athena thì đây quả thực là cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
“Đúng! Cô cho rằng tại sao ta lại tìm cô vào lúc này mà không phải là sớm hơn? Đương nhiên là vì ta tự tin có thể cứu được cô rồi. Phương pháp này chỉ có ta mới thực hiện được! Nó không chỉ có thể phá trừ nguyền rủa ở trên người cô mà thậm chí còn có thể loại bỏ ‘Thần Thệ’ ở trên người của Metis.”
“Mi!? Mi vừa nói là có thể…” Nghe Itsuka Ken nói như vậy, giọng của Athena hơi rung lên. Không chỉ là trong giọng nói có chút không tin, ngay cả trong ánh mắt cô nhìn Itsuka Ken, khi cậu vừa nói xong thì ánh mắt cô lập tức trở nên hơi khác lạ.
“Hử? Không tin đúng không? Đúng là chuyện này hơi khó tin, chỉ là ánh mắt này của cô vẫn khiến tôi cảm thấy rất là khó chịu. Nếu cô không muốn nghe thì cũng không sao, chỉ tiếc là Metis… Nha, đúng! Còn có lão già háo sắc nào đó nữa, phỏng chừng là từ nay hắn có thể đạt được mong muốn của hắn mà tiêu dao khắp trời đất và tiếp tục những hành vi bẩn thỉu của mình rồi.”
“Hô ~~~~~” Nhìn chằm chằm Itsuka Ken một lúc lâu, Athena cuối cũng cũng chỉ dành phải thở ra một hơi thật dài.
“Được rồi! Nói những gì mà mi muốn ra đi! Nãy giờ mi mắng mỏ và nhiếc móc ta nhiều như vậy chẳng phải là vì muốn khơi dậy khát vọng sống của ta sao? Mi thành công rồi. Mặc dù mi quả thật là một con ác ma, không, là một chúa quỷ không hơn không kém, thế nhưng tối thiểu thì mi tốt hơn ác thần kia rất nhiều. Nếu có thể cởi bỏ nguyền rủa còn có thể cứu được mẫu thần, nếu vậy thì dùng tên của Athena để thề, chỉ cần mi làm được điều mi vừa nói, ta nhất định sẽ báo đáp cho mi.”
Quả nhiên, cuối cùng vẫn bị nhìn thấu! Trí tuệ nữ thần cái gì, quả nhiên là khó đối phó nhất rồi. Cũng may mà mưu kế của cậu không sợ bị lật tẩy, nếu không thì đúng là không biết được mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào.
Áp lực sơn đại ah!