“Không, thay vì nói rằng sự tồn tại của em có liên quan mật thiết tới hòn đảo này, chẳng bằng nói rằng hòn đảo này được kiến tạo chính là vì một mình em.”
Ye Jian không sợ hù chết người mà trực tiếp nói ra một câu khiến Asagi cũng cảm thấy có chút choáng váng. Hòn đảo Itogami có gần một triệu nhân khẩu, vậy mà lại là thứ được kiến tạo nên chỉ vì một tồn tại gọi là ‘Asagi Aiba’?
Đây căn bản là không thực tế! Đúng, rất là không thực tế! Nếu như những lời này không phải là được thốt ra từ trong miệng của Ye Jian, Asagi thà rằng tin tưởng Minamiya Natsuki thật ra là học sinh tiểu học, cũng sẽ không đi tin tưởng câu nói hoang đường tới mức hoang tưởng này.
“… Nhưng mà ở thời điểm đảo Itogami được kiến tạo, người ta, không, ngay cả mẹ của người ta cũng còn chưa sinh ra mới đúng?”
Đây mới chính là nguyên nhân khiến Asagi cảm thấy khó tin nhất. Phải biết rằng hòn đảo Itogami này là một trong các đặc khu ma tộc có tuổi đời xưa nhất, nó là một trong các đặc khu ma tộc đầu tiên được thành lập. Với tuổi đời chỉ mới chưa tới 15 của bản thân, Asagi hoàn toàn không thể tưởng tượng được là phải giải thích như thế nào thì hòn đảo này mới có thể được tạo ra chỉ vì mình.
Đương nhiên, điểm mâu thuẫn này chỉ được thành lập trên cơ sở ‘thông thường’, còn nếu phi thông thường thì…
“Có ba loại khả năng: loại thứ nhất, đó là có người đã tiên đoán được rằng trong tương lai em sẽ sinh ra, điều đó dẫn tới việc dù đảo Itogami được tạo ra vì em nhưng phải mãi tới mười mấy năm trước thì em mới sinh ra và mối liên quan này mới được thành lập.”
Vừa nói Ye Jian vừa đưa ra một ngón tay, sau đó, không đợi Asagi kịp hỏi cái gì, cậu đã tiếp tục duỗi ngón tay thứ hai ra rồi nói tiếp.
“Loại thứ hai thì có thể Asagi thực ra đã sống vài chục năm, sự hiện hữu của em giống như ma cà rồng vậy, là trường sinh bất tử. Hoặc nên nói là em đã được sinh ra từ trước, nhưng bị ai đó phong ấn và bảo tồn tới thời điểm mười mấy năm trước thì mới được giải phóng. Nhưng trong mắt tôi thì khả năng này là thấp nhất, không thiết thực nhất.
Khả năng cuối cùng, cũng là khả năng cao nhất, đó là đảo Itogami thực ra được sáng lập không phải là vì cô gái có tên ‘Asagi’, mà là vì những cô gái mang dòng họ ‘Aiba’. Nói cách khác là bao gồm cả mẹ của em, bà ngoại của em, và tất cả những người phụ nữ của gia tộc Aiba, đời đời kiếp kiếp. Nếu tôi nhớ không lầm thì em cũng mang họ mẹ đúng không?”
Khác với chị của mình là mang họ cha, Asagi thực ra lại mang họ mẹ. Bản thân Asagi cũng không chú ý tới việc thực ra cha của mình không phải cưới mẹ của mình, mà thực ra là tới ở rể, còn chị của mình thì thực ra mang họ cũ của cha mà không phải họ Aiba giống như bản thân. Việc này, Asagi quả thực là chưa từng chú ý tới.
Nếu nói như vậy, vậy tức là gia đình mình thực sự có bí mật, và mình thực sự kế thừa sức mạnh nào đó tới từ mẹ? Nhưng, tại sao lại là mình mà không phải nee-chan? Là trùng hợp, hay là do, mình có tố chất ưu tú hơn nee-chan? Như vậy cũng tức là, mình cũng là Linh Môi?
Tất cả những việc mà Ye Jian nói ra hôm nay quả thực là quá có tính xung kích với Asagi, khiến cho Asagi tới giờ vẫn còn có chút mờ mịt ngơ ngơ ngác ngác. Đây quả thực là quá chấn kinh, vốn dĩ chỉ sinh hoạt trong thế giới của người thường, trải qua cuộc sống bình thường, giờ bỗng nhiên lại phải tiếp nhận chân tướng ‘phi thường’ như vậy, Asagi cảm thấy ngơ ngác cũng là dễ hiểu. Còn không bằng nói rằng, vào lúc này, Asagi vẫn có thể duy trì được sự trấn định như vậy cũng cho thấy tố chất tâm lý của Asagi là phi thường phi thường xuất sắc.
Lúc này, Ye Jian cũng không lên tiếng quấy rầy Asagi, cậu chỉ lẳng lặng mà ôm thiếu nữ, đưa cho thiếu nữ cảm giác che chở cùng ấm áp.
Một lúc sau, khoảng chừng đã qua hơn 10 phút đồng hồ, Asagi mới dường như đã tiếp thu được sự thật mà ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt phức tạp để nhìn Ye Jian và hỏi ngược lại.
“Nếu quả thực là như vậy, vậy tại sao? Tại sao nhà Aiba lại có dính líu tới hòn đảo này? Hơn nữa anh nói bí mật của nhà Aiba có liên quan tới sự tồn vong của thế giới, đó là do đâu?”
“Muốn nói tới vấn đề đó, vậy thì chúng ta không thể không đề cập tới shinso đệ tứ.”
“Shinso đệ tứ?”
Thân là cư dân đảo Itogami, Asagi có thể nào không biết tới truyền thuyết về shinso đệ tứ.
Ma cà rồng mộng ảo khống chế mười hai kenjuu, là shinso mạnh nhất thế giới, đồng thời cũng là một tồn tại khủng bố nghe đồn là đã từng hủy diệt thế giới rất nhiều lần.
Là một hacker siêu cấp chuyên giải mã các chương trình cổ đại, tình báo về shinso đệ tứ mà Asagi có thực ra còn nhiều hơn nữa, nhưng mà đại đa số trong đó đều chỉ là những đồn đoán chưa chứng thực được mà thôi.
“Trên thực tế, shinso đệ tứ là một sinh mạng nhân tạo, được ba vị chân tổ đệ nhất, đệ nhị, cùng đệ tam bắt tay hợp tác với Thiên Bộ cộng đồng sáng tạo ra. ‘Nó’ được xem là một thứ binh khí dùng để ‘đồ thần’. Chỉ là về sau thiên bộ phát hiện ra là shinso đệ tứ quá mạnh, mạnh tới mức bọn họ cũng không thể nào khống chế nổi, nên không thể không đem đi phong ấn.”
“Chuyện này… Đó là thật sao?”
Ma cà rồng mạnh nhất trong truyết thuyết của đảo Itogami, vậy mà lại là binh khí được tam đại chân tổ cùng với Thiên bộ cộng đồng sáng tạo? Tin tức này tuyệt đối có thể khiến cho toàn thế giới cũng phải xôn xao.
“Người biết được bí mật này thật ra cũng không ít. Ngay cả thứ như『 Nalakuvera 』 với thiên sứ nhân tạo cũng tồn tại, vậy thì việc này cũng không khó tiếp nhận với em đi?”
“Nói thì nói thế, nhưng mà…”
“Tôi còn chưa nói xong đây. Tam đại chân tổ cùng với Thiên Bộ mặc dù phong ấn shinso đệ tứ vì sợ mất khống chế, thế nhưng nói thế nào đi nữa thì đó cũng là binh khí tâm huyết được bọn họ sáng tạo ra, bọn họ đương nhiên muốn tìm cách để cho mình có thể sử dụng được sức mạnh của đệ tứ chân tổ. Kết quả là sau đó, 12 tố thể của shinso đệ tứ ra đời.
Chế tạo ra mười hai Homunculus có thể dung nạp được kenjuu của đệ tứ chân tổ, sau đó đem mười hai Homunculus kết hợp lại với 12 kenjuu. Cuối cùng tạo thành tố thể. Chắc em cũng từng nghe tới cái tên 『 Kaleid Blood 』rồi đúng không? Cái tên này kỳ thực không phải là tên của shinso đệ tứ, mà là tên của kế hoạch này.”
Không thể tưởng tượng nổi mà há hốc miệng, biểu tình khiếp sợ của Asagi hiện tại quả thực là phi thường đáng yêu, bất quá cũng may, Asagi vốn là một thiếu nữ có thần kinh không ổn định, nên chỉ không đầy một lát thì cũng đã tỉnh hồn lại.
“Đem kenjuu phong ấn vào trong cơ thể của Homunculus?”
Kế hoạch kinh thiên động địa này, với quan điểm đạo đức của một người hiện đại thì quả thực là hơi có phần quá nặng, bất quá, Asagi lại không xoắn xuýt quá lâu về việc này. Điều khiến Asagi càng chú ý hơn chính là kết quả của kế hoạch. Phải biết đó là kenjuu của shinso đệ tứ, vậy mà nói phong ấn là phong ấn, hơn nữa còn phong ấn thành công mà không để lại di chứng nào cho homunculus. Quả nhiên không hổ là siêu nhân loại Thiên Bộ nhất tộc, trình độ văn minh quả nhiên là vượt qua nhân loại lúc này rất nhiều.
“Đúng vậy, mười hai thiếu nữ nhân tạo, bọn họ bị xem vật chứa dùng để phong ấn 12 con kenjuu của shinso đệ tứ. Các nàng bị phong ấn và bị phân tán đi khắp các nơi trên thế giới, nhiều năm như vậy, cũng không biết đã trải qua tay của biết bao nhiêu người. Avrora cũng là một trong số đó; số 3, số 4, số 5 hiện đang tá túc trong nhà của Natsuki cũng giống vậy.”
Mặc dù trước đó cũng đã biết là thân phận của Avrora rất không đơn giản, nhưng Asagi vẫn không thể ngờ được là nó lại phi thường tới như vậy. Bé gái nhút nhát hiền lành sợ người lạ kia, vậy mà lại là tố thể của shinso đệ tứ, trong cơ thể còn phong ấn một con kenjuu cấp shinso.
Bất quá chuyện cho tới bây giờ, tin shock cũng đã nhiều lắm rồi, đã tiếp nhận nhiều chuyện như vậy, thêm một hai chuyện nữa cũng không sao. Chỉ hơi trầm ngâm một chút, Asagi cũng đã tiếp nhận thông tin này. Chỉ là hiện giờ, điều Asagi quan tâm nhất lại không phải là shinso đệ tứ, mà là bí mật của nhà Aiba.
“Nhưng mà chúng ta đang nói về bí mật của gia đình người ta. Rốt cục thì shinso đệ tứ với gia đình người ta thì có liên hệ gì?”
“Đã từng nghe về thủy tổ của ma tộc, tội nhân đầu tiên, Cain bao giờ chưa?”
Khi nói ra những lời này, Ye Jian híp mắt lại mà nhìn chằm chằm vào biểu lộ của Asagi. Quả nhiên, ngay khi vừa nghe tới những từ này, sắc mặt của Asagi bắt đầu trở nên bất thường.
“Dòng dõi hậu duệ bị chúng thân vứt bỏ, người nam nhân mắc phải tội nguyên tổ, đồng thời cũng là thủy tổ của tất cả ma tộc trên đời.”
Theo Ye Jian tiếp tục dẫn dắt, cả người Asagi quả nhiên bắt đầu có phản ứng.
“Nguyên sơ … tội nhân, Ma Tộc… Thủy —— A… ~~ đầu đau quá! Tại sao nghĩ đến những thứ này lại đau đầu như vậy!”
Asagi ôm đầu rên rỉ, đôi mắt bắn ra một luồng huyết quang yêu dị mà ngay cả Ye Jian cũng cảm thấy hơi hoảng hồn. Rất rõ ràng, trong đầu của Asagi đã bị hạ phong ấn.
“Tốt rồi, không cần nghĩ nữa, Asagi-chan. Chỉ cần nghe tôi nói là được rồi.”
Xoa xoa đầu của Asagi, quả nhiên, chỉ cần không nghĩ tới những thứ này thì Asagi lập tức khôi phục bình thường, đầu cũng lập tức hết đau.
“Sự tồn tại của tên tội nhân này là một bí mật động trời, ngay cả tôi cũng không thể biết rõ. Nhưng tối thiểu tôi có thể xác nhân, là hắn tuyệt đối có mối liên hệ nào đó với shinso đệ tứ, đồng thời càng có liên quan mật thiết tới đảo Itogami và nhà Aiba của em ————”
“Đã đủ rồi, Ye-chan! Những chuyện này không nên để Asagi biết.”
Đó là giọng của chị Asagi, đến từ bên ngoài cửa phòng của Asagi.