Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 108 : chết mười ngàn lần đi.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ơ~! Natsuki-chan, bên cô xong việc chưa? Bên tôi vừa vặn giải quyết xong hết rồi!” Nhìn thấy nữ phù thủy có dung mạo tựa như yêu tinh của bóng đêm giáng xuống từ trên trời, Ye Jian vui vẻ mà phất phất tay và chào hỏi.

Chờ sau khi Natsuki đáp xuống, Ye Jian mới thong thả bước tới trước mặt cô, sau đó quăng tên người rắn đã hoàn toàn mất đi sức sống xuống và nói: “Đây! Thằng này chính là cán bộ của phái Hắc Tử Hoàng, nghe nói còn giữ chức quân sư gì đấy. Phỏng chừng chính là người đã nghĩ ra kế hoạch lần này.”

“Quân sư?” Nhíu nhíu mày, gương mặt của Natsuki hiện lên vẻ suy tư đầy đáng yêu.

Rất nhanh, dường như đã xác nhận được thân phận của thi thể trước mặt, Natsuki dùng giọng nói có chút kinh ngạc để tán thán: “Hắn là Tejarov, là cán bộ hạch tâm của phái Hắc Tử Hoàng, địa vị chỉ thua mỗi Hắc Tử Hoàng và Tử Hoàng Đệ. Thật không ngờ người nghĩ ra mưu kế lần này cho lũ dã thú kia lại là hắn. Chỉ là, hình như hắn chết rồi?”

“Ừ! Chết rồi! Thực lực coi như cũng được, bất quá cũng chẳng cao tới đâu.” Nhún vai và nói với vẻ ‘chẳng sao cả’, Ye Jian không để tâm lắm, với cậu thì đây chỉ là một chuyện nhỏ quá sức là bình thường.

“Đúng rồi, chỉ có hắn thôi sao?” Nhìn dấu vết chiến đấu ở xung quanh, Natsuki nghi ngờ hỏi.

“Đương nhiên là không chỉ một. Chỉ có điều mấy tên khác đều là lũ không thức thời, chỉ có thể giết sạch. Ừ, là hài cốt không còn.”

Ye Jian nói vậy xem như cũng là nói thật, đúng thật là hài cốt không còn, bởi vì tất cả đều đã biến thành đồ ăn cho Fenrir, từ vampire tới kenjuu, lẫn đại hán đã thần thú hóa kia.

Về phần quân sư người rắn này, Ye Jian giữ lại cũng là vì có chút lý do cần giữ lại, nếu không cậu cũng đút hắn cho Fenrir luôn rồi.

Tiện thể nói luôn là trước khi triệu hoán Fenrir, Ye Jian đã thiết kế kết giới bảo mật bao trùm toàn bộ khu vực chiến đấu. Cậu làm vậy là để phòng ngừa trường hợp ngoài ý muốn, đảm bảo là sẽ không có ai đột nhiên xuất hiện và nhìn thấy cậu triệu hoán Fenrir trừ mấy tên thú nhân và vampire chiến đấu với cậu. Hiện giờ, cậu vẫn chưa có ý định để cho Fenrir xuất hiện trước mặt người đời. Tối thiểu thì phải chờ tới khi Fenrir mạnh hơn và đạt tới mức tiêu chuẩn cậu đã đặt ra cái đã, lúc đó mới là lúc nó chính thức lộ diện. Còn trước đó thì vẫn để cho nó ẩn nấp đi!

Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, dù sao thì hiện giờ Fenrir thật sự không đủ mạnh. Mặc dù nó đã lột xác thành kenjuu mà vẫn giữ lại đặc tính diệt thần, thế nhưng lúc này thì nó chỉ như con non vừa mới sinh ra thôi, sức mạnh còn đang trong giai đoạn trưởng thành đầu tiên. Việc mà nó cần làm hiện giờ không phải là lộ diện, mà là đi săn và tìm thức ăn cho nhiều vào, để có đủ chất dinh dưỡng mà tiến hóa.

Trở lại chuyện chính, nghe được lời giải thích của Ye Jian, Natsuki không nói gì, đoán chừng là vì cô đã hiểu quá rõ phong cách làm việc của cậu. Ngoài ra cũng là vì ủy thác không yêu cầu giữ lại thi thể, nên cô cũng chẳng muốn truy cứu cái chuyện nhỏ nhặt đó.

“Nếu vậy, cậu giữa xác tên này lại là vì muốn tìm ra tung tích của lũ dư nghiệt khác từ trên người của hắn sao?”

“Ừ! Giống như cô nói! Mặc dù trước đó tôi không biết là hắn có địa vị cao tới như vậy, chỉ thấp hơn Hắc Tử Hoàng và Tử Hoàng Đệ, thế nhưng tôi cũng biết là hắn giữ vai trò rất chủ chốt trong phái Hắc Tử Hoàng, cho nên hắn nhất định nắm giữ rất nhiều thông tin mà chúng ta cần biết. Mặc dù ký ức của hắn đã bị người ta dùng thủ đoạn để che lấp, nhưng tin tức lưu lại trong người nhất định là không ít. Chỉ cần có được chúng, chúng ta sẽ tìm ra được tung tích của không ít các dư nghiệt khác.”

Vừa nói, Ye Jian vừa thuận chân đá về phía cái xác của quân sư người rắn.

Bùm!

Một tiếng nổ vang lên, cơ thể của quân sư người rắn lập tức nổ tung và biến thành vô số hạt nhỏ, sau đó bị khói đen bắn ra từ chân của Ye Jian nuốt mất.

Cắn nuốt hoàn tất, Ye Jian nhắm mắt lại và tiến vào trạng thái minh tưởng. Một lát sau, cậu mở mắt ra.

“Sao rồi!”

Mặc dù đã được nhìn thấy thủ đoạn quỷ dị của Ye Jian không ít lần, hơn nữa là thấy tận mắt ở khoảng cách gần; thế nhưng tới tận thời điểm này thì Natsuki vẫn còn chưa thể hoàn toàn quen thuộc. Cô vẫn còn cảm thấy có chút kinh nghi. Bất quá, chuyện đó không quan trọng, điều quan trọng nhất hiện giờ là tung tích của các dư nghiệt khác thuộc phái Hắc Tử Hoàng.

Dù sao trong suy nghĩ của Natsuki, Ye Jian là người thuộc bộ tộc đó. Có xuất thân như thế, Ye Jian có nhiều năng lực quỷ dị như vậy cũng là chuyện đương nhiên. Dù sao bộ tộc đó ————

“Phải nói sao đây? Lần này sợ là chúng ta phải rời nhà một quãng thời gian rồi, Natsuki-chan!”

“Đi công tác?”

Kiểu nói khó hiểu của Ye Jian khiến Natsuki hơi cảm thấy kinh ngạc và khó hiểu. Sao tự nhiên lại lôi chuyện đi công tác ra ở đây?

Chỉ là Natsuki vẫn là Natsuki. Rất nhanh, cô liền hiểu được Ye Jian muốn ám chỉ điều gì.

“Ý của cậu là những dư nghiệt đi chạy đi nơi khác, không ở trên đảo Itogami giống như cậu đã giả thuyết trước đó?”

“Đúng! Giống như tôi đã giả thuyết trước đó, chúng không chỉ muốn làm loạn trên đảo Itogami, mà còn muốn làm loạn ở một nơi khác, là Ikusaō Ryōiki. Những dư nghiệt còn lại của phái Hắc Tử Hoàng có tham gia vào sự kiện lần này, toàn bộ đều đã lên đường tới Đông Âu. Theo xác nhận thì chúng chia binh làm hai đường, nhưng lại không biết được vị trí cụ thể, chỉ có thể biết được đại khái nơi bọn chúng sẽ tới. Lần này, nếu muốn diệt sạch bọn chúng thì tôi e là chúng ta sẽ phải tốn khá nhiều thời gian.”

Giọng nói có chút bất đắc dĩ của Ye Jian khiến cho Natsuki cũng có chút nhíu mày. Nếu đúng thật như những gì Ye Jian vừa nói, những dư nghiệt kia đều chạy tới Đông Âu, mà còn không thể xác định được vị trí chính xác của chúng, vậy thì việc bắt hết tất cả bọn chúng thực sự không phải là một chuyện dễ dàng.

Mà huống hồ, bọn chúng còn chia làm hai đường. Nói là hai đường, ai biết được là giữa chừng chúng có lại chia ra thêm thành mấy đường không? Nếu chia thành ba bốn đường nữa thì sẽ vô cùng phiền toái, việc tìm kiếm sẽ khó khăn thêm rất nhiều.

Bất quá, chuyện tới nước này rồi thì không làm cũng không được, với lại tình huống thực tế bây giờ tốt hơn mức Natsuki mong đợi nhiều lắm rồi. Tối thiểu thì cũng biết được chúng sắp chạy tới đâu và biết được vị trí đại khái, còn đỡ hơn là không biết, khi đó thật không biết phải tìm tới năm nào tháng nào mới xong. Lúc đó, chỉ sợ ủy thác mà cô nhận từ Duke of Ardeal sẽ phải kéo dài tới vô kỳ hạn. Muốn tận diệt dư nghiệt của phái Hắc Tử Hoàng, vậy mà lại không tìm được tung tích của chúng, còn nói gì tới tận diệt chứ?

Nói chung, cơ hội thành công đã lớn tới như vậy rồi, vậy thì coi như phải tốn thời gian dài một chút, cô cũng cảm thấy không có gì để phàn nàn.

“Xử lý chuyện này xong, chúng ta sẽ xuất phát. Về phần trường học cậu không cần quan tâm, tôi sẽ nhờ Chó Đần chăm sóc Kanon thay cho chúng ta trong lúc chúng ta đi vắng.” Hạ quyết định một cách đầy quyết đoán, Natsuki đã quyết tâm phải tranh thủ cơ hội này để dọn xong cái đám rác rưởi kia.

“Tùy cô thôi! Tôi không ý kiến. Hầy ~~ Vốn định mang Kanon-chan đi chung, coi như là đi du lịch gia đình cũng tốt…”

“Bớt nói nhảm đi! Về sớm một chút, Kanon còn đang chờ. Tôi đi viết báo báo.”

Tức giận mà trừng mắt với Ye Jian, sau đó Natsuki triển khai phép thuật điều khiển không gian, dự định tới trụ sở để viết báo cáo. Chỉ là đột nhiên, khi mà phép thuật của cô còn chưa kịp triển khai xong thì Ye Jian bỗng vươn tay kéo cô một cái.

“Làm gì đó? Baka!”

Bị Ye Jian đột nhiên túm lấy, không hiểu vì sao, trong lòng của Natsuki chợt nhảy lên vài cái.

“Đã trễ lắm rồi, còn báo với cáo cái gì? Về thôi! Có việc gì chờ tới mai rồi tính! Kanon-chan không phải chỉ chờ có một mình tôi, đừng có nói là cô không biết!” Cười cười, Ye Jian nói ra những lời mà Natsuki cảm thấy là vô cùng bốc đồng.

Sắc mặt nghiêm lại, Natsuki dự định bày tỏ thái độ cứng rắn mà nói vài câu; thế nhưng đột nhiên, cô cảm thấy hai mắt hoa lên; và rồi sau đó, cô phát hiện ra là mình đã bị Ye Jian ôm vào trong ngực.

Hốt hoảng, trong lòng của Natsuki chợt nhảy lên vài cái.

Từ khi sinh ra tới giờ, chưa có ai dám vô lễ và làm càn như vậy với cô, với Minamiya Natsuki này như vậy. Đừng có nói là ôm một cách không e dè chút nào như hiện giờ, ngay cả nắm tay cũng không có ai dám nắm tay cô chứ đừng nói.

Mặc dù là thiếu niên này đã từng làm những việc còn càn rỡ hơn với cô, thế nhưng đó không phải là lý do để cô dung túng đối phương. Không cho thấy thái độ rõ ràng, cô có còn là Minamiya Natsuki hay không?

“Cậu ———— Cái ~!?”

Biểu lộ tức giận trên gương mặt nhỏ của Natsuki cứng lại, bởi vì lúc này, hành vi của Ye Jian đã trở nên càng thêm quá đáng, cậu trực tiếp đem cô bế ngang.

Cứ như là đang ôm công chúa, cơ thể cô bị Ye Jian trực tiếp bế ngang, đồng thời cũng bị cậu lén lút trói lại bằng [ Ki ], đảm bảo là cô không thể dùng phép thuật điều khiển không gian để bỏ trốn.

“YAA.A.A.. Ha ha…! Đi thôi!”

Natsuki còn chưa kịp phản ứng thì tất cả đã xong rồi, Ye Jian đã sử dụng Gift [ Không Gian ] và chạy về nhà.

“Baka! Ngươi đang làm gì đó!?”

“Hả? Làm gì? Cô không thấy sao? Đương nhiên là thực hiện trách nhiệm của trượng phu rồi. Đưa bà xã về nhà sớm, để cho con gái của hai chúng ta khỏi phải chờ lâu sốt ruột, có vấn đề gì sao? Ha ha ha ha… Ây! Đừng! Ui! Ui! Cô làm gì thế! Đừng có kéo!”

“Câm mồm! Cái tên ngu xuẩn nhà ngươi, chết mười ngàn lần cho ta đi!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio