Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 199 : quá độ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Oanh ————!!!” Một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ không gian dường như đều chấn động.

Nhìn ngọn núi nhỏ vừa bị san bằng mất một nửa ở sau lưng của mình, Itsuka Ken túa mồ hôi lạnh. Lúc này, cậu đang đứng trên một ngọn núi khác gần đó, nơi này cách bờ biển mà cậu đã ngồi nói chuyện với Athena cũng không xa, chỉ khoảng hơn 10 km. Liếc về phía bờ biển mà cậu và Athena ngồi nói chuyện lúc nãy, hiện giờ chỗ đó đã biến thành một cái hố trời, không đúng, bởi vì ở sát biển nên nó đã hoàn toàn biến thành một cái vịnh nhỏ, nước biển vẫn đang ào ào mà chảy vào trong.

Nhìn vô số hố lớn hố nhỏ khác nhau dọc trên con đường mà cậu bỏ chạy tới đây, Itsuka Ken âm thầm may mắn. Mình thật quá anh minh rồi, biết là cô nàng này nhất định sẽ lập tức ra tay ngay sau khi mình vừa nói xong nên đã chuẩn bị trước cho việc bỏ trốn, bằng không những cái hố lớn nhỏ khác nhau trên mặt đất chính là kết quả của cậu lúc này.

Tại sao mọi chuyện lại như thế này? Nha, rất dễ hiểu, đó là bởi vì ma vương đại nhân của chúng ta đã nói ra phương pháp cậu muốn dùng để cứu người, không đúng, là cứu thần cho Athena nghe. Rất hiển nhiên, là nữ thần của sự thuần khiết, Athena đại nhân của chúng ta vừa nghe được cách cứu thần của Itsuka Ken xong thì lập tức đỏ cả mặt, cũng không biết là vì tức hay vì mắc cỡ, sau đó cô lập tức vung cây kiếm trong tay mình ra để chém về phía ma vương đại nhân mà không có một chút do dự nào.

Kế đó thì mọi chuyện rất rõ ràng, ma vương đại nhân của chúng ta bị đuổi giết, hậu quả để lại là vô số hố lớn hố nhỏ bắt đầu xuất hiện trên bề mặt của đảo Sardegna.

“Đồ ác ma ti tiện và bẩn thỉu! Mi hãy mau đi chết đi!!” Tiếng mắng nũng nịu nhưng tràn đầy sự tức giận và xấu hổ của nữ thần chiến thắng vang lên từ phía đỉnh đầu, không cần phải ngẩng đầu thì Itsuka Ken cũng biết là nữ thần chiến thắng lại đánh tới rồi, áp lực dồn từ trên xuống và đè lên người cậu.

Cảm nhận áp lực đè trên người mình, Itsuka Ken bĩu môi, chừng này mà muốn giết được cậu? Tại sao nữ thần nào cũng thích làm thế này mỗi khi xấu hổ ấy nhỉ?

Nhìn nữ thần chiến thắng đang đánh tới, cậu lên tiếng: “Nè! Tôi ti tiện hồi nào? Đừng có thấy tôi nhường nhịn với dung túng mà được nước làm tới nha.”

“Bành ————!!!”

Lại một đòn tấn công khác bị Itsuka Ken hóa giải, lần này là mâu ánh sáng, coi bộ con bé này thật sự thẹn quá thành giận rồi. Chơi thật nha!

“Đừng nhiều lời! Mi chính là thứ ma quỷ thấp kém và ti tiện nhất, để cho mẫu thần đi theo mi thì cũng chẳng thể có hạnh phúc. Hôm nay ta sẽ giải quyết mi ngay tại đây!”

Những ngọn mâu ánh sáng bắn ra từ trong tay của Athena, phô thiên cái địa và nhắm thẳng về phía mà Itsuka Ken đang đứng. Thế công kinh khủng như vậy, coi như là những vị thần nằm ở đỉnh của cảnh giới 4 chữ số cũng khó có thể đỡ được, thế nhưng, Athena vẫn không dừng tay. Trong tay bắn ra vô số những ngọn mâu thẩm phán, đồng thời với việc này, Athena cũng huy động sức mạnh của đất. Mặt đất lở ra những khe hở lớn, và từ trong đó, có vô số những con rắn lớn màu đen bắt đầu chui ra và đánh về phía Itsuka Ken.

“Cmn! Ác như vậy! Dầu gì đi nữa thì ta cũng là chồng tương lai của cô, có cần phải ác tới như vậy không?”

“IM NGAY!”

“Rầm rầm rầm ————!!!”

Những ngọn mâu ánh sáng liên tục bị Itsuka Ken đập tan, đồng thời những con rắn lớn màu đen cũng bị cậu dùng sức mạnh nghiền nát.

“Được rồi! Coi như không nói tới việc ta là chồng tương lai của cô, tối thiểu thì hiện tại ta cũng là chồng của Metis đúng không? Cần gì phải…”

“Câm miệng!”

“Nha! Coi như em có muốn chối và làm nũng hay ăn vạ thế nào đi nữa thì sự thật cũng chẳng thay đổi đâu. Sự thật đã là vậy rồi, Metis đã là người đàn bà của ta… Ồ? Vậy có phải là em cũng nên gọi ta là…”

“Câm miệng! Câm miệng! Câm miệng! Câm miệng! Câm miệng! ——————!!!!!!!”

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ——————!!!!!!!”

Điên cuồng tấn công, nữ thần chiến thắng ra tay không hề có chút lưu tình nào. Sự xấu hổ và giận dữ đang bùng lên trong người cô khiến cô không thể nào kềm chế nổi, thậm chí sát ý trên người cô cũng bắt đầu xuất hiện.

“Nếu mi còn dám nói như thế nữa thì bất chấp việc phong ấn có nổ tung hay không, ta nhất định cũng sẽ giết mi!”

“E hèm! Coi bộ cô giận thật, vậy được rồi, không nói nữa. Nhưng mà cô thật sự muốn giết tôi sao? Giết tôi xong thì mối thù của cô và mẹ cô để cho ai báo?”

“Hừ! Không cần phải ai báo, ta sẽ tự thân làm điều đó! Trước khi phong ấn hoàn toàn trở nên vô hiệu, ta nhất định có thể kịp thời trở về, tới khi đó thì để cho nguyền rủa làm nốt phần còn lại. Bất luận hậu quả thế nào, tất cả những kẻ đã từng hãm hại ta và mẫu thần, kể cả những kẻ biết chuyện nhưng vẫn ngó lơ khi nhận lời cầu cứu từ ta cũng đều sẽ phải trả giá. Tất cả bọn chúng đều sẽ phải nhận sự trừng phạt thích đáng.”

Sự lạnh lẽo phủ lên trên gương mặt tuyệt mỹ của nữ thần chiến thắng, xem ra cô thật sự có ý định làm như vậy.

Chỉ là khi nghe Athena nói như vậy thì Itsuka Ken chỉ bĩu môi và nói với giọng khinh thường xen lẫn chế giễu: “Tìm hắn? Từ lúc cô bắt đầu cam tâm chịu thua tới giờ chắc cũng hơn nửa tháng rồi chứ? Nếu có thể làm vậy thì chắc cô đã làm từ sớm rồi chứ? Sao giờ cô còn ở đây? Từ giờ tới khi phong ấn mất hiệu lực chỉ còn có hơn 10 ngày, cô làm sao trở về rồi làm sao tìm được hắn?”

Nhìn gương mặt biến đổi liên tục của Athena, Itsuka Ken nói tiếp: “Cứ coi như cô tìm được hắn đi, cô cho rằng với thực lực bị tước nhược đi không biết bao nhiêu lần vào lúc này của cô, coi như kết hợp với nguyền rủa, cô nói xem có bao nhiêu phần trăm chiến thắng được hắn? Đừng nói là thắng, tạo uy hiếp cũng chẳng được bao nhiêu đi? Hơn nữa trong 12 chủ thần của đỉnh Olympus, hẳn còn có khối người có thể sánh ngang được với Zeus về mặt chiến lực chứ? Cô cho rằng dựa vào trí mưu và sự độc ác của hắn, hắn sẽ cam tâm một mình đấu với cô sao? Không kéo toàn bộ đỉnh Olympus vào cuộc chiến với cô thì lão già đó không gọi là Zeus, bằng không hắn làm sao có thể trở thành chúa tể của chúng thần Hy Lạp?”

“Nếu không đủ độc ác, lão già đó đã không thể trở thành kẻ thống trị của đỉnh Olympus khi mà có một đống anh chị em khác đang vờn quanh, mà mỗi người thì cũng đều chẳng thua kém gì hắn. Hắn tuyệt đối sẽ rất vui vẻ để kéo tất cả những người khác xuống nước khi cô tìm tới hắn, khi đó hắn có thể vừa tránh được nguy hiểm cho bản thân, lại có thể quang minh chính đại để tiêu diệt cô một cách triệt để mà không sợ người khác nói này nói nọ. Chà ~~ không hổ là con gái ‘cưng’ của hắn ha, ngay cả khi sắp chết mà vẫn muốn làm gì đó cho đúng ý của hắn như vậy. Chậc chậc! Phụ từ nữ hiếu ah!”

Mặc dù biết là Itsuka Ken đang cố tình kiếm chuyện để chọc tức cô, thế nhưng dù cảm thấy giận đến điên lên, Athena vẫn không phản bác, bởi vì… những điều Itsuka Ken nói là hoàn toàn chính xác, chính bản thân Athena cũng đã sớm nghĩ rõ điều này rồi nên cô mới không làm như thế mà còn lưu lại thế giới này. Lúc nãy nói như vậy cũng chỉ vì cô không muốn chịu thua mà thôi.

“Athena ~ ♬! Athena ~ ♬! Cô được ca tụng là nữ thần có đôi mắt sáng, là tồn tại cao thượng không gì sánh bằng, sa cơ lỡ vận chỉ vì trúng phải mưu kế của cha mình thôi, đúng không ~ ♬?” Nói với giọng như hát, Itsuka Ken cười híp mắt mà nhìn về phía Athena, chỉ là từ trong đôi mắt của cậu, Athena nhìn thấy sự thương hại và châm biếm rất sâu sắc, điều này khiến cô nổi giận.

Chỉ là khi Athena còn chưa kịp thể hiện sự phẫn nộ của mình thì Itsuka Ken lại nói tiếp, nhưng những lời của cậu tựa như đang muốn sát muối vào trong lòng cô khiến cô càng thêm nghiến răng, cậu nói: “Là nữ thần có đôi mắt sáng, là tồn tại thống lĩnh tam giới, thế nhưng vì sơ sẩy nên bị lưu đày, tới khi cô trở về thì cô lại xuất hiện trong tư thái của một ma vật chỉ biết giết chóc. Ôi chao, khi đó thì thanh danh còn sót lại của cô sẽ bị thanh đổi tới bao nhiêu sau khi cô chết? Hẳn là sẽ trở nên thúi quắc đi? Nữ thần vốn thuần khiết, mỹ lệ, trí tuệ nhất của Hy Lạp, giờ lại biến thành kẻ muốn giết cha, giết mẹ kế, giết anh em, thậm chí là cô dì chú bác của mình, tự cam hóa thành loài yêu ma xấu xí dị hợm…”

Không thể nhịn được nữa, Athena hét lớn: “CÂM MIỆNG!!!! Không cần mi phải nhắc nhở ta, đồ ác ma hèn hạ!”

Lại một lần nữa điên cuồng vung kiếm, thế nhưng đòn tấn công đã không còn chút sát ý nào, chỉ còn có sự chơ vơ và chán nản đến cùng cực. Thay vì nói là Athena thẹn quá hóa giận thì chi bằng nên nói là lúc này, cô chỉ đang muốn thổ lộ sự bất lực của mình mà thôi.

“Được rồi! Ta cũng chẳng muốn châm chích cô làm gì nữa. Từ giờ tới khi đó vẫn còn hơn 10 ngày, ta sẽ không ép cô phải làm điều đó với ta, giống với Metis, ta không cưỡng ép cô phải làm gì cả, quyền quyết định vẫn ở trong tay cô. Vì Metis đã là người đàn bà của ta, mà ta thì cũng rất thích cô, cho nên ta lại thề trên linh cách của mình một lần nữa để đảm bảo: ta không hề lừa cô và Metis về việc này, ta chỉ còn cách đó.”

“Nếu như thật sự còn có cách nào khác để giải quyết việc này mà không cần phải làm như thế, ta cũng chẳng muốn phải làm điều đó với Metis và cô trong tình huống bị thúc ép như vậy. Ta muốn cô và Metis trở thành vương phi của ta, điều đó cũng đồng nghĩa rằng ta muốn cả thân xác và con tim của cả hai, cho dù có dùng thủ đoạn thì ta cũng sẽ không dùng thủ đoạn thấp kém tới như vậy.”

“Đời này, từng có lúc ta đã phải cưỡng ép một cô gái quan hệ với ta khi đối phương không muốn, chỉ là sau lần đó thì ta đã thề với lòng rằng ta sẽ không bao giờ làm cái chuyện thấp kém đó một lần nữa. Vì dù có thể đem lại cảm giác sảng khoái nhất thời, thế nhưng cảm giác trong lòng về lâu dài chẳng vui vẻ gì đâu, bởi vì ta căm ghét việc lừa gạt tình cảm người khác từ tận đáy lòng. Tin hay không thì tùy cô, rốt cục phải lựa chọn như thế nào, cô hãy thương lượng với mẹ của mình đi. Ta không can thiệp!”

Thấy Itsuka Ken giơ tay lên và chỉ về một hướng khác, Athena hơi quay đầu nhìn lại. Ở phía đó, đang có một nữ thần với mái tóc bạc có gương mặt giống hệt cô, người đó nhìn cô với ánh mắt mông lung đẫm lệ, sự yêu thương và xót xa tựa như muốn tràn ra khỏi khóe mắt.

“Mẫu… Mẫu thần!?”

“Hai em ở đây và nói chuyện với nhau đi, hẳn là cả hai sẽ có rất nhiều điều muốn nói. Ngoài ra, em tới đây chắc cũng là do Heraion đúng không? Nếu như thế thì ngày mai hãy đi cùng ta và những người khác để cùng điều tra về nó, nếu may mắn thì có lẽ chúng ta sẽ tìm được cách để giải trừ nguyền rủa mà không cần phải dùng cách mà hai bên đều không thích.”

“Việc dùng phương pháp song tu để giải trừ nguyền rủa hãy chờ tới ngày cuối cùng rồi hẵng tính. Nếu có thể thì ta cũng không muốn dùng cách này, thật quá thất bại nếu như phải dùng cách đó để chiếm lấy thân xác của cô gái mình yêu thích. So với việc đó thì ta càng thêm yêu thích việc khiến cho các em cam tâm tình nguyện đọa thiên và chủ động ngả vào trong ngực ta, bằng không thì cái tên Đọa Thiên Chúa Tể của ta thật sự kêu không rồi.”

Nói xong, trong ánh mắt phức tạp của Athena, Itsuka Ken lập tức biến mất.

“…” Nhìn thiếu niên vừa biến mất, bất tri bất giác, Athena bắt đầu nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra giữa mình và thiếu niên, từ khi cô vẫn còn là một Heretic God cho tới hiện tại. Nhớ tới khi mình còn là Heretic God, cô không nhịn được mà sờ nhẹ lên môi, nếu như là cô lúc này, liệu cô có kìm được mà không làm ra việc vô liêm sỉ như thế không?

Cô không biết!

“Atan…?”

Giọng nói quen thuộc chợt vang lên khiến Athena phục hồi tinh thần lại. Nhìn đôi mắt đẫm nước của mẫu thần đã cam tâm tình nguyện trả giá tất cả mọi thứ chỉ vì muốn cứu lấy mình, giờ phút này, Athena đã không thể nào kìm được cảm xúc của mình được nữa. Cô khóc như một đứa bé mà lao vào trong ngực của mẹ mình, tiếng khóc của cô vang lên. Lúc này, Athena đã không phải là một nữ vương hay nữ thần gì nữa, cô chỉ là một bé gái đang khóc lóc và ỷ ôi trong ngực của mẹ mình mà thôi.

… …

“Xong rồi sao?” Khi Itsuka Ken vừa hiện thân ở một nơi khác sau khi rời khỏi nơi hai vị nữ thần đang gặp mặt thì một giọng nói không linh khe khẽ chợt vang lên bên tai của cậu.

“Giờ là lúc để mẹ con họ nói chuyện với nhau. Quấy rầy họ vào lúc này thì thật quá thiếu tinh tế, em cảm thấy vua của em là người thiếu tế nhị đến vậy sao?” Cười cười, Itsuka Ken nhìn về hướng phát ra âm thanh và đáp.

Trong ánh mắt của Itsuka Ken, một bóng hình nổi bật nhưng dường như đã hoàn toàn tan vào trong đêm tối chợt bước ra từ trong bóng tối, cô khẽ nói: “Thật sự chỉ có cách đó thôi sao?”

“Hửm? Cả em cũng không tin ta sao?”

“Em tin!”

“Ha ha! Ta biết ngay là Lia của ta là tốt nhất. Tới, hôn một cái nào!”

Cười vui vẻ, Itsuka Ken lập tức nhào tới để ôm Alter và hôn cô một cái, chỉ là cậu lại vồ hụt. Hoàn toàn hòa mình vào trong sự u tối của đêm đen, hắc nữ vương sâu kín nói: “Em có linh cảm không lành về những điều sắp xảy ra. Có lẽ lần này sẽ xuất hiện điều không may nào đó ngoài ý muốn.”

“Em cũng cảm nhận được sao? Không hổ là Lia của ta nha!”

“Ngài không lo lắng gì cả sao?”

“Có gì mà phải lo? Có ta ở đây, bất luận xảy ra chuyện gì thì ta cũng sẽ gánh thay cho các em.”

“Điều em ghét nhất ở ngài chính là điểm này!”

“Ô oa! Thật là đau lòng quá nha!”

Nhìn Itsuka ken vẫn đang làm trò ở trước mặt mình, một lúc sau, hắc nữ vương xoay người và dần biến mất, thế nhưng từ bóng lưng tựa như minh nguyệt của cô, Itsuka Ken vẫn có thể nghe được tiếng thì thầm: “Thế nhưng đó cũng là điểm khiến em tin tưởng ngài nhất!”

“Ara! Thật là không thẳng thắn chút nào. Nha, đúng, đêm đã khuya rồi. Lia, hay là chúng ta…” Lại một lần nữa vồ hụt, bóng người của hắc nữ vương đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn âm thanh là lưu lại.

“Đúng! Đêm đã khuya rồi, nên chúng ta phải đi ngủ sớm thôi, vua của em!”

Thanh âm càng bay càng xa, mãi cho tới khi biến mất, chỉ còn có Itsuka Ken đứng đó, những ngọn gió đêm phất phơ lạnh lẽo thổi qua mái tóc màu tím bạc của cậu. Nhìn ánh trăng bạc treo cao trên bầu trời, Itsuka Ken lẩm bẩm: “Không biết là lần này sẽ gặp được thứ gì đây? Cột đá của Hera? Có lẽ cũng chẳng phải là thứ bình thường.

Nói xong, Itsuka Ken cũng biến mất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio