Sân bay dân dụng đảo Itogami ————
Một đám du khách có vẻ ngoài giống người Châu Âu vừa bước xuống máy bay hiện đang phải nhận sự thẩm tra và dò xét khá nghiêm ngặt. Mặc dù vẻ mặt của một số du khách cho thấy rằng họ rất chán ghét và cảm thấy phiền phức vì lượng thẩm tra quá đỗi là nghiêm ngặt này, thế nhưng vẫn không có ai chủ động gây rối.
Khác với những hệ thống sân bay dân dụng khác, hệ thống sân bay của đảo Itogami xưa nay luôn nổi tiếng về độ nghiêm ngặt. Hệ thống an ninh và thẩm tra ở đây, coi như xét trên phạm vi thế giới thì cũng phải nằm trong 10 vị trí đầu.
Phàm là người nhập đảo thông qua đường hàng không, nếu như không có sự phê chuẩn của cơ quan chính phủ tương ứng, vậy thì dù có là thủ tướng hay tổng thống của quốc gia nào đi nữa cũng đừng hòng bước chân ra khỏi sân bay nửa bước. Khi đó, hệ thống cảnh vệ thường trực sẽ lập tức điều tra ra thân phận của đối phương và tống cổ kẻ nhập đảo phi pháp về nước ngay lập tức.
Còn nếu như muốn gây rối, hoặc là có biểu hiện gì quá khích, vậy thì thật xin lỗi. Ngươi xem đám cảnh vệ chuyên môn được huấn luyện để chiến đấu với ma tộc kia là ăn chay sao?
Sau khi thông qua hệ thống kiểm an, những du khách phương Tây thuận lợi đi ra khỏi sân bay.
Vừa bước ra khỏi sân bay, một vị khách trong số đó lập tức nhịn không được nữa mà chửi nhỏ: “Mẹ kiếp, thật đúng là phiền! Sớm biết như vậy còn không bằng đi tàu biển định kỳ…”
“Im đi, Charles! Mày thì biết cái gì? Ngồi tàu khách định kỳ? Mày muốn mấy ngày sau mới tới được đây sao? Để cho cả đám đều bị đại vương vặn gãy cổ? Mày muốn chết thì cũng đừng có rủ bọn tao!”
“Được rồi, toàn bộ câm miệng! Tới đây rồi, sau này toàn bộ đều khiêm tốt một chút. Hòn đảo này nói gì đi nữa thì cũng là địa bàn của ả ma nữ đó, trước khi giải quyết được mục tiêu, toàn bộ đều an phận một chút cho ta. Bằng không không cần đại ca ra tay, ta cũng sẽ cắn đứt cổ của các ngươi.”
Người vừa lên tiếng là một thanh niên có huyết thống Châu Âu thoạt nhìn khoảng 27 – 28 tuổi. Tóc vàng mắt xanh, khí chất thượng lưu, trên người mặc một bộ đồ Tây màu xám bạc, người thanh niên cho người ta cảm giác rằng đây là một hoàng thân quốc thích nào đó của vương thất Châu Âu.
“Minh bạch, thân vương đại nhân! Chỉ là, tôi vẫn luôn có chút thắc mắc. Trên tư liệu có nói là mục tiêu của chúng ta lần này chỉ là một tên nhóc loài người? Nếu vậy đại vương để cho thân vương đại nhân phải tự mình ra tay, có phải là hơi có chút…”
“Không thể trông mặt mà bắt hinh dong! Trước khi đi, đại ca đã chính miệng nói cho ta biết là tuyệt đối không nên xem thường thằng nhóc đó, bởi vì nó tuyệt đối không đơn giản như những gì biểu hiện bên ngoài. Các ngươi cũng thông minh một chút, nếu còn muốn sống để trở về thì rút sự ngạo mạn của mình về đi.” Sờ lên chiếc nhẫn làm bằng phỉ thúy đeo trên ngón tay, ánh mắt của người thanh niên trở nên lạnh lẽo và tàn khốc như chó sói.
Nghe được lời cảnh cáo của người thanh niên, bốn tên thủ hạ lập tức bãi chánh lại thái độ, vẻ hung hăng ngang ngược cũng thu lại không ít.
“Vậy bây giờ chúng ta cần làm gì, thưa thân vương đại nhân? Lập tức tìm tên nhóc loài người đó sao?”
“Hừ! Biết mình biết người mới có thể càng thêm thuận lợi mà hoàn thành nhiệm vụ. Trước tìm nơi đặt chân, sau đó ngày mai, bốn người các ngươi phụ trách điều tra về người bên cạnh của thằng nhóc đó. Nhớ kỹ, đừng gây thêm rắc rối! Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối đừng dùng sức mạnh của người sói.”
“Vâng, thân vương đại nhân! Nghe nói thằng nhóc đó còn là một giáo viên trung học, ha ha, với mị lực của thuộc hạ, muốn dụ dỗ đám nữ sinh còn không phải là việc dễ như trở bàn tay. Chà, nếu có đứa nào vừa mắt, không chừng còn có thể hưởng thụ mùi vị của xử nữ một chút, ha ha ha ha.” Nói tới đây, hai mắt của tên thuộc hạ phát ra màu xanh lực khiến cho người thanh niên cũng có chút nhíu mày.
Nhưng nhíu mày thì nhíu mày, người thanh niên vẫn không nói gì. Chỉ cần không làm hỏng việc, vậy thì chỉ là hưởng thụ mấy con đàn bà, người thanh niên cũng lười đi hạn chế thủ hạ. Dù sao thì khát vọng đối với nữ nhân của tộc người sói dù không bằng đám dơi thối kia, nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu.
“Thân vương đại nhân, ngài thì sao?
“Chuyện của ta các ngươi không cần quan tâm. Nhớ kỹ, nếu các ngươi dám vì chơi bời mà làm hỏng việc, vậy thì tới lúc đó ta cũng không ngại móc rỗng trái tim của ngươi để đút cho thú cưng của ta.”
Giọng nói âm u và lạnh lẽo khiến sắc mặt của bốn tên thủ hạ thay đổi mãnh liệt. Người khác có lẽ không biết ‘thú cưng’ trong miệng người thanh niên là gì, nhưng bốn người bọn hắn lại vô cùng rõ ràng. Nếu dám làm hỏng việc, vậy chẳng cần người thanh niên động thủ, chỉ riêng con ‘thú cưng’ đó cũng đã đủ để cắn đứt cổ bốn người bọn hắn.
“Tốt rồi, giờ bốn người các ngươi đi tìm một khách sạn nào tốt một chút, ta còn có việc. Sau khi làm xong thì lập tức thông tin cho ta. Còn nữa, đêm nay chớ có ra ngoài chơi bời lung tung, an phận mà ngủ lại trong khách sạn đi. Nghe rõ không?”
“Vâng! Thân vương đại nhân!”
Thấy bốn người gật đầu, người thanh niên mới thu lại khí thế của mình.
Theo thói quen mà sờ lên chiếc nhẫn trên ngón tay, người thanh niên lấy di động ra và bấm một số điện thoại.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“… Chào mừng đã tới đặc khu ma tộc, đảo Itogami, thân vương của tộc Thiên Lang, tiên sinh Buchard!”
“Đây là vinh hạnh của tôi, Shigemitsu đại nhân! Có thể được ngài tự mình nghênh đón, thật khiến cho Buchard tôi cảm thấy vinh hạnh vô cùng.”
Lời hàn huyên lẫn nhau, khiến cho ai nghe được cũng sẽ hiểu lầm rằng đây là cuộc nói chuyện giữa hai nhân viên trọng yếu của hai nước. Thế nhưng thực tế thì, đây chỉ là cuộc nói chuyện trong phòng khách của một câu lạc bộ tư nhân không mở cho người ngoài thôi.
Căn phòng rộng rãi với vàng son lộng lẫy, thế nhưng người có mặt cũng chỉ có hai nam nhân, một là người thanh niên tóc vàng có huyết thống hoàng thất Châu Âu, một là người trung niên đeo kính với vẻ mặt có phần gian xảo.
“Nói gì vậy chứ? Có thể khiến cho thân vương của tộc Thiên Lang tự mình tới đây, đây quả thực là vinh hạnh cho đảo Itogami, cũng là vinh hạnh cho kẻ hèn này. Tốt, chúng ta nhập tọa trước đi, Buchard tiên sinh. Vừa uống vừa nói chuyện!”
Nói xong, người trung niên cười phủi tay, và trong ánh mắt kinh ngạc của người thanh niên, cửa phòng khách tự động mở ra. Kế đó, chỉ thấy hai nữ tử với dung nhan xinh đẹp vượt xa tất cả các nữ tinh minh điện ảnh trên thế giới nối đuôi nhau mà bước vào, trên người hai nữ tử mặc một bộ sườn xám xẻ tà trông vô cùng quyến rũ.
Nhìn thấy hai cô gái này bước vào, người thanh niên mắt xanh cũng không khỏi mỉm cười, vẻ mặt có chút nhiệt tình. Dù sao thì bất luận là từ khí chất, dung mạo, vóc người hay da thịt, thì hai nữ tử này cũng đều vô cùng ưu tú.
Không đợi người thanh niên lên tiếng, người trung niên đã ra dấu, và hai nữ tử lập tức nện những bước chân ưu nhã mà di chuyển tới bên cạnh người thanh niên.
“Ha ha, thời gian có chút vội vàng, hi vọng Buchard tiên sinh đừng trách. Bất quá ngài có thể yên tâm, hai người bọn họ đều là attack mage thực tập được huấn luyện chuyên nghiệp. Mà quan trọng nhất là hai người này vẫn chưa bị ai chạm qua, nếu như có thể khiến ngài hài lòng thì thật tốt quá.”
“Shigemitsu đại nhân khách khí rồi. Tôi rất thích. Nữ tử có huyết thống phương đông, tôi đã muốn nếm thử từ rất lâu rồi.”
Không khách khí thò tay mà ôm hai cô gái vào trong ngực, mặc dù là với thân phận của người thanh niên, nhưng khi gặp phải hai ‘món hàng’ cao cấp như thế này, cũng không nhịn được có chút hừng hực.
Attack mage, xử nữ, xinh đẹp, lại ưu tú như vậy, đây không phải là những mặt hàng phổ thông có thể so sánh. Xem ra lão già này cũng tốn không ít tâm tư.
Theo suy đoán của người thanh niên, phỏng chừng là hai nữ attack mage này vốn là để cho lão trung niên này tự mình hưởng thụ. Giờ, nỡ lòng tặng mình, lão già này cũng thật bỏ được vốn.
Tiệc rượu tư nhân rất nhanh liền bắt đầu. Người trung niên chỉ lo mời rượu, mà người thanh niên thì cũng chỉ vừa uống vừa động tay động chân với hai nữ tử, thậm chí còn để cho các nàng đút thức ăn. Nếu không phải là có người trung niên ở đây, phỏng chừng cái tên này thật sự sẽ trực tiếp đem hai cô gái giải quyết tại chỗ.
Rượu quá ba tuần, người trung niên rốt cục cũng vào chủ đề chính.
“Buchard tiên sinh, về việc hợp tác lần này…”
“Uh, xin yên tâm! Dựa theo những gì huynh trưởng tôi đã nói, tên nhóc kia sẽ do chúng tôi tự giải quyết, tránh nhiệm cũng sẽ do người bên chúng tôi gánh chịu. Vì vậy, nếu Kūgeki no Majo muốn truy cứu, cũng sẽ chỉ tìm tới tộc Thiên Lang chúng tôi. Mà nếu như cô ta dám tìm tới cửa để trả thù, hừ hừ, tôi cũng không ngại nếm thử mùi vị của một nữ phù thủy. Ha ha ha!”
“Nếu vậy thì tốt, tình báo về tên nhóc kia, chúng tôi đã chuẩn bị xong. Chúc Buchard tiên sinh khai kỳ đắc thắng! Cạn ly!”
“Ha ha! Cũng chúc các ngài thiếu đi một tai họa ngầm! Cạn ly!”
Giờ phút này, hai nam nhân cười rất vui vẻ.