Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 244 : cuộc thi nấu ăn.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Được rồi! Ta nói hai em, có giận dỗi thì cũng không cần phải như thế chứ, đằng nào thì cũng là người nhà với nhau? Nhất là em đó, Nero! Nếu như em thấy không phục thì thi lại là được rồi, cần gì phải chầm hầm mãi như thế? Yên tâm, lần này ta sẽ làm giám khảo cho, lấy danh dự của ta để đảm bảo. Cũng vừa lúc trưa hôm nay chúng ta có nhắc tới việc nấu ăn, chi bằng chúng ta tổ chức một cuộc thi nấu ăn với nhau đi. Thế nào? Em có tự tin để thắng Lia hay không?”

“Nấu ăn?”

Người có phản ứng đầu tiên là Alter, cô hơi nhíu nhíu mi mà nhìn về phía Itsuka Ken.

Về phần Nero thì gương mặt vẫn cứ chầm hầm một đống, thế nhưng sau khi nghe được ý kiến của Itsuka Ken xong thì lỗ tai của cô lập tức dỏng lên.

Có lẽ nhiều người còn không hiểu là có chuyện gì đang xảy ra, chuyện bắt đầu từ khi Nero nghe được cuộc đối thoại giữa Alice và Alter vào lúc nãy.

Lúc nãy, khi vừa về tới cửa, Nero đã nghe được một tin tức vô cùng quan trọng, đó là chiến thắng của cô trong cuộc thi ngày hôm qua thực ra là do Alter cố tình tặng cho cô. Chiến thắng mà cô cứ tưởng là mình đã giành lấy bằng chính sức của cô sau khi trải qua ‘thiên tân vạn khổ’ thực ra chỉ là một trò lừa dối vì Alter muốn cô được ở cùng với Itsuka Ken nhiều thêm một chút.

Mặc dù hành vi của Alter là có ý tốt, thế nhưng với Nero thì đó thật là một sự sỉ nhục! Một sự sỉ nhục chưa từng có! Một sự nhục nhã không thể nào bôi xóa được! Ngay khi nghe được điều đó, Nero cảm thấy là toàn thân của mình hầu như đều muốn nhen lửa. Alter đang nhục nhã và dẫm đạp lên sự tự tôn của cô, cô cứ như một con ngốc dương dương đắc ý cho rằng mình đã chiến thắng trong khi đó đối phương chỉ là đang bố thí và xem cô như một con hề!

Điên cuồng! Sự phẫn nộ đạt tới mức điên cuồng trào lên trong lòng của Nero! Coi như Alter đã là vương hậu của tấu giả, miễn cưỡng xem như là đàn chị của cô, thế nhưng ai cho Alter cái quyền dẫm đạp lên sự tự tôn của bạo chúa La Mã như thế? Chẳng lẽ là do cô hiền quá nên tất cả mọi người đã bắt đầu xem danh hiệu vị bạo chúa tàn bạo nhất trong lịch sử La Mã của cô như vật trang trí rồi sao?

Cho nên ngay khi biết được sự thật về ‘chiến thắng’ ngày hôm trước của mình, tất cả vui vẻ mà Nero đã nhận được trong suốt một ngày đi chơi cùng với Itsuka Ken hoàn toàn biến thành sự phẫn nộ, và cô đạp nát cả cánh cửa mà xông vào rồi điên cuồng mà đối chất với Alter. Kết quả sau đó là biến thành chiến tranh lạnh như hiện giờ.

Phải nói là rất may vì khi đó, Nero biết được thông tin này khi mà Itsuka Ken đang ở ngay bên cạnh cô. Bởi vì sau đó nếu như không có ma vương trẻ ra mặt điều đình và trấn an cơn thịnh nộ của nữ hoàng đế thì kết quả hầu như chắc chắn sẽ là Nero và Alter đều sẽ bạt kiếm ra mà đánh với nhau một trận không lưu tình, và người ra tay trước chắc chắn sẽ là Nero.

Về phần Alice, ngay khi thấy Nero đạp nát cả cửa chính và xuất hiện với ánh mắt rừng rực nộ hỏa thì cô đã biết là mình lại vô tình gây nên rắc rối lớn. Cô cũng chỉ còn biết le lưỡi bán manh một cái với ma vương trẻ đang cười khổ rồi nhanh chóng lui về phía nhà trong, có lẽ là muốn tìm Erica và những người khác để giải thích cũng như là ngăn cản họ tìm tới.

Nói chung là hiện giờ, nữ bạo chúa của Rome đang vô cùng tức giận, tức giận tới mức cô tưởng chừng như lửa giận đang bốc lên trong cô có thể đốt sạch cả bầu trời. Itsuka Ken cảm thấy rằng nếu như mình mà không thể tìm ra cách để Nero có thể xả được cơn tức này, phỏng chừng là sau này, chuyện này sẽ trở thành một cây gai trong lòng của Nero. Vì sự bình yên của hậu cung và cũng để tránh cho mọi người phải khó xử khi gặp mặt nhau về sau, Itsuka Ken cũng chỉ còn cách là đứng ra để làm người hòa giải.

“Uh! Hồi trưa hôm nay, ta đột nhiên muốn nếm thứ món ăn do Nero nấu nên ta có nói với Nero về việc muốn em ấy tự tay nấu ăn cho ta. Chậc! Vốn dĩ ta còn định chờ tới khi chơi xong về thì sẽ để em ấy nấu ăn cho ta, xem như là cách để hưởng thụ nốt buổi chiều tối. Ai ngờ về nhà lại gặp phải chuyện này…” Itsuka Ken hơi thở dài rồi nói tiếp: “Bất quá cũng tốt! Dù sao thì ta cũng chưa ăn món ăn do hai em tự tay nấu lần nào, đã vậy thì tranh thủ dịp này, hai em thi nấu ăn một lần với nhau đi. Vừa để ta có cơ hội được ăn món ăn do các em tự mình nấu, cũng là để thay cho cuộc thi hôm qua.”

Nói xong, Itsuka Ken quay về phía Alter để nhắc nhở cô: “Lần này em và Nero thi với nhau là để bù cho việc thi đấu ngày hôm qua, cho nên ta không hi vọng cuộc thi này có dối trá hoặc nhường nhịn, bằng không thì tức là đang coi thường danh dự của ta, vì ta đã lấy nó ra để đảm bảo. Hi vọng em nhớ kỹ điều này, Lia! Được rồi! Bởi vì đây là cuộc thi nhất định phải phân được thắng bại, ta nghĩ hai em hẳn cũng không thích một ván đấu hòa, cho nên thời hạn của cuộc thi này là cho tới khi có một người thắng cuộc thì mới kết thúc. Hai em cứ mặc sức mà thi thố với nhau đi, ta sẽ làm giám khảo cho cuộc thi này.”

Nghe xong đề nghị của Itsuka Ken, cả Alter và Nero đều không có phản ứng đặc biệt gì, thế nhưng theo ánh mắt của cả hai vị nữ hoàng thì có thể thấy được là ý chí chiến đấu của cả hai đều đã bắt đầu thiêu đốt.

Thấy được ánh mắt của hai vị nữ hoàng, Itsuka Ken biết là chuyện này xong rồi, bất quá, cậu không ngại bỏ thêm một mồi lửa vào trong đó, cho nên cậu nói tiếp: “Nếu đã thi đấu, vậy thì không thể bỏ qua một phần quan trọng khác là phần thưởng. Lần này, nếu như ai thắng, ta sẽ đáp ứng một yêu cầu hợp lý của người đó. Nhớ! Là một yêu cầu ‘hợp lý’ nha. Tức là chỉ cần không vượt quá khả năng và không vi phạm nguyên tắc của ta, vậy thì tất cả mọi yêu cầu đều có thể được chấp nhận. Sao? Hai em thỏa mãn với phần thưởng này chứ?”

“Yêu cầu gì cũng được sao, vua của em?” Một giọng nói khác đột nhiên vang lên, là Alice. Chẳng biết từ lúc nào thì cả Alice, Liliana, Erica, Yuri và cả Zola cũng đều đã có mặt ở ngoài phòng khách và đang cùng nhau bước vào. Mặc dù trên mặt thì không có biểu hiện khác thường nào, thế nhưng từ ánh mắt háo hức và mong đợi của các cô, ai cũng có thể thấy được là các cô đều đã bị phần thưởng của Itsuka Ken đánh động.

Có thể nói là với phần thưởng này của ma vương bệ hạ, không có cô gái nào ở đây mà không động lòng, cho dù là người thuần khiết và hiền lành như Liliana hay Yuri thì cũng vậy. Chỉ khác là so với những người khác, sự kích động của hai cô không quá mức mãnh liệt mà thôi.

“Đương nhiên, thế nhưng lần này thì không có phần của các em, vì đây là cuộc thi dành riêng cho Alter và Nero, để bù cho kết quả thi đấu hôm trước.”

“Ôi chao ~~~ !? Tại sao lại như vậy? Chuyện này không công bằng!”

“Bác bỏ! Chẳng lẽ em quên rằng lúc nãy ai là người đã gây ra chuyện này sao?”

Nghe được Itsuka Ken nhắc lại chuyện lúc nãy, biểu hiện của Alice cũng trở nên có chút lúng túng, đôi mắt không dám nhìn thẳng về phía cậu. Bất quá, nhìn cái miệng nhỏ hơi có chút dẩu lên của cô thì cũng có thể thấy rằng cô vẫn rất là bất mãn với quyết định này của ma vương trẻ.

“Không sao, tấu giả! Cứ để họ tham gia chung luôn đi! Càng đông thì càng tốt! Xưa nay, trẫm chưa bao giờ từ chối bất cứ lời thách đấu nào, kẻ thách đấu càng nhiều thì chỉ càng chứng minh cho sự ưu tú của trẫm. Lần này, thắng lợi nhất định sẽ thuộc về trẫm, tuyệt đối không sai. Vậy, Arturia, nhữ dám so tài cùng với trẫm lần này không?” Hào phóng mà chấp thuận cho Alice và những người khác được quyền tham gia cuộc thi, Nero đứng lên và nhìn về phía Alter để buông lời thách thức.

Không nói lời nào, Alter chỉ đứng dậy và đi về phía nhà bếp mà không thèm đáp lại lời thách thức của Nero.

“Này! Arturia, nhữ có ý gì đó? Tại sao không…”

“Chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn!” Alter chỉ nói một câu như thế và tiếp tục đi về phía nhà bếp.

“Ah ~~~ chỉ cần thắng cuộc thi này thì chúng ta có thể yêu cầu vua của chúng ta mặc đồ nữ! Thật khiến người ta kích động nha!” Alice nghe được là mình có thể tham gia thì lập tức vui vẻ mà nhảy nhót đi về phía nhà bếp, và cô thậm chí không ngại nói thẳng ra ý đồ của mình khi tham gia cuộc thi này luôn.

“Cái…” Itsuka Ken nghe Alice nói như vậy thì lập tức sửng sốt, thế nhưng cậu còn chưa kịp mở miệng có ý kiến thì bóng của Alice đã biến mất sau cánh cửa bếp.

Lúc này thì trong phòng khách chỉ còn lại có năm người là Itsuka Ken, Zola, Erica, Liliana và Yuri; trong đó, Erica và Zola thì không có biểu hiện vội vàng gì, còn Yuri và Liliana thì đang dùng ánh mắt mong đợi để nhìn cậu.

“Nếu muốn thì hai em cũng tham gia luôn đi, Yuri, Lily!”

“Ôi chao! Chúng em… có thể sao?”

“Có thể! Đương nhiên là có thể! Hơn nữa các em nhất định phải giành được chiến thắng cho ta! Nhất định không thể cho Alice giành được chiến thắng, bằng không thì ta nhất định sẽ gặp xui xẻo!”

Nhận được sự tín nhiệm của Itsuka Ken, Liliana và Yuri đồng thời liếc về phía nhau và lập tức gật đầu một cách kiên quyết: “Chúng em nhất định sẽ cố gắng, thưa vua!”

Nói xong thì hai cô gái cũng nhanh chóng đi vào trong phòng bếp.

“Erica với chị Zola, hai người…”

“Em thì đành phải chịu thua thôi, vì em thật sự rất dở việc bếp núc, về điểm này thì Lily mạnh hơn em nhiều.” Erica thừa nhận khuyết điểm của mình mà không hề có chút chần chờ nào.

Về phần Zola thì bà chỉ cười và nói với giọng trêu cợt: “Tiểu điện hạ, ngài thật sự muốn tôi nói thẳng sao? Tôi không dễ bị lừa như mấy con bé đâu! Ngài cũng thật xấu xa. Điều kiện ‘hợp lý’ không quá sức ngài và không vi phạm nguyên tắc sao? Những thứ đó chẳng phải đều là do ngài quyết định hay sao chứ? Ngài nói thế nào thì là thế đó, bằng không thì chúng tôi sao có thể biết được là như thế nào thì mới là không quá sức của ngài? Hơn nữa, nếu thật sự là không quá sức và không vi phạm nguyên tắc của ngài thì bằng sự cưng chiều của ngài với mấy con bé, lẽ nào ngài lại từ chối khi mấy con bé mở lời xin xỏ hay sao?”

“Ầy… Khục! Khục! Cũng không thể nói như vậy. Mặc dù ta thừa nhận là nếu chị và mấy em ấy muốn xin thì ta ít khi từ chối, thế nhưng đâu có phải là lúc nào ta cũng đáp ứng hết đâu? Ví dụ như việc mặc đồ nữ thì ta nhất định sẽ không làm, thế nhưng lần này thì nếu người thắng thật sự yêu cầu thì ta sẽ làm như thế. Dù sao đây là vấn đề uy tín nha!”

Bị Zola lật tẩy ý đồ của mình, Itsuka Ken cũng có chút chột dạ. Mặc dù cậu cảm thấy việc mình làm là rất bình thường mà, ác ma nha, tuyệt đối tôn trọng khế ước, thế nhưng chỉ cần không vi phạm khế ước thì làm gì mà chẳng được, chui lỗ thủng của khế ước là bình thường, chẳng có gì mà phải ngại. Chỉ là bị người chung giường chung gối với mình lật tẩy như vậy thì cũng hơi có phần xấu hổ, vì thế cậu hơi chống chế một chút.

“Thật thế sao, tiểu điện hạ ~~ ?” Nữ phù thủy xứ Sardinia nói với một nụ cười mang theo vẻ trêu ghẹo.

“Chị có thấy tôi thất hứa bao giờ chưa? Hơn nữa làm vua mà không giữ được cả chữ tín với phi tử của mình thì còn làm vua cái kiểu gì chứ? Tôi là người như thế sao?”

“Ngài không phải như thế, bởi vì ngài là ma vương, mà ma vương thì không bao giờ thất hứa.” Zola cười nói, sau đó bà bắt đầu bước về phía nhà bếp, “Tôi chờ mong tới lúc ngài thực hiện lời hứa của mình nha, tiểu điện hạ. Đi thôi, Erica! Đi nếm thử tay nghề của mọi người một chút nào!”

Nghe Zola gọi thì Erica cũng bắt đầu đi về phía phòng bếp, chỉ là lúc đi ngang qua Itsuka Ken thì cô dùng ánh mắt đồng tình để nhìn cậu một cái, cứ như là cô đã hình dung ra được là vua của cô sắp gặp phải sự xui xẻo lớn tới mức nào vậy.

Thấy hai người cuối cùng cũng đã đi rồi, Itsuka Ken bật cười: “Thôi đi! Quả nhiên là nữ phù thủy đã sống hơn 1 thế kỷ. Bất quá chị nói đúng, tôi là ma vương, mà ma vương thì không thất hứa, thế nhưng việc thực hiện lời hứa thế nào thì… Ha ha! Mặc đồ con gái? Được nha! Bất quá ta mặc rồi, nhưng các em có thể thấy được sao? Ha ha ha…”

“Tôi nghe được rồi đó nha, ma vương bệ hạ của tôi.”

“Ây…” Nhìn thấy gương mặt quyến rũ với vẻ đẹp chín mọng của nữ phù thủy xứ Sardinia thò ra từ sau cửa bếp, Itsuka Ken hơi nghẹn họng, sau đó cậu dở khóc dở cười nói: “Chị Zola, không phải chị đã đi rồi sao? Sao tự nhiên quay lại thế?”

Dở khóc dở cười với sự tinh quái bất chợt của nữ phù thủy xứ Sardinia, Itsuka Ken chỉ có thể cười khổ rồi cũng đi về phía phòng bếp, chỉ là lúc đi ngang qua người của Zola, Itsuka Ken cười xấu xa nói: “Chị Zola, đừng có quên là làm bạn với vua như làm bạn với hổ, quá đà là không có kết quả tốt đâu nha. Bây giờ chị trêu chọc tôi thì không sao, thế nhưng chút nữa vào trong bếp mà chị còn nói gì đó để châm ngòi thổi gió nữa thì đừng có trách là tại sao tối nay phòng của chị lại phát ra âm thanh kỳ quái đó.”

“Phi ————! Ngài là đồ ác ma!” Kiều sân mà gắt một câu, Zola cũng quay đầu đi về phía phòng bếp, gương mặt của bà cũng trở nên hơi hồng hồng.

Vừa nghĩ tới những chuyện hoang đường đã xảy ra tối hôm qua, Zola cũng cảm thấy hai gò má của mình có chút nóng lên. Nếu như không có kết giới, mà Itsuka Ken lại làm chuyện giống ngày hôm qua nữa, phỏng chừng là toàn bộ biệt thự đều sẽ phải mất ngủ vì những âm thanh ‘loạn thất bát tao’ do bà phát ra mất.

Làm chuyện đó với vị ma vương này chưa được bao nhiêu lần, thế nhưng Zola đã hiểu rõ được một việc, đó là khi ở trên giường thì vị ma vương này mới là đáng sợ nhất đối với nữ tính. Cho dù là người sở hữu tâm cảnh đã được rèn luyện hơn một thế kỷ như bà, thế nhưng một khi đã lên giường của vị ma vương này rồi thì cũng chỉ có thể khuất phục và để cho vị ma vương này dày vò và xâu xé mà thôi. Nếu vị ma vương này đã nói là phòng bà sẽ phát ra ‘âm thanh kỳ quái’ thì nó tuyệt đối sẽ phát ra âm thanh kỳ quái, vị ma vương này tuyệt đối có thể tìm ra hơn 108 cách để khiến bà phải phát ra ‘những âm thanh kỳ quái’ theo đúng ý hắn muốn.

“Ha ha ha! Ta cười đắc ý! Lại cười đắc ý…” Cười lớn và tiến vào trong phòng bếp cùng với Zola, Itsuka Ken đưa mắt nhìn một cái, các cô gái đều đang rất bận rộn để chuẩn bị cho món ăn của mình.

Mà nói đi cũng phải nói lại, nhắc tới việc nấu ăn thì dường như cho tới thời điểm này, Itsuka Ken chỉ từng được nếm thử món ăn do Lily và Yuri nấu thôi. Theo cậu biết thì tay nghề của cả hai người cũng đều rất không tồi, về phần những người khác…

Đối với Alice, Itsuka Ken thật sự có chút lo lắng, không biết được là liệu công chúa điện hạ của chúng ta có thể phân biệt được đường với muối hay không. Trong khoảng thời gian gần đây, mặc dù đúng là có không ít lần, cậu đã được ăn một vài món súp dinh dưỡng do công chúa điện hạ của chúng ta tự tay làm, thế nhưng, nói sao nhỉ? Dinh dưỡng hay không thì cậu không biết, cậu chỉ biết là có đôi lần cái lưỡi của cậu suýt phải tiêu đời.

Cũng không phải là Alice không biết nấu ăn. Cô biết nấu ăn đấy, thế nhưng có đôi lúc năng lực nấu ăn của cô dường như bị chết không định kỳ khiến cho món ăn của cô nấu có lúc ngon lúc dở. Cậu thật sự không biết được là lần này món ăn mà cô nấu sẽ ra sao, chỉ hi vọng là lần này tài nấu ăn của Alice sẽ không chết bất chợt.

Về phần Nero và Alter… Thôi được rồi! Cậu thừa nhận là với hai người này thì cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần để bị… ngộ độc thức ăn. Chỉ cần cái nồi mà hai người đó nấu không đột nhiên nổ tung hoặc bị ăn mòn tới thủng cả đáy thì cậu bất chấp.

Được rồi! Giờ nhìn xem các cô gái nấu ăn như thế nào thôi. Đầu tiên là Alter ————

“Ố? Ồ? Way! Cái gì thế này? Mình không nhìn lầm chứ?” Nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, Itsuka Ken thật sự không thể tin được vào con mắt của mình mà há hốc cả mồm. Cậu thấy gì thế này?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio