Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 298 : vận mệnh không cách nào thoát đi.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“… Làm gì mà dùng ánh mắt đó nhìn chằm chằm như vậy? Ta cảnh báo trước rằng ta là một gã đàn ông hoàn toàn bình thường. Để ta ôm em ngủ như hiện giờ đã là giới hạn. Em mà còn dám lộn xộn chọc lửa ta nữa, vậy lúc đó thì coi như có bị toàn vương quốc Aldegyr đuổi giết, ta cũng không tha cho em đâu. Nói trước là ta không theo chủ nghĩa ăn chay đâu đó!”

Đêm đã khuya, nhưng trong căn phòng nhỏ nhỏ, đèn đuốc vẫn sáng chưng.

Đây là yêu cầu của La Folia, Ye Jian cũng không hỏi nguyên nhân tại sao thiếu nữ lại muốn để đèn khi ngủ, còn chủ động muốn được cậu ôm.

Nhưng nếu như đây đã là yêu cầu của công chúa điện hạ, vậy thì cậu đương nhiên sẽ không từ chối, mặc dù rằng trong lòng cậu vẫn mang lấy ý đồ khác.

“Có thể nha, nếu như vậy, người ta liền có thể triệt để quên ngươi rồi.”

Cười và nói ra câu nói này, sâu trong đôi mắt của La Folia lóe lên sự thương cảm khó có thể phát giác.

“Này, bình thường không phải là sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ sao? Tại sao tới chỗ em lại biến thành quên triệt để? Lần thứ nhất của cô gái cái gì…”

“Vậy ngươi cảm thấy ta bình thường sao?”

“Híc, hoàn toàn không.”

Đây là lời nói thật, nếu La Folia mà còn có thể được phân loại là ‘bình thường’ nữa, vậy thì trên đời này tuyệt đối là chẳng còn mấy bé gái nào có thể nhảy ra khỏi định nghĩa ‘bình thường’ này.

“Thế nhưng, ta ngược lại càng hi vọng, ngươi có thể nhịn không được mà ra tay với ta.”

Ví dụ như kiểu thiếu nữ vị thành niên nhưng lại chủ động nói ra những lời này, như vậy còn tính là bình thường sao?

“Về phần nguyên nhân nha, chờ tới khi ngươi thật sự hạ thủ, người ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Ye Jian bất đắc dĩ. Cái này thật đúng là choáng nha, đây là cố tình buộc mình phạm tội sao? Đối mặt với lời khiêu khích trắng trợn như vậy, nếu mà không có biểu hiện gì để đáp trả nữa, vậy thì cái danh hiệu ‘Ma Vương’ của cậu tuyệt đối là sẽ khóc ngất ở trong nhà cầu.

Kết quả là, Ye Jian nhìn chằm chằm vào trong mắt của La Folia, sau đó vòng tay ra sau lưng thiếu nữ mà kéo một cái, trực tiếp ép thiếu nữ hoàn toàn chìm vào trong ngực mình. Cơ thể của hai bên cách một lớp quần áo mỏng mà dính sát vào nhau.

Mà ma trảo của cậu, cũng dùng sức mà vỗ mạnh vào chiếc mông ngọc yêu kiều non mềm của công chúa, phát ra một tiếng ‘PA~’ thanh thúy.

Bị đánh lén bất chợt, La Folia bị dọa tới thốt lên một tiếng kêu đau khe khẽ, trên gương mặt tinh xảo tựa như ngà voi hiện lên một luồng đỏ tươi.

“Bây giờ thế nào? Còn dám nói câu đó với ta nữa thôi?”

Đường đường công chúa điện hạ mà lại bị đánh vào nơi khó xử như thế, hiển nhiên, đây là một sự đả kích không hề nhỏ với La Folia. Chỉ là dường như, Ye Jian vẫn còn đánh giá thấp vị hoàng nữ phi phàm mà mình đang ôm trong ngực.

“Nếu chỉ có như vậy, vậy thì hoàn toàn không được.”

Lộ ra vẻ mặt thong dong, La Folia lại một lần nữa khiêu khích ma vương đại nhân.

“Hả? Không được? Úi chà chà, ta dường như nghe được từ gì đó không tốt lắm. À ~, coi bộ là hôm nay, ta phải kiểm tra thử xem rốt cục là miệng của em cứng, hay là nơi này của em cứng.” Vừa nói Ye Jian vừa bóp mông La Folia một cái, sau đó cậu lại đưa tay lên.

PA ~!

Lại là một cái vỗ mạnh, nhưng lần này, ngoại trừ việc hơi khẽ nhăn mày vì đau ra thì La Folia thậm chí còn chẳng có biểu hiện gì đặc biệt.

Đối mặt với tình huống như thế này, Ye Jian bên ngoài thì ra vẻ không cam lòng, nhưng bên trong bụng thì lại nở nụ cười ác liệt. Lấy kinh nghiệm trước kia của cậu để đoán, thì loại thiếu nữ vừa quật cường vừa cố chấp lại không nghe lời như vậy, nếu như dạy dỗ xong, vậy thì cảm giác đó tuyệt đối là vô cùng sung sướng.

Cho nên, biểu hiện của La Folia lúc này chẳng những không thể làm nản chí được Ye Jian, mà chỉ càng thêm khiến cho cậu nảy sinh dục vọng muốn ‘điều giáo’ thiếu nữ cho tốt.

PA ~!

Năm ngón tay mở rộng đã hoàn toàn chìm vào trong mông ngọc non mềm. Thơm, dính, trượt, mềm, đàn hồi, những cảm giác này thật sự khiến Ye Jian có chút yêu thích không buông tay. ‘Thú tính’ đã bị khơi dậy, Ye Jian chẳng thèm quan tâm nhiều nữa, đã La Folia không chịu biểu thị, vậy cậu sao có thể dừng lại dễ dàng như vậy.

Trong quãng thời gian kế tiếp, những tiếng va chạm ‘PA ~’ thanh thúy khiến cho người ta liên tưởng lung tung cứ vang lên không dứt bên tai.

Bây giờ đã không phải là lúc để thương hương tiếc ngọc, với bản tính quật cường của công chúa điện hạ, nếu không thể lấy ra thứ gì đó đủ nặng ký, vậy thì chờ hòng mơ tới việc khiến cho nàng trở nên ngoan ngoãn nghe lời. Cho nên, những bàn tay cứ không ngừng mà giáng xuống, rất nhanh, cơ thể quý giá của công chúa, nơi mông ngọc yêu kiều đã trở nên có chút hồng hồng.

Mà cùng với đó, bất tri bất giác, sắc mặt vốn thong dong của công chúa điện hạ cũng trở nên có chút đỏ ửng, đôi bàn tay trắng nõn như ngọc cũng nắm thật chặt lấy quần áo của Ye Jian, đôi môi cắn chặt lại.

Kiệt lực khống chế để cho những âm thanh khó xử không bật ra khỏi miệng, công chúa điện hạ cảm thấy mình đã sắp tới giới hạn, mình còn có thể tiếp tục nhẫn nại được nữa sao?

“… A… Ô ~ .”

Rốt cục, tiếng ngâm đầu tiên cũng vang lên, gia nhập vào khúc nhạc hòa tấu của đêm. Mà một tiếng này, tựa như đánh dấu cho việc dòng nước bị đè nén rốt cục đã tìm được nơi giải phóng, những tiếng thở gấp bắt đầu tiếp nhị liên tam mà cất lên, đi kèm với tiếng ‘PA ~’ ‘PA ~’ thanh thúy vang triệt cả phòng.

“Sao rồi, nhanh như vậy mà đã chịu không nổi rồi sao? Ta chỉ mới dùng có nửa phần sức thôi, còn chín phần rưỡi chưa dùng đó, công chúa của ta.”

Mặc dù là trêu chọc, nhưng lời của Ye Jian lại là nói thật. Từ nãy tới giờ, lực mà cậu đánh xuống thật sự rất nhẹ, bằng cũng sẽ không lâu như vậy mà mông của công chúa cũng chỉ mới hơi có chút hồng hồng. Sở dĩ mà công chúa có biểu hiện như bây giờ, chủ yếu cũng chỉ là vì nhiệt lượng như hỏa thiêu sinh ra mỗi khi bị đánh, cùng với cảm giác bị kích thích sinh ra mỗi khi bàn tay có chứa chút Ki của Ye Jian chạm trúng mông của nàng.

“Không… Không tính là gì, so với… còn kém xa lắm…”

Thật đúng là một nàng công chúa quật cường, nếu đã vậy, Ye Jian cũng chỉ có thể hạ nhẫn tâm.

Bàn tay đánh xuống không lại nâng lên nữa, mà tiếp tục áp sát vào mông ngọc trơn mềm của La Folia, sau đó dọc theo đường cong tuyệt mỹ, nhẹ nhàng mơn trớn cơ thể của công chúa.

Một chút ‘Ki’ tựa như lửa xuyên thấu qua vải vóc mà rót vào trong cơ thể ngọc ngà của công chúa.

Hành động này của thiếu niên, trực tiếp khiến cho toàn thân của công chúa đều run lên nhè nhẹ, nửa thân dưới đều trở nên cứng ngắc, mất đi tính mềm mại.

“Ta sắp sửa tới đó! Hiện tại thì coi như em có hối hận thì cũng đã không kịp nữa rồi, công chúa của ta.”

“Ta… Ta nói rồi, nếu như vậy thì ta càng có thể yên tâm mà triệt để quên ngươi, cho nên… ô oa… ~~!”

Lườm công chúa một cái, Ye Jian chẳng muốn cho La Folia có cơ hội nói thêm nữa, ma trảo tà ác lại một lần nữa vỗ xuống, trực tiếp xuyên qua quần áo của công chúa điện hạ, không hề cách trở mà rơi vào mông ngọc mĩ miều của công chúa.

“Ồ? Đây là……? La Folia, em sẽ không nói với ta là hiện giờ em đang mặc bộ đồ lót hơi mờ mà em mua hôm kia chứ? Em định cám dỗ ta sa————”

Rốt cục cũng không thể đè nén được lòng xấu hổ, La Folia dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà bịt lấy cái miệng xấu xa của Ye Jian. Từ trong mắt óng ánh tựa như băng tinh của La Folia, có thể thấy được những tia nhìn dịu dàng như nước đang lưu chuyển trong đó. Vẻ kiên định nằm sâu trong đáy mắt giờ đã biến mất, hiện tại, công chúa điện hạ đã hoàn toàn chuẩn bị tinh thần cho lần đầu tiên khó quên của mình. Nàng, đã chuẩn bị xong cho việc giao tấm thân thiếu nữ cho ma vương bệ hạ.

Dù rằng trước đây, nàng cũng đã do dự rất nhiều, nhưng hôm nay, sự rung động nơi con tim đã hoàn toàn chiến thắng lý trí. Nàng, muốn trở thành vật sở hữu của người đàn ông này, dù chỉ một đêm cũng được.

Đọc hiểu hết thảy, Ye Jian cũng không ngừng hành vi của mình lại.

Nhẹ nhàng mà cởi hết quần áo trên người công chúa, cơ thể xinh đẹp tựa như tác phẩm nghệ thuật dần triệt để hiện ra trong mắt cậu. Gò núi xinh đẹp đã hoàn toàn có quy mô yêu kiều mà ưỡn thẳng, tấm thân hoàn mỹ nõn nà băng cơ ngọc cốt không chút tì vết, tựa như tuyết đầu mùa lại tựa như kem tươi dịu dàng mà phô bày sự mỹ lệ của mình ra, như đang chờ đợi được ma vương nhấm nháp.

Hô hấp dần trở nên nặng nề, nhiệt độ cơ thể cũng nhanh chóng bay lên.

Cúi người nếm tận lấy mỗi một tấc da thịt trên người của công chúa, từng tia nước li ti óng ánh hiện lên khiến người ta nhìn thấy mà yêu.

Khi Ye Jian đặt chân tới thánh khu của thiếu nữ, công chúa đã hoàn toàn mê say rồi.

“Công chúa của ta, em muốn dâng hiến tất cả cho ta một lần, rồi sau đó rút đi sao? Em nghĩ nhiều rồi. Để ta cho em biết, công chúa của ta, chỉ cần là con mồi bị ta để mắt và ăn vào miệng, thì cho dù có cách muôn sông ngàn núi, em cũng vĩnh viễn không thể quên được ta đâu. Và ta cũng sẽ không để cho em có cơ hội cách xa ta tới muôn sông nghìn núi, vì ta sẽ biến em thành trân tàng của ta. Từ hôm nay trở đi, em, La Folia • Rihavein chính là vật riêng tư của ta.”

Giờ khắc này, sự bá đạo của ma vương đã khiến cho thể xác và tinh thần của công chúa hoàn toàn trầm luân.

Công chúa, vẫn không tự do, nhưng may thay, như trong cổ tích, nàng đã có thể trao tự do của bản thân cho người trong lòng.

Lần này, công chúa cam nguyện không tự do.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio