Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 83 : meiga shtra

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bước lên hành lang tầng ba, tần suất của một luồng ma lực khổng lồ chợt xuất hiện trong phạm vi cảm ứng của Ye Jian.

“Luồng ma lực này…… Ra là vậy! Là cửa phong ấn chuyên dùng để phong ấn phép thuật? Hẳn là dùng để đối phó tội phạm cấp cao của tầng này.”

So với tầng hai, cách cục của tầng ba càng thêm sáng sủa, nhưng lại càng thêm đơn điệu. Toàn bộ tầng ba chỉ có vài ba căn phòng giam, toàn bộ đều được tạo ra từ những vách ngăn phép thuật có hiệu quả đặc biệt. Chỉ cần nguồn ma lực của [ Kết Giới Ngục Giam ] không bị cắt đứt, vậy thì những tội phạm bị nhốt ở đây vĩnh viễn cũng đừng hòng đi ra.

Cách cục đơn điệu nhưng không âm u, tính biệt lập lại mạnh, nói theo nghĩa nào đó thì đây đúng là một nơi tốt để luyện tâm. Coi như có là kẻ cuồng đồ khát máu và điên loạn tới mức nào, bị nhốt ở đây lâu thì cũng phải trở nên bình tĩnh. Ở đây, thời gian chính là hình cụ tốt nhất có thể mài mòn hết tất cả gai góc trên người.

Dùng ý niệm xâm nhập vào trong các vách ngăn được tạo ra từ ma lực, Ye Jian dễ dàng quan sát được những gì xảy ra bên trong, và cậu nghĩ thầm: ‘Cấp bậc không thấp! Chắc hẳn đây phải là tầng cao nhất, nếu không tội phạm ở đây cũng sẽ không có cấp bậc cao như vầy.’ Vừa nghĩ, Ye Jian vừa nhìn về cuối hành lang, ‘Không có cầu thang đi lên, coi bộ đúng là vậy rồi.”

Rảo bước trên hành lang, Ye Jian vừa đi vừa dùng ý niệm của mình để quan sát cảnh tượng bên trong các căn phòng giam. Phòng giam thứ nhất là dùng để nhốt một magus chừng 40 tuổi có vẻ mặt tàn nhẫn, âm trầm; hiện có vẻ như là hắn đang ngồi thiền, mắt nhắm lại.

Hơi dừng lại để quan sát kỹ vài giây, sau đó Ye Jian lại tiếp tục bước đi.

Phòng giam thứ hai là một người trung niên vạm vỡ cơ bắp, chắc là lính đánh thuê. Ở Châu Âu, kiểu lính đánh thuê phép thuật như thế này có rất nhiều.

Phòng giam thứ ba là một ma tộc có vẻ ngoài trông giống như quý tộc Tây Âu, tuổi khoảng chừng 27 – 28; bất quá, không phải là vampire mà là thú nhân, cụ thể là người sói. Nếu cậu nhớ không lầm thì trong tộc thú nhân, tộc người sói cũng là một trong số các vương tộc.

Tiếp tục quan sát,

“Hửm? A ~~ Cuối cùng cũng phát hiện ra thứ thú vị.”

Trong căn phòng thứ tư, Ye Jian ‘nhìn thấy’ một tên tội phạm với khí chất lưu manh, mái tóc uốn cong, vóc người nhỏ gầy. Trên mặt của hắn đầy vẻ ngạo mạn không coi ai ra gì.

Bất quá đó không phải là việc quan trọng. Sở dĩ Ye Jian nói rằng mình phát hiện ra thứ thú vị là bởi vì, cái tên này, Ye Jian phát hiện ra là hắn vừa không phải là magus cũng vừa không phải là ma tộc, mà là thành viên của một Thượng Cổ Di Tộc – Thiên Bộ.

Thiên bộ, đây là một tộc người cổ đại đã tồn tại tới giờ, mỗi một thành viên của bộ tộc này đều là hậu duệ của các á thần. Có thể nói rằng đây là một chủng tộc có ưu thế tuyệt đối về mặt huyết thống, huyết thống của tộc người này cao cấp hơn nhân loại hiện đại và ma tộc rất nhiều.

Trách không được mà vẻ mặt câng câng như vậy, chẳng thèm để ai vào trong mắt.

“Thôi! Mốt có thời gian thì sẽ tính sau, giờ không phải là lúc để nghiên cứu huyết mạch của hậu duệ Thiên bộ. Tìm ra mục tiêu trước đã rồi nói.”

Mặc dù rất có hứng thú trong việc nghiên cứu huyết mạch của cái tên này; thế nhưng hiện giờ, trong lòng của Ye Jian còn có một mục tiêu cao hơn cần nhắm tới; cho nên cậu cũng chỉ có thể tạm thời gạt ý muốn đem tên này cắt miếng ra để nghiên cứu qua một bên mà bước tiếp. Chỉ là, khi cậu vừa nhấc chân và bước được một bước thì bỗng một chuyện xảy ra khiến cậu khựng lại. Kinh ngạc mà nhìn cảnh tượng trong phòng giam, ánh mắt của Ye Jian hiện lên vẻ hiếu kỳ.

Một trong các vách ngăn phép thuật của căn phòng giam, ngay khi Ye Jian vừa cất bước thì bỗng nhiên nổi lên từng đợt gợn sóng. Ngay sau đó, trong ánh mắt hiếu kỳ xen lẫn ngạc nhiên của Ye Jian, một người chợt bước ra.

Người vừa bước ra là một người thanh niên có vẻ cơ trí, trên mặt của người này đeo một cặp mắt kiếng, trên người thì mặc một bộ hán phục. Thật đáng kinh ngạc! Vách ngăn phép thuật ở đây vốn dùng để ngăn cách các tội phạm bỏ trốn, vậy mà giờ lại có người có thể tùy ý đi xuyên qua, nói vậy chẳng phải là phòng giam ở đây hoàn toàn là hữu danh vô thực với người này sao?

『 Hả? Meiga? Mày tới đây làm gì? Mặc kệ! Đánh với tao một trận trước đi! Ngồi không mãi ở cái nơi như thế này, xương của tao đều rỉ hết. 』 Một giọng nói thô lỗ và bực bội chợt vang lên, là giọng của chủ nhân căn phòng.

Đáp lại lời của chủ nhân căn phòng, là một giọng nói đầy bình tĩnh: 『 Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng có gọi thân mật như vậy. 』

Vừa nói, người thanh niên vừa xuất hiện hơi khẽ đẩy mắt kính của mình lên một chút theo thói quen, rồi sau đó nói với giọng bất đắc dĩ: 『 Còn nữa, nếu muốn đánh nhau thì tìm người khác đi, đừng có tìm thứ rác rưởi chẳng có chút ma lực nào như tôi, Shtra • D. 』

『 Shit! Mày tưởng là tao muốn đánh với thứ rác rưởi như mày sao? Ở cái nhà giam chết tiệt này, ngoại trừ cái thằng có năng lực đặc biệt như mày ra, còn ai có thể xuyên qua cái vách ngăn ma lực chó chết này? Mẹ kiếp! Nếu không phải là mày thỉnh thoảng tới đây nói chuyện với tao, tao thật muốn chết vì chán trong cái nhà tù này. Con đàn bà chó chết! Nếu tao mà ra ngoài được, tao thề là phải cho con ả đó một bài học. 』

Đối với sự oán giận của chủ nhân căn phòng, người thanh niên không bày tỏ ý kiến, chỉ dùng giọng nói đầy bình tĩnh để trình bày một sự thật: 『 Cho dù có ra ngoài được thì anh cũng không phải là đối thủ của Kūgeki no Majo. Nếu anh có bản lĩnh để dạy cho Minamiya Natsuki một bài học thì cũng sẽ không bị bắt vào đây dễ như vậy. 』

『 Shit! Mày còn dám nói tao? Chẳng phải mày cũng vậy sao? Bất quá, con ả đó thật sự đáng sợ tới như vậy? Ngay cả cái thằng có thể tùy ý đi xuyên qua vách ngăn ma lực với kết giới như mày mà cũng bị cô ta nhốt ở đây, con ả đó thật sự mạnh như vậy? 』

『 Ai biết được, chưa biết chừng tôi tự nguyện sống trong này đấy chứ? Nói vậy anh tin không? 』

Thanh niên nói với vẻ mặt mỉm cười, và đáp lại cũng chỉ có một cái tắc lưỡi đầy khinh khỉnh.

Cuộc đối thoại giữa hai tên tội phạm phép thuật gọi là Meiga và Shtra • D hoàn toàn lọt vào trong tai của Ye Jian.

Có thể tùy ý đi xuyên qua vách ngăn phép thuật của Kết Giới Ngục Giam, xem ra thanh niên được gọi là Meiga kia, nếu như không có năng lực đặc thù thì cũng phải có thể chất đặc thù giống như lời của cái tên Shtra gì đó vừa nói.

“Thể chất không có ma lực sao?” Sờ cằm, Ye Jian nghĩ thầm.

Lúc này, so với tên tội phạm thuộc về thiên bộ được gọi là Shtra, Ye Jian càng thêm có hứng thú với thanh niên được gọi là Shtra. Bất tri bất giác, ý niệm của cậu đã rơi vào trên người của thanh niên gọi Meiga này.

Chỉ là, khi ý niệm của Ye Jian vừa tiếp xúc với cơ thể của người thanh niên thì ngay lập tức, đôi mắt của người thanh niên lập tức bắn về phía vách ngăn phép thuật mà Ye Jian đang nấp ở sau và quát lên: 『 Ai? 』

Bị tiếng quát của người thanh niên làm cho hết hồn, chủ nhân của căn phòng giam, Shtra, hơi giật mình mà kêu lên: 『 Ê! La cái gì thế? Có chuyện gì vậy? Sao tự nhiên mày lại giống như nổi điên thế? 』

Người thanh niên không để ý Shtra mà chỉ híp mắt lại, nhìn chằm chằm về phía của Ye Jian không chớp mắt.

Mặc dù không thể nhìn thấy được tình huống ở bên ngoài, thế nhưng người thanh niên dám chắc được là vừa rồi, mình đã bị quan sát bởi một thứ gì đó. Có lẽ là về mặt ma lực, hắn chỉ là một tên rác rưởi, thế nhưng về độ nhạy cảm, hắn tự tin cho dù toàn bộ tầng ba cũng chẳng có bao nhiêu người so được với mình, hoặc có lẽ là một cũng không có.

“Thật cảnh giác! Cũng thật nhạy cảm! Là vì cơ thể hoàn toàn bài xích linh lực, cho nên chỉ cần có linh lực tiếp cận thì đều có thể cảm nhận được sao? Loại thể chất này… Bình thường thì có lẽ đúng là rác rưởi, thế nhưng trong trường hợp đặc biệt thì nó lại có ích vô cùng. Thật đúng là đặc biệt!”

Khẽ lầm bầm, sự hiếu kỳ của Ye Jian đối với thanh niên gọi ‘Meiga’ này lại đậm đặc thêm một chút. Xem ra nếu như có cơ hội, mình cũng phải điều tra về người thanh niên tên ‘Meiga’ này một chút. Nếu mình nhớ không lầm thì hình như cái tên này vốn dĩ là attack mage thuộc về Hội Sư Vương, giờ lại ở nơi này. Nếu cộng thêm lời mà hắn vừa nói là thực ra hắn cố tình để mình bị nhốt vào đây, đồng thời còn có năng lực để có thể tự do di chuyển giữa các phòng giam, vậy thì phỏng chừng là đang có ý đồ nào đó.

Là để ẩn nấp sao? Hoặc là để tránh né thứ gì đó?

『 Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì? Meiga? Thần thần bí bí, tao chưa thấy mày giống như vầy bao giờ. 』

Lại một lần nữa nghe được câu hỏi của Shtra, người thanh niên bình tĩnh mở miệng, mắt thì vẫn nhìn chằm chằm về phía của Ye Jian: 『 Không! Không có gì! Tôi về đây. Nếu cảm thấy chán thì ngồi minh tưởng hoặc tu luyện đi. 』

Nghe được lời của người thanh niên, Ye Jian càng thêm tán thưởng. Thật là một kẻ cảnh giác, thông minh và cẩn thận! Những kẻ như thế này, trong tuyệt đại đa số trường hợp thì thường luôn là kẻ có thể sống được tới cuối cùng.

Lúc này, trong lồng giam dường như vẫn còn có đôi chút cãi lộn, thế nhưng Ye Jian đã chẳng muốn nghe tiếp nữa.

Hiện giờ, cậu còn một mục tiêu tối quan trọng phải thực hiện. Mục tiêu đó không phải là hậu duệ của Thiên bộ, cũng không phải là thanh niên có thể chất đặc thù kia. Mục tiêu của cậu là một majo, một majo có vận mạng giống Natsuki, một majo có số phận bị nguyền rủa.

“Không biết là cô đang bị nhốt ở đâu đây, Tokoyogi Aya? Thật không ngờ là chúng ta lại gặp nhau trong tình huống này!”

Mang theo đôi chút mong đợi, Ye Jian tiếp tục về phía sâu trong hành lang để tiếp tục việc tìm kiếm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio