Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 324 : trò xấu xa.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Nee… Nee-chan…!? ———— ah ~~!!!”

Chị hai đột nhiên về nhà khiến cho Asagi hoàn toàn không kịp trở tay. Phải biết là hiện giờ, thiếu nữ cơ hồ là đang ở trong tình trạng cởi trần, lại bị Ye Jian ôm vào ngực vô cùng ái muội, mà đồng thời tay của người này còn đang vô cùng không an phận mà không ngừng dày vò đôi thỏ ngọc cùng văn vê hai hạt anh đào của thiếu nữ.

Bộ dạng khó xử như thế này lại bị chị hai của mình nhìn thấy, Asagi hận không thể tìm cái lỗ nào trên mặt đất mà chui vào rồi không bao giờ thò đầu lên luôn. Không, loại phương thức phi thực tế này đại khái là không thể thực hiện được, thế nhưng, không thể tìm được cái lỗ nào trên mặt đất để trốn, chẳng lẽ còn không thể trốn vào trong chăn sao?

Cho nên, cơ hồ là không cần suy nghĩ, Asagi lập tức giãy ra và chui tọt vào trong chăn, miệng thì không ngừng phân bua giải bày.

“Không, không phải là vậy, nee-chan! Không phải như chị nghĩ, chị đừng hiểu lầm… người ta, người ta với… chỉ là… chỉ là… Ô ô ô ô ô ~~~~~~~!”

Xấu hổ muốn chết, Asagi hầu như không thể nói được mạch lạc, ngược lại càng nói càng hỗn loạn, kết quả là núp ở trong chăn, Asagi chỉ có thể phát ra tiếng ô ngâm bi thảm. Loại tình huống này, coi như có tìm thêm bao nhiêu lý do đi chăng nữa thì cũng chỉ là đang che giấu thôi.

Bất quá, chỉ lo vùi đầu vào trong chăn và giải thích chuyện của mình, Asagi lại không phát hiện ra một việc, đó là chị của mình sau khi bước vào phòng, cơ hồ là không hề để tâm tới việc mà bản thân đang cố giải thích. Chị của cô bé, thiếu nữ tóc đen ôm yếu, sau khi bước vào phòng thì chỉ dùng ánh mắt u oán mà nhìn chằm chằm vào người khởi xướng của việc này là Ye Jian.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí có chút cứng ngắc.

“Ơ, Kasumi-nee, đã lâu không gặp.”

“Đã lâu không gặp cái đầu của anh ấy! Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này! Baka, mau tìm cách giải thích đi!”

Không rõ ràng tình huống bên ngoài, Asagi hiển nhiên là vẫn còn đang chìm đắm trong việc bản thân bị Ye Jian dày vò tới trần truồng lõa thể rồi lại bị chị hai phát hiện.

“Uh, trong khoảng thời gian này, Ye-chan thậm chí còn không thèm tới đây ăn cơm với người ta một lần. Người ta còn tưởng là em đã quên người chị này rồi chứ?”

Ngoài miệng thì dịu dàng oán trách, nhưng trong mắt thì lại thỉnh cầu, Kasumi hi vọng Ye Jian không tiếp tục để lộ ra càng nhiều bí mật hơn nữa cho em gái mình biết. Những chuyện đó không phải là thứ mà Asagi có thể biết vào lúc này, điều đó chỉ gây hại cho Asagi mà thôi.

Nhưng Ye Jian thì lại giống như là không nhìn thấy mà cười nhẹ và đổi chủ đề.

“Sao có thể chứ? Gần đây chỉ tại em hơi bận quá, hiện tại vừa có thời gian rảnh thì em lập tức tới đây để thăm hai người. Chỉ là vốn dĩ định cho Kasumi-nee một kinh hỉ, đáng tiếc là chị lại vừa vặn đi ra ngoài, cho nên em cũng chỉ có thể tạm thời tìm Asagi để giết thời gian.”

“Giết… Giết thời gian!? Anh là khốn kiếp sao? Anh… Rõ ràng… Rõ ràng đối xử với người ta như vậy… Đại trứng thúi, mau đi tìm chết đi!!”

Tiếng thở hổn hển vì giận cùng tiếng hô to vì bị tổn thương của thiếu nữ cũng chẳng có bao nhiêu hiệu quả, ngược lại nó còn khiến cho nụ cười trên mặt Ye Jian trở nên nghiềm ngẫm hơn.

“A, đúng vậy nha, vì giết thời gian, cho nên em với Asagi-chan quyết định làm một vài việc phi • thường • hạ ————”

“Chờ, chờ một chút! Anh đang nói cái gì? Anh là đồ đần sao? Sao có thể nói với nee-chan cái chuyện… cái loại chuyện… chuyện đó?!”

“Có quan hệ gì? Dù sao Kasumi-nee cũng không phải là người ngoài. Ừ, cho dù có làm chuyện đó trước mặt của Kasumi-nee cũng không sao nha.”

“Wtf…!?”

Khác với Asagi đang bối rối, lúc này thì chị cả nhà Aiba lại chỉ đang nhìn Ye Jian bằng ánh mắt phức tạp.

Chắp tay trước ngực, không tiếng động mà làm ra vẻ đáng thương hi vọng Ye Jian nâng cao quý khẩu, chỉ là lần này, ma vương đại nhân tựa hồ không có ý định thương hương tiếc ngọc. Hạ quyết tâm muốn làm việc ác, ma vương thiếu niên nở một nụ cười xấu xa, sau đó đưa tay về phía ngự tỷ ốm yếu mà ngoắc ngoắc.

“Kasumi-nee, chị nói xem em nói có đúng không?”

Nhíu mày, nhìn thấy ánh mắt của Ye Jian ra hiệu, ngự tỷ chỉ có thể đáp lại: “Tại sao lúc nào em cũng luôn hư hỏng như vậy chứ, Ye-chan?”

U oán mà nhìn về phía Ye Jian, ngự tỷ ốm yếu chỉ có thể bất đắc dĩ mà ngoan ngoãn tiến tới trước mặt của ác ma, chờ đợi hắn bắt đầu giở trò cùng hãm hại.

Mà núp ở trong chăn và nghe chị mình phát hiểu, Asagi lập tức phụ họa mà kêu to.

“Nee-chan nói rất đúng. Cái tên này chính là thứ bại hoại không hơn không kém. Quỷ súc giáo viên! Biến thái! Lolicon! Dâm —— ah ~!? Anh… Anh đang làm gì!?”

Ye Jian đột nhiên đánh lén mà mò vào trong chăn và vỗ mạnh vào cái mông nhỏ của Asagi một cái, đón lấy, trong tiếng hô kinh hoảng của Asagi, cậu đưa tay trái ra và lập tức kéo ngự tỷ ốm yếu đang đứng bên giường vào trong ngực.

“Không phải tôi đã nói rồi sao? Không nghe lời là phải bị trừng phạt nha, cho nên em phải suy nghĩ cho thật kỹ trước khi nói, cô học sinh ngoan Aiba của tôi.”

“Anh ————”

Tuy là rất muốn mắng thêm mấy câu, nhưng lời khi vừa lên tới cổ họng thì đã bị Asagi cưỡng ép nuốt ngược trở lại vào bụng. Asagi rất rõ ràng, cái tên trứng thúi này là một kẻ nói được làm được, nếu mình mà dám mắng thêm vài câu nữa, lỡ như hắn muốn làm chuyện gì đó càng thêm mắc cỡ với bản thân ngay trước mặt nee-chan, vậy về sau mình làm sao còn thể ngẩng mặt lên để nói chuyện với nee-chan được nữa?

“Chị! Chẳng lẽ chị không nói người này vài câu sao? Người này… Người này rõ ràng là đang ăn hiếp em gái thân nhất của chị.”

“Arara? Em đây là đang chuẩn bị đem chị của mình cùng kéo xuống nước sao? Asagi đồng học, đây không phải là việc mà một đứa em gái ngoan nên làm nha.”

“Cái gì? Anh đây là đang châm ngòi ly gián, rõ ràng là đang châm ngòi ly gián. Nee-chan tuyệt đối sẽ không tin tưởng anh, biến thái giáo viên.”

Tức giận mà nói hết câu này xong, Asagi lập tức ‘Urusai! Urusai! Urusai!’ mà cuốn lấy cái chăn, đồng thời nhanh chóng trốn ra xa khỏi tầm với của Ye Jian, chỉ là đầu thì chung quy vẫn rụt ở trong mền không dám lộ ra ngoài.

Chỉ là Asagi lại không biết, cũng chính vì hành động chui tọt vào trong chăn không dám lộ đầu ra vì xấu hổ lúc này của mình, mà cơ thể của chị mình lại bị một tên ác ma nào đó lặng yên khinh nhục.

Ma trảo thuần thục mà cởi chiếc áo sơ mi ra, sau đó lanh lẹ mà tháo chiếc bra trắng rồi dễ dàng cầm chặt lấy đôi anh phong thuần khiết trắng nõn còn to hơn cả Asagi của ngự tỷ. Bị tra tấn kích thích như vậy, nhưng ngự tỷ lại vẫn không dám phát ra bất cứ âm thanh không chịu nổi nào. Đối mặt với ác ma khi nhục, điều mà ngự tỷ có thể làm cũng chỉ có cắn răng nhẫn nại mà thôi.

Đương nhiên, đối với chuyện đã từng bị làm rất nhiều lần này, ngự tỷ cũng không cảm thấy mâu thuẫn. Tuy là vẫn ngượng ngùng không thôi, nhưng hiện tại, sự chú ý của ngự tỷ chủ yếu vẫn đặt trên người của em gái.

Ánh mắt thỉnh cầu không ngừng nhìn vào mắt của Ye Jian, tấm thân thơm tho mềm mại chủ động chào đón càng như muốn nịnh nọt mà không ngừng khẽ vặn vẹo. Ngự tỷ ốm yếu vốn uyển chuyển hàm xúc, nay lại chủ động bày ra tư thái yêu diễm, phần dụ hoặc này không phải ai cũng có thể chịu đựng được.

“A, rốt cục có tin hay không thì chuyện này không phải là do em nói là được. Chị của em đương nhiên là nghe anh rồi ~, đúng không? Kasumi-nee ~ .”

Nở nụ cười giống như đang đùa dai, thiếu niên đem ma trảo dịch chuyển xuống và hướng về phía dưới váy của ngự tỷ. Bộ đồ công sở đang mặc trên người lúc này, khiến cho ngự tỷ trông càng thêm hấp dẫn. Nhất là đôi chân ngọc thon dài bọc trong lớp quần vớ màu đen, quả thực là quá hợp khẩu vị của Ye Jian.

“Ăn hiếp Asagi nhà chúng ta em còn lý luận? Vốn còn muốn làm cho em một bữa tiệc tối phong phú, nhưng giờ em lại dám ăn hiếp Asagi nhà chúng ta như vậy, chút nữa em chờ ăn cơm thừa canh cặn đi.”

Vì để cho âm thanh của mình có thể giữ vững được vẻ bình tĩnh, ngự tỷ cố gắng giữ cho giọng mình chậm lại, đôi bàn tay trắng như ngọc thì lại bắt chặt lấy quần áo của Ye Jian. Loại kích thích này đối với ngự tỷ quả thực là vượt quá sức chịu đựng. Tên xấu xa này, lúc trước vướng phải hắn thật không biết là phúc hay họa đây? Cả hai chị em đều bị đối phương ăn tới sít sao.

“Như vậy có lợi cho anh ta quá rồi, nee-chan. Em thấy phải phạt anh ta nấu cơm cho chúng ta, sau đó bắt anh ta rửa chén, như vậy mới đáng đời.”

“Ưm ~~ .”

“Ồ? Nee-chan? Chị làm sao vậy?”

Ma thủ đang tác quái bên trong váy cuối cùng cũng khiến cho ngự tỷ nhịn không được mà phát ra tiếng ngâm yêu kiều xấu hổ, mà Asagi cũng đã chú ý tới điểm đó, điều này khiến cho bầu không khí trở nên càng thêm kích thích mà khẩn trương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio