“Sao rồi? Hiện tại không nói được gì rồi sao?”
Ye Jian lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào thiếu nữ trong ngực. So với cô học trò nhỏ Shizuka Koyomi điềm tĩnh mà thuần túy khiến cậu yêu thích trong học viện Saikai, thì kẻ trước mắt này, người đứng đầu của tam thánh Shishiō Kikan, Hi Amerika, chỉ là một kẻ trừ âm mưu cùng tính toán ra thì chằng còn gì khác.
Lấy thân phận của tam thánh Shishiō Kikan tới đây, mà lại mượn vỏ bọc nhã nhặn ôn hòa cùng điềm tĩnh của ‘Shizuka Koyomi’? Đây là đùa cậu sao? Muốn chơi đòn tâm lý với cậu? Cho rằng chỉ cần nấp trong vẻ điềm tĩnh của ‘Shizuka Koyomi’ thì cậu không thể ngửi được cái mùi dã tâm với âm mưu đang tràn ra ngay trước mặt?
Buồn cười! Với loại nữ nhân mà ngay cả bạn thân, thậm chí là cả bản thân cũng có thể đem ra làm vốn liếng để đàm phán, cậu chỉ có một thái độ duy nhất, đó là cho đối phương biết ‘Khi ở trước mắt ta, ngươi chỉ là thứ sâu kiến.’.
Nói một câu công bằng, với nữ nhân trước mặt, cậu tuy rằng cảm thấy khá đẹp, nhưng sự thật là vẫn không thể nào đẹp bằng Félicie hay những người khác. Thứ mà ‘Shizuka Koyomi’ thật sự đẹp nhất xưa nay chưa bao giờ là dung mạo, mà chính là sự nhã nhặn điềm tĩnh, cùng với ánh mắt tựa như đại dương bao dung lại hiền hòa.
Nói thật lòng, nếu không phải là trước kia khi tiếp xúc với ‘Shizuka Koyomi’, cậu có thể nhìn ra được là vẻ điềm tĩnh bao dung cùng nhã nhặn của đối phương không phải là giả, đồng thời nếu đối phương còn không phải là bạn thân từ thuở nhỏ của Yukari, thì hôm nay, Shizuka Koyomi tuyệt đối sẽ không có cơ hội để nói chuyện với cậu.
Shishiō Kikan? Tam thánh? Sánh ngang được với shinso? Người quen của Yukari? Có thân phận khác là ‘Shizuka Koyomi’? Đây là lý do để cô ả này được phép tính kế và uy hiếp cậu sao?
Chớ đùa, cậu xưa nay luôn là kẻ không thích bị trói buộc, không thích bị uy hiếp, không thích bị đe dọa. Cậu chỉ trung thành với chính nội tâm của mình, nơi tâm hướng tới chính là nơi đạo hướng tới, con đường mà cậu đi chính là con đường mà cậu muốn, cậu chỉ làm việc cậu muốn làm, bất kể nó có trông ‘không hợp thân phận’ tới đâu. Kẻ nào dám có ý đồ buộc cậu phải đi trên con đường mình không muốn, vậy thì cứ chờ xem. Nếu cậu không đánh lại thì còn đỡ, còn có thể sống lâu thêm một chút, nhưng nếu đánh không lại cậu, giống cô ả Hi Amerika này thì… Ha hả!
Cũng chính vì loại tính cách này, mà tự thủy chí chung, Ye Jian cũng chỉ có thể làm một Ma Vương không bị câu thúc, mà không thể làm thần linh cao cao tại thượng.
“Cơ quan toán tẫn quá thông minh, nhưng thông minh lắm thì sẽ bị thông minh lầm. Kẻ biết bơi thường bị chết đuối, kẻ chơi lửa ắt bị lửa thiêu. Đó là hậu quả của những kẻ không biết đâu là điểm dừng. Ngươi cho rằng lợi dụng lớp vỏ bọc này, lợi dụng ba người Yukina cùng với danh tiếng của Shishiō Kikan là có thể uy hiếp ta? Cho rằng chỉ cần lợi dụng tốt mối quan hệ giữa ta với Yukari là có thể ép ta làm chuyện mình không muốn?”
Giọng nói lãnh liệt tiến thêm một bước mà chất vấn, Ye Jian đã không còn ý định dông dài thêm với ả nữ nhân thích chơi tâm kế này nữa.
“Nói thật lòng, nếu như ngươi chịu quang minh chính đại mang theo thành ý tới đây mà hiệp thương với ta, vậy thì nói không chừng ta còn có thể nghe một chút, coi như có mâu thuẫn thì ta cũng sẽ dành ra chút kiên nhẫn để đưa ra cách hòa hoãn mâu thuẫn giữa hai bên. Bởi dù sao đi nữa, ngươi cũng là chí hữu của Yukari từ nhỏ tới lớn, mà trước kia Shishiō Kikan các người cũng không ít lần cung cấp tình báo cho ta, mà ngươi khi là học trò của ta cũng khiến ta có thiện cảm không ít. Trong tình huống đó, nếu ngươi có thiện chí, vậy ta cũng không có lý do gì để không tặng lại thiện chí cho các ngươi.
Nhưng kết quả, ngươi lại lanh chanh mà chạy tới đây rồi dùng bọn họ để ép ta, dùng Hội Sư Vương để uy hiếp, dùng cái vỏ bọc này để chơi đòn tâm lý với ta. Ha ha, không thể không nói, nếu ngươi mà đi làm chính trị gia hoặc thương nhân, vậy thì với năng lực và bản tính của ngươi, ngươi tuyệt đối sẽ trở thành nữ nhân đứng trên đỉnh của thế giới.”
Lời trào phúng này cũng không thể khiến cho Hi Amerika biến sắc, người đứng đầu Tam thánh của Shishiō Kikan vẫn giữ vững vẻ bình thản, dường như không chịu chút ảnh hưởng nào.
Đối với việc này, Ye Jian cũng không nổi giận, hoặc là nói cậu chẳng muốn lãng phí tình cảm. So tâm cơ, cậu xưa nay chưa bao giờ thua kém bất kỳ ai, đây là thành quả của việc chịu sự hun đúc tới từ đại thần ‘virus’, cũng là thành quả tới từ bản chất ma vương trời sinh.
“Nhưng đáng tiếc là, ngươi lại không phải chính trị gia hoặc thương nhân, ngươi chỉ là một nữ nhân đầy tâm kế nhưng lại không biết tự lượng sức mình. Ngươi tìm cách uy hiếp ta bằng những thứ ta yêu quý nhất. Ngươi không biết kẻ trước mắt ngươi là ai sao? À, đúng, ngươi không biết, bằng không thì ngươi sẽ không làm như vậy. Bắt lấy nữ nhân của ta để uy hiếp ta, Hi Amerika, ngươi có biết những kẻ làm việc này đã có kết quả ra sao không? Ta đã khiến chúng phải hối hận vì đã sinh ra trên đời. Uy hiếp, rồi tới lợi dụ, muốn để ta gia nhập Shishiō Kikan? Cái thứ gì đó? Hơn nữa, coi như ta nể mặt Yukari mà gia nhập, ngươi dám hoàn toàn giao Shishiō Kikan cho ta sao? Dám nhường chức tam thánh chi thủ cho ta sao?”
“Nếu như Ye-sensei muốn như thế, chỉ cần đáp ứng Koyomi một điều kiện là được rồi.”
Tới lúc này rồi mà vẫn không quên tính tạo, Ye Jian bật cười. Tuy không biết là nữ nhân này sẽ ra điều kiện gì, nhưng cậu cũng đại khái đoán chừng được. Nữ nhân này, thật là hết thuốc chữa. Xem ra, nếu không chém chết thân phận Hi Amerika thì nữ nhân này khi ở trước mặt cậu, vĩnh viễn cũng không thể là Shizuka Koyomi.
Nghĩ cũng thật buồn cười, một người, hai thân phận, hai cách biểu hiện nhìn thì giống nhau, nhưng một cái khiến cậu có chút yêu thương, một cái lại khiến cậu chán ghét tới mức chẳng muốn đi lãng phí cảm xúc.
“Ngươi cảm thấy mình còn tiền vốn để bàn điều kiện với ta? Thôi, được rồi, chẳng lãng phí thời gian nữa. Nói thật thì những thứ mà ngươi cho rằng có thể dùng để đàm phán với ta, ở trong mắt ta đều là rác rưởi. Bí mật về mối liên hệ giữa Shishiō Kikan với Shinso đệ tứ, ngươi cho rằng chỉ các ngươi biết? Ai cũng biết rằng shinso đệ tứ vốn là binh khí diệt thần được Thiên Bộ hợp tác với Tam Đại Chân Tổ sáng tạo ra. Về phần 『 Origin ( Nguyên Sơ ) 』thì chính là linh hồn nguyền rủa sinh ra theo.”
“Bí mật mà Shishiō Kikan tụi em nắm giữ không chỉ có chừng đó.”
“Thật sao? Xem ra ngươi rất tự tin vào khả năng bảo mật của cơ quan các ngươi.”
“Hạch tâm chân chính chỉ có mỗi một nhậm Tam Thánh chi Thủ mới có thể biết, tiền nhậm là sư phụ của em với Yukari, mà hiện nhậm lại chỉ có em.”
Đây là điểm Hi Amerika tự tin, nhưng Ye Jian chỉ cười khinh thường.
“Shishiō Kikan là tổ chức được Thiên Bộ sáng lập, kế thừa di chí của Thiên Bộ. Mỗi một đời đệ tử chân truyền của Shishiō Kikan, tất cả đều là di tộc mang trong mình huyết mạch của Thiên Bộ. Bất luận là ngươi, Yukari, hay là Yukina với Sayaka. Không, phải nói chính xác thì, ở đời của ngươi, chỉ có Yukari mới có huyết mạch của Thiên Bộ. Còn thế hệ của Yukina, cũng chỉ có Yukina mới là di tộc của Thiên Bộ. Ta nói đúng không?”
Khi Ye Jian nói xong những lời này, vẻ mặt vốn bình thản của Hi Amerika mới thực sự biến sắc. Sâu trong đôi mắt màu u lam, một luồng cảm xúc kinh nghi không thể áp chế nổi đang không ngừng lay động tâm thái của nàng. Hiển nhiên, điều mà Ye Jian vừa nói thật sự khiến thiếu nữ bị xung kích mạnh.
Ye Jian đùa cợt mà nhìn biểu cảm trên mặt của Shizuka Koyomi, đồng thời trong lòng cũng có suy đoán mới.
Thật lâu sau, Shizuka Koyomi mới dần bình tĩnh lại. Thiếu nữ dùng giọng cảm thán cùng tự trách mà điềm tĩnh thừa nhận: “Ye-sensei, thầy rốt cục nhận được tin tức này từ đâu? Có phải là thầy chỉ đơn thuần dựa vào dấu vết được để lại ở các nơi trên thế giới mà đoán ra? Nhưng thôi, bất luận là như thế nào, Koyomi cũng thừa nhận, em xem thường thầy rồi.”
Khẽ ngẩng đầu lên, Shizuka Koyomi nhìn vào mắt của Ye Jian mà thành thật nói.
“Nhưng mà nếu Ye-sensei chỉ biết rõ nhiêu đó, vậy Koyomi vẫn có đầy đủ bí mật để có thể dùng làm tiền vốn đàm phán với thầy. Hơn nữa để biểu thị thành ý, em có thể vô điều kiện giao cho thầy một tin tức, liên quan tới phỏng đoán của thầy. Ở đời của em, chỉ có Yukari là có huyết mạch của Thiên Bộ, nhưng ở đời của Himeragi Yukina cùng với Kirasaka Sayaka, cả hai đều có huyết mạch của Thiên Bộ, chỉ là huyết mạch của hai người thuộc hai mạch khác nhau.”
“Thật sao? Nói như vậy tức là việc để cho Yukina sử dụng 『 Seven Type 』cũng chỉ là để che giấu? Hay là vẫn còn ý nghĩa khác?”
Đối với câu hỏi của Ye Jian, Shizuka Koyomi chỉ cười không nói.
Bất quá Ye Jian cũng không để ý. Mặc dù lúc này, Shizuka Koyomi đã từ bỏ tâm thái không ngừng tính kế của mình khiến cậu cảm thấy thuận mắt hơn một chút, nhưng chung quy thì cũng vẫn vậy thôi. Khi mà cậu đã có ác cảm và mất niềm tin với một người, vậy thì người đó sẽ phải tốn thời gian lâu lắm để có thể khiến cậu nhìn thuận mắt lại và tin tưởng trở lại.
Phải nói rằng Shizuka Koyomi rất may mắn, vì còn cơ hội để thay đổi hình tượng của mình trong lòng Ye Jian. Nếu như không phải trước kia khi trong thân phận ‘Shizuka Koyomi’, thiếu nữ từng cho Ye Jian thấy phần tốt đẹp nhất của bản thân, vậy thì phỏng chừng lúc này, thứ mà thiếu nữ phải chịu sẽ không chỉ nhẹ nhàng như vậy.
Lấy nữ nhân của cậu ra để uy hiếp mà chỉ bị nói vài câu rồi thôi? Cậu là người tốt tới mức chỉ biết nói mà không làm như vậy sao?
“Xem ra Ye-sensei vẫn chưa nguyện ý tín nhiệm Koyomi. Đã như vậy, Koyomi nguyện ý cung cấp thêm cho Ye-sensei một tình báo nữa, vô điều kiện. Là tình báo về ma đạo thư No.007.”
“Ma đạo thư No.007…?”
Nghe được lời này, Ye Jian hơi sững sờ, nhưng lập tức, cậu dường như ý thức được điều gì đó. Nhìn theo ánh mắt của Shizuka Koyomi, ở đằng kia, trong thánh đường cổ xưa, ma lực khổng lồ cùng nghi thức cổ điển vẫn đang được cử hành nhiệt liệt.
Về phần bé gái được cậu bảo bọc thì hiện đang cầm hai quyển ma đạo thư, một trong số đó, rất hiển nhiên chính là No.007 mà Shizuka Koyomi đang nói.
Không đợi Ye Jian đặt câu hỏi, Koyomi vô cùng tự giác mà nói rõ.
“No.007, tác dụng của nó là tạm thời cắt đứt liên hệ giữa ma nữ với khế ước giả, bởi vậy nó mới được xưng là [ Di Vong Ma Nữ ]. Nhưng điều kiện để sử dụng quyển ma đạo thư này, là phải hiến tế tất thảy sức mạnh cả một đời của một ma nữ có đẳng cấp cao. Chú ý, là tất thảy!”
“Vậy sao? Bất quá con bé nhà tôi hẳn không đến nỗi không biết chuyện đó chứ?”
“Cô bé mặc dù đã gom đủ ma lực cần có và lưu trữ chúng trong ma đạo thư No.999. Cô bé hẳn cho rằng chỉ như vậy là đã đủ. Nhưng có vẻ như cô bé không chú ý tới một việc, đó là nếu chỉ đơn thuần là cần ma lực thì lấy đâu ra chuyện các ma nữ sau khi dùng xong liền vĩnh viễn không thể hồi phục lại? Đó không phải là mâu thuẫn sao? Cho nên, cái gọi là ‘tất thảy sức mạnh’, không phải chỉ là ma lực đơn thuần, mà nó còn yêu cầu thêm những thứ khác nữa, đó là ————”