“Ào Ào Ào’…!”
Bọt nước khẽ văng và chảy xuôi trên làn da trắng nõn. Nâng người đứng dậy, ma nữ yêu nhiêu và diễm lệ cuối cùng cũng trồi người lên và cho thấy tư thái hoàn mỹ của mình.
Da thịt tựa như tuyết đầu mùa, óng ánh ngọc nhuận, như tơ như gấm tỏa ra vẻ mị hoặc đầy mâu thuẫn và ma tính, vừa cho người ta cảm giác băng thanh ngọc khiết, nhưng lại vừa mỹ diễm và quyến rũ đến lạ kỳ. Bởi vì vừa được ngâm trong nước ấm, cho nên lúc này cơ thể băng cơ ngọc cốt của ma nữ đang phát ra màu đỏ tươi đầy quyến rũ khiến người ta nhịn không được mà đổ máu mũi.
Thật là một ả phù thủy ma mị đến đáng sợ!
Những dòng nước dí dỏm bám trên cơ thể hoàn mỹ, theo từng động tác nhỏ nhẹ của ma nữ, dường như đang lưu chuyển trên nước da bích ngọc bóng loáng. Theo từng đường cong yêu nhiêu chập trùng, chúng chuyển động và dần tụ lại cùng nhau mà nhỏ xuống.
“Hô ~~~! Xong rồi? Nhanh như vậy?” Bật ra một hơi để lấy lại bình tĩnh, Ye Jian đưa mắt nhìn chằm chằm thân thể yêu nhiêu của ma nữ, trong lòng thầm cảm thấy tiếc nuối.
Vốn tưởng rằng có thể thưởng thức cảnh tắm tiên tuyệt vời của ma nữ, vậy mà mới chỉ nhìn chưa được bao lâu, dục hỏa chỉ mới bốc lên thì ma nữ đã kết thúc việc tắm rửa.
Chuyện này sao có thể chấp nhận được?
Người khác thì Ye Jian không biết, cũng không muốn biết, chứ với cậu thì hiện giờ, trong lòng cậu chỉ còn đúng một ý tưởng.
“Đã dám khơi dậy dục hỏa trong người ta, vậy dùng tấm thân của cô để mà dập tắt nó đi.”
Hồn lực bắt đầu lan tràn. Những sợi tơ linh hồn nhỏ xíu mau chóng lan ra và bám vào… sàn của nhà tắm. Chú thuật đã được ếm xuống, và giờ thì sàn nhà đã trở nên vô cùng bóng loáng, bóng loáng tới mức không thể chịu được bất cứ ma sát nào.
Nói đơn giản là lúc này, độ ma sát của mọi vật với sàn nhà đã bằng ‘0’.
Với nụ cười như vừa thực hiện được một trò đùa dai, Ye Jian tiếp tục đưa mắt nhìn chằm chằm vị ma nữ đang dùng ma lực để sấy khô người.
Khà khà! Bắt đầu rồi nhé, ma nữ xinh đẹp.
10 giây, 30 giây, một phút.
Mãi tới khi mái tóc dài chạm đất có màu đen tuyền của ma nữ lại một lần nữ trở nên phiêu dật và mềm mại, ma nữ mới khẽ mở đôi mắt yêu dị đầy vẻ lười biếng của mình ra và bắt đầu di động bước chân
“Vụt ————!”
“Ah ~~!?” Miệng thốt lên một tiếng kinh hô đầy đáng yêu như là bị đánh lén, ma nữ trừng to mắt với vẻ kinh ngạc xen lẫn khó tin, sau đó nàng té sấp xuống.
Nhìn ma nữ bị té sấp xuống ở trước mặt, Ye Jian thật sự cảm thấy muốn phun máu mũi, thật quá moe.
Có lẽ là bởi vì không thể ngờ được rằng mình lại gặp phải chuyện như vậy, ma nữ hoàn toàn không kịp phản ứng mà té sấp xuống, bộ dạng trông vô cùng moe.
Đường đường là đại thủ thư của LCO, người thống lĩnh hằng ngàn đến hằng chục ngàn magus cấp cao, vậy mà lại ngã sấp ở trên sàn phòng tắm một cách chật vật như vậy. Nếu việc này truyền đi, mặt mũi của shoki no majo tuyệt đối sẽ mất hết.
“Híz-khà-zzz ~~ ô ~~ rốt cuộc là… Ai ~~?”
Té trên mặt đất với tư thế vô cùng moe và hương diễm, ma nữ khẽ rên và xoa mũi của mình, sau đó nàng khẽ cau mày và chuẩn bị đứng lên. Thế nhưng, chỉ vừa mới chống tay xuống sàn thì tay lại một lần nữa trượt đi, và ma nữ lại một lần nữa té nhào trên mặt đất.
Chuyện gì xảy ra? Tại sao lại như vậy?
Nhà tắm này, ma nữ đã sử dụng suốt mấy năm trời, thế nhưng chưa bao giờ gặp phải tình huống quái dị như hôm nay.
Liên tục ngã tới những hai lần?
Không đúng! Nhất định là có vấn đề!
Ý thức được rằng có gì đó không đúng, ma nữ bắt đầu nghiêm túc mà tiến hành điều tra. Sau đó, ma nữ rốt cục cũng biết được là điểm là lạ nằm ở chỗ nào.
“Sàn nhà này…?”
Bàn tay trắng như ngọc khẽ chạm vào sàn nhà làm bằng gỗ một chút, và rồi, độ bóng loáng tới dị thường của mặt sàn khiến cho ma nữ kinh ngạc mà méo đầu một chút.
Bỗng nhiên! Gương mặt của ma nữ hiện lên vẻ kinh ngạc, dường như cô vừa nghĩ tới điều gì đó.
Đôi mắt yêu dị chợt bắn ra những tia sáng sắc bén xen lẫn sự u oán, ma nữ lên tiếng: “Là nhữ đúng không, Natsuki? Đang ở đâu?”
Đứng ở một bên mà thưởng thức lấy tư thái hương diễm xen lẫn vẻ moe tới khó tin của ma nữ, Ye Jian chợt nghe được ma nữ hỏi như vậy, và cậu hơi sững sờ. Natsuki? Chẳng lẽ… Hiểu rồi! Phát hiện ra sàn nhà có vấn đề xong thì lập tức đem mục tiêu khóa ở trên người Natsuki sao?
Nghĩ cũng đúng! Dù sao thì nơi này cũng là Prison Barrier, một lãnh vực mà Natsuki tuyệt đối sẽ không để ai xâm phạm. Có thể tự do mà xuất hiện ở đây và giở trò đùa dai như thế này, ngoại trừ Natsuki thì còn có thể là ai nữa?
“Dùng phương thức thấp kém và hạ đẳng như thế này để trêu đùa hí lộng thiếp thân, quả nhiên là nhữ sao, Natsuki?”
Khí thế mạnh mẽ bùng lên từ trên người của ma nữ khiến cho hơi nước vốn nồng nặc cũng phải lùi bước. Đôi mắt trong suốt yêu dị khẽ lướt qua không gian trống trải của phòng tắm, ma nữ nói với giọng tức giận.
‘Chà, thật đúng là rắc rối! Cô nàng hiểu lầm mình là Natsuki rồi. Giờ chẳng lẽ mình giả trang Natsuki luôn sao… Ể? Ý này được đấy!’ Đôi mắt sáng lên, Ye Jian nghĩ như vậy, và rồi trên khóe miệng của cậu lại hiện lên nụ cười ma quỷ đầy xấu xa và vui vẻ của mình.
Đúng rồi! Là Natsuki-chan đang trêu đùa ngươi đó, ma nữ nhé.
Nếu đã bị phát hiện rồi, mà đối phương còn tìm ra cớ thay cho mình như vậy, vậy còn cần phải cố kỵ gì nữa sao?
Trong lòng chợt sinh ra cảm giác kích thích và hưng phấn, Ye Jian khẽ lay động ngón tay của mình. Và rồi, dưới sự điều khiển của cậu, nước ấm trong bồn lập tức hóa thành những xúc tu bằng nước và nhào về phía ma nữ vẫn đang nằm rạp ở trên sàn.
“Cái ~~~?” Thốt lên một cách đáng yêu, ma nữ còn chưa kịp phản ứng thì đã bị những xúc tu nước trói lại.
Những xúc tu nước giống như là vật còn sống, chúng nhanh chóng quấn lấy cổ tay và cổ chân mảnh khảnh của ma nữ, và theo sự điều khiển của Ye Jian, chúng nhanh chóng dọc theo cánh tay và bắp đùi của ma nữ mà lần mò lên.
Cảnh tượng này, nói sao đây nhỉ?
Quả thực là giống hệt cảnh 18+ khi mà mahou shoujo ( thiếu nữ phép thuật ) đại chiến xúc tu quái. Ma nữ thì cố gắng giãy giụa, thế nhưng cả cánh tay ngọc lẫn đôi chân thon dài hoàn mỹ của ma nữ thì lại đều đã bị xúc tu nước quấn chặt và ve vuốt.
“Nhữ… nhữ muốn làm gì!? Minamiya Natsuki! Nhốt thiếp thân ở đây thì thôi, còn muốn dùng phương pháp hạ đẳng này để tra tấn và nhục mạ thiếp thân? Nhữ cho rằng làm vậy sẽ khiến thiếp thân khuất phục sao?”
Không biết là vì bị cảm giác truyền tới từ trên da kích thích hay là vì quá tức giận, ma nữ khẽ lay động cơ thể mình, trên người thì bùng lên lượng ma lực cuối cùng còn sót lại mà mình có thể điều khiển.
Vô dụng thôi! Ma nữ! Bị phong ấn ma lực, ngươi chỉ còn là một con cừu non ở trên tay ta. Chỉ dựa vào chút ma lực ít ỏi đó, mi làm sao có thể thoát được?
Dường như hóa thành ác ma, trong lòng của Ye Jian đột nhiên trồi lên một luồng thú dục như muốn đem ma nữ yêu nhiêu, mị hoặc nhưng lại đáng yêu trước mắt chà đạp và hành hạ cho thật thỏa lòng.
Ngón tay không ngừng khảy như đang muốn tấu lên một bản nhạc nào đó. Những xúc tu bằng nước, dưới sự điều khiển của Ye Jian, nhanh chóng quấn lấy cơ thể yêu nhiêu ma mị của ma nữ và dần lướt về phía hai ngọn thánh phong và thánh địa bên dưới.
“A… ~~!” Thốt lên một cách đáng yêu và quyến rũ, ma nữ đỏ rực cả mặt khi cảm nhận thấy sự xâm phạm tới từ những chiếc xúc tu.
Chưa bao giờ cảm nhận được cảm giác này, ma nữ khẽ giãy giụa nhưng vô ích. Những chiếc xúc tu như những con rắn nước, vẫn tiếp tục xâm phạm và trói buộc lấy những nơi nhạy cảm trên cơ thể ma nữ.
Bị ép buộc như vậy, sắc mặt của ma nữ trở nên đỏ rực vì xấu hổ, thế nhưng đồng thời với đó thì trong đôi mắt của ma nữ, vẻ căm giận trở nên càng thêm rõ ràng.
“Natsuki!!! Rốt cục thì nhữ còn muốn chơi tới khi nào? Nếu như chỉ là muốn tra tấn thiếp thân, vậy thì đưa thiếp thân tới Thái Trọng Hình Ngục đi!”
Giọng nói tràn đầy mị hoặc của ma nữ cất lên. Vẻ rung động trong giọng nói của ma nữ đã cho thấy cảm xúc của ma nữ lúc này.
Ai nha? Muốn nếm thử sự trừng phạt kích thích hơn? Nếu ma nữ điện hạ đã có ý muốn như thế, vậy thì cậu có lý do gì để không đáp ứng chứ?
Cổ họng nhấp nhô, thể ý thức của Ye Jian lập tức biến hóa. Chỉ trong chớp mắt, cậu đã biến thành bộ dạng của Natsuki.
Chơi như vậy, mới càng thêm thú vị, không phải sao?
『 Đinh ——! Nhiệm vụ chi nhánh khởi động: dạy dỗ Shoki no majo Tokoyogi Aya, để cho Tokoyogi Aya nếm trải sự sung sướng của nữ nhân. Điểm thưởng: 30.000. Thời gian hạn chế: không! Trừng phạt: không! 』
Đột nhiên, trong đầu của Ye Jian chợt vang lên âm thanh nhắc nhở quen thuộc mà đã lâu cậu chưa nghe tới.
Dạy dỗ!? Muốn để cho Aya nếm trải được sự sung sướng của nữ nhân!?
Ê! Ê! Nhiệm vụ này, quá coi thường Aya-chan đi? Tối thiểu thì phần thưởng cũng phải là 300.000 mới đúng chứ? Sao chỉ có 30.000?
Nghĩ lung tung trong đầu, Ye Jian ( trong hình dạng của Natsuki ) không tiếp tục ẩn nấp mà hiện hình.
Tóc dài màu đen, đôi mắt úy lam, dung mạo như yêu tinh, hình thể như loli, khí chất như nữ hoàng. Bất luận là phương diện nào, lúc này Ye Jian cũng đều giống hệt với Natsuki, không có bất kỳ sự khác biệt nào, kể cả hơi thở cũng vậy.
So với cơ thể thực, thể ý thức càng thêm dễ ngụy trang và càng thêm khó bị phát hiện, vì thế ma nữ hoàn toàn không phát hiện ra được rằng Natsuki trước mặt là do người khác đóng giả. Tất nhiên, coi như Ye Jian có dùng cơ thể thật để đóng giả thì ma nữ cũng vẫn không thể phát hiện ra. Trước không xét đến sự khác biệt về đẳng cấp của đôi bên, chỉ nói riêng về công pháp [ Phệ Linh ] thì Ye Jian cũng đã hoàn toàn trên cơ tất cả mọi người về khoản ngụy trang. Cách ngụy trang của [ Phệ Linh ] là dựa vào sự thay đổi tới từ trong bản chất, nói là ngụy trang như thực ra từ góc độ nào đó, đây đã hoàn toàn là biến giả thành thật.
“Cô là maso sao? Trừng phạt như thế này không đủ với cô? Còn muốn tới thái trọng hình ngục?” Vừa lên sàn, Ye Jian lập tức dùng ngữ khí và thần thái của Natsuki-chan để nhìn ma nữ đang nằm rạp dưới đất với vẻ cư cao lâm hạ.
“Quả nhiên là nhữ, Natsuki! Tại sao nhữ lại làm như vậy? Nhữ cho rằng dùng cách này có thể khiến cho thiếp thân buông tha sao?” Ánh mắt u oán và phẫn nộ của ma nữ, khi nhìn thấy Natsuki, bỗng nhiên trở nên hơi hòa hoãn , thế nhưng càng nhiều thì là vẻ phức tạp.
“Không! Ta chỉ đơn thuần là muốn dạy dỗ cô thôi, Aya!”
“Cái gì?”
Đột nhiên nghe được câu trả lời ngoài ý liệu như vậy, ma nữ xinh đẹp chợt sửng sốt, biểu hiện trên mặt hết sức là đáng yêu.
“Giống như cô vừa nghe! Ta đã chẳng còn cách nào để khuyên bảo cô buông tha cho việc đó nữa, cho nên ta quyết định đổi cách. Ta muốn ‘huấn luyện’ cô, Tokoyogi Aya!”
“Dạy dỗ? Huấn luyện? Là minh hữu của thiếp thân, vậy mà nhữ lại… A… ~~!?” Dường như hoàn toàn không tin, ma nữ đáp lại câu nói của ‘Natsuki’ bằng giọng giễu cợt. Thế nhưng, còn chưa kịp nói hết câu thì đôi mắt của ma nữ chợt trừng tròn xoe, miệng cũng không nhịn được mà phát ra tiếng ngâm rên rỉ đầy kinh nghi và đau đớn.
Nguyên nhân của việc này là vì, ‘Natsuki’ đã cầm lấy bộ ngực của ma nữ mà bóp một cái thật mạnh.
“Hừ! Đây là vốn liếng để cô khoe khoang đúng không? Bộ ngực hạ lưu như vậy, thật không biết làm sao để nuôi lớn, hừ!!”
Biến thành Natsuki, Ye Jian giơ bàn tay nhỏ của mình mà chụp lấy bộ ngực của ma nữ và nhào nặn thẳng tay không chút kiêng kị, thậm chí cậu còn thô lỗ mà bóp mạnh và ngắt đầu vú vài cái, miệng thì không phun ra một câu khiến cho ma nữ cảm thấy xấu hổ gần chết. Vẻ mặt của ma nữ hoàn toàn dại ra và không thể tin được khi nghe thấy câu bình phẩm đầy ‘hậm hực’ của ‘Natsuki.
“Minamiya Natsuki! Nhữ biết mình đang làm gì không?!!!” Sững người trong chốc lát, sau đó, ma nữ cơ hồ là dùng giọng nói đầy vẻ nghiến răng nghiến lợi để nói với Ye Jian. Chỉ là dù vậy thì giọng của ma nữ lúc này cũng vẫn rất là nũng nịu.
“Ta đương nhiên biết là mình đang làm gì, chẳng phải vừa nói rồi sao? Ta muốn huấn luyện cô! Cô cho rằng ta đang nói đùa sao? Ha ha, Tokoyogi Aya, quen nhau lâu như vậy, cô cho rằng ta sẽ nói đùa kiểu đó?”
Nụ cười cao ngạo duy ngã độc tôn hiện lên trên môi, hoàn toàn đem khí thế vừa bốc lên của ma nữ đè ngược trở về.
Nghe được câu trả lời của Ye Jian, sắc mặt của ma nữ hơi trệ lại, sau đó, vẻ u oán trong mắt của ma nữ trở nên càng thêm đậm đặc.
“Không ngờ chỉ mới qua năm năm mà nhữ đã thay đổi nhiều tới như vậy, Natsuki. Nhớ ngày đó, khi nhữ còn là minh hữu của thiếp thân, nhữ thậm chí còn vì mấy học sinh nhân loại bình thường mà đứng ra để bênh vực ‘lẽ phải’, vậy mà giờ…”
“Nghe cô nói như vậy ta thật không cao hứng nổi. Bởi vì hình như tới giờ khắc này, người duy nhất thay đổi trong hai ta cũng chỉ có cô đi, Aya?”
Bốn mắt nhìn nhau, đôi mắt màu úy lam xanh như biển cả dường như đang nhìn thấu vào tận nơi sâu nhất trong lòng của ma nữ.
“Thiếp thân? Nhữ cho rằng thiếp thân thay đổi? Nhữ đã quên rồi sao, Natsuki? Rằng từ chính thời khắc chúng ta cam nguyện bán linh hồn cho ác ma để trở thành majo thì thời gian của chúng ta đã vĩnh viễn bị đình chỉ. Chẳng phải vậy sao?”
“Có thay đổi hay không? Cô hãy tự mình mà cảm nhận đi, Aya!”
Đôi tay mảnh khảng chợt vươn ra và đẩy mạnh, sau đó ma nữ đã bị ‘Natsuki-chan’ ép ở trên sàn nhà bóng loáng.