Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 347 : hai vị ma nữ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Dừng, Dừng tay… Bleu!”

Áo giáp hoa lệ màu xanh da trời đã bị ăn mòn hơn phân nửa, nhưng kỵ sĩ không mặt vẫn xông lên. Lúc này, thương lam kỵ sĩ đã hoàn toàn thoát ly sự khống chế của Yuuma, thanh gươm kỵ sĩ gào thét mà chém về phía Yuuma và ma nữ.

Biến cố đột ngột như thế này, chắc hẳn là ai cũng không thể đoán được đi? Cho dù là 『 Kūgeki no Majo 』 lấy giảo hoạt cùng cẩn thận mà trứ danh, đối mặt với đòn đánh lén đột ngột như vậy hẳn cũng sẽ không kịp phản ứng mà bị đâm xuyên chứ?

Chỉ là, kẻ chủ mưu gây ra tất cả những chuyện này lại thất sách.

“Vẫn luôn ưa thích chơi loại thủ đoạn thấp kém như vậy, Tokoyogi Aya. Vì có thể giết được ta, lại dùng con gái của mình làm mồi. Mi thật đúng là một ả tiện nhân.”

Xuất hiện cách đó không xa, Natsuki ôm Tokoyogi Yuuma có sắc mặt trắng bệch trong tay, khóe miệng cười gằn và nhổ ra lời khinh bỉ.

Vừa rồi, may mà mình vẫn còn duy trì chút cảnh giác theo thói quen, nên mới kịp thời dùng phép dịch chuyển không gian để tránh được đòn đánh lén đó trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc.

Ánh mắt lạnh buốt mà nhìn chằm chằm về phía thủ hộ giả đang lơ lửng trên không, đôi mắt xanh thẳm của ma nữ lúc này dường như xuyên thấu qua vô số tầng không gian mà nhìn thấy gương mặt ti tiện của kẻ đã thực hiện đòn đánh lén trước đó.

“Bởi vì thiếp thân đã không đợi được nữa, nhưng không ngờ, chung quy thiếp thân vẫn xem thường nhữ , Kūgeki no Majo nổi danh giảo hoạt.”

Kỵ sĩ thương lam vô diện lần đầu tiên phát ra âm thanh có phần loang lổ, đó là giọng của phù thủy bóng đêm.

“Ta cũng xem thường độ máu lạnh của ngươi, Tokoyogi Aya. Thậm chí lợi dụng tánh mạng của con gái mình để dụ giết ta, lợi dụng tánh mạng của đứa con gái dù liều mạng cũng muốn cứu ả tiện nhân như mi.”

Đây mới là điểm khiến Kūgeki no Majo mất bình tĩnh, ngữ khí lạnh như gió cực Nam hoàn toàn thể hiện tâm trạng tồi tệ của Kūgeki no Majo vào lúc này.

“Lần này Natsuki-chan giận thật à.”

Đứng ở một bên, Misaki nhỏ giọng lầm bầm. Với tư cách là thanh mai trúc mã, Misaki hoàn toàn xác định được là Natsuki đã hoàn toàn nổi giận; từ nhỏ tới lớn, thú thật là rất hiếm khi cô nhìn thấy Natsuki nổi giận như bây giờ.

“Con rối mà thôi, đó là sứ mạng mà thiếp thân giao cho nàng. Chỉ là thiếp thân cũng thật sự kinh ngạc, một con rối mà lại có thể làm được tới mức này, ngay cả No.999 cùng No.007 cũng có sao? Dù là thiếp thân cũng phải thừa nhận là mình rất muốn có chúng.”

“Vĩnh viễn mà bị giam trong tù đi! Đối với loại tiện nhân máu lạnh như mi, vĩnh viễn làm bạn với ta trong này mới là kết cục tốt nhất. Đỡ cho mi gây hại một phương.”

“Thật sao? Nhưng mà Kūgeki no Majo, cho dù là nhữ hẳn cũng không ngờ được là tính toán của thiếp thân lại có những hai lớp chứ?”

Kỵ sĩ xấu xí đã bị ăn mòn hơn phân nửa phát ra âm thanh khó nghe như tiếng kim loại ma sát, phảng phất như là tiếng cười của mụ phù thủy xấu xa bên lò thuốc trong các câu chuyện cổ tích.

“Hả?”

Ý thức được không ổn, Natsuki lập tức theo bản năng mà nhìn về phía Yuuma.

“No.007… Tokoyogi Aya! Hóa ra đây chính là tính toán của ngươi. Ngươi là ả tiện nhân ngu xuẩn bản tính không đổi!”

Tiếng gầm gừ của Natsuki cũng không thể ngăn được việc khế ước giả của cô là [ Rain Gold ] bị chất lỏng màu tím xâm nhập.

Lời nguyền của ma đạo thư số 007 chẳng biết từ lúc nào cũng đã từ trên người của thương lam kỵ sĩ mà chuyển tới gần hoàng kim kỵ sĩ. Thông qua thân thể của thiếu nữ tên là Tokoyogi Yuuma, xem thân thể thiếu nữ như vật chứa mà lan truyền. Đây là sự thất sách của ma nữ.

“[ Di Vong Ma Nữ ] vốn là dùng để đối phó nhữ, thiếp thân chỉ đang giúp con rối một lần, coi như là khen thưởng cho sự cố gắng của nàng đi.”

“Mẫu thân đại nhân… Ngài, ngài rõ ràng…”

Tuy là trong lòng của Yuuma cũng đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi nhận được kết quả xấu nhất, sự thống khổ cùng bi thương vẫn hiện lên mà xâu xé tâm can. Chuyện như vậy, thiếu nữ thật sự không muốn trải nghiệm, thiếu nữ chỉ muốn ngăn cản, nhưng lúc này lại lực bất tòng tâm.

Mặc dù rằng thực lực bản thân của thiếu nữ vô cùng khả quan, nhưng một loạt những chuyện xảy ra trước đó, cùng với cảm giác thống khổ truyền tới từ Le Bleu vào lúc này, hầu như đã vắt kiệt tất cả năng lực chịu đựng của thiếu nữ.

Thấy cảnh tượng này, đôi mắt của Misaki gần như muốn phun ra lửa, cô gần như mà gầm thét bằng tất cả sự phẫn nộ của mình: “SHOKI NO MAJO, TOKOYOGI AYA!!!!! Yuuma vì muốn cứu ngươi mà trả giá nhiều như vậy, ngươi làm vậy xứng với con bé sao? Chuyện của Natsuki-chan cũng vậy! Nếu lúc trước không phải nhờ có Natsuki-chan, ngươi cũng đã sớm…”

“Lúc trước nếu như không phải là vì 『 Kūgeki no Majo 』, kế hoạch của thiếp thân cũng đã sớm thành công, lúc đó thế giới bị vặn vẹo này cũng đã sớm khôi phục lại bình thường. Về phần con rối kia, nó chỉ là sản phẩm phục chế thiếp thân tạo ra nhờ sinh sản đơn tính, cứu thiếp thân chính là vận mệnh của nàng. Mà bây giờ, sứ mạng của nàng đã hoàn thành, cũng tới lúc thiếp thân nên thu hồi sức mạnh.”

“Thu hồi sức mạnh?” Nghe vậy, linh cảm không lành đột nhiên hiện lên trong lòng của Misaki.

Đối với lời truy vấn của Misaki, ma nữ nấp sau lưng của kỵ sĩ thương lam dùng ngữ khí vô tình mà nói.

“Sức mạnh ma nữ của nó vốn là do thiếp thân ban cho, nên thiếp thân sẽ thu hồi lại thủ hộ giả của mình. Tất nhiên, đó là sau khi giết chết 『 Kūgeki no Majo 』 Minamiya Natsuki và thoát ra khỏi ngục giam.”

Lời nói xoay chuyển, sau đó, thương lam kỵ sĩ lập tức biến mất. Vì muốn đánh lạc hướng Misaki khiến cô không kịp phản ứng, phù thủy bóng đêm đã cố tình dùng ngôn ngữ để mê hoặc, và giờ, là lúc để nàng ra tay giết chết Natsuki.

“Cái ——!? Dừng tay! Natsuki-chan coi chừng!”

Bị phong ấn thủ hộ giả, Natsuki bây giờ trông chỉ như một thiếu nữ bình thường ốm yếu mà đáng yêu.

Đối mặt với đòn tập kích như vậy, Natsuki còn có thể làm gì đây? Thật sự chỉ có thể bị giết sao?

“Ngươi cho rằng chỉ như vậy là đã có thể đạt được mong muốn sao? Aya ——!! Đã như vậy, ngươi hãy cùng một chỗ với ta mà xuống địa ngục đi!”

Dùng ra phần sức mạnh cuối cùng, Natsuki huy động vô số xiềng xích cuốn lấy thương lam kỵ sĩ, đồng thời cũng cuốn lấy Hoàng Kim kỵ sĩ.

Hai thủ hộ giả [ Rain Gold ] cùng [ Le Bleu ] lần đầu tiên chạm vào nhau, sau đó, cả hai đều bị chất lỏng nguyền rủa màu tím đồng thời nuốt mất.

“Minamiya Natsuki! Đến bây giờ nhữ vẫn phải đối đầu với thiếp thân sao!!”

Dưới lớp mặt nạ của Le Bleu vang lên tiếng gào thét của ma nữ, tựa như tiếng gào thét phát ra từ miệng ma nữ vào ngày quyết đấu của tám năm trước đó.

“Đây là do ngươi tự mình làm bậy, không trách được người khác! Aya, thay vì để cho ngươi ra ngoài chịu khổ còn làm hại tới người khác, chẳng bằng để cho ngươi sớm giải thoát đi!”

Đây là ân oán suốt tám năm của hai vị ma nữ, là gút mắc dù tám năm vẫn không thể giải trừ.

Cuối cùng, sau tám năm ròng rã, hai ma nữ có thân thế bi thảm và chẳng lành vẫn phải đi tới cuối cùng mà không thể được cứu vớt sao?

“Ye-chan!!!”

Yuuma và Misaki dùng hết toàn lực mà hò hét, dường như hi vọng tiếng hét này có thể xuyên qua không gian mà truyền tới trong lòng của người kia.

“Ta nói, hai người các em, chẳng lẽ không thể bình tĩnh mà ngồi xuống nói chuyện được sao? Natsuki-chan? Aya?”

Giọng nói quen thuộc của thiếu niên vẫn luôn có mặt ở thời điểm mà các nàng cần nhất, quả nhiên không phụ kỳ vọng mà vang lên đúng như hai thiếu nữ mong chờ.

Sự có mặt của thiếu niên với mái tóc màu tím bạc, dường như lập tức xua tan bầu không khí bi thương cùng tuyệt vọng. Ba cô gái cùng một thủ hộ giả, đồng thời đem ánh mắt của mình đặt lên người thiếu niên. Vào thời khắc này, không hiểu tại sao, cảm xúc đang kéo căng trong lòng cả bốn người dường như cũng được thả lỏng.

“Cũng không sai biệt lắm, đã tới lúc nên giải quyết cái gọi là nguyền rủa của ma nữ rồi.”

Khẽ lẩm bẩm, sau đó, thiếu niên chợt lóe lên và xuất hiện bên cạnh của Natsuki.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio