Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 297 : kế hoạch ‘ye’ của lco

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Misaki nee-chan, chị nói xem em bây giờ có năng lực vào trong đó để cứu mẹ không?”

Thiếu nữ mặc váy đầm màu đen dùng hai tay chống cằm, đôi mắt to tràn ngập linh khí thất thần mà nhìn ra ngoài cửa sổ, tiếng nỉ non vang lên nghe có phần trong suốt.

Đứng sau lưng của thiếu nữ là một ngự tỷ khoác trên mình bộ áo bào màu đen. Dung nhan tuyệt mỹ, mái tóc đuôi ngựa giản lược; tư thái linh lung quyến rũ dù đã bị phủ dưới lớp áo bào, nhưng những đường cong dụ hoặc tới chí mạng vẫn được phác họa lên rõ ràng trong bộ sườn xám sát người màu đỏ rực yêu diễm.

Nghe được tiếng nỉ non không linh của thiếu nữ, ngự tỷ thò tay vỗ vỗ đầu của thiếu nữ rồi cười sang sảng.

“Con nhóc này, còn giả vờ nhớ mẹ? Thực ra là đang nhớ tới Ye-niichan của em đi?”

“A…! Lâu lắm rồi không liên hệ với em, thiệt là, đã vậy còn nói cái gì mà không nên chủ động gọi điện thoại tới.”

Bị ngự tỷ trêu chọc, thiếu nữ lập tức lộ ra vẻ bất mãn mà phàn nàn.

“Nói là lâu lắm nhưng thực ra chỉ mới có vài ngày đi? Được rồi, chị biết! Dù sao người nào đó cũng đã mắc bệnh ‘nếu không được nói chuyện với tình lang đến nửa đêm thì tuyệt đối sẽ ngủ không nổi’ thời kỳ cuối, hết thuốc chữa rồi. Mà đã vậy mỗi lần nói chuyện cũng phải kiều tích tích ỏn à ỏn ẻn mà gọi người ta ‘Onii-chan’ thì mới chịu, thật khiến chị nghe mà cảm thấy nổi hết cả da gà.”

“Gì chứ ~~? Misaki-neechan!!! Chị không phải cũng giống vậy sao? Mỗi lần Ye-chan gọi tới chị cũng đều la hét muốn cướp điện thoại của em, không thấy mắc cỡ!”

Bị ngự tỷ làm cho xấu hổ tới đỏ cả mặt, thiếu nữ cũng không chịu yếu thế mà phản kích. Xem ra bí mật nhỏ giữa hai người đều bị cả hai xem là điểm yếu để công kích đối phương.

“Hì hì, có sao đâu mà? Đừng keo kiệt vậy nha! Nee-chan nói gì đi nữa thì đã buông tha cho công việc attack mage đầy tiền đồ để tới tổ chức ngầm dưới lòng đất này để giúp em giành chính quyền. Giờ em chia sẻ tình lang của mình cho chị một tý thì cũng không quá đáng đi. Hì hì.”

Ngự tỷ hoàn toàn không cảm thấy ngượng ngùng vì đòn phản công của thiếu nữ, mà trái lại, ngự tỷ còn mượn thế xông lên để trêu chọc thiếu nữ, muốn cùng nhau giành tình lang.

Đối với lời trêu chọc của ngự tỷ, thiếu nữ không những không tức giận, mà ngược lại, còn lộ ra nụ cười giảo hoạt.

“Uh, Ye-chan ưu tú như vậy, nhất định sẽ được rất nhiều bé gái thích. Theo em được biết thì bên cạnh Ye-chan hiện giờ cũng đã tụ tập không ít bé gái ưu tú rồi. Cho nên em cảm thấy áp lực của mình phi thường lớn, nếu như có Misaki-neechan làm đồng minh cùng nhau giành Ye-chan, như vậy sẽ chắc ăn hơn. Nếu như chúng ta thống nhất mặt trận, vậy không cần phải sợ Ye-chan bị bé gái khác cướp đi rồi. Chị thấy thế nào, Misaki-neechan?”

Bị thiếu nữ hỏi ngược lại như vậy, ngự tỷ hơi sững sờ, nhưng sau đó liền cảm thấy buồn cười mà đưa tay xoa xoa đầu của thiếu nữ.

“Được! Chúng ta quyết định như vậy nha, đến lúc đó chúng ta cùng thống nhất mặt trận. Ừ, nhất là với sempai của chị. Chị cảm thấy kình địch lớn nhất của chúng ta tuyệt đối là Minamiya Natsuki-senpai.”

“Vậy sao? Em ngược lại cho rằng Nagisa cũng là một đối thủ khó đối phó, dù sao em ấy rất khiến người ta yêu thích. Ừ, còn có một cái khác gọi là Aiba gì đấy, nghe nói có quan hệ rất tốt với Nagisa.”

Cứ như vậy, thiếu nữ cùng ngự tỷ đã bắt đầu kế hoạch thống nhất mặt trận của mình. Cả hai hùng hùng hổ hổ mà bắt đầu liệt kê ra danh sách địch nhân tiềm ẩn.

Chỉ có điều, còn chưa đầy một lát, tiếng nói hùng hùng hổ hổ của cả hai phái nữ đều dần im bặt. Cả hai thất thần nhìn vào hư không bằng ánh mắt sâu kín, miệng thốt ra tiếng lẩm bẩm mà chỉ có bản thân mới nghe được.

Nhanh! Rất nhanh, tụi em đều sẽ có thể tới bên cạnh anh rồi. Người ta đặc biệt vì anh mà nuôi tóc dài nha.

—— Thiếu nữ tên là Tokoyogi Yuma, giờ đã không còn tomboy như ngày nào; tóc dài phất phới, khí khái hào hùng nhưng thướt tha thùy mị.

Tên nhóc xấu xa dám sai sử người ta tới đây. Lần sau gặp mặt, người ta tuyệt đối sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời.

———— ngự tỷ tên là Sasasaki Misaki, giờ đã đổi kiểu tóc thành đơn đuôi ngựa, trong lòng cũng đang không ngừng nhung nhớ hình ảnh của thiếu niên in trong tâm trí.

Trong lúc cả hai nữ tính đều đang thất thần nhớ về một người nào đó, thì một giọng nói già nua chợt vang lên ngoài cửa: “Đại Thủ Thư, đã có tin tức mới nhất.”

Thiếu nữ cùng ngự tỷ lập tức hoàn hồn, đồng thời sửa sang lại quần áo, sau đó thiếu nữ ra lệnh: “Vào đi, đại trưởng lão.”

Tiếng nói vừa dứt, một bà lão mặc áo đen trông có vẻ sắp qua đời lọm khọm bước vào phòng, trên tay còn cầm một xấp tư liệu.

“Vất vả rồi. Ngồi xuống trước đi, đại trưởng lão.”

Thiếu nữ thoạt nhìn chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, lại nghiễm nhiên đã có được phong thái của kẻ bề trên.

“Bà già tạ ơn Đại Thủ Thư.”

Bà lão thi lễ một cái, sau đó hơi chật vật mà ngối xuống trước mặt thiếu nữ.

“Có tin tức gì mới? Là về kế hoạch sao?”

“Đúng! Bên Trung Á truyền tới tin tức, người của LCO chúng ta đã thành công rót vào trong thượng tầng của 16 liên bang. Đến hiện tại, ngoại trừ tam đại dạ chi đế quốc cùng với một vài thế lực đặc thù như giáo hội Tây Âu, Shishiō Kikan v… v… ra thì những nơi khác, trên cơ bản cũng đều đã thành công cài nhân viên chấp hành kế hoạch ‘Ye’ vào.”

Tin tức mà bà lão mang tới không thể nghi ngờ là tin vui, nhưng thiếu nữ lại không vì vậy mà mất đi vẻ trầm ổn. Cùng ngự tỷ liếc nhau một cái, gật gật đầu, sau đó, thiếu nữ tiếp tục dùng ngữ khí bình thản mà lên tiếng.

“Chỉ trong hai năm ngắn ngủi mà LCO đã phát triển được tới mức hiện tại, công lao của đại trưởng lão là không thể bỏ qua. Đại trưởng lão có thể yên tâm, tới lúc đó, ta nhất định sẽ nói rõ với nii-chan. Hi vọng đại trưởng lão có thể tiếp tục hiệp trợ ta chấp hành kế hoạch ‘Ye’.”

Nghe được lời đảm bảo của thiếu nữ, bà lão có chút kích động mà đứng dậy.

Không có ai có thể hiểu rõ hơn bà là người ‘nii-chan’ mà thiếu nữ vừa đề cập tới có ý nghĩa gì. Đó là tồn tại khủng bố có thể dùng tay không xé sống ác ma nơi địa ngục. Nếu như hỏi trên đời này còn có điều gì có thể khiến bà lão phải sợ hãi như nỗi sợ hãi khi phải đối mặt với tam đại chân tổ, thì câu trả lời truyệt đối không phải là giáo hội Tây Âu, mà sẽ là ‘nii-chan’ trong miệng của thiếu nữ.

Cho nên hiện tại, khi nghe được lời đảm bảo như vậy từ thiếu nữ, bà lão cảm thấy đây đã là thù lao lớn nhất đối với mình. Những năm qua tận tâm tận lực dạy bảo thiếu nữ, hơn nữa còn cúc cung tận tụy quản lý toàn bộ LCO, tất cả cũng chỉ vì một câu nói của người kia.

“Tạ ơn Đại Thủ Thư! Già sẽ toàn lực ứng phó, vì Đại Thủ Thư cùng LCO mà kính dâng tất cả tâm lực.”

“Uh, ta tin tưởng đại trưởng lão nhất định có thể làm được. Tốt rồi, chẳng hay đại trưởng lão có còn chuyện gì cần báo cáo không?” Gật gật đầu, thiếu nữ không nặng không nhẹ mà trả lời.

“Còn có một chuyện, là về ma cà rồng mạnh nhất trong truyền thuyết, đệ tứ shinso. Già đã…”

“Chuyện đó thì không cần phải để ý. LCO chúng ta sẽ không nhúng tay vào việc của đệ tứ shinso lần này.”

Bà lão còn chưa nói xong thì thiếu nữ đã phất tay bác bỏ.

“Nhưng mà nếu vậy…”

“Đó là thịnh yến do nii-chan bố cục. Nếu đại trưởng lão có ý định nhúng tay, ta cũng có thể thay đại trưởng lão hỏi thăm nii-chan một chút.”

Ngay lập tức, bà lão sợ tới toàn thân đều run lên, thiếu chút nữa là đã bị dọa tới quỳ xuống.

“Già không dám! Già này không dám! Già sẽ sai người, không, già sẽ tự thân đi thiêu hủy tất cả tình báo có liên quan tới đệ tứ shinso.”

Trong lòng khủng hoảng, bà lão không kịp nghĩ nhiều nữa, chỉ vội vàng hành lễ sau đó nhanh chóng quay người đi ra khỏi phòng.

“Tình báo cứ tiếp tục thu thập cũng không sao, chỉ cần đừng gây trở ngại cho bố cục của nii-chan là được.”

“Vâng, già tuân lệnh.”

Chân hơi dừng lại, bà lão xoay người lại hành lễ một lần nữa, rồi mới đong đưa thân thể rời đi.

Trong phòng, chỉ để lại thiếu nữ cùng ngự tỷ im lặng mà nhìn nhau cười.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio