“Ye-sensei tại sao không ra tay?”
“Hm? Chẳng lẽ với năng lực tính toán của em, em không thể đoán được sao, Koyomi bạn học?”
“Koyomi đoán không được. Thông qua những gì Koyomi biết trước kia, thì Ye-sensei là một người có dục vọng bảo hộ đối với nữ nhân của mình rất là mãnh liệt, rất là cố chấp. Nếu như là lúc trước, có lẽ Koyomi còn có thể cho rằng mình đoán được ý đồ của Ye-sensei, nhưng hiện tại, Koyomi không cho là vậy nữa.”
Nghe được Shizuka Koyomi nói ra những lời hoàn toàn không hợp với thân phận người đứng đầu Tam Thánh của Shishiō Kikan, Ye Jian cũng có chút ngoài ý muốn. Nghe ra được sự thành khẩn trong câu nói của thiếu nữ, cậu khẽ nhìn vào đôi mắt màu u lam kia, và rồi khóe miệng cậu khẽ kéo lên một chút.
Bất quá, cậu vẫn không có ý định tha thứ cho thiếu nữ sớm như vậy. Khiến cậu thấy căm ghét xong mà muốn cho cậu tha thứ ngay? Làm sai còn phải chịu phạt, huống hồ gì là khiến cậu cảm thấy ghét. Để cậu xem thành ý với kiên trì của thiếu nữ nhiều tới bao nhiêu. Sự tha thứ cùng thừa nhận của ma vương không phải là thứ dễ lấy như vậy.
“Nói em cũng không hiểu.”
“Ye-sensei cứ nói đừng ngại, Koyomi nguyện ý nghe giảng.”
Đối với việc bị Ye Jian châm chọc, Shizuka Koyomi ngược lại chỉ chân thành mà ra vẻ khiêm tốn thụ giáo. So với trước đó, Shizuka Koyomi quả thực là đã hoàn toàn thay đổi, cứ như là không phải cùng một người vậy. Lúc này, Shizuka Koyomi mới thật sự giống như khi là ‘Shizuka Koyomi, cô nữ sinh ngoan ngoãn mà điềm tĩnh của cậu.
“Cứ như là đã đổi một người vậy. Em chuyển biến nhanh thật đấy! Chẳng lẽ xưa nay em vẫn luôn gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ như vậy sao?”
“Ye-sensei nói đùa. Koyomi vẫn luôn là người đứng đầu tam thánh của Shishiō Kikan. Chưa bao giờ thay đổi!”
Shizuka Koyomi cũng không trả lời thẳng, nhưng Ye Jian đã hiểu. Ý của thiếu nữ là đang nói với Ye Jian: mình thân là người đứng đầu tam thánh của Shishiō Kikan, xưa nay chưa bao giờ sợ hãi ai, nên cũng không cần phải không cần phải nhìn sắc mặt ai để nói chuyện.
“Ha ~, cam tâm đặt tư thái của mình xuống. Nhưng mà, dựa theo thân phận thì tôi chỉ là một attack mage bình thường không quyền cũng chẳng thế, không đáng để một tổ chức lớn như Shishiō Kikan phải quan tâm. Trong khi đó là người đứng đầu Tam Thánh, em là một trong những người quyền lực nhất đại địa. Buông tha cho tư thái ‘tam thánh chi thủ’ của mình sớm như vậy, đây hẳn không phải phong cách của người đứng đầu tam thánh đi?”
“Ye-sensei từng nghe điển cố ‘Tử phi ngư, an tri ngư chi lạc?’?”
“Hà, quả nhiên là nữ sinh khối văn, nói chuyện với em mệt thật. Nhưng cũng được, kiểu mệt này không khiến người ta ghét. ‘Tử phi ngư, an tri ngư chi nhạc’? Nhưng em không phải tôi, sao biết tôi không hiểu em đây?”
Đối với câu này, Shizuka Koyomi chỉ cười ngại ngùng, lựa chọn trầm mặc.
Bất quá trong mắt của Ye Jian, biểu hiện này của thiếu nữ càng giống như đang cười cậu, cho rằng cậu hiếu thắng và thích tính toán chi li thôi.
“Cũng được, nói cho em biết cũng không sao. Tôi không ra tay, chỉ đơn thuần là vì tin bọn họ thôi.”
“Tin?” Khẽ giật mình, sau đó thiếu nữ tiếp tục truy vấn: “Vậy Ye-sensei hiểu rõ tình cảnh của bọn họ lúc này sao?”
“Em đoán xem?”
“Nguyền rủa của No.007 đối với những người khác mà nói cũng không coi vào đâu, nhưng nếu nhằm vào ma nữ, hiệu quả của nó là chí mạng. [ Di Vong Ma Nữ ], sở dĩ bị trao cho cái tên chẳng lành này, chính là vì khả năng tổn thương kinh khủng của nó tới ma nữ.”
Đối với việc Shizuka Koyomi cố ý nói rõ cho cậu biết, Ye Jian chỉ cười cười. Sau đó, không quan tâm cảm giác của Shizuka Koyomi ra sao, Ye Jian gọn gàng dứt khoát mà nói rõ quyết định của mình.
“Lần này, xem như tôi thiếu nợ em một lần. Về việc hợp tác thì trước tiên cứ để đó, lúc nào em khiến cho tôi hài lòng, vậy khi đó chúng ta sẽ bàn tiếp. Bởi vậy nên, nếu như em cứ luôn mãi khiến tôi không hài lòng như trước đó, vậy thì thật đáng tiếc, 『 Shishiō Kikan 』 của em không có cơ hội.”
“Koyomi nhớ kỹ. Như vậy, giờ Ye-sensei có muốn em làm gì cho thầy không?”
“Đi dạo quanh chút đi, xung quanh đây dường như có khá nhiều người, xua đuổi bọn họ giúp tôi một chút. Tiện thể canh chừng giúp tôi.”
Gật gật đầu, sau đó dứt khoát quay người, lúc này Shizuka Koyomi dường như rất nghe lời.
“À đúng, lần sau nhớ là đừng dùng phân thân tới gặp tôi, với lại cũng hơi trang điểm một tí đi. Đương nhiên, cái trước là yêu cầu, cái sau chỉ là đề nghị; muốn làm hay không tùy em.”
Đối với câu nói này của Ye Jian, Shizuka Koyomi cũng không nói gì mà chỉ tiếp tục bước đi, rất nhanh, bóng của thiếu nữ đã biến mất trong bóng tối.
“Tốt rồi! Kế tiếp cũng nên bắt tay vào chuyện chính, bằng không hai cô nàng kia tuyệt đối sẽ véo nhau chết. Chỉ là đáng thương Yuu-chan, lần này con bé phải chịu khổ, sau chuyện này nhất định phải bù lại cho con bé mới được. Ừ, còn có phần của Misaki nữa.”
Cái tên không tim không phổi này, hai ma nữ nội định trong nhà cũng đã sắp sửa đồng quy vu tận với nhau rồi, vậy mà hắn còn ở đây mà nói mát.
Bất quá, sở dĩ Ye Jian có thể ung dung như vậy cũng không phải là không có lý do, dù sao nhất cử nhất động của bốn người trong kia, cậu đều nắm rõ tới từng chân tơ kẽ tóc. Phải biết là nếu như chỉ cần trong bốn người đó có ai mà thật sự gặp phải nguy hiểm, cậu tuyệt đối sẽ là người phản ứng đầu tiên.
Chỉ là hiện tại không có ai gặp nguy hiểm, vậy cứ để cho bọn họ xung đột với nhau một tí. Dù sao ân oán khúc mắc nhiều năm như vậy, không để cho tất cả đều nổi lên mặt nước thì muốn giải quyết cũng không phải chuyện dễ. Cứ để bọn họ thả hết ân oán trong lòng ra đi!
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Tôn giá cảm thấy thế nào?”
Quý tộc của Ikusaō Ryōiki trong bộ vest trắng, Dimitrie • Valter, mỉm cười mà hỏi thiếu nữ tóc vàng đang đứng bên cạnh.
“Có thể đào tạo ra được ma nữ có tư chất như thế này, kẻ này thật sự rất xuất sắc. Tối thiểu, ta tự nhận là mình làm không được. Bất quá, không phải trước đó ngươi đã nói rằng nữ nhân của hắn chính là vảy ngược của hắn sao? Tại sao trong tình huống này mà hắn vẫn không ra tay?”
Đôi mắt diễm quang nhìn về phía thánh đường xa xa, thiếu nữ có thân phận tôn quý nghẹo đầu mà đưa ra nghi vấn.
“Vậy chỉ có thể nói là, tất cả những chuyện đang xảy ra thực tế đều nằm gọn trong lòng bàn tay của cậu ta. Hoặc là nói, vở kịch khôi hài này, ngay từ đầu cũng đã là một vở kịch do chính cậu ta biên soạn ra.”
“Thú vị! Nếu thật là như vậy, vậy người này thật sự rất thú vị!”
Nụ cười hiện lên trên mặt thiếu nữ, có chút ngọt ngào, nhưng lại ngoài ý muốn tỏa ra một tia mỹ lệ đầy dã tính.
Ngọn lửa diễm quang màu xanh chậm chạp nổi lên và dần nhảy nhót trong mắt thiếu nữ, đây là một loại báo hiệu, cho thấy rằng dòng máu ngủ say từ lâu, đã lại một lần bắt đầu thiêu đốt.
Nhưng vào lúc này.
“Ể?”
Hai người đồng thời phát hiện có người thứ ba tiếp cận.
Bóng hình xuất hiện từ trong đám sương mù, chính là thiếu nữ mặc đồng phục nữ sinh cấp ba.
“Nguyên lai là 『 Paper Noise 』.”
Valter lập tức nhận ra được thân phận của người mới đến, mà thiếu nữ tóc vàng thì lại lộ ra vẻ khác lạ.
“Là hiện nhậm tam thánh chi thủ của 『 Shishiō Kikan 』 sao? Trẻ tuổi ngoài ý muốn.”
“Tôi là Shizuka Koyomi, công tước Ardeal, còn có…”
“Uh, tạm thời ta không muốn dùng thân phận kia. Trước cứ gọi ta Giada đi.”
Thiếu nữ tóc vàng cười cởi mở nói, mà Shizuka Koyomi cũng chỉ là gật gật đầu, bình tĩnh mà tiếp nhận mọi việc .
“—— đã minh bạch. Như vậy từ nay về sau, cứ vậy đi, Giada • Kukulcan.”
“Shishiō Kikan đột nhiên tới tìm chúng tôi là vì sao? Yến hội hẳn còn chưa bắt đầu.”
Không giống với thiếu nữ tóc vàng, Valter rất không khách khí mà trực tiếp lên tiếng.
“Tôi chỉ tới đây để truyền cho hai vị ý của một vị đại nhân nào đó.”
“Một vị đại nhân nào đó? Tôi không nhớ rõ là ở Shishiō Kikan còn có vị đại nhân nào cao hơn Tam Thánh.”
Đây là nghi vấn chung của cả Valter và thiếu nữ tóc vàng.
“Vị đại nhân kia muốn tôi truyền đạt cho hai vị, ngài ấy không thích bị người khác xem kịch.”
Câu trả lời như vậy khiến cho hai ma cà rồng mạnh nhất đương thế ngạc nhiên, nhưng rất nhanh, cả hai đã hiểu chân tướng.
“Thì ra là vậy! Là cậu ta a! Có thể khiến cho 『 Paper Noise 』 cam tâm làm chân chạy, cũng chỉ có cậu ta!”
Dường như, việc bị xua đuổi ngược lại càng khiến cho hai ma cà rồng cảm thấy hưng phấn.