Áp lực kinh khủng tựa như thiên tai bùng lên từ trên người của ma vương khiến cho căn phòng vốn được tạo ra từ ma lực trở nên rung chuyển. Mỗi một tấc không gian như bị nhấn vào trong biển sâu vô tận, trở nên áp lực tới mức khiến người ta hít thở không thông.
Một luồng gió nhu hòa đem Misaki cùng Yuuma tạm thời đưa ra khỏi căn phòng. Trong ánh mắt kinh nghi của hai cô gái, kết giới màu trắng noãn đột nhiên hiện lên và bao phủ cả căn phòng.
“Đã… Đã xảy ra chuyện gì?”
“Giống như… Ye-chan tức giận…?”
“Cái kia… Vậy… Natsuki-chan, còn có mẫu thân đại nhân của em, chắc… không sao chứ?”
“Em cũng không biết. Đây là lần đầu em chứng kiến Ye-chan giận tới như vậy.”
“Chị cũng vậy. Cảm thấy, có chút… thật là đáng sợ.”
“Em… Em cũng cho là vậy.”
“Kia, hay là chúng ta ở đây chờ đi, đừng để ý tới trong đó? Chị nghĩ đại khái… Ye-chan cũng sẽ không làm bị thương hai người họ?”
“Uh, vẫn là ở đây chờ đi.”
Rất không có nghĩa khí, ngự tỷ cùng thiếu nữ lập tức thống nhất ý kiến mà cùng hạ quyết định như vậy.
Ma vương thiếu niên lần đầu tức giận, khiến cho trong lòng hai người thật sự có chút nhút nhát.
Mà bên kia, chính diện đối mặt với lửa giận của ma vương, hai vị ma nữ cao ngạo hiện tại cũng đã không còn tính nết. Hoàn toàn mất đi tất cả sức mạnh, hai vị ma nữ đồng loạt té xuống và nằm tê liệt trên mặt đất, về phần người khởi xướng việc này là ma vương thiếu niên, cậu chỉ dùng vẻ mặt âm trầm mà từ trên cao nhìn xuống hai vị ma nữ.
“Thật không hổ là ma nữ! Cao ngạo lắm! Khí phách lắm! Trực tiếp làm lơ lời của bản vương! Các ngươi xem ra không biết cái gì gọi là ‘ngồi xuống trao đổi’ đúng không? Không biết cái gì gọi là ‘thành ý’? Cái gì gọi ‘khư khư cố chấp’ đúng không? Xem ra các ngươi hoàn toàn không muốn trao đổi mà chỉ muốn giành phần thắng cho mình thôi đúng không?”
Lời chất vấn lạnh lùng khiến cho sắc mặt của hai vị ma nữ thay đổi, muốn mở miệng giải thích. Chỉ đáng tiếc là lúc này, ma vương đã không còn ý định cho phép hai người mở miệng nữa.
“Được! Nếu đã vậy, để bản vương nói thay cho các ngươi. Hiện tại, ta tuyên bố tước đoạt quyền nói chuyện cũng như là quyền lợi được cử động của các ngươi. Bây giờ, các ngươi chỉ cần ngoan ngoãn nghe là được rồi, đợi lát nữa, ta sẽ lần lượt cho hai người các ngươi cơ hội nói chuyện.”
Ma Vương thiếu niên hoàn toàn không còn biết thương hương tiếc ngọc nữa, trực tiếp quyết định vận mệnh của hai vị ma nữ.
“Đầu tiên, vì cởi bỏ ân oán giữa hai người các ngươi, việc trước tiên các ngươi cần phải làm là nắm tay lại với nhau. Đừng trừng mắt với ta, hiện tại các ngươi không có tư cách phản kháng, cũng không có quyền lợi cự tuyệt. Tới!”
Tuyên ngôn bá đạo khiến ánh mắt hằm hằm của hai vị ma nữ bị nghiền thành bột mịn. Thiếu niên bá đạo đưa tay về phía hai vị ma nữ rồi hất một cái, hai vị ma nữ trực tiếp bị kéo tới bên cạnh của thiếu niên. Mỗi tay một cái, thiếu niên đích thân cầm lấy tay của hai vị ma nữ và kéo chúng xích lại, cuối cùng, hai bàn tay trắng như ngọc chưa bao giờ tiếp xúc của hai vị ma nữ, cuối cùng cũng chồng vào nhau.
“Tốt, bước đầu tiên đã xong, kế tiếp, hai người các ngươi ngoan ngoãn mà nghe ta nói. Nếu ai dám không nghe, vậy đừng trách ta làm chuyện gì đó khác người. Các ngươi hẳn cũng không muốn mình bị ta đè ra, rồi làm chút chuyện sỉ nhục nào đó ngay trước mặt của người còn lại chứ?”
Uy hiếp hèn hạ như vậy, khiến cho hai vị ma nữ coi như còn có thể nói được đi nữa thì cũng phải ngậm miệng lại mà câm như hến. Cuối cùng, cả hai cũng chỉ còn biết trừng mắt với thiếu niên, tâm không cam tình không nguyện mà mặc cho thiếu niên tùy ý bày bố.
“Được, vậy bây giờ, chúng ta nói chuyện của Aya trước. Tám năm trước, nguyên nhân khiến Aya bị nhốt vào Prison Barrier, chúng ta đều đã biết, đó là vì nàng có ý đồ lợi dụng [ Ám Thệ chi Thư ] để tiến hành hoạt động khủng bố. Như vậy, hiện tại cho phép Aya nói ra mục đích khi muốn làm chuyện đó.”
Ngón tay khẽ chạm vào yết hầu của ma nữ một cái, lập tức, một tiếng ngâm khẽ liền phát ra từ trong miệng của ma nữ màu đen tuyền.
“Nhữ đến cùng là muốn như thế nào? Tại sao thiếp thân phải nghe lời của nhữ mà tiết lộ kế hoạch chuẩn bị nhiều năm của mình?”
“Ngươi có thể không nói, nhưng nếu để cho ta phải mở miệng thế ngươi nói, vậy thì bản ma vương sẽ lột bộ kimono của ngươi, sau đó ở ngay trước mặt của Natsuki mà trừng phạt ngươi. Ta nghĩ ngươi nên biết, ta nói ‘trừng phạt’ là có nghĩa như thế nào, ta sẽ chỉ làm hơn mức như thế nữa. Ngươi tự lựa chọn đi!”
Lời cảnh cáo lạnh như băng khiến ma nữ đen tuyền chỉ có thể u oán mà nhìn thiếu niên một cái, khiến ánh mắt của ma nữ vóc dáng nhỏ con trở nên có chút phức tạp, nhưng càng nhiều hơn thì là hả hê. Nếu như có thể, cô thật sự hi vọng ma nữ đen tuyền vẫn ngoan cố như trước , để rồi bị thiếu niên hung hăng nhục nhã một lần.
“Nhữ vẫn giống như trước kia, không từ thủ đoạn, ngay cả thiếp thân cũng vẫn còn kém rất rất xa nhữ.”
U oán và rất không cam lòng, ma nữ trào phúng thiếu niên một câu, nhưng rồi, ma nữ vẫn phải thỏa hiệp. Đối mặt với uy hiếp như vậy, ma nữ không thể không thỏa hiệp.
“Thiếp thân sở dĩ lợi dụng [ Ám Thệ Thư ], là vì muốn chứng minh một chuyện —— rằng thứ bị nguyền rủa không phải là những ma nữ như thiếp thân, mà là chính thế giới này.”
Bắt đầu lời tự thuật, thần sắc của ma nữ lập tức trở nên có chút dị thường.
“Ye-sama, ngài cảm thấy rằng thế giới như hiện giờ là chính xác sao? Thế giới mà nhân loại có thể bình thường mà sử dụng phép thuật, ma cà rồng cùng người thú có thể tùy tiện mà hành tẩu khắp nơi… Ngài cảm thấy như vậy là hợp lý sao?”
Thiếu niên từ chối cho ý kiến, chỉ yên lặng chờ những lời kế tiếp của ma nữ.
“Thiếp thân vẫn luôn suy tư là, liệu có phải bất luận ma tộc hay ma thuật cũng đều vốn chỉ là những ‘vật ngoại lai’ hay không, vốn chỉ nên là những sản phẩm tồn tại trong trí tưởng tượng của nhân loại? Nếu vậy, việc thế giới này tồn tại những thứ thuộc về ‘tưởng tượng’ đó, có phải cho thấy nó đã bị bẻ cong hay không? Rằng nó vốn không nên là như thế?”
Sở dĩ sẽ sinh ra lời chất vấn như vậy đối với thế giới, từ căn bản mà nói, tất cả đều bắt nguồn từ số phận bi thảm cùng tình cảnh bất hạnh vốn không nên có của ma nữ. Bọn họ đã làm gì sai? Vì cớ gì phải trao cho họ định nghĩa ‘xui xẻo’, ‘chẳng lành’, ‘tà ác’, v… v…?
“Thế giới vốn không nên tồn tại những thứ linh dị như vậy. Vậy việc nó tồn tại những thứ như vậy, có phải là đang cho thấy thực ra nó mới chính là thứ bị nguyền rủa?”
Sau khi ý tưởng điên cuồng này sinh ra, ma nữ mới tiến thêm một bước.
“Cho nên, mượn sức mạnh của [ Ám Thệ Thư ], thiếp thư ý định nghiệm chứng sự thật này.”
“Như vậy, mục đích khi làm vậy là gì? Nó, có ý nghĩa gì? Đồng thời việc áp dụng kế hoạch này hẳn sẽ lan tới tính mạng của rất nhiều người vô tội, ngươi đã nghĩ tới việc đó hay không?”
Lần đầu tiên mở miệng, thiếu niên trực tiếp cắt ngang ý định muốn trình bày kế hoạch điên cuồng của mình mà nhắm thẳng tới vấn đề hạch tâm gây nên mâu thuẫn giữa hai vị ma nữ.
“Thiếp thân chẳng phải đã nói rồi sao? Là để chứng minh thứ bị nguyền rủa không phải là ma nữ, mà là cái thế giới đã bị vặn vẹo này. Về phần cái giá lớn kia, đó chỉ là báo ứng của thế giới này, báo ứng cho việc đã tùy ý lợi dụng sức mạnh của ma nữ chúng tôi, nhưng lại vì kiêng kị chúng tôi mà đem chúng tôi nhấn xuống bùn đen tăm tối. Đó, là báo ứng nên có!”
Ngọn lửa của sự bi thương cùng thù hận bùng lên trong mắt của ma nữ, điên cuồng mà thiêu đốt. Giờ khắc này, ma nữ vóc dáng nhỏ con vốn cười hả hê cũng đã không cười được nữa; thu hồi lòng căm thù, gương mặt tinh xảo của ma nữ nhỏ cũng hiện lên vẻ xót thương đồng bệnh tương liên.
“Nói cách khác, mục đích của Aya khi làm điều đó là vì muốn cứu vớt những thiếu nữ cùng có số phận ma nữ bất hạnh như mình, cũng đồng thời là vì muốn trả thù thế giới vặn vẹo đáng ghê tởm này, nói vậy, đúng không?”
Đối với câu hỏi của thiếu niên, ma nữ chỉ khựng lại mà nhìn thiếu niên thật lâu, sau đó, mới ánh mắt phức tạp mà khẽ gật đầu.
“Được, vậy kế tiếp là Natsuki-chan. Đem lý do khiến em từ chối lời mời của Aya, đồng thời còn nhốt nàng vào Prison Barrier, nói ra đi. Đương nhiên, tốt nhất là cũng như Aya, ta không muốn em có bất cứ giấu giếm hay che đậy nào, cũng đừng vì mặt mũi của mình mà bẻ cong sự thật.”
Sau đó, thiếu niên giải trừ phong ấn của ma nữ có vóc dáng nhỏ bé.
Khôi phục lại quyền nói chuyện, nhưng ma nữ lại chỉ lẳng lặng mà nhìn về phía một ma nữ khác, người mà đã từng là đồng minh, hiện là kẻ địch, đồng thời cũng là bằng hữu ân oán dây dưa suốt tám năm của mình.
“Aya, cô…”