“Cô quá cực đoan, Aya! Bất luận như thế nào cũng được, ta vĩnh viễn cũng không thể thừa nhận cách làm này của cô. Giống với tám năm trước, nếu như bây giờ cô vẫn còn giữ nguyên ý định thực hiện kế hoạch điên cuồng đó, vậy ta vẫn sẽ dùng mọi cách để phá hủy kế hoạch đó của cô.”
Sau một lúc trầm mặc ngắn ngủi, Natsuki thu lại biểu tình phức tạp của mình mà nói với giọng thẳng thừng.
Tuy rằng cô quả thực là không có tư cách để chất vấn bi nguyện trong lòng của Tokoyogi Aya, người đã từng là minh hữu của cô; nhưng nếu buộc cô phải trơ mắt đứng nhìn Aya từng bước một mà hãm sâu vào trong bi nguyện đó như vậy, để Aya dần trở nên sa đọa cùng vặn vẹo, vậy còn chẳng bằng để cô làm ác nhân đi.
Natsuki tự thủy chí chung vẫn luôn như vậy, cô vẫn luôn mang lấy thiện ý với Aya, dù rằng thiện ý này rất ưỡn ẹo.
Chỉ là, Natsuki thì mang thiện ý, nhưng Aya có thể hiểu được sao? Tâm linh đã bị thù hận bóp méo, Aya sao có thể phát hiện được dụng ý thực sự của Natsuki. Hơn nữa, cách biểu hiện quá không thẳng thắn của Natsuki, trừ quát mắng cũng chỉ biết răn dạy, ngoại trừ có thể kích thích ra sự bất mãn cùng phẫn nộ của Aya thì còn có thể làm được gì nữa?
“Nếu như nhữ có thể làm được, vậy thì cứ việc thử đi. Chỉ tiếc là bây giờ, No.007 cũng đã cướp đi Thủ Hộ Giả của nhữ, đây là kết cục của kẻ phản bội.”
“Câm miệng cho ta! Đừng có lúc nào cũng ‘phản bội’, ‘phản bội’ nói không ngừng. Ngươi thì biết cái gì? Nếu có năng lực để thiết kế ra một đống âm mưu quỷ kế, vậy còn không bằng mở to con mắt lên, làm cho nó sáng một chút để nhận rõ sự thật đi! Nữ nhân ngu xuẩn!”
“Nhưng trong trí nhớ của thiếp thân, nhữ ngoại trừ là một kẻ phản bội đáng ghê tởm ra thì chẳng còn gì khác. Ruồng bỏ lời thề của ma nữ chúng ta, chà đạp lên bi nguyện của chúng ta, đắm mình để bị lợi dụng, phá hủy cơ hội để ma nữ được chính danh. Kẻ nên nhận rõ sự thực là nhữ mới đúng, ngu muội vô tri để hư giả che kín hai mắt.”
Chỉ vừa cho hai vị ma nữ cơ hội để nói chuyện thì cả hai lại lập tức rùng beng.
Bị kẹp ở giữa, Ye Jian khẽ thở dài. Xem ra hai vị ma nữ ưỡn ẹo này, nếu không được dạy cho một lần thì không biết cái gì gọi là ‘thẳng thắn’ với ‘thành ý’.
Hạ quyết định, Ye Jian liền trực tiếp ra tay khóa miệng của hai vị ma nữ lại lần nữa.
“Tốt rồi, hai người các ngươi im miệng đi. Kế tiếp không cần nói, nghe ta nói là được rồi.”
Thò tay ngăn cản hai vị ma nữ dùng ánh mắt để giao chiến, sau đó, Ye Jian đưa tay về bên phải và ôm lấy Natsuki, rồi trong ánh mắt kinh nghi của cô, cậu đặt Natsuki nằm sấp lên đầu gối mình.
“Trước đó ta nhớ mình đã nói rồi đúng không, Natsuki-chan? Rằng ta muốn em nói ‘thật’! Không được có bất cứ giấu giếm hay che đậy nào. Ta muốn em thẳng thắn đem ý tưởng trong lòng mình, nói ra! Nhưng cái cách nói ưỡn ẹo vừa rồi của em là ý gì? Không nói cho người ta biết ý của em, vừa mở miệng ra là lên mặt dạy đời quát bảo, trừ khiến người ta hiểu lầm với sinh ra tâm lý phản kháng thì còn làm được gì? Em căn bản là không biết cách nói chuyện.”
Ye Jian giống như đang thẩm phán tội nhân mà nói với Natsuki, điều này khiến cho Natsuki đang bị đặt nằm trên đầu gối tức giận mà trừng mắt với cậu. Nếu không phải hiện tại cô không có năng lực nói chuyện, cùng với không có sức để động thủ, cô tuyệt đối sẽ liều một trận với Ye Jian.
Nhưng đương nhiên, bởi vì hiện tại cô đã bị tước đoạt cả quyền nói chuyện lẫn sức lực trong cơ thể, nên cô chỉ có thể để mặc cho Ye Jian tùy ý định đoạt.
“Cho nên hiện tại, ta muốn trừng phạt em vì cách nói chuyện không thẳng thắn đó, Natsuki-chan!”
“————!?”
Đôi mắt màu xanh thẳm của ma nữ lại một lần nữa trợn to, miệng há lớn muốn quát mắng, nhưng chung quy vẫn không thể phát ra được một tiếng nào mà nhìn bàn tay kia hung hăng đánh xuống.
PA~ ——!!
Tiếng vỗ thanh thúy vang lên vọng khắp cả căn phòng. Mông nhỏ mềm mại truyền tới cảm giác đau đớn thiết thực khiến cho Natsuki đờ đẫn, cô không thể tin được.
Nhưng rất nhanh, khi Natsuki còn chưa kịp hoàn hồn, thì một luồng cảm giác đau đớn khác nữa lại truyền tới khiến cô giật mình tỉnh lại.
“…!!!”
Hai con mắt như muốn phun ra lửa, cô dùng ánh mắt phẫn nộ như muốn ăn thịt người để nhìn Ye Jian. Nếu như ánh mắt có thể giết người, vậy đoán chừng là lúc này Ye Jian phải chết ít nhất là 100 lần rồi lại 100 lần. Nhưng tiếc nuối, tuy rằng Natsuki rất phẫn nộ và u oán, rất muốn dùng ánh mắt của mình để giết Ye Jian, nhưng chung quy cô cũng chỉ có thể nằm im đó, để mặc cho Ye Jian đem cô đặt nằm sấp rồi giơ tay mà đét đít.
Bàn tay liên tiếp hạ xuống. Đường đường là Kūgeki no Majo, là nữ vương khiến cho toàn thể ma tộc Châu Âu đều phải sợ tới co vòi, vậy mà giờ lại bị đét mông như vậy; hơn nữa điều khiến cô cảm thấy sỉ nhục nhất là, cô lại còn bị đét mông ngay trước mắt đối thủ cũ là Tokoyogi Aya. Cảm giác xấu hổ này quả thực khiến Natsuki muốn ngất đi, nhưng phỏng chừng là dù cô có ngất đi thì cái tên khốn kiếp xấu xa này cũng sẽ làm cho cô tỉnh lại rồi đánh tiếp.
Ngồi gần đó và chứng kiến cảnh này, ma nữ đen tuyền, kẻ địch vốn có của Natsuki —— Tokoyogi Aya, cũng có chút lấp lóe hai mắt. Hiển nhiên là lúc này, trong lòng Aya đang cảm thấy may mắn vì trước đó mình đã sáng suốt mà không cãi lời Ye Jian, bằng không kết cục của mình khi đó tuyệt đối sẽ giống như của Natsuki hiện giờ.
Nhìn Natsuki bị đánh mông như vậy, Aya cũng có chút sợ, nhưng càng nhiều nữa là cảm giác hả hê. Kūgeki no Majo vốn nổi danh giảo hoạt giờ lại bị người khác đè ra mà đánh vào mông như vậy, nếu bây giờ có thể nói được, Aya tuyệt đối sẽ không lãng phí cơ hội này để nhục nhã Natsuki.
Bất quá, cho dù không thể nói, nhưng ánh mắt như cười mà không phải cười của Aya lúc này cũng đã đủ để khiến Natsuki cảm thấy nhục nhã tới không chịu nổi; và hiệu quả mà Ye Jian muốn chính là như vậy.
PA~ ——!!
Âm thanh thứ hai mươi vang lên, lúc này Ye Jian mới dừng việc trừng phạt lại.
“Đây chỉ là một giáo huấn nho nhỏ. Nếu như lần sau ai còn không nghe lời nữa, vậy thì mọi việc sẽ không phải chỉ đơn giản như vậy, khi đó sẽ không phải là cách quần áo đâu, và người ra tay cũng sẽ không phải là ta. Ta nghĩ so với việc ngồi nhìn ta đánh mông người kia, thì hai em hẳn càng nguyện ý tự mình ra tay chứ nhỉ? Ừ, bị lột sạch sau đó bị người còn lại đánh mông, nếu như hai người cảm thấy mình chịu được, vậy thì cứ thỏa thích mà cãi lời ta đi. Còn nữa, tiện thể nói cho hai người biết là đánh mông chỉ là đơn giản nhất, ta còn có khối trò thú vị hơn thế này, nếu hai người muốn nếm thử, ta cũng sẽ không keo kiệt.”
Đối với hai ma nữ cổ lão mà nói, thì đây có lẽ là phương thức uy hiếp ác liệt nhất, kinh khủng nhất, hèn hạ nhất mà hai người từng biết; nhưng cả hai lại không thể không thừa nhận rằng, đó cũng chính là cách uy hiếp hiệu quả nhất.
Tuy lúc này, ánh mắt mà Natsuki dùng để nhìn Ye Jian vẫn như muốn đem cậu ăn tươi nuốt sống, nhưng nếu nói về khí thế thì quả thực là yếu hơn trước quá nhiều. Về phần Aya, mặc dù cô vẫn duy trì thái độ bình tĩnh, nhưng từ trong đôi mắt màu violet của ma nữ, vẫn có thể thấy được vẻ kiêng kị rõ rệt.
“Tốt rồi, như vậy tiếp đó, để ta thay hai người sửa sang lại một chút nguyên nhân phát ra mâu thuẫn. Đầu tiên bên phía Aya, nói thật, kế hoạch của cô là hoàn toàn không thực tế. Nha, ta biết cô không tin lời nói phiến diện của ta, nhưng không sao, về sau khi có dịp, ta sẽ cho cô được tận mắt chứng kiến cái thế giới mà cô gọi là ‘chính xác’, nó trông như thế nào. Còn về điểm xuất phát của cô, ta nghĩ Natsuki cũng sẽ không phủ nhận.”
Không tiếng động mà hừ lạnh một cái và quay đầu sang chỗ khác, hiển nhiên, Natsuki không phủ nhận.
“Vì cứu vớt số phận bị nguyền rủa của ma nữ, vì để chứng minh sự tồn tại của ma nữ là ‘hợp lý’ và ‘bình thường’, vì để trả thù những kẻ lợi dụng sức mạnh của ma nữ nhưng lại coi ma nữ như rác rưởi rồi bôi đen. Bởi vì có mục tiêu như vậy, nên Aya mới xem hành vi của mình là ‘chính nghĩa’. Mà Natsuki lại phá hủy kế hoạch của cô, không thèm để ý tới bi nguyện của các ma nữ mà ngăn cản cô trả thù, nên cô mới oán hận Natsuki vì Natsuki vi phạm với ‘chính nghĩa’ cô theo đuổi. Nói vậy chính xác chứ?”
Có lẽ là vì không ngờ Ye Jian lại nhìn sâu được tới như vậy, Aya dùng ánh mắt khác thường mà nhìn cậu thật lâu, sau đó mới nhẹ nhàng gật đầu.
“Được! Nhìn từ phía của cô thì là vậy, vậy giờ, ta hỏi ngược lại: cô đã bao giờ đặt mình vào vị trí của Natsuki để tự hỏi tại sao cùng là ma nữ, nhưng Natsuki lại phải ngăn cản cô không? Dù không tiếc trở mặt thành thù cũng phải phá hủy kế hoạch này? Đã từng bao giờ cô nghĩ về điều đó chưa?”
Đối với lời chất vấn này, Aya chỉ báo lại một nụ cười nhạt đầy khinh miệt, cứ như là đang muốn nói 『 kẻ phản bội thì cần gì lý do? 』
“Xem ra Natsuki-chan giận như vậy cũng là có nguyên nhân, xác thực là vì cô quá ngu… Không, không! không phải cô quá ngu. Mà là cô đã hãm quá sâu, tới mức tự che mắt mình, Aya.”