“———— Chết đi! Chết đi! Hôm nay, toàn bộ chúng mày đều phải chết trong cái vỏ rùa đó. Ha ~ ha ~ ha!!!!” Cười điên cuồng và lạnh lùng, Tử Hoàng Đệ Goran • Hazārofu hưng phấn mà nhìn chằm chằm vào các cảnh vệ viên nhân loại đang không ngừng ngã xuống rồi lại ‘đứng lên’ trong khu vực hạ trại của đoàn điều tra.
Lúc này, hắn đang vô cùng hưng phấn. Trong phái Hắc Tử Hoàng, chỉ có một mình hắn mới có thể thực hiện được pháp thuật Tử Linh này, một thứ phép thuật được xem là có đẳng cấp cực cao. Với loại chú thuật âm tà này, hắn có thể điều khiển được xác của những kẻ hắn đã giết như những con rối hoàn toàn nghe lời hắn.
Những con rối này không biết đau đớn, không có ý thức riêng, sức mạnh lớn vượt bậc. Từ biểu hiện mà nói thì những con rối thây ma này hoàn toàn không khác gì thứ zombie có trong các câu chuyện viễn tưởng, bất đồng duy nhất là chúng chịu sự điều khiển tuyệt đối tới từ người thực hiện phép thuật là Hazārofu.
Với thân phận là người thực hiện phép thuật, Hazārofu có thể điều khiển các thây ma này làm những điều hắn muốn như giết chóc, cướp bóc, tấn công mục tiêu chỉ định, vân vân và vân vân. Hiện giờ, điều hắn đang làm chính là điều khiển các thây ma này giết sạch các cảnh vệ viên trong kết giới, đồng thời phá hoại tất cả mọi thứ bên trong.
Đối với Hazārofu hiện giờ, kết giới được bố trí quanh khu di tích này tuyệt đối là thứ phiền toái nhất.
Nếu phải hỏi nguyên nhân thì là bởi vì kết giới này không phải là sản phẩm được tạo ra từ phép thuật, mà nó là thứ được kenjuu của ma cà rồng biến ra. Cũng tức là bản thân kết giới này, chính là kenjuu của ả ma cà rồng đang có mặt bên trong khu di tích.
Việc đánh tan kết giới này chẳng phải là việc gì khó đối với Hazārofu. Nếu muốn, hắn hoàn toàn có thể trực tiếp xé tan kết giới và dẫn người đánh thẳng vào bên trong.
Thế nhưng làm vậy thì chẳng khác gì là đánh cỏ động rắn, Hazārofu không thể làm như vậy. Dù sao kết giới này chỉ là một phần của hệ thống phòng ngự nơi đây, mục đích tồn tại của nó vừa là để phòng ngự, cũng vừa là để cảnh báo. Nếu trực tiếp xé tan kết giới, vậy chẳng khác nào hắn đang tự mình bấm còi báo động cho đối phương.
Không nên quên rằng ở quanh khu di tích này có rất nhiều xe bọc thép đang chực chờ sẵn, và ở đằng xa thì đang có hẳn cả một đại đội đang trong trạng thái sẵn sàng để tiêu diệt kẻ xâm lấn bất cứ lúc nào. Nếu khiến cho đối phương kịp phản ứng và hoàn toàn triển khai phòng ngự, vậy thì cho dù hắn có là Tử Hoàng Đệ thì cũng phải nhượng bộ lui binh.
Không nên coi thường hệ thống phòng ngự của nơi này. Tại sao các tổ chức khác có ý đồ với khu di tích này đều chỉ theo dõi mà lại không có bất cứ hành động gì? Đó là tại vì tất cả đều đã bó tay trước hệ thống phòng ngự của nơi này. Có thể nói rằng với các đợt tấn công tới từ bên ngoài, hệ thống phòng ngự của nơi này hoàn toàn có thể nói là tường đồng vách sắt.
Những tổ chức khác đều đã bỏ cuộc, giờ thì cũng chỉ còn có phái Hắc Tử Hoàng bọn hắn, cũng chỉ có Tử Hoàng Đệ Hazārofu này là có năng lực tập kích thành công.
Đều là nhờ quân sư đại nhân sớm có dự kiến trước. Khi đoàn điều tra còn chưa kịp tới đây và bố trí kết giới thì đã bắt đầu thiết kế bẫy ngầm: đem xác của những kẻ bị hắn giết chôn vào trong. Để tới giờ, hắn mới có thể dùng phép thuật tử linh để điều khiển những cái xác đó tấn công nơi này từ trên trong.
Giờ, chỉ cần hắn đủ cẩn thận, vậy thì việc phá tan hệ thống phòng ngự của nơi này đã chẳng còn là việc gì khó. Một khi đã vô hiệu hóa được sự uy hiếp tới từ những thứ vũ khí bọc thép, vậy thì hắn có thể trực tiếp đánh thẳng vào trong.
Với thực lực của hắn, nếu không có ngoại lực tác động, hắn hoàn toàn có thể giết sạch tất cả những người kẻ có mặt trong kết giới, kể cả ả ma cà rồng có thân phận là con gái của bá tước tới từ Ikusaō Ryōiki.
Hắn là thú nhân thượng vị có thể thần thú hóa. Những ma cà rồng cấp cao bình thường, ở trong mắt hắn cũng chỉ là một đống đồ ăn.
Đừng có nói là con gái của bá tước, coi như có là bá tước đích thân tới, hắn cũng có thể gỡ cái đầu của cái tên bá tước đó ra khỏi cổ.
Đương nhiên, đây là nói về bá tước, còn nếu như là hầu tước thì… vẫn còn chút khó khăn, thế nhưng… vẫn có thể chiến đấu. Còn nếu như là công tước thì… thôi đi, đối phương chỉ cần quăng ra một đống kenjuu cũng đủ để đè chết hắn rồi.
Phải biết rằng các công tước ma cà rồng đang sống vào thời điểm này, tất cả đều là trực hệ của các primogenitor, địa vị của bọn họ hầu như sánh ngang với các hoàng tử, công chúa, thậm chí là các trưởng lão thế hệ cũ. Số kenjuu mà đám người này sở hữu tuyệt đối nhiều hơn một bàn tay, đồng thời chất lượng cũng tuyệt đối là đỉnh cao.
Vì vậy coi như dù thực lực tương đương, Hazārofu cũng không dám đi khiêu khích đám người này, bởi vì chỉ cần một công tước ma cà rồng chịu thả hết số kenjuu của mình ra, coi như ngồi mài cũng có thể mài chết hắn.
Tuyệt đối đừng nghi ngờ chuyện này, thủ lĩnh tiền nhiệm của bọn hắn là Hắc Tử Hoàng đã chứng minh cho điều đó. Công tước của Ikusaō Ryōiki, Duke of Ardeal, đã dùng chiến thuật ‘ỷ đông hiếp ít’ này để đánh hội đồng thủ lĩnh tiền nhiệm của bọn hắn cho tới chết.
“Hừ! Bất quá lần này, bọn ta có quân sư đại nhân. Chỉ cần có quân sư đại nhân, đám dơi đó có gì đáng sợ? Phỏng chừng trong mắt của quân sư đại nhân, cho dù là cái tên xà nhân kia thì cũng chỉ là một con dơi con. Hơn nữa sau lần này, quân sư đại nhân còn đáp ứng sẽ giúp ta thăng cấp huyết mạch. Tới lúc đó thực lực nhất định sẽ tăng lên một đoạn dài, vượt qua Hắc Tử Hoàng. Ha ha! Về sau danh tiếng của Hazārofu ta nhất định sẽ vang vọng thế giới.”
Càng nghĩ càng kích động, thú huyết trong người của Hazārofu dường như cũng bắt đầu sôi lên.
“Việc chuẩn bị đã xong. Ta sẽ điều khiển thi thể làm nổ những cỗ máy kia. Tới lúc đó, khi kết giới vừa vỡ, các ngươi phải lập tức làm theo kế hoạch đã định trước. Hiểu chứ?” Nhìn về phía cấp dưới của mình, Hazārofu nói.
Số thuộc hạ đi cùng với Hazārofu lần này không nhiều, vẻn vẹn chỉ có năm người, thế nhưng cả năm người này đều là những thú nhân thượng vị vô cùng ưu tú.
Mặc dù cả năm đều không thể thần thú hóa, thế nhưng thực lực lại rất không tồi, sau khi hóa thú thì sức mạnh cũng tăng lên nhiều hơn so với thú nhân bình thường những mấy lần.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Ồ? Về rồi? Giải quyết xong hết rồi sao, Natsuki-chan?”
“Chỉ là mấy con thú hoang mà thôi. Cái này là do cậu làm?” Nhìn về phía quán trọ nhỏ đã trở nên tan hoang, ánh mắt của Natsuki trở nên có phần bất thiện.
“Hả? Cái này? Nếu nói cứng thì không phải là do tôi, là do tay thú nhân quân sư làm. Tại muốn chơi tôi một vố nên hắn đột nhiên cuồng hóa, rồi sau đó biến thành một con quái vật cao mấy mét. Nói thực ra thì tình cảnh này không phải là do chiến đấu mà ra, do hắn biến hình nhanh quá tôi không phản ứng kịp, nó chỉ biến hình rồi rống một cái, sau đó…” Đối với tình cảnh của nhà trọ, Ye Jian cũng chỉ có thể nhún vai một cái rồi giải thích cho Natsuki.
Về chuyện này, Ye Jian cũng khá là bất đắc dĩ, cậu thật sự đã bị chơi xỏ một vố nhẹ. Cũng vì vậy mà cậu đang cảm thấy khá khó chịu với cô nàng nữ hoàng nấp sau màn kia, chỉ là cậu lại chẳng thể làm gì được. Chẳng lẽ bây giờ lại trực tiếp giết qua, mạo hiểm việc có thể sẽ phải liều mạng với giáo hội Tây Âu chỉ để tóm cổ cô ả lại mà đè xuống đất rồi đét đít?
“Das • Phillips đâu? Giết rồi?” Dường như nhìn ra phần bất đắc dĩ của Ye Jian trong chuyện này, nên Natsuki không truy cứu nữa mà chỉ liếc qua khách sạn một cái rồi đổi chủ đề.
“Uh, về kết quả thì chẳng kém bao nhiêu. Nói chung là từ giờ, Das • Phillips sẽ hoàn toàn biến mất. Mặc dù tôi cũng rất muốn tóm cổ hắn, nhưng người ta cố tình muốn ‘chịu chết’ nên tôi cũng hết cách. Bất quá, cũng may là tôi bắt được manh mối mới. Kẻ chủ mưu thực sự đứng sau tất cả những việc này thực ra đang nấp ở Tây Âu. Natsuki-chan, cô từng nghe qua tổ chức gọi là ‘Lâu Đài Hắc Ám’ chưa?”
“Hắc Ám Bảo?” Hơi ngạc nhiên vì không hiểu tại sao Ye Jian lại nhắc tới cái tên này, thế nhưng Natsuki cũng nghiêm túc suy nghĩ, sau đó cô gật gật đầu.
Là người được mệnh danh là Kūgeki no Majo, Natsuki có sự hiểu biết vô cùng rộng khắp đối với tuyệt đại đa số các tổ chức có mặt trên thế giới, đây là quyền lợi mà cô nhận được từ những năm tháng chiến đấu ở khắp nơi, ngoài ra một phần cũng là do có đảo Itogami làm hậu thuẫn.
“Theo tôi được biết thì đây là cơ cấu tổ chức đối đầu với giáo hội Tây Âu. Mặc dù không đến nỗi là một tổ chức khủng bố, thế nhưng thành viên đa số đều là những ma tộc bướng bỉnh không muốn tuân theo giao ước Thánh Vực. Điển hình nhất trong số đó là người sói. Đúng, địa bàn của người sói là ở Tây Âu.” Nói tới đây, Natsuki ngẩng đầu lên nhìn Ye Jian, “Ý cậu muốn nói chủ mưu sau màn của tất cả những việc này, thực ra là người của Lâu Đài Hắc Ám? Từ khi nào mà tổ chức này bắt đầu nhúng tay vào việc của Ikusaō Ryōiki rồi?”
“Ở bên ngoài thì dường như là vì đối phương có thù với Ikusaō Ryōiki, nhưng vẫn còn nguyên nhân khác nữa, chỉ là tôi không rõ lắm. Bất quá, tối thiểu thì giờ, tôi đã có thể xác định được là đối phương sẽ không có bất cứ tiếp xúc gì với phái Hắc Tử Hoàng nữa. Cho nên từ giờ, đám dư nghiệt kia đã chẳng còn là vấn đề gì quá lớn rồi.”
Mặc dù Ye Jian nói với một cách nói có vẻ như hoàn toàn không có căn cứ, thế nhưng Natsuki không hề hoài nghi. Bởi vì cô biết rằng, cái tên này tuy là một tên biến thái, xấu xa và khốn kiếp tới cùng cực, thế nhưng hắn là kẻ biết lúc nào nên nghiêm chỉnh và lúc nào nên đùa giỡn. Cái tên này là kẻ có đầu óc vô cùng rạch ròi và tinh minh.
“Sau khi trở về, tường thuật cặn kẽ lại chuyện vừa rồi cho tôi. Còn bây giờ, vẫn còn một mục tiêu cần giải quyết.”
“Còn… Cmn! Tại sao tôi lại quên phéng mất!” Nghe Natsuki nhắc nhở thì Ye Jian mới kịp nhớ ra, và cậu vỗ đầu một cái.
Trên cái đảo này, ngoại trừ ả nữ hoàng mà cậu đã để tuột mất ra thì vẫn còn một mục tiêu nữa, và đây mới là mục tiêu chính của chuyến đi lần này: cán bộ của phái Hắc Tử Hoàng, Tử Hoàng Đệ Hazārofu!
“Có phát hiện được tung tích của hắn không?”
“Ầy! Xin lỗi! Tôi quên béng mất, tại vừa rồi cũng chỉ mới vừa xử lý xong việc của tên quân sư với cái tên chủ mưu sau màn kia!”
“Cậu đúng là thằng ngu!”
Ánh mắt giận dữ như là muốn ăn thịt người của Natsuki khiến Ye Jian hơi có phần chột dạ.
Bất quá, không việc gì! Coi như giờ không biết được tung tích của đối phương, việc tìm kiếm đối với cậu cũng nhanh thôi. Dù sao thì hòn đảo này ở trong mắt cậu cũng chỉ có như vậy.