“Onee-sama, chị nói là mình biết Avrora giấu ở nơi nào? Lời của người phụ nữ kia có thể tin được sao?”
Trong dinh thự của Natsuki, Veldiana trong trang phục cô hầu có màu hồng nhạt, đang khá mất tự nhiên mà kéo căng lấy làn váy của mình, ngồi ở bên cạnh chị mình là Liana, người cũng đang trong trang phục cô hầu màu xanh trắng, nhỏ giọng hỏi.
“Akatsuki Mimori không có lý do gì để lừa gạt chúng ta. Hơn nữa nếu cả Akatsuki Gajou cũng đã tham gia vào chuyện này, còn đặc biệt cung cấp ‘chìa khóa’ cho chúng ta, vậy thì việc cô ta nói Avrora bị phong ấn trong cái nhà này hẳn là sự thật.”
Tuy rằng miệng thì nói như vậy, nhưng nét mặt của Liana vẫn sầu lo không thôi, đôi mi cong khẽ cau lại.
Nhìn thấy chị mình như vậy, nhưng bởi vì vào đời không sâu, Veldiana chỉ đơn thuần cho rằng onee-sama sở dĩ cau mày như vậy cũng chỉ là vì biết nhưng không tìm được mục tiêu nên mới phát sầu.
“Nhưng mà mấy ngày nay, chúng ta hầu như đã tìm hết cả tòa nhà này, thậm chí ngay cả gác xép cũng đã kiểm tra, tại sao vẫn không tìm ra? Chẳng lẽ bọn họ đem Avrora chôn dưới đất ———— A, đúng! Dưới đất! Tòa nhà này hẳn có chỗ nào đó tương tự như tầng hầm hay nhà kho chứ? Chẳng lẽ tên bại hoại kia đem vua của chúng ta chôn dưới mặt đất?”
Giống như là tìm được manh mối từ trong lời của mình, thiếu nữ đáng yêu ma cà rồng lộ ra vẻ bừng tỉnh, sau đó là kích động không thôi. Thiếu nữ vô cùng hưng phấn vì mình đã tìm được manh mối. Chỉ là, thiếu nữ lại hoàn toàn không thấy, đôi mi cong vốn nhíu lại của chị mình là Liana, giờ lại càng nhíu lại sâu hơn.
“Việc này không nên chậm trễ. Hiện tại tên bại hoại đó với ả ma nữ kia đều đang không có nhà, onee-sama, chúng ta mau tìm lối vào tầng hầm đi.”
Hưng phấn tột độ, Veldiana hào hứng mà kéo tay của Liana chuẩn bị khởi hành, thế nhưng sau khi kéo một phát, thiếu nữ chợt phát hiện ra là chị mình lại không có động tĩnh.
Vì vậy, cảm thấy nghi ngờ, Veldiana quay đầu lại nhìn về phía chị mình, và mãi tới lúc này, thiếu nữ mới phát hiện ra rằng sắc mặt của Liana đang rất không bình thường. Vẻ lo lắng phát ra từ giữa cặp lông mi dường như hoàn toàn không phải là vì việc không tìm được mục tiêu như mình vẫn nghĩ.
“… Onee-sama?”
Thử đặt câu hỏi, nhưng thiếu nữ lại không nhận được câu trả lời.
Liana tiến lại gần em gái hơn, duỗi tay đặt lên vai em gái mình và nhìn chằm chằm vào trong mắt em gái.
Ánh mắt trịnh trọng của của Liana khiến Veldiana có chút khẩn trương, thiếu nữ rất ít khi thấy chị mình dùng ánh mắt như vậy.
“Veldy, em thật sự quyết định làm như vậy? Hắn là ân nhân cứu mạng của chị, hiện là chủ nhân của chúng ta, và hắn cũng đã đáp ứng sẽ cho chúng ta cơ hội báo thù. Nhưng nếu hiện tại, chúng ta đem Avrora số 12 thả ra…”
“Nee-chan! Tên bại hoại đó rốt cục đã bỏ bùa gì cho chị vậy? Tên đó cứu chị rõ ràng là có mưu đồ khác, bằng không cũng sẽ không giậu đổ bìm leo mà bắt thiên kim nhà bá tước đi làm hầu gái cho hắn. Hơn nữa chẳng phải chính chị cũng đã nói là tố thể số 12 vốn không phải là do hắn phát hiện, mà là do chị với Akatsuki Gajou phát hiện sao?”
Rất rõ ràng, dù rằng tới tận lúc này, sau khi đã trải qua vô số biến cố, nhưng Veldiana vẫn không hiểu được cái gì gọi là ‘thực tế’, vẫn duy trì sự ngây thơ tới mức có thể gọi là ngu xuẩn của mình. Chim hoàng yến, dù đã ra khỏi lồng thì cũng vẫn chỉ là chim hoàng yến, vĩnh viễn không thể trở thành chim ưng hay đại bàng.
“Nhưng mà ——”
Nghe em gái mình nói vậy, Liana định giải thích với em gái, nhưng còn chưa kịp mở miệng thì đã bị Veldiana giành trước.
“Huống hồ, vua mà gia tộc Caruana chúng ta hầu hạ đã bị tên buôn vũ khí bẩn thỉu kia bắt đi, nếu như chỉ dựa vào tên bại hoại họ Diệp kia, chúng ta không biết còn phải chờ tới khi nào mới có thể cứu được vua của chúng ta cùng với trả được thù. Nhưng chỉ cần hiện tại chúng ta dùng thánh đinh đánh thức số 12, để cho nàng trở thành tân vương của tộc chúng ta, vậy thì chúng ta lập tức có tư cách để tham gia thịnh yến rồi, hơn nữa cũng không cần phải nhìn sắc mặt của hắn để làm việc nữa.”
Nghe như vậy, vẻ mặt của Liana khẽ khựng lại, hiện lên chút giãy giụa. Mà Veldiana thấy như vậy thì lập tức tiếp tục đổ dầu vào lửa, cố gắng xúi giục chị mình.
“Onee-sama, em biết chị do dự là vì hắn là người có ơn cứu mạng với chị, điểm này Veldy cũng rất cảm kích hắn, nhưng hiện tại, điều chúng ta muốn nhất là phải dựa vào sức mạnh của chính chúng ta để báo thù. Mối thù của phụ thân đại nhân, nỗi sỉ nhục của nhà Caruana, tất cả những thứ đó chẳng lẽ không nên đặt trước việc báo ân sao? Nếu Onee-sama thật sự muốn báo ơn, vậy chờ khi chúng ta báo thù xong, Veldy sẽ cùng với chị, giao tất cả của mình cho hắn. Lúc đó cho dù hắn muốn Veldy làm nữ hầu cho hắn cả đời, Veldy cũng cam tâm tình nguyện.”
Liana thật sự không thể tưởng tượng ra được, đứa em gái ngây thơ của mình lại có thể nói ra được những lời kiên định như vậy. Đối mặt với đôi mắt tràn ngập thù hận kia, Liana cảm thấy bất đắc dĩ cùng đắng chát. Sự thay đổi của em gái khiến cho Liana đau lòng không thôi, đồng thời đối với kẻ đã hãm hại gia tộc của mình, Liana càm thêm ghét cay ghét đắng.
Vốn còn có chút giãy giụa, nhưng khi nhìn thấy em gái của mình đã dần bị thù hận ăn mòn, Liana biết, vận mệnh của mình đã bị quyết định từ trước. Cô, đã không còn cơ hội để chờ đợi nữa. Cô thật sự sợ tâm linh của em gái mình sẽ hoàn toàn bị thù hận bóp méo. Nếu không mau chóng báo thù, chờ tới khi em gái của mình đã hoàn toàn vặn vẹo, vậy thì dù có chính tay báo thù, mọi chuyện cũng đã muộn.
‘Chủ nhân, tôi xin lỗi.’
Nhắm mắt, Liana chỉ còn biết nói xin lỗi với người thiếu niên. Báo thù, cô có thể chờ đợi, dù là một năm hay ba năm, cô cũng đều có thể chờ, chờ tới khi chủ nhân cô thực hiện lời hứa. Cô tin tưởng người đó sẽ không thất hứa với cô, dù vài năm cô cũng có thể chờ, vả lại cô tin rằng người kia sẽ không để cho chị em cô phải chờ lâu như vậy.
Chỉ đáng tiếc hiện giờ, điều cô phải đối mặt đã không còn chỉ là thù hận nữa. Cô có thể chờ được, nhưng đứa em gái ngây thơ này của cô đã không thể chờ đợi được nữa rồi. Thù hận đã bắt đầu ăn mòn tâm trí con bé. Cô, đã không còn tư cách để chờ đợi, trừ khi cô không quan tâm em gái cô.
Hạ quyết tâm, Liana mở mắt. Duỗi tay gạt đi nước mắt trên mặt của em gái, Liana cười nói: “Đi thôi! Chị nghĩ Avrora rất có thể đang bị phong ấn bên dưới. Nếu đã muốn lợi dụng nàng để báo thù, vậy chúng ta nhất định phải có sự chuẩn bị đầy đủ. Tố thể số 12 Avrora có chút khác những tố thể khác, nếu như có thể có được nàng, vậy trong thịnh yến của đệ tứ shinso, chúng ta sẽ chiếm ưu thế rất lớn.”
Dù biết hành động lần này của mình, rất có thể sẽ mất cả chì lẫn chài; dù rằng biết lần rời đi này, rất có thể khả năng thành công còn chẳng được dù chỉ là 10%, còn để cho bản thân trở thành kẻ phản trắc, nhưng em gái của cô đã như vậy, làm chị cả, cô chỉ có thể cùng chung hoạn nạn với em gái mà thôi.
“Nee-chan, chị ————” Thấy chị mình đồng ý, Veldiana kinh hỉ mà thốt lên.
Chị cả của mình quật cường như thế nào, Veldiana hiểu rất rõ. Trước đó mình đã thuyết phục chị mình rất nhiều lần, nhưng hoàn toàn không có chút dấu hiệu thành công. Những tưởng lần này sẽ phải tốn rất nhiều công sức nữa mới có thể thuyết phục được nee-chan, nhưng không ngờ rằng thành công lại tới đơn giản như vậy.
Sợ Liana đổi ý, Veldiana kích động không thôi mà nhảy khỏi ghế salon và chạy vội ra khỏi phòng khách, thậm chí còn không kịp giữ lấy làn váy của mình. Chỉ là, vội vàng chạy ra ngoài, thiếu nữ hoàn toàn không nhìn thấy vẻ bất đắc dĩ ẩn chứa trong mắt chị mình.
“Onee-sama, em đi kiểm tra phòng tắm trước. Bên phía phòng bếp giao cho chị. Nếu ai tìm được thì nhớ dùng điện thoại để liên lạc với người kia. Em đi trước.”
Thanh âm dần dần xa, Liana cười khổ, đắng chát mà lắc đầu. Cũng chính vì cái tính hấp tấp chẳng biết nghĩ nhiều này, em gái của mình mới có thể duy trì được sự hồn nhiên lâu như vậy, chỉ là hiện tại, sự hồn nhiên đó lại trở thành nguyên nhân đẩy mình vào đường cùng. Vốn dĩ, mình chẳng cần phải đập nồi dìm thuyền để đưa mình vào con đường cùng như vậy, vốn dĩ hoàn toàn có thể mượn sức người kia để báo thù, nhưng giờ…
Hi vọng lần này có thể thành công đi, bởi cả hai chị em đã không còn cơ hội để thất bại nữa. Lựa chọn này của cả hai đã tự đưa bản thân vào đường cùng. Liana chỉ có thể cầu mong là lần này có thể thành công, tối thiểu nếu thành công, cả hai cũng có thể báo được thù. Còn sau đó, nếu còn sống được, cô sẽ đem thân tàn này về giao cho người đó trừng phạt vậy.
“Kaleid Blood số 12, Avrora • Florestina, tất cả mọi thứ của gia tộc Caruana chúng ta, toàn bộ đều đặt cược lên ngươi. Ngàn vạn, ngàn vạn đừng để chúng ta thất vọng.”
Đây là lời cầu nguyện của một thiếu nữ đã cùng đường, một thiếu nữ đã không còn quyền lựa chọn.
Thịnh yến Diễm Quang, nghi thức tuyển đế của đệ tứ shinso.
Thiên kim nhà bá tước đã bị tước mất lãnh địa, ý đồ mượn dùng tố thể để gia nhập vào thịnh yến, tìm kiếm cơ hội báo thù.
Chỉ là, thật sự có thể thành công sao?
Hai chị em ruồng bỏ lời hứa, mang theo một trong ba thánh cụ duy nhất có thể giết chết chân tổ do Thiên bộ rèn đúc ra, ý đồ dùng nó để cưỡng ép đánh thức mỹ nhân ngủ say dưới mặt đất. Kết cục của hai người, rốt cục sẽ như thế nào.