Trong một khu rừng nhiệt đới, có một ngôi đền thờ đang nằm lặng yên giữa khu rừng già, thoạt trông không có chút gì là thu hút.
Ngôi đền có quy mô khá là lớn. Kiến trúc bên trong, mặc dù nói là đền, thế nhưng lại có đủ các loại kiến trúc với đủ kiểu phong cách khác nhau, từ thảm tatami của Nhật cho tới nhà lầu kiểu Châu Âu.
Trời sắp vào đêm, ánh sáng như đang phủ lên một sắc điệu mờ tối cho toàn bộ khu kiến trúc.
“Sư—Sư phụ… Vẫn—Vẫn chưa được… sao?”
Trong một gian phòng thanh nhã có phong cách Nhật, một giọng nói chưa thoát ngây thơ vang lên.
“Ờ, không tệ lắm nha, Sayaka ~ ! Mới chỉ có chừng đó tuổi mà bộ ngực đã phát dục tốt như vậy ~, xếp một tư thế lớn hơn nữa cho tôi!”
Đáp lại giọng nói ngây thơ chưa thoát trước đó, một giọng nói đầy ‘ngự tỷ’ vang lên. Mặc dù nghe thì có vẻ hơi bình thản, thế nhưng ai cũng có thể phát hiện được là chủ nhân giọng nói này đang rất khó chịu, vô cùng vô cùng khó chịu.
Nhìn vào trong căn phòng vốn đèn đuốc sáng trưng, giữa căn phòng to lớn, chỉ có hai phái nữ một lớn một nhỏ đang ở trong đó.
Lớn, là một nữ tính có dung nhan tuyệt sắc không chút tì vết, cùng với đó là mái tóc màu violet óng ả thẳng dài. Đôi mắt như hai viên pha lê màu tím, long lanh và trong vắt, cùng với đó là một vóc người nổi bật quân xứng thon dài, đây là một ngự tỷ với dung nhan tuyệt mỹ đang độ đôi mươi.
Trên mình khoác lên bộ trang phục rộng thùng thình mang màu sắc và hoa văn của cung đình cổ đại, ngự tỷ tay cầm một cây roi màu đen, sắc mặt khó coi mà ngồi trên bồ đoàn. Và ở phía đối diện với ngự tỷ, là một thiếu nữ trông chỉ khoảng 14 ~ 15 tuổi, hiện đang phải gục ở đó với một tư thế trông khó xử vô cùng.
Mái tóc dài màu nâu tán lạc lại trên vai, thiếu nữ, ngoại trừ chiều cao không sánh được với ngự tỷ ra, thì từ cổ trở xuống, tất cả mọi thứ đều ăn đứt vị ngự tỷ.
Thân hình có lồi có lõm với những đường cong quyến rũ động lòng người được bọc sát trong một bộ sườn xám cực kỳ thiếu vải màu lửa đỏ, thiếu nữ đang phải cố gắng bày biện ra một tư thế có thể nói là vô cùng khó xử mà sư phụ đã đưa ra.
Vạt áo hoàn toàn xẻ tà mở ra, để lộ ra đôi chân ngọc nhuận trắng bóc như ngà voi, thậm chí, thông qua một vài góc nhìn đặc thù, bất cứ ai cũng đều có thể nhìn thấy cảnh tượng tuyệt vời nấp ở bên dưới. Đương nhiên, đó vẫn chưa phải là điểm bắt mắt nhất, điểm bắt mắt nhất chính là bộ ngực vĩ đại hoàn toàn không hợp với niên kỷ của thiếu nữ.
Lấy tuổi đời chỉ mới mười bốn tuổi, mà cỡ ngực lại đạt tới C, đây không phải là điều mà phái nữ nào cũng có thể có được.
Từ điểm này để so sánh, thì ngự tỷ với bộ ngực phải khó khăn lắm mới đạt tới B, bại hoàn toàn, không hề có tính so sánh.
Cho nên, ngự tỷ rất khó chịu, vô cùng khó chịu, và nguyên nhân rất lớn của sự khó chịu đó cũng rất rõ ràng, đương nhiên là tới từ phương diện nào đó mà mọi nữ tính đều cảm thấy vô cùng chú ý.
Rõ ràng mỗi ngày đã tăng lượng sữa bò, còn có đu đủ, tại sao vẫn không có chút khởi sắc nào?
Đây là một trong các bí mật sâu nhất trong lòng ngự tỷ mà không ai có thể biết tới, vì bình thường ở bên ngoài, ngự tỷ vẫn luôn là một nữ ma vương Super Sadist! Từ vẻ mặt xấu hổ đến muốn chết xen lẫn vẻ sợ hãi của người nữ đồ đệ để đoán, thì những kiểu tra tấn như thế này, đối với ngự tỷ chỉ là chuyện thường ngày.
“Sư, sư phụ…” Thiếu nữ tóc nâu chật vật mà dùng giọng nói có phần rung rung để phát ra lời cầu xin, ý đồ nhận được sự thương hại và tha thứ của sư phụ mình.
Thế nhưng, thứ đáp lại là tiếng roi nện xuống sàn nhà vô cùng rõ ràng.
“Mi muốn ngỗ nghịch ta sao, Sayaka?”
“Không, không dám… Nhưng mà… tư thế này thật sự…”
Đối với thiếu nữ, việc phải mặc một bồ đồ như thế này quả thực là một sự xung kích về mặt tinh thần không thể nào chống đỡ nổi. Thiếu nữ chỉ muốn chết đi thôi. Bộ đồ này, đừng nói là là đám nam nhân xấu xí kia nếu nhìn thấy thì sẽ cảm thấy dục huyết sôi trào, máu mũi phun ra, thậm chí nữ tính nhìn thấy cũng sẽ phải mặt mày đỏ ké, hô hấp dồn dập.
“Đây vốn là tự em chọn, Sayaka. Chính em đã nói muốn biết được Yukina đang ở đâu, nên cam nguyện tiếp nhận mọi trừng phạt của ta. Hừ! Vậy ra tình cảm của em với con bé Yukina cũng chỉ có chừng đó thôi sao?”
Lời chất vấn chẳng nặng cũng chẳng nhẹ của vị ngự tỷ khiến cho toàn thân của thiếu nữ đều run lên, gương mặt vốn đỏ như máu cũng trở nên có chút trắng bệch.
“Không, chỉ cần có thể nhìn thấy Yukina! Bất luận khó khăn lớn tới đâu, em đều nguyện ý tiếp nhận.” Cắn răng nói như vậy, tình cảm vặn vẹo trong lòng của thiếu nữ khiến thiếu nữ bất chấp cả xấu hổ và tôn nghiêm hiện có.
Yukina, là chỗ dựa tinh thần duy nhất của thiếu nữ, thiếu nữ không cách nào yên tâm bỏ mặc cho khuê mật của mình ở ngoài một mình.
“A? Cũng có chí khí lắm nha? Được, nể cái sự quyết tâm đó của em, nói cho em biết một chút cũng không sao. Yukina đang phải nhận một nhiệm vụ. Nhiệm vụ đó yêu cầu con bé phải giám thị và điều tra một kẻ… Ừm, để ta nghĩ xem, phải dùng từ gì để hình dung đây? Hạ lưu? Vô sỉ? Biến thái? Khốn kiếp? Lolicon? Ác Ma…?”
Mỗi khi ngự tỷ ‘nghi ngờ’ mà nói ra một chữ, thì sắc mặt của thiếu nữ càng tái nhợt đi một phần. Mãi cho tới khi vị ngự tỷ nói xong chữ cuối cùng, thiếu nữ đã run lẩy bẩy mà bò lổm ngổm tới bên chân của ngự tỷ và run rẩy nói: “Sao, sao lại có thể như vậy!? Sư phụ! Tại sao người lại, người lại để cho Yukina đi giám thị loại buồn nôn kinh khủng đó? Sao có thể như vậy?”
“Đó là nhiệm vụ cơ quan giao cho, do tam thánh tự mình ra lệnh, coi như ta cũng không có biện pháp để nhúng tay.” Trên mặt thì làm ra vẻ bất đắc dĩ, thế nhưng trong lòng, ngự tỷ lại lộ ra nụ cười ác ma đầy vui vẻ.
“Nếu vậy… Sư phụ, sư phụ mau đi cứu em ấy đi! Nếu là sư phụ, cho dù là chuyện gì thì cũng có thể làm được đúng không?”
Vẻ mặt lo lắng, thiếu nữ níu chặt lấy vạt áo của vị ngự tỷ, biểu lộ hoảng sợ trên mặt tuyệt đối không phải là giả vờ mà ra.
“Nếu làm được thì ta đã sớm ngăn cản rồi. Mệnh lệnh của tam thánh, không ai có thể cự tuyệt, đây là quy củ bất biến của cơ quan từ khi thành lập tới nay. Con bé Yukina nếu muốn tự bảo vệ mình, vậy thì chỉ có thể tự mà thông minh lên một chút.”
“Sao… Sao lại như vậy!? Ngay cả sư phụ cũng không được sao!? Em…”
Giống như đã hoàn toàn mất hồn, thiếu nữ thoáng cái liền xụi lơ trong ngực của ngự tỷ.
“Nhưng cũng không cần lo lắng quá! Mặc dù tam thánh hạn chế hành động của ta, ta vẫn có cách để giải quyết việc này. Nếu em thật sự lo lắng cho con bé Yukina, ta vẫn có cách để em có thể gặp được con bé.” Giọng nói bâng quơ, ngự tỷ nói thế với thiếu nữ.
“——là sự thực sao? Sư phụ!” Vừa nghe được ngự tỷ nói như vậy, thiếu nữ giống như bắt được cọng rơm cứu mạng duy nhất mà nảy người lên, vẻ kích động hiện rõ trên mặt.
“Em cho rằng ta là ai? Ta sẽ an bài cho em một nhiệm vụ, nội dung cũng là đi giám thị một người. Chỉ là người này, em không cần lo lắng, mặc dù hắn là nam tính, nhưng lại là gay, đồng thời còn là quý tộc của Ikusaō Ryōiki. Chỉ có điều nếu đi giám thị hắn, vậy thì khả năng gặp nguy hiểm là rất lớn, em bằng lòng nhận nhiệm vụ này không?”
“Nhận! Chiến Vũ Sư của Hội Sư Vương chưa bao giờ e ngại nguy hiểm. Xin sư phụ hãy đem nhiệm vụ này giao cho em!”
Từ nhỏ đã tiếp nhận vô số các bài huấn luyện để học cách sinh tồn, thiếu nữ cơ hồ có thể nói là lớn lên trong bóng tối với đầy những nguy hiểm và giết chóc. Cho nên, dù bất luận phải đối mặt với bao nhiêu nguy hiểm, thiếu nữ cũng sẽ không lùi bước, vì phần tình cảm vặn vẹo kia.
“Được! Không hổ là đồ đệ ngoan của ta. Nội dung cụ thể của nhiệm vụ sẽ được gửi cho em, tư liệu tự mà đọc, ta không nói nhiều nữa. Mấy ngày tới, nhiệm vụ của em là làm quen với Koukarin, chờ tới khi đạt tới tiêu chuẩn thì xuất phát. Trong khoảng thời gian này, Yukina vẫn rất an toàn.”
“Vâng, sư phụ! Tạ ơn sư phụ!”
“Được rồi, hôm nay tới đây thôi. Về đi!”
Kích động gật đầu, thiếu nữ nhanh chóng rời khỏi phòng.
Mãi tới khi tiếng bước chân của thiếu nữ đã hoàn toàn biến mất, ngự tỷ mới chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía ánh trăng trên cao; đôi mắt đẹp như hai viên thủy tinh dường như nổi lên những gợn sóng u oán.
“Thằng nhóc khốn kiếp, chờ đó cho ta. Dám ở sau lưng ta tìm nhiều nữ nhân như vậy, nếu mà không dạy cho ngươi một bài học nhớ đời, ta sẽ không gọi là Endou Yukari, thằng nhóc khốn kiếp…”