“Để sau rồi nói? Ý cậu là cậu không có ý định giải thích vào lúc này?”
Ngữ khí vô cùng bình tĩnh, gương mặt nhỏ tinh xảo tựa như búp bê âm trầm như nước, ma nữ mặc trên mình bộ đầm gothic loli, Minamiya Natsuki, hiện đang tỏa ra một luồng khí tràng vô cùng quỷ dị.
Nhìn thấy Natsuki như vậy, thanh mai trúc mã của cô là Sasasaki Misaki rất không nghĩa khí mà lộ ra vẻ sợ hãi mà kéo Yuuma lùi qua một bên, vẻ mặt của cô cứ như là sợ mình bị Natsuki chú ý tới.
Bị luồng khí thế quỷ dị tỏa ra từ trên người Natsuki bao phủ ngay chính diện, Ye Jian dùng ngón trỏ mà khẽ gãi đầu rồi thở dài. Thật đúng là phiền phức, cậu chẳng thà lúc này Azi Dahaka lập tức tái thế mà đánh với cậu một trận, cũng không muốn phải đối mặt với Natsuki như vầy. Cậu không sợ, nhưng mà phiền phức lắm nha.
Quả nhiên, nữ vương cái gì, chỉ cần hắc hóa thì đều trở nên vô cùng phiền phức. Alter lúc trước cũng vậy, giờ Natsuki cũng vậy. Thiệt là…
Nhưng thôi được rồi, dù sao phiền phức cũng chỉ là phiền phức, coi như là cậu thất sách đi, không chặn miệng Aya lại trước. Hầy, phải chi cậu chặn miệng Aya lại trước, rồi chờ tới khi giải quyết xong hết thì dù có nói ra cũng không phiền phức như vầy. Đúng là, tự gây nghiệt, không thể sống.
“Được rồi, tôi giải thích. Còn nhớ lần đầu khi mà cô đưa ý thức của tôi vào đây không? Lần đó bởi vì một số nguyên nhân, tôi tìm thấy căn phòng này rồi gặp phải Tokoyogi Aya.”
“Chỉ có như vậy?”
“À, sau đó cũng xảy ra một số chuyện, tôi với Aya hàn huyên về một vài chuyện liên quan tới ma nữ, cô, cùng với chính cô ta.”
“Không còn?”
“Ừ, hết rồi.” Sờ cằm ngẫm nghĩ một chút, Ye Jian nói thêm: “Đại khái đi…”
Nhớ tới lần đầu tiên cậu gặp Aya, vậy thì hình như trừ chuyện trong phòng tắm ra, lúc ra tới phòng ngoài thì có vẻ như đúng là chỉ hàn huyên những chuyện đó. Bất quá lúc này, Ye Jian chợt nghĩ, chuyện ở trong phòng tắm, nếu người bình thường thì có lẽ sẽ không nói, nhưng mà với Aya, phỏng chừng có 50% khả năng là sẽ trực tiếp giũ ra đi? Nếu mà như vậy thật thì phỏng chừng là chuyện chính cậu muốn làm hôm nay sẽ trở nên càng khó thương lượng.
Cho nên, vì để tránh tăng thêm rắc rối, Ye Jian chỉ có thể âm thầm thông qua ý thức mà truyền âm cảnh cáo Aya một chút.
“Đại khái?”
Đôi mắt màu xanh thẳm của ma nữ không chớp lấy một cái mà nhìn chằm chằm vào mắt của Ye Jian. Hiển nhiên là lần này, Natsuki không có ý định chỉ nghe qua rồi thôi.
“Ye-sama, nếu ngài đã muốn tới đây cứu vớt thiếp thân, vậy tại sao còn phải giấu giếm một số việc làm gì? Cứ nói thẳng cho ả ma nữ gian xảo đó biết.”
“Được, rồi, Aya! Cô ————”
“Toàn bộ câm miệng cho ta! Nhất là ngươi! Loại tiện nhân mà ngay cả tánh mạng của con gái cũng có thể lợi dụng như ngươi, lời nói ra có bao nhiêu câu là có thể tin? Chuyện năm đó đúng là bọn hắn có thẹn với ngươi, bên phía ta cũng có lỗi. Nhưng ngươi cho rằng mình vô tội sao? Ngươi cho rằng sự cố chấp của ngươi mới là công lý?”
Đột nhiên nổ tung, Natsuki dùng ngữ khí phẫn nộ khác hẳn với vẻ tỉnh táo thông thường để chất vấn Aya, chất vấn ra câu hỏi mà cô đáng ra đã phải hỏi từ tám năm trước.
“Nhữ nói thiếp thân tại sao không nhìn lại mình, Minamiya Natsuki? So với thiếp thân, nhữ chẳng phải mới là người càng thêm cố chấp, càng thêm tin tưởng rằng mình mới là công lý sao? Vứt bỏ minh hữu, giam cầm thiếp thân trong ngục giam trống rỗng này, nhữ có tư cách gì để đối mặt với thiếp thân?”
Bị Natsuki chất vấn và quát hỏi như vậy, Aya dường như cũng nhớ lại sự bi thống cùng không cam lòng của tám năm trước, trên tố nhan mỹ lệ cũng hiện lên chút tức giận. Trong lúc nhất thời, cô cũng quên mất ý tưởng xấu bụng muốn trả thù Ye Jian.
“Hừ! Kẻ bị tà thuật lấp kín hai mắt như ngươi thì có tư cách gì để đàm ‘Nghĩa Khí’? Nếu như lúc trước ngươi thật sự biết ‘Nghĩa’, vậy thì ngươi sẽ không làm lơ những lời khuyên khi đó của ta, làm lơ việc ngay từ đầu ta đã phải nhọc lòng khuyên bảo ngươi, chỉ hi vọng ngươi buông tha cho kế hoạch ngu xuẩn đó! Nếu ngươi buông tha cho kế hoạch ngu xuẩn bất khả thi đó thì ngươi cũng đã không bị ta giam vào nơi này. Tất cả đều là do sự cố chấp của ngươi, Tokoyogi Aya!”
“Nhữ còn dám nói thiếp thân? Nếu như năm đó nhữ tuân thủ minh ước mà đứng về phía thiếp thân, thì thế giới này cũng đã sớm khôi phục lại diện mạo nên có của nó. Lúc đó lời nguyền của ma nữ cũng sẽ không tồn tại! Thiếp thân cố gắng vì vận mệnh của ma nữ thì có gì sai? Hừ, so với đó, nhữ vì muốn phá hoại kế hoạch của thiếp thân mà cam tâm để cho chính quyền dơ bẩn của hòn đảo nguyền rủa này quản chế, nhữ quả thực là nỗi sỉ nhục của ma nữ chúng ta.”
“Ả nữ nhân ngu xuẩn nhà ngươi, nói ai là sỉ nhục!?!”
“Thiếp thân chỉ là đang trình bày sự thật.”
Theo việc tranh cãi càng lúc càng lâu, thì khí thế kiếm bạt nỏ giương giữa hai vị ma nữ cũng trở nên càng lúc càng nghiêm trọng. Nếu còn bỏ mặc nữa, thì giả như không có gì bất ngờ xảy ra, tình cảnh tuyệt đối sẽ lại như tám năm trước. Thậm chí phỏng chừng là lần này, mối ân oán của hai vị ma nữ sẽ trở nên hoàn toàn quyết liệt và không còn khả năng hóa giải.
Đứng ở một bên và nhìn cảnh này, Yuuma với Misaki cảm thấy vô cùng buồn rầu. Lấy thân phận cùng tư lịch của hai người, căn bản là không có tư cách để nhúng tay khuyên bảo. Hiện tại, người duy nhất có thể dựa vào cũng chỉ còn có người nào đó rồi, cho nên hai người cũng chỉ có thể dùng ánh mắt mong mỏi mà nhìn về phía Ye Jian, hi vọng cậu có thể kịp thời ngăn cản sự xung đột giữa hai vị ma nữ.
Về phần Ye Jian, khi thấy Yuuma với Misaki nhìn về phía mình thì cũng thở dài bất đắc dĩ. Cậu đương nhiên biết là hai người có ý gì, nhưng muốn giải quyết ân oán giữa hai ma nữ một thì duy ngã độc tôn, một thì cao ngạo lại tự phụ, há lại là chuyện dễ như vậy? Nếu nó dễ như vậy thật thì cậu đã chẳng cần tới hai năm để tiến hành giảm xóc cùng bố cục. Chỉ là, dù đã chuẩn bị lâu như vậy, nhưng hình như hiệu quả cũng không có bao nhiêu nha.
Bất quá đau đầu thì đau đầu vậy, chung quy thì cũng vẫn phải cản hai người này lại, không thể để cả hai tiếp tục tranh cãi nữa, bằng không phỏng chừng sẽ xảy ra đánh nhau. Hai vị ma nữ đã không còn ma lực lẫn thủ hộ giả, nếu như liều mạng muốn đánh nhau, có quỷ mới biết là tình cảnh sẽ trở nên ‘điên cuồng’ như thế nào.
Nắm tóc? Xé áo? Cào da mặt? Ầy, thật quá đẹp, cậu không dám tưởng tượng.
“Ta nói, hai người có thể…?”
“Cậu câm miệng cho tôi! Chuyện lúc trước còn chưa tính sổ với cậu, cậu còn dám nói cái gì? Hơn nữa chẳng lẽ cậu chỉ có chút tiền đồ đó sao? Dăm ba câu liền bị ả phù thủy này câu mất hồn, có phải cậu còn muốn giúp ả ta đối phó với tôi không?”
Đang nổi nóng, Natsuki trực tiếp nhằm về phía Ye Jian mà mắng té tát, báo hại cậu chỉ có thể xem như là tự tìm khổ để ăn.
Ngược lại về phía Aya, cô lại cười nhạt mà ném cành ô-liu.
“Không cần để ý tới ả ma nữ giảo hoạt vô nhân tính này. Ye-sama, lời hứa lúc trước với thiếp thân, giờ có còn hiệu lực không?”
Tới thời điểm này mà vẫn biết đưa tay mà bắt lấy mọi cơ hội có thể, xem ra lòng dạ của Aya vẫn sâu như vậy, trước sau như một. Bất quá, Ye Jian lại biết, có thể dùng vẻ mặt như thế để nói ra những lời không hợp với tính cách kia, xem ra lúc này thì cảm xúc của Aya cũng rất không ổn định. Việc cãi nhau với Natsuki đã khiến cô hoàn toàn mất đi tỉnh táo.
“Thế nào? Nhiều năm không gặp, phẩm giá của ngươi cũng đã trở nên thấp hèn tới như vậy? Không chỉ lợi dụng con gái của mình, giờ còn chuẩn bị dùng cơ thể để dụ hoặc nam nhân? Muốn khoe sự dâm đãng của mình ra sao? Hơn nữa nữ nhân của tên này nhiều như vậy, ngươi cho rằng cái cơ thể đó của ngươi có thể câu dẫn được hắn?”
Cách nói chuyện vô cùng Natsuki. Câu nói trào phúng không chút lưu tình này có thể nói là đã trực tiếp cắt đứt đường lui của Aya. Bất quá, tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng đôi mắt màu úy lam của Natsuki vẫn như có như không mà liếc về phía Ye Jian.
Cũng không thể trách tại sao cô không tin Ye Jian mà cảm thấy bận tâm, dù sao Ye Jian đã có ‘tiền án’ rồi. Lỡ như mà Ye Jian thực sự đi ăn máng khác, vậy thì lúc đó thiên hạ thật sự sẽ đại loạn, đại địa cũng sẽ không còn nơi nào có thể dùng để yên thân. Một ma nữ không từ thủ đoạn, kết hợp với một ác ma, một ma vương có thực lực quân lâm thiên hạ, chỉ vừa nghĩ tới chuyện đó, Natsuki đã cảm thấy trong lòng run rẩy.
“Vẫn là trước sau như một không có phong độ, chẳng qua nếu như nói tới vóc người, vậy so với nhữ, thiếp thân có đầy đủ tự tin, bất luận là ở phương diện nào.”
Đồng dạng là xích lõa khỏa thân châm chọc, hơn nữa còn thọt trúng chỗ đau nhất trong lòng Natsuki.
“Có thể nói ra những lời này, xem ra mi là đang muốn ta đem mi ném vào giữa đám nam nhân ghê tởm kia sao, Tokoyogi!”
“Nếu như nhữ cho rằng mình có thể làm được.”
“Hầy, cho nên ta nói, hai người các ngươi, toàn bộ đều CÂM MIỆNG HẾT CHO TA!!!! Thật sự cho rằng ta không biết nổi nóng đúng không?! CÂM MỒM VÀ NGỒI XUỐNG ĐÓ CHO TA, HAI CON ĐÀN BÀ NGU XUẨN!!!! ”
Bị làm lơ mãi, ma vương cuối cùng cũng nổ tung và cho thấy uy thế kinh khủng không gì sánh được của mình. Hai vị ma nữ lập tức mất đi sức phản kháng.