“Ta nói, thật sự không cho nghe sao?”
Nhìn La Folia trừng mắt, cố ý đem microphone kéo ra xa, Ye Jian làm ra vẻ bất mãn mà nhe răng trợn mắt.
“Đây là bí mật giữa ta với mẫu hậu, nếu là bí mật, vậy đương nhiên cũng chỉ có hai mẹ con chúng ta mới được nghe. Nếu bị người thứ ba biết, vậy cũng không còn là bí mật rồi.”
Bụm chặt lấy microphone, La Folia nghiêm trang mà đẩy Ye Jian, quyết tâm không cho cậu nghe lén cuộc nói chuyện giữa mẹ con hai người.
Chỉ là hành động này liền chọc giận Ye Jian. Cái gì mà người thứ ba? Hiện tại ngay cả chính bản thân La Folia cũng đều đã là của cậu, vậy mà giờ lại dám không nể mặt mũi của cậu như vậy. Xem ra việc ‘trừng phạt’ trước đó vẫn không thể khiến cho La Folia nhớ lâu a.
Nghĩ tới đây, đôi mắt yêu dị màu hổ phách lập tức lóe lên ánh hào quang tà dị. Nhìn chằm chằm vào La Folia đang cuộn mình ở trong chăn, một nụ cười xấu xa dần dần kéo lên từ bên khóe miệng của ma vương bệ hạ.
Bí mật của hai mẹ con không thể nghe? Không sao hết! Nếu đã không cho nghe, vậy kể chắc không sao đi? Tự mình đem bí mật giữa con rể với con dâu nói cho mẹ vợ nghe. Ừ! Quyết định là như vậy.
Vẻ tà dị hiện lên trên mặt, Ye Jian hai mắt phát sáng mà xoa xoa tay, sau đó, ma trảo nóng hôi hổi chậm rãi mà xuyên qua chiếc chăn đơn, lặng yên rơi vào trên làn da trơn trợt tế nị của thiếu nữ.
Vốn đang cầm điện thoại mà lặng yên nói chuyện với mẹ mình, La Folia làm sao ngờ được là Ye Jian lại dám đánh lén? Đột nhiên bị thiếu niên cầm chặt lấy anh phong, thiếu nữ hơi khẽ kinh hô một tiếng, điện thoại trong tay cũng suýt chút nữa là rơi xuống đất.
『 Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì, Laddy? 』
Lấy thính lực của Ye Jian, đương nhiên có thể nghe được âm thanh rất nhỏ phát ra từ trong điện thoại.
Nhưng cậu cũng không nói gì thêm, mà chỉ là vẻ mặt tà ác, giương nanh múa vuốt mà nhào về phía La Folia. Căn bản không cho công chúa điện hạ có cơ hội phản kháng, cậu ra tay như chớp nhoáng mà đem La Folia đè xuống dưới thân của mình.
“Ngươi… Ngươi ————”
Một bên bị Ye Jian lột mất chiếc chăn và đè dưới người, một bên lại nghe tiếng mẫu hậu kêu gọi, La Folia đỏ hồng cả mặt, dùng ánh mắt oán trách xen lẫn ngượng ngùng mà nhìn kẻ đang dằn vặt loay hoay trên cơ thể mình. Muốn ngăn cản, thế nhưng, cản làm sao? Khi ma vương đại nhân đã muốn trả thù, vậy còn ai có thể ngăn cản lại cơ chứ?
『 Laddy? Bên con làm sao vậy? Sao đột nhiên không có tiếng? 』
Tiếng hỏi thăm của mẫu hậu vang lên bên tai khiến La Folia không thể không cưỡng ép đem sự ngượng ngùng nén xuống. Nhẹ nhàng lấy tay che khuất thánh khu của thiếu nữ, La Folia gắng sức duy trì ngữ khí bình tĩnh mà nhỏ giọng hồi âm.
“Không có gì đâu, mẫu hậu. Chỉ là điện thoại tự nhiên xảy ra chút trục trắc, hiện tại tốt… Ô a ~~ !”
Đòn đánh lén càng thêm trầm trọng, khiến cho La Folia nhịn không được mà cất giọng nghẹn ngào. Vốn chỉ dùng lưỡi lướt nhẹ qua làn da của thiếu nữ, nhưng đột nhiên thiếu niên lại há miệng mà bắt đầu hút lung tung, để lại những dấu ô mai đỏ tươi trên nước da nõn nà của thiếu nữ.
Điều kỳ quái là, những dấu ‘ô mai’ này chẳng những không phá hư vẻ đẹp tuyệt tác tỏa ra từ trên thân thể hoàn mỹ tựa như là tác phẩm nghệ thuật của thiếu nữ, mà trái lại, càng khiến cho cơ thể mỹ lệ đến cực hạn của thiếu nữ càng tăng thêm vài phần yêu diễm phong tình khi ở trên giường.
Thiếu niên thì cứ không ngừng ‘trang điểm’ cho cơ thể của thiếu nữ, nhưng với thiếu nữ, việc trang điểm này, không thể nghi ngờ lại chính là sự tra tấn lớn nhất.
Điện thoại bên kia lại truyền tới tiếng truy vấn của mẫu hậu, nhưng thân thể đã bị Ye Jian trêu đùa tới không còn chút sức lực nào, La Folia căn bản không có biện pháp để ngăn cản thiếu niên tác quái. Vì thế, nàng chỉ có thể dùng ánh mắt điềm đạm đáng yêu để van nài thiếu niên, cầu xin thiếu niên vì vậy mà dừng lại.
Nhưng kết quả, thứ đáp lại ánh mắt cầu xin này lại là một nụ cười tà kinh tâm động phách.
Vào lúc này, thiếu nữ đã hoàn toàn lâm vào thế lưỡng nan.
Cản? Cản không được!
Còn tắt điện thoại? Cũng không ổn, dù sao ‘bí mật’ chỉ mới nói có một nửa, đột nhiên tắt điện thoại không phải sẽ khiến cho mẫu hậu sinh nghi sao?
Cho nên, việc duy nhất mà La Folia có thể làm lúc này cũng chỉ có cố gắng nhẫn nhịn cảm giác kích thích cùng giật điện sinh ra trên cơ thể và tiếp tục nói chuyện.
Dùng bàn tay trắng như ngọc để che miệng mũi lại, để cho mình không phát ra âm thanh ngượng ngùng, thiếu nữ dùng tất cả cố gắng để giữ cho giọng bình tĩnh, đáp lại câu hỏi của mẫu hậu. Nhưng mà, đối mặt với sự tra tấn của tên ma vương xấu xa trứng thúi Ye Jian, thiếu nữ chỉ mới lần đầu được yêu xong, làm sao có thể nhẫn nhịn được?
Cuối cùng, ma vương xấu xa tới thực chất bên trong cười khà khà mà ôm lấy thân thể của công chúa. Hôn lần lượt hết toàn thân của công chúa từ trên xuống dưới, cậu đã hứng phấn tới cực điểm.
Mà công chúa, giống như bị ma vương ảnh hưởng, đôi mắt tựa như băng tinh lóe lên ánh nước dịu dàng đến tận cùng, mặt đỏ như trời chiều, giọng nói dùng để đáp lại mẫu hậu cũng đã hơi trở nên khác thường, hơi thở gấp gáp, xen lẫn giọng mũi đáng yêu như có như không.
Chỉ là, đang lúc Ye Jian chuẩn bị tận hưởng phần kích thích khó được này, cả người cậu đột nhiên cứng đờ, vẻ mặt vốn cười xấu xa của cậu cũng lập tức biến đổi.
Nhìn thấy sắc mặt của Ye Jian đột nhiên bình tĩnh lại, bình tĩnh tới mức lạnh lùng, La Folia cũng lập tức tỉnh táo.
Nói thêm với mẫu hậu ở đầu dây bên kia một vài câu, sau đó xin lỗi mà tắt máy, thiếu nữ mới thận trọng mà hỏi: “Sao… Làm sao vậy?”
“Không có gì! Chỉ là hai con dơi nhỏ không nghe lời thôi, chỉ là ta phải qua đó một chuyến. Để ta đưa em qua chỗ của Félicie trước đi.”
Đề nghị này của Ye Jian lập tức bị La Folia bác bỏ, thiếu nữ quả quyết lắc đầu. Đã là công chúa của hắn, giao tất cả mọi thứ của mình cho hắn, nàng sao có thể chịu được việc không thể ở bên cạnh hắn vào lúc này.
“Mang ta đi, ta muốn theo ngươi.”
Ánh mắt kiên định, vẻ mặt nghiêm túc. Thấy vậy, Ye Jian cũng không nói gì nữa mà gật đầu, ánh mắt hiện lên vẻ cười nhẹ. Kế đó, cậu liền chủ động giúp cho công chúa điện hạ mặc đồ vào.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
Trong tầng hầm u ám, tựa như trong các căn hầm của các tòa thành thời trung cổ, hai chị em Liana cùng Veldiana thận trọng mà đi về phía sâu bên trong căn hầm. Trong tay của hai chị em đều mang theo một chiếc rương nhỏ.
Trong tay của người chị, Liana, là chiếc rương dùng để chứa một trong ba thanh thánh thương duy nhất còn tồn tại trên thế giới có thể giết chết shinso; đó là một trong ba thanh thánh thương do Thiên Bộ, hậu duệ của tộc á thần, tạo ra.
Mặc dù thanh thánh thương cất trong chiếc rương này vẫn chỉ là một cây thánh đinh nguyên hình chưa được gia công, thế nhưng uy lực khủng bố của nó thì vẫn được giữ nguyên vẹn. Nếu bị đâm trúng, không có bất cứ thứ gì trên đời này có thể ngăn cản nó đâm xuyên qua; ngay cả những tồn tại mạnh mẽ bất lão bất tử như shinso, nếu bị đâm trúng một nhát thì cũng chỉ có chết.
Chỉ là với thánh vật mạnh mẽ như vậy, muốn khống chế không phải là việc dễ dàng. Không chỉ cần có linh lực đủ mạnh, người điều khiển còn phải có huyết mạch của Thiên Bộ. Chị em nhà Caruana là ma cà rồng của Ikusaō Ryōiki, hiển nhiên là không thể có được huyết mạch của Thiên Bộ.
Cho nên, nếu hai người muốn khống chế được thánh đinh, thì chỉ còn cách dựa vào sức mạnh bên ngoài, cũng chính là thứ cất trong chiếc rương mà Veldiana đang cầm. Trong đó, chứa thanh thập tự ma cung ( Crossbow ), có thể đem một lượng linh lực với số lượng khổng lồ chuyển hóa thành động lực, nó được người khác xưng là ‘Khóa Quan Tài’.
Có nó, hai chị em Liana mới có thể sử dụng được thánh đinh, thứ bị xem là ‘chìa khóa’ dùng để mở băng quan phong ấn tố thể số 12.
Chỉ đáng tiếc là, cả hai chị em dù thế nào đi nữa cũng không thể ngờ được, rằng người đã sáng tạo ra căn hầm dưới lòng đất này, lại đặt một kết giới cảm ứng ở bên ngoài đường hầm, mà nhất là kết giới đó cả hai chị em lại đều không thể cảm nhận được.
Vì thế, ngay khi hai chị em xâm nhập vào đây, chủ nhân của căn hầm đã biết. Cả hai hoàn toàn không ngờ được rằng chủ nhân của hai người đã hoàn toàn bị chủ nhân phát hiện.