Nấp dưới mặt nước nghe hai vị tuyệt sắc ma nữ đấu trí với nhau, Ye Jian lén lút cười gian và thầm cảm thấy có chút thoải mái. Bất luận nói như thế nào đi nữa thì hiện giờ, hai người này đấu trí với nhau còn không phải đều là vì mình sao?
Natsuki thì muốn tìm ra cậu, còn Aya thì lại muốn giấu cậu đi.
Cả hai người này đều là những majo nổi tiếng thế giới. Một người thì là đại thủ thư của tổ chức tội phạm phép thuật khét tiếng thế giới LCO được biết đến với danh hiệu 『 Shoki no majo 』; một người khác thì là người bảo vệ cho đặc khu ma tộc đảo Itogami, được biết đến với danh hiệu ma tộc sát thủ 『 Kūgeki no Majo 』. Bị hai vị ma nữ có thể nói là ưu tú tới mức không thể ưu tú hơn như thế tranh đoạt, chỉ cần là người bình thường thì đều sẽ cảm thấy đây là vinh quang vô thượng.
Chỉ là, Ye Jian là người thường sao?
Cậu là ma vương của sự tham lam, chỉ một chút ‘vinh quang’ nhỏ nhặt này sao có thể thỏa mãn được sự tham lam của cậu chứ? Tối đa cũng chỉ có thể khiến cho cậu thầm thoải mái một tí thôi.
Trong tư tưởng của Ye Jian, nếu như thật sự muốn thoải mái, vậy thì chỉ ‘được xem như đối tượng để tranh đoạt’ là không đủ. Phải làm sao để có thể đem cả hai vị majo tuyệt sắc ăn vào miệng, hai tay ôm hai người, nhất long hí song phượng, phải làm được như vậy thì đó mới gọi là ‘sướng’. Tuyệt đối là một cộng một sướng hơn cả mười.
Đương nhiên, nếu muốn làm được chuyện đó thì độ khó tuyệt đối cũng không phải chỉ có một cộng một lớn hơn mười, nói là lớn hơn 100 cũng không có gì là quá đáng.
Bất quá, khó khăn không phải là lý do để khiến cậu lùi bước. Là ma vương của lòng tham tuyệt đối, cậu có đầy đủ khí lượng, độ lượng và sự kiên nhẫn để tìm cho ra cách thỏa mãn sự tham lam của chính mình.
Trong lòng đang nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên, một vầng hồng màu đỏ tươi hương diễm chợt ánh vào trong mắt của Ye Jian và hút mất tất cả sự tập trung của cậu.
Vốn dĩ lúc đầu, Ye Jian vịn lấy mông và lưng của Aya giúp cô ngồi thẳng cũng chỉ đơn thuần là vì sợ cô quá mệt nên không thể ngồi vững. Nhưng bây giờ, sau khi phục hồi tinh thần lại thì cậu mới chợt phát hiện ra là tư thế của cậu và Aya hiện giờ quả thật là quá mập mờ, quá dâm đãng. Lúc này, có thể nói là cậu hầu như đang ghé vào giữa cặp chân ngọc của Aya. Da thịt mềm mại và trơn trượt của ma nữ hầu như gần trong gang tấc, vầng hồng màu anh đào đầy hương diễm và ma mị nằm giữa hai chân của Aya thì đang hiện ra ngay trước mắt cậu.
Ngay lập tức, Ye Jian cảm thấy như máu trong người sôi lên.
Khoảng cách gần như vậy, cậu thậm chí có thể cảm nhận được hơi ấm đang truyền tới, giống như chỉ cần hơi cúi đầu xuống thì cậu sẽ có thể lập tức thưởng thức được ngọc lộ.
Cô! Ọt ọt!
Đối mặt với mỹ cảnh này, cho dù đang trốn ở trong nước thì Ye Jian vẫn cảm thấy yết hầu dường như phát khô.
Quá kích thích!
Nữ hoàng bóng đêm cao ngạo và tôn quý, người đứng đầu thống trị hằng mấy ngàn ma đạo tinh anh, hiện giờ đang để cho cậu nâng lấy cơ thể mình và để cho nơi thuần khiết yêu diễm nhất của bản thân hoàn toàn hiện ra trước mắt cậu. Hơn nữa, tình huống hiện giờ quả thực giống như là hai người đang lén lút thồng đồng ngoại tình, sau đó bị vợ cả đuổi theo và tìm tới tận cửa.
Tìm kiếm ‘phu quân’ Natsuki-chan, hiện đã tìm tới tận cửa và đang khí thế hung hăng mà đứng ở trước mặt hai kẻ đang lén lút trộm tình, cố gắng tra hỏi Aya-chan để tìm ra tung tích của ‘ông chồng’ đang ẩn nấp. Còn Aya-chan, người đã từng là bạn chí thân của Natsuki-chan, hiện lại đang phải cố gắng phối hợp với ‘ông xã’ của Natsuki-chan là cậu để tìm cách ẩn giấu mọi chuyện.
Hưng phấn rồi! Kích động rồi! Giống như là uống máu gà, Ye Jian cảm thấy cái đầu của mình đang nóng lên, thú huyết đang lan tràn, dục hỏa đang thiêu đốt.
“Thật xin lỗi, Aya-chan! Tôi nhịn hết nổi rồi! Đây là do cô dụ hoặc tôi! Nhịn không được không phải là do lỗi của tôi nha ~~!”
Không tim không phổi mà đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên trên người của người bị hại là Aya, Ye Jian trừng to đôi mắt mình để nhìn chằm chằm vào cấm khu thuần khiết nhất đang gần ngay trước mắt, và rồi, đôi ma trảo của cậu bắt đầu dọc theo cặp đùi ngọc của Aya mà sờ vuốt và lân la lần mò lên.
Ngay khi bàn tay của Ye Jian vừa cử động và bắt đầu di chuyển, đôi chân ngọc của Aya lập tức run lên, giọng nói đang nói được một nửa cũng ngừng lại.
Trước tạm dừng một chút, chuyện trộm tình lén lút như thế này không thể gấp gáp, phải nắm chắc được ranh giới chịu đựng của Aya-chan. Hiện giờ Natsuki-chan đang ở ngoài và nhìn chằm chằm, nếu như làm quá gấp khiến Aya-chan không nhịn được mà để lộ sơ hở thì Natsuki-chan sẽ biết hết, tới lúc đó thì cái được không bù nổi cái mất. Phải từ từ!
Hơn nữa, Aya-chan cũng cần một chút thời gian để giảm xóc. Hiện giờ thì hẳn là trong lòng của Aya cũng đang rất mâu thuẫn, việc tự nhiên mà giật giật cơ thể của Aya, đó là tín hiệu mà cô dùng để nhắc nhở Ye Jian rằng không nên lộn xộn.
『 … Thôi được rồi! Dù sao thì nói gì với nhữ cũng vô ích, nếu nhữ muốn, vậy hãy cứ tìm đi. Dù sao ở nơi trống trải này, nếu nhữ cảm thấy thiếp thân có thể giấu giếm một ai đó, hoặc là có ai đang trốn ở đây, nhữ hãy cứ tìm đi, Natsuki. Thiếp thân không ngại. 』
Bỗng nhiên ngay lúc đó nói để cho Ye Jian kinh ngạc lời nói, cho phép Natsuki tìm kiếm?
『 Hừ! Tên baka đó, nếu như không phải là đang trốn dưới nước thì chỉ có thể là đang tàng hình. Ra đây cho ta, baka! Nếu muốn ở đây luôn thì cứ việc trốn tiếp đi! Ta nhắc nhở cho ngươi một câu: ả phù thủy này là phần tử khủng bố cấp thế giới, nếu ngươi dám thông đồng với ả để làm chuyện gì ngu xuẩn, vậy thì lúc đó ngươi chính là kẻ thù của ta. 』
Vừa ra trận thì liền chơi cưỡng bức với hăm dọa, cách hành xử này thật đúng là hợp với tính cách của Natsuki-chan nha! Thế nhưng, đáng tiếc, phép khích tướng như thế này là hoàn toàn không đủ với cậu.
Chẳng bận tâm đến lời cảnh cáo của Natsuki, Ye Jian lại một lần nữa vươn tay ra và không nhanh không chậm mà sờ mó, vuốt ve, mơn trớn làn da trắng như tuyết của phù thủy bóng tối.
Lần này, Aya không nói một lời, cô đã đem quyền lợi điều gia giao cho Natsuki. Từ giờ trở đi, việc điều tra như thế nào là việc của Natsuki, không còn liên quan gì tới cô nữa.
Hơi nhắm mắt lại và khẽ minh tưởng, cánh tay ngọc của Aya rất tự nhiên mà khẽ di chuyển và đè lại đôi bàn tay đang tác quái của Ye Jian.
Chỉ là Ye Jian cũng đã sớm đoán ra được phản ứng này của Aya, cho nên, dù ma trảo bị đè lại, cậu vẫn có cách khác để trêu chọc nữ phù thủy.
Hưng phấn mà nuốt nước bọt một cái, sau đó, Ye Jian lập tức cúi đầu xuống và dán mặt mình lên phần đùi trong trơn mịn của Aya.
『 ~~~ 』
Ngay lập tức, toàn thân của Aya lập tức kéo căng. Cảm giác đầu lưỡi của thiếu niên lướt trên da thịt kích thích sự mẫn cảm vẫn còn đọng lại ở trong người cô, chúng khiến cho đôi chân của cô nhịn không được mà run lên. Cảm giác kích thích này thật sự là quá lớn với một thân thể vừa cao trào xong lại đang ngâm trong nước nóng.
Mặc dù trong lòng tràn đầy sự hoảng loạn, ngượng ngập và không biết làm sao, thế nhưng Aya vẫn không thể làm gì khác hơn là cố gắng giả vờ như chẳng có gì xảy ra hết. Natsuki vẫn đang ở đây và nhìn chằm chằm vào cô, nếu để Natsuki phát hiện ra rằng cô có phản ứng gì quái lạ, hậu quả sau đó tuyệt đối sẽ là thứ mà cô không muốn thấy nhất.
Giả vờ khua bàn tay ngọc một cách tự nhiên dưới nước, nữ phù thủy cố gắng ngăn cản cái đầu của Ye Jian tiến tới.
Thế nhưng, có thể cản được sao? Đầu bị cản lại, thế nhưng đôi ma trảo thì lại lấy được tự do, chúng lại một lần nữa mơn trớn trên cặp đùi của nữ phù thủy. Những ngón tay linh hoạt cứ nhẹ nhàng di chuyển như những con côn trùng đang bò trên da, chúng nhẹ nhàng mà nhấm nháp lấy phần thân dưới của nữ phù thủy.
Bị chiếc lưỡi và đôi tay của thiếu niên tấn công không chút kiêng dè, Aya cảm thấy xấu hổ tới tột độ. Trong lòng cảm thấy có chút tức giận, cô khẽ tụ phần ma lực ít ỏi còn lại trong người vào đôi bàn tay, dự định sẽ cho thiếu niên hạ lưu này một bài học.
Ma lực đã tụ xong, phép thuật cũng đã sẵn sàng. Thế nhưng, ngay lúc ma thuật của Aya định phóng ra thì chợt một câu nói của Natsuki vọng vào tai cô khiến cô không thể không ngừng lại.
『 Quả nhiên là đang nấp dưới nước sao? Thật không ngờ cô lại có thể để cho cái tên baka hạ lưu háo sắc kia làm xằng làm bậy như vậy. Aya, bán đứng linh hồn xong, giờ cô lại định bán đứng cả thân thể của mình? Vì mục tiêu không chút thiết thực đó của cô? 』
『 nếu như bán đứng thân này mà có thể thực hiện được mục tiêu đó, vậy thiếp thân sẽ không do dự mà dâng tấm thân trống rỗng này lên. Thế nhưng kẻ mà nhữ mong cầu không có ở đây. Nếu như nhữ đã không tin, vậy hãy tự mình tới đây mà chứng kiến đi, Natsuki! 』
Cố nén cảm giác tựa như điện giật truyền tới từ nửa người dưới, Aya nâng tay trái lên, tay phải múc một chút nước ấm mà xối lên; đồng thời cô dùng giọng nói bình thản trước sau như một để nói như thế với Natsuki.
Nấp dưới mặt nước và nghe cuộc đối thoại của hai majo, Ye Jian hơi nghĩ một chút thì đã lập tức hiểu được ý đồ của Aya.
Cô đang muốn chơi một ná hai chim, vừa có thể tiêu trừ được lòng nghi ngờ của Natsuki, lại vừa có thể kềm chế được Ye Jian để ngăn cậu tiếp tục tác quái. Dù sao thì nếu như Natsuki thật sự thăm dò vào trong bồn tắm thì dù bồn tắm có lớn tới đâu đi nữa, theo lẽ thường thì Ye Jian cũng vẫn phải hết sức tập trung để tìm cách ẩn nấp, như vậy thì cậu sẽ không còn lòng dạ nào để tiếp tục giở trò với Aya.
Chỉ là, cũng giống với Natsuki, Aya thật sự ngây thơ quá rồi. Đánh giá thấp năng lực của ma vương đại nhân, đó là sai lầm phải trả bằng cái giá rất đắt đó.
Bởi vì sợ Natsuki nghi ngờ, Aya đã hoàn toàn nâng cả hai tay của mình lên mặt nước, điều đó cũng đồng nghĩa rằng vào lúc này, đã không còn gì có thể năng cản được Ye Jian tận hưởng nửa người dưới của cô. Trong sự hoảng hốt, ngượng ngập và bất khả tư nghị của Aya, đôi bàn tay của Ye Jian không hề cố kỵ mà bắt lấy cặp đùi của cô và mở ra như một quyển sách. Đôi chân khép kín giờ đã bị phân ra một cách bá đạo.
Ngay sau đó, khi Aya vẫn còn đang đờ đẫn thì Ye Jian đã trực tiếp mở miệng và hôn lên.
『 A… ~~~~~!! 』
Cả thân thể và linh hồn dường như cũng rung mạnh, sung kích chưa từng có đánh thẳng vào ý thức và thân thể của Aya khiến cho lý trí của cô lâm vào biên giới của sự sụp đổ.
Hoàn toàn mất đi khả năng tự hỏi thường ngày, trong đầu của Aya trở nên trống rỗng.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới, cũng không thể nào ngờ được, cho dù là đã ở trong tình huống này mà Ye Jian lại vẫn dám làm ra cái chuyện hoang đường, hạ lưu và vô liêm sỉ như thế.
Chỗ đó! Đó là nơi thuần khiết nhất nhưng cũng là nơi bẩn nhất. Vậy mà thiếu niên lại dùng miệng để… Hơn nữa không chỉ một, mà những hai lần ———— nội tâm đã hoàn toàn trở nên rối loạn, thân thể sau khi hơi rung lên dữ dội thì lập tức trở nên thẳng băng.
Mọi chuyện không chỉ dừng lại ở đó. Ở dưới mặt nước, nơi thuần khiết nhất và yếu ớt nhất của cô thì đang bị thiếu niên xâm phạm; ở trên mặt nước; Natsuki cũng đã tiếp cận với bồn tắm và nhìn chằm chằm vào cô.
『 Tên baka hạ lưu kia quả nhiên là đang nấp ở đây!!! 』
Giọng nói trách móc đầy phẫn nộ vang lên, sau đó, đôi mắt màu úy lam sắc bén của Natsuki đã rơi vào bồn nước nóng trong vắt tới thấy đáy.
『 …? 』
Nhìn thấy cảnh tượng trong bồn tắm, vẻ giận dữ trên mặt của Natsuki lập tức cứng lại.
Ngoại trừ đôi chân thon dài hơi có chút mở ra của Aya, trong bồn nào có vật gì khác?
Thế nhưng, biểu hiện và biến hóa bất thường vô cùng rõ ràng của Aya lại rõ rành rành ra đó. Cộng với suy đoán trước đó, Natsuki dám khẳng định rằng cái tên baka đó nhất định đã tới đây, và đang ở rất gần.
Nếu vậy, rốt cuộc là ————
‘Chờ một chút!’ Dường như nghĩ tới điều gì đó, đôi mắt của Natsuki bùng lên hai tia sáng sắc bén, và cô giơ tay chụp mạnh về phía vùng nước ấm nơi gần giữa đôi chân thon dài của Aya.
Chỉ là, khi ma thuật của cô sắp phun ra thì đột nhiên, một giọng nói quen thuộc chợt vang lên ở ngoài cửa.
『 Hử? Ở đây còn một cái cửa? 』
Nghe được âm thanh này, bất luận là Aya hay là Natsuki đều cảm thấy kinh ngạc trong một chốc lát.
Ngay sau đó, đôi mắt của hai vị majo lập tức chuyển hướng về phía cửa ra vào, và ở đó, một người vốn không thể xuất hiện ở đó, lại đang đứng đó mà nhìn về phía hai cô.
『 Ồ, Natsuki-chan đó sao? Tôi đang tìm cô… Ể? Cô… Cô gái xinh đẹp này là ai? Chờ một chút! Chẳng lẽ cô với cô ta… hai người đang… đang… Yuri? 』
Với vẻ mặt không thể nào tin được, thiếu niên với mái tóc màu tím bạc hơi có chút trố mắt mà giơ ngón tay chỉ về phía hai người, giọng cậu có chút quái dị.
『 Yuri cái đầu của ngươi! Baka! Ai cho phép ngươi vào đây? Đi ra ngoài! 』
Hung tợn mà quát lớn với thiếu niên, Natsuki lập tức thu tay về rồi bước nhanh về phía cửa phòng tắm.
Gặp phải tình huống bất ngờ này, Aya hoàn toàn ngơ ngác không biết phải nên làm gì, cũng không biết phải nói gì. Tình huống này là sao? Thiếu niên đang đứng ở ngoài cửa kia là ai? Chẳng phải mới vừa rồi còn… A… ~~~!?
Cơ thể lại một lần nữa run lên, xúc cảm mãnh liệt tựa như điện giật lại một lần nữa đột ngột ập tới từ nửa người dưới. Chỉ thiếu một chút nữa, tiếng ngâm nga rên rỉ đã bật ra khỏi miệng của Aya.
Vẫn còn! Thiếu niên kia vẫn còn nấp dưới mặt nước!?
Nhưng nếu vậy thì, thiếu niên vẫn đang đứng nói chuyện với Natsuki ở đằng kia là ai? Giống như đúc, cả hơi thở và phương thức nói chuyện hoàn toàn giống như đúc với thiếu niên đang dằn vặt cô.
Không thể nào là ảo thuật, Natsuki không thể nào bị lừa bởi một ảo thuật với khoảng cách gần như thế. Cũng không thể nào là trùng hợp, có trùng hợp nào có thể quỷ dị được tới như vậy. Vậy rốt cuộc, chuyện này ————
Và rồi, chỉ kịp nghĩ tới đây, sau đó Aya đã hoàn toàn không còn cơ hội để có thể tiếp tục nghĩ nữa.
Khoái cảm và dị cảm bùng lên như thủy triều, hoàn toàn xâm chiếm cả cơ thể và tinh thần của cô, khiến toàn thân cô đều trở nên đỏ như muốn nhỏ ra máu.
Hồn và xác đều như đang bị ăn mòn, Aya đã chẳng còn biết làm gì ngoài việc phát run cùng với cố gắng kềm chế tiếng ngâm nga đang muốn thoát ra từ cổ họng.
Nơi thuần khiết nhất đang bị xâm phạm không chút kiêng kị, hơn nữa còn là miệng lưỡi tiếp xúc và khuấy động.
Lúc trước, chỉ là khẽ tiếp xúc thì cũng đã khiến cô triệt để giải phóng. Hiện tại, mặc dù vẫn còn có thể chịu được, thế nhưng thân thể đã hoàn toàn trở nên mềm nhũn, ý thức dường như cũng phát run.
Lúc này, Natsuki thậm chí vẫn còn chưa rời khỏi phòng tắm. Nastuki chỉ đang đứng ở cửa phòng tắm, quay lưng lại với cô và tiến hành đối thoại với thiếu niên đột nhiên xuất hiện.
Nếu như giờ, cô chỉ cần hơi phát ra một vài âm thanh bất thường, hoặc hơi có chút phản ứng khác thường, với sự giác quan nhạy bén của Kūgeki no Majo, Natsuki tuyệt đối sẽ phát hiện ra vấn đề. Tới khi đó, nếu Natsuki mà thật sự phát hiện ra tình trạng hiện giờ của cô, cô tuyệt đối vĩnh viễn sẽ không còn dũng khí để mà đối mặt với người đã từng ‘minh hữu chí thân’ này của mình nữa.
Nghĩ như vậy, tâm lý của Aya càng thêm bối rối, thân thể dường như cũng càng thêm nhạy cảm.
Thân thể đã hoàn toàn trở nên mềm yếu, nhưng không quá quan trọng. Bởi vì còn một thứ quan trọng hơn là sự dày vò và kích thích về mặt tâm linh. Cảm giác kích thích về tâm lý như hiện giờ là thứ mà Aya khó lòng chịu đựng được nhất. Chỉ là trong tình huống này, cô lại chỉ có thể chịu đựng mà không thể ngăn cản.
Đôi mắt vốn sáng suốt của nữ phù thủy đã nổi lên những tia mị ý giống như tơ, gương mặt tinh xảo đã hoàn toàn trở nên đỏ rực và phát nóng.
Con tim vốn bình lặng và chẳng hề bận tâm đến bất cứ thứ gì suốt nhiều năm qua, giờ đã lại một lần nữa trở nên tung tăng tựa như chim sẻ.
Dục vọng nguyên thủy nhất vốn đã bị Aya lãng quên từ rất lâu, hiện giờ, dưới sự khiêu khích của thiếu niên, chúng lại một lần nữa hồi sinh và phá vỡ sự yên tĩnh trong lòng của Aya. Sau đó, với sự bá đạo không thể bỏ qua, chúng khắc vào trong con tim vốn tĩnh lặng của Aya, một dấu ấn không thể nào quên lãng.
Cuối cùng, khi cả tinh thần và thân xác đều đã lên tới đỉnh và không thể nhẫn nại nữa, nữ phù thủy rung mạnh, cả hồn và xác dường như cũng đều bay lên.
Gắt gao mà cắn chặt răng, đầu mũi chân thẳng băng. Trong sự xấu hổ vô hạn, nữ phù thủy cuộn mình lại, và thân thể cô lại một lần nữa nở rộ ra trước mắt thiếu niên. Ngọc lộ lại một lần nữa vỡ đê và tuôn ra, để mặc cho thiếu niên tùy ý mà nhấm nháp.
『Đinh ——! Nhiệm vụ chi nhánh: ‘dạy dỗ Shoki no majo Tokoyogi Aya, để cho Tokoyogi Aya nếm trải sự sung sướng của nữ nhân.’ ▪ Hoàn Thành. Ký chủ nhận được 30.000 điểm năng lượng. Số điểm năng lượng hiện có: 31.000 điểm. 』