“Tội ác quy về cát bụi, triệu hoán Hoàng Kim kỵ sĩ, vượt qua nguyền rủa đình trệ, nghiền nát khế ước hộ linh.”
Cơn bão ma lực màu tím nổi lên đem toàn bộ thánh đường đều bao phủ, ma pháp trận rườm rà lấy Natsuki làm trung tâm mà triệt để triển khai, chú văn huyền ảo dùng quy luật thần bí nào đó mà tổ hợp rồi vận chuyển.
Kỵ sĩ vô diện mặc giáp vàng, kenjuu ác ma nơi địa ngục, lăng không hiện ra trên đỉnh đầu của Kūgeki no Majo.
“Ta dùng khế ước của Le Bleu, tụ tập mảnh vỡ của ác ma, giải phóng giới lệnh của ranh giới, cởi mở cánh cổng của địa ngục.”
Thương lam kỵ sĩ cầm kiếm mà đứng. Nhận được dụ lệnh của ma nữ, La Bleu vung thanh kiếm kỵ sĩ của mình về phía Golden Guardian.
“Ô a ~~ !?
Ma nữ đang ngủ say bị thương nặng, mạch ma lực tương liên với Hoàng Kim kỵ sĩ bám trên người ma nữ hiện lên rõ ràng dưới dạng những sợi ánh sáng thật dài.
Kế đó chính là giai đoạn cuối cùng. Để có thể tạm thời cắt đứt khế ước giữa ma nữ với Hoàng Kim Kỵ Sĩ, thiếu nữ cần mượn sức mạnh bất tường của ma đạo thư.
“Cởi bỏ ma chú u ám, đoạn tội thất lạc ma nữ! Khải ————”
Trong nháy mắt, ma đạo thư màu tím liền bùng lên ánh hào quang chói mắt, sau đó, một tiếng gào thét như là tiếng gào thét của ác ma chợt phát ra từ bên trong quyển ma đạo thư. Những trang giấy của No.007 chuyển động không ngừng, điên cuồng nuốt chửng lấy ma lực dùng để hiến tế.
“Thành công!”
Dựa theo sách cổ ghi lại, Yuuma xem như là đã hoàn thành toàn bộ nghi thức. Kế đó chỉ cần chờ No.007 hấp thu đầy đủ ma lực là có thể tạm thời phong ấn Hoàng Kim Kỵ Sĩ.
Nhưng mà, không đợi Yuuma kịp thở phào, ma đạo thư vốn đang trong trạng thái tinh thể bỗng nhiên hòa tan và biến thành một luồng chất lỏng màu tím.
“…?”
Cảnh tượng này khiến Yuuma ngạc nhiên, quá trình hoạt động của No.007 được ghi trong sách cổ hình như không có hiện tượng này a? Chẳng lẽ là dị biến?
Không! Đây không phải là dị biến. Suy nghĩ kỹ, Yuuma chợt có linh cảm bất an. Có lẽ, không phải đây không phải là dị biến, mà là quyển sách kia, có vấn đề. Nó, ghi thiếu!
Bất quá hiện tại, Yuuma dù có bất an thì cũng chẳng thể làm gì. Ma đạo thư một khi khởi động thì tuyệt đối không có biện pháp để ngừng lại hoặc vãn hồi, hơn nữa tình huống hiện tại đã không cho phép thiếu nữ ngừng tay. Hai năm chuẩn bị, chỉ để đổi lấy một cơ hội như bây giờ, cho nên bất luận như thế nào, mình cũng không thể buông tay, không thể thất bại.
“Le Bleu!”
Đã ma đạo thư xuất hiện biến cố, vậy thì chỉ có thể để cho mình tới làm cho thẳng lại.
Hạ quyết định, Yuuma một lần nữa triệu hồi thủ hộ giả Le Bleu của mình, nhưng ngay lúc vô diện kỵ sĩ được gọi ra, thì đám chất lỏng màu tím đang lơ lửng trên không bỗng nhiên giống như một mũi tên nhọn mà bắn về phía kỵ sĩ.
Hoàn toàn không kịp phản ứng, thủ hộ kỵ sĩ Le Bleu ngay lập tức bị chất lỏng màu tím xâm nhiễm.
Biến cố bất ngờ khiến cho Yuuma có chút hoảng loạn, thiếu nữ không thể hiểu được tại sao ma đạo thư thi triển thành công lại không công kích mục tiêu mà trái lại đi tập kích người thi pháp?
“Tại… Tại sao lại như vậy… Rõ ràng, rõ ràng… Aaaa ~~!”
Cảm giác đau nhức kịch liệt xâm lấn toàn bộ cơ thể của Yuuma, khiến cô bé cảm thấy như bị tê liệt. Cảm giác này không phải tới từ chính bản thân Yuuma, mà là cảm giác đau truyền tới từ thủ hộ giả vốn có xúc cảm tương liên với thiếu nữ. Không thể nghi ngờ, kỵ sĩ thủ hộ của thiếu nữ đang bị ăn mòn.
“Làm sao vậy, Yuu-chan? Sao bỗng nhiên…”
Nghe được tiếng kêu đau đớn của Yuuma, Misaki đang đứng ở gần đó lập tức lo lắng mà quay lại hỏi.
“Le… Le Bleu nó… A… A a a ~~~~!”
Thủ hộ giả của Yuuma, lớp áo giáp màu xanh da trời của nó lúc này đang dần hòa tan với tốc độ vô cùng nhanh chóng. Không, nói là hòa tan thì vẫn chưa đủ chính xác, phải gọi là bị ăn mòn mới đúng.
“Yuu-chan ————”
“Đừng chạm con bé! Stupid Mutt!”
Tiếng quát lạnh lùng mà trong trẻo quen thuộc khiến cho Misaki hơi có chút kềm được sự bối rối của mình. Toàn bộ thánh đường cũng chỉ có ba người, mà trong đó, người có ngữ khí với chất giọng này cũng chỉ có một, chính là ma nữ vẫn đang một mực ngủ say trên ghế, Minamiya Natsuki.
“Na… Natsuki-chan? Tại sao Natsuki…”
Hơi có chút ngốc trệ vì bất ngờ, sau đó, Misaki hơi chột dạ mà nuốt nước miếng, căn bản không dám đối mặt với ánh mắt sắc như dao lúc này của Natsuki.
“Nếu không phải là bị thứ tiên thuật lung ta lung tung không biết tiết chế của cô làm cho choáng váng thì ta cũng đã sớm tỉnh lại rồi. Bây giờ động tĩnh lớn như vậy, cô cho rằng ta còn có thể ngất được nữa sao?”
Đối mặt với lời chất vấn của ma nữ, Misaki cảm thấy mình càng thêm rút nhỏ lại, chỉ là lúc này, một tiếng kêu thảm phát ra khiến Misaki chợt giật mình nhớ ra là Yuuma vẫn đang có chuyện.
“Yuu-chan!? Đúng, đúng rồi, Natsuki-chan, Yuu-chan…”
Tuy là những lời này rất khó nói ra khỏi miệng, nhưng tình huống bây giờ đã phải lúc để bận tâm nhiều như vậy nữa. Misaki mặc dù không biết tình huống giữa các ma nữ, nhưng ít nhiều gì cũng vẫn có thể thông ra [ Ki ] để phát đoán được tình huống. Mà lúc này, khí trong người Yuuma đang vô cùng hỗn loạn, hiển nhiên là tình huống đang rất không lạc quan.
“Con nhóc ngu ngốc này, ngay cả việc cái giá thực sự của việc sử dụng No.007 là gì cũng không làm rõ ràng, vậy mà cũng dám đem ra sử dụng. Quả nhiên là bị cô lây bệnh sao?”
Không hổ là Kūgeki no Majo, cho dù trước đó vẫn luôn hôn mê, nhưng lúc này chỉ cần nhìn một cái liền có thể hiểu được tình huống, còn đoán ra được nguyên nhân.
Nghe Natsuki nói như vậy, Misaki thoáng an tâm một chút. Nếu đã nói ra được nguyên nhân, vậy ít nhiều gì hẳn cũng có chút biện pháp đi?
“Đừng có dùng ánh mắt đó mà nhìn ta, loại giao ước phép thuật kiểu này ta cũng không có năng lực để ngăn cản. Muốn thi triển được No.007 không những cần có ma lực khổng lồ, mà còn phải có một ma nữ đem thủ hộ giả của mình đưa ra làm tế phẩm.”
“Tế.. Tế phẩm!? Nhưng.. Nhưng thủ hộ giả là sinh mạng thứ hai của ma nữ, nếu như thủ hộ giả của Yuu-chan bị ———— Không được! Không được! Natsuki-chan! Natsuki-chan có cách nào không? Nhất định có cách đúng không? Coi như mình xin cậu, Natsuki, làm ơn! Về sau cậu muốn gì cũng được, tóm lại, làm ơn nghĩ cách giúp con bé. Con bé làm vậy cũng là vì sợ cậu bị thương, nếu không cũng sẽ không…”
Vừa hiểu được nguy cơ mà Yuuma đang gặp phải, Misaki lập tức hoảng. Cô hốt hoảng mà cầu khẩn bạn thân của mình. Ở chung với nhau đã được hai năm, tình cảm giữa cô với Yuuma đã chẳng khác gì chị em ruột, cả hai thậm chí ăn ý với nhau tới mức có rất nhiều chuyện không cần dùng miệng, chỉ dùng ánh mắt cũng có thể trao đổi với nhau. Hiện tại đứa em thân nhất của mình gặp nguy hiểm, làm chị, Misaki sao có thể không hoảng?
“Hừ, nếu không phải là vì nguyên nhân này, ta cũng đã sớm tống con bé này vào tù, mặc xác nó gieo gió gặt bão, còn ở đây mà giải thích? Thật đúng là lãng phí ma lực!”
Đối với lời cầu xin của thanh mai trúc mã, ma nữ chỉ hừ lạnh một câu.
“À? Nói vậy tức là Natsuki… Natsuki có biện pháp để cứu Yuu-chan sao? Thật tốt quá!”
Mừng rỡ, Misaki lớn tiếng hoan hô, chỉ là lập tức lại bị ma nữ dội cho một gáo nước lạnh.
“Đừng mừng rỡ vội, với sức mạnh của ta cũng chỉ có thể tạm thời trì hoãn mà thôi.”
“Ôi chao? Nhưng.. Tạm thời trì hoãn cũng được! Xin Natsuki-chan giúp một tay đi!”
Chớp chớp hai mắt, Misaki cúi đầu xuống, chắp tay trước ngực mà thành tâm cầu xin, điều này dường như khiến cho ma nữ rốt cục bị thuyết phục.
“Nể mặt việc con bé không có ý đồ làm bị thương ta, ta ra tay giúp nó một lần. Nhưng tối đa chỉ có nửa tiếng.”
Khi nói những lời này, ma nữ cũng đã đứng trước mặt của Yuuma đang đau đớn mà co ro trên mặt đất.
“Nửa tiếng là đủ rồi! Bởi vì chỉ cần cậu ta ————”
Misaki còn chưa kịp nói xong thì không gian chợt vặn vẹo, sau đó kỵ sĩ thương lam vốn bị ăn mòn bỗng nhiên xông ra và đâm về phía Yuuma cùng ma nữ.