Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 380 : ánh sáng và bóng tối.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Thánh tử Billgray, tin tức của ngài liệu có tin được không? Đám tà đồ của chính giáo thực sự ở đây?”

Người trung niên cương nghị mặc đồng phục giáo hội nhịn không được mà cau mày khẽ hỏi. Ông thật sự không thể tưởng tượng được, đường đường là nhân viên thần chức của Chính giáo, vậy mà lại tụ tập trong tòa nhà có thể gọi là phế tích đằng kia.

“Xin yên tâm, Kers đại nhân. Tôi đảm bảo sẽ không để các vị đi một chuyến tay không.”

Đáp lại người trung niên là một thiếu niên nho nhã, vẻ quý tộc trong từng cái giơ tay nhấc chân cho thấy thiếu niên này là người có thân phận bất phàm. Vị thánh tử có dòng máu đông tây hỗn huyết này, có sức cuốn hút kỳ lạ, khiến người đối diện không thể không tin tưởng lời thiếu niên nói.

“Hơn nữa, không chỉ có người của chính giáo, chưa biết chừng, chúng ta có thể sẽ có được thu hoạch ngoài mong đợi.”

“Thu hoạch ngoài mong đợi?”

Đối với sự nghi hoặc của người trung niên, thiếu niên thánh tử chỉ cười nói: “Kers đại nhân tự mình chứng kiến chẳng tốt hơn sao?”

“Đã thế, chúng ta đi!”

“Xin chờ một chút, Kers đại nhân. Để phòng ngừa tình huống ngoài ý muốn, chúng ta vẫn nên lưu vài vị giáo hữu lại bên ngoài để gác chừng, làm vậy lỡ như có địch nhân đào thoát thì chúng ta vẫn có thể kịp ứng đối.”

Đối với đề nghị của thiếu niên, người trung niên gật đầu, có chút thưởng thức mà nhìn thiếu niên một cái, sau đó phất phất tay, để cho một kỵ sĩ cùng một hồng y giáo chủ ở lại, về phần ông thì dẫn theo hai thủ hạ còn lại đi về phía tòa nhà bỏ hoang kia.

“Vậy chúng ta cũng nên đi thôi, Barres.”

“Ha ha! Rốt cục cũng có thể động thủ! Đám dị đoan chết tiệt đó, để Barres này vặn đầu của bọn chúng xuống.”

Thanh niên kỵ sĩ đi theo sau lưng của thiếu niên thánh tử, sau khi nhận được lệnh thì hưng phấn mà siết chặt bội kiếm bên hông, thái độ cứ như là đang chuẩn bị xông lên liều chết với kẻ địch.

“Lần này thì ngươi cứ thỏa thích mà chiến đấu đi, không cần kiêng dè. Ta sẽ không hạn chế ngươi. Nhớ kỹ, không cần lưu tình với đám dị đoan đó, cũng không cần bận tâm tới sự an toàn của ta. Mặc sức mà đánh! Có nó ở đây, không ai trong đó có thể làm ta bị thương.”

Thiếu niên sờ chiếc nhẫn bạch kim đang đeo trên tay, mặt trên của nó có gắn một con bọ hung trông sống động như thật, không khác gì đang ngủ.

Thanh niên kỵ sĩ sau khi nghe được lời của thiếu niên thánh tử, lập tức kích động mà rút kiếm ra, sau đó không thèm để ý tới thiếu niên mà lập tức bước theo nhóm của người trung niên để cùng tiến tới gần tòa nhà bỏ hoang trước mặt.

Thiếu niên thánh tử thấy bốn người kia rời đi nhưng cũng không vội đuổi theo, mà nán lại nói với vị kỵ sĩ và vị hồng y có nhiệm vụ gác ngoài.

“Hai vị giáo hữu, không ngại nghe Billgray một lời chứ?”

“Thánh tử đại nhân không cần khiêm tốn, trí tuệ của ngài khiến cho chúng tôi tin phục.”

Đối với lời khen của vị hồng y, thiếu niên chỉ cười khiêm tốn, rồi sau đó mở miệng nói: “Hai vị giáo hữu có thể thử bố trí một vài kết giới ở quanh đây, vừa có thể tiện cho việc canh chừng, cũng vừa có thể hỗ trợ cho việc bắt giữ trong trường hợp có địch nhân tẩu thoát. Dù sao nhiệm vụ quan trọng, cẩn thận mấy cũng không quá.”

Đề nghị này khiến cho vị kỵ sĩ cùng vị hồng y hai mắt sáng ngời. Khẽ liếc nhìn nhau một cái và cùng gật đầu, sau đó cả hai lập tức nói lời cảm tạ với thiếu niên thánh tử.

“Tốt rồi, vậy tôi cũng không làm chậm trễ thời gian nữa, hai vị giáo hữu cũng mau chóng bố trí kết giới đi.”

Gật gật đầu, sau đó thiếu niên thánh tử cũng đi về phía tòa nhà bỏ hoang.

Thiếu niên thánh tử mặc dù có thể xác định được nơi này chính là cứ điểm hiện tại của mục tiêu, nhưng tình báo này có được lại không phải nhờ vào những năng lực như là tiên tri, mà là nhờ có sự trợ giúp tới từ 『 Shishiō Kikan 』. Với thiếu niên thánh tử thì sự trợ giúp này tới thật quá bất ngờ, quá ngoài dự liệu.

Tuy tới hiện tại thì thiếu niên thánh tử vẫn không hiểu được là tại sao tổ chức có uy danh hưởng dự toàn thế giới này lại đi giúp mình, nhưng sau một hồi châm chước, thiếu niên tối thiểu vẫn có thể khẳng định được, đó là tình báo mà đối phương cung cấp cho mình hoàn toàn không giả.

Vì vậy, thiếu niên lập tức liên hệ với đồng minh của mình là Thiên Giáo, mạo hiểm vượt qua mưa bão để tới tập kích đối phương.

Về phần tại sao thiếu niên lại quyết định tùy tiện tới như vậy, đó là vì trong tình báo đã nói rõ, kẻ địch đang trú đóng ở đây không có thủ lĩnh.

‘Đối phương không có thủ lĩnh.’, đây mới là điểm khiến thiếu niên tự tin nhất để tới tập kích nơi này.

… …

“Ye-sensei, chính là chỗ đó sao? Những người kia hình như là kỵ sĩ cùng với cha xứ của giáo hội Tây Âu, họn họ tới đây làm gì?”

Quang minh chính đại mà đứng trong kết giới ẩn nấp do Ye Jian tạo ra, Yukina với Sayaka vô cùng khó hiểu mà nhìn cảnh tượng đang diễn ra cách đó không xa. Giữa cái thời tiết như thế này, nhân viên giáo hội vậy mà lại chả hiểu tại sao, tự nhiên lại lặn lội mưa bão để tới khu vực chỉ có phế tích như thế này. Đây là đang muốn làm gì?

“Xem tiếp đi sẽ biết, hai đứa cũng chuẩn bị sẵn sàng đi. Chờ chút nữa hai đứa lập tức ra tay, nếu có thể đánh gục tất cả những người đó, vậy xem như hai đứa hợp cách. Nếu gặp phải kẻ nào có ác ý, hai đứa cũng không cần cố kỵ, trực tiếp quất chết hắn. Mấy tên này đều là một lũ khốn kiếp không có ý tốt, giống hai tên kỵ sĩ muốn giết hai em mà hai em gặp phải hồi trước ấy, còn nhớ không?”

Nghe được lời của Ye Jian xong, Yukina thì vẫn còn có chút do dự, nhưng Sayaka thì trực tiếp lộ ra vẻ phẫn hận, bàn tay đang cầm đao cũng siết chặt hơn.

Nhìn biểu hiện của hai thiếu nữ, Ye Jian cũng không nói gì thêm. Muốn chân chính trưởng thành, chân chính mạnh lên, vậy tất cả đều phải dựa vào năng lực của bản thân, mà trong đó, tâm thái, tính cách cùng ý chí là nhân tố cốt lõi quan trọng nhất. Đã tự mình trải qua con đường để đi từ nhỏ yếu tới mạnh mẽ, Ye Jian tinh tường hơn bất cứ ai về độ quan trọng của tâm linh cùng ý chí. Nếu tâm linh cùng ý chí không đủ mạnh mẽ, không đủ rõ ràng, vậy cho dù thiên phú có mạnh hơn nữa cũng sẽ không đi xa được bao nhiêu.

Cậu vẫn còn nhớ ngày đầu khi cậu lần đầu tiên có được sức mạnh, cũng còn nhớ những gì cậu gặp phải khi ở thế giới 《 Campione 》, đã bao nhiêu lần cậu đem mạng mình đeo bên thắt lưng? Nếu không có tâm linh và ý chí đủ cứng cỏi, cậu cũng đã sớm chết ngoắc ngoải từ đời nào.

Cho nên với Yukina và Sayaka, cậu tối đa cũng chỉ có thể hỗ trợ, và những gì cậu làm để hỗ trợ cũng đã đủ nhiều rồi, nên phần còn lại cũng chỉ có thể để cho Yukina với Sayaka tự phấn đấu.

“Sắp bắt đầu rồi! Để tôi mang hai đứa tới gần hơn một chút.”

Nói xong, Ye Jian vung tay lên, và ba người lập tức biến mất.

Khi xuất hiện lại, Yukina và Sayaka phát hiện bản thân cũng đã có mặt ở trên đỉnh của tòa nhà bỏ hoang, và thông qua lỗ thủng trên nóc nhà, cả hai hoàn toàn có thể nhìn thấy những gì đang xảy ra bên dưới.

Dưới đó, có hai nhóm người đang trong tình trạng giương cung bạt kiếm với nhau.

Hai nhóm người này, một bên là nhân viên giáo hội mà Yukina với Sayaka đã thấy trước đó, còn một bên khác, hình như cũng có vài nhân viên giáo hội, bất quá trừ đó ra, hình còn có vài… Thú nhân?

Xác nhận là mình không nhìn lầm, cả Sayaka lẫn Yukina đều cảm thấy kinh ngạc. Nhân viên giáo hội vậy mà lại đứng chung một chỗ với ma tộc? Hơn nữa đám thú nhân ma tộc này, nếu cả hai không lầm thì hình như đều là tộc người sói.

“Bất ngờ đúng không? Kỳ thực đám thú nhân với nhân viên giáo hội đang đứng chung kia, tính ra thì đều là kẻ địch cũ của chúng ta. Đám kỵ sĩ kia là cùng một phe với hai tên kỵ sĩ mà hai em gặp lần trước, còn đám người sói, chúng đều tới từ Tây Âu. Hẳn Yukina vẫn còn nhớ lần mà thân vương của tộc người sói tới đảo Itogami chứ?”

Kỳ thực không cần Ye Jian phải nhắc nhở, hai cô bé chỉ bằng sức quan sát của bản thân cũng đã có thể thấy được huy hiệu tôn giáo mà những kị sĩ kia đang đeo trên ngực, từ đó cũng đã đoán được thân phận của đối phương. Còn việc có liên quan tới thân vương của tộc người sói, chuyện này Sayaka cũng đã biết rõ thông qua lời kể lại của Yukina.

Có câu nói rằng ‘kẻ thù gặp lại, đỏ con mắt’; đã tiếp nhận sức mạnh của ‘Ám’ do Ye Jian ban cho, tâm thái với tính cách của Sayaka trở nên càng thêm bị khuếch đại. Cho nên, không giống với tâm trạng do dự và phức tạp của Yukina, cảm xúc Sayaka lúc này vô cùng thuần túy.

Cứ y như hồi trước lúc chấp hành nhiệm vụ, chỉ cần đem những kẻ bên dưới xem là mục tiêu mình ắt phải giết, sau đó dốc toàn lực mà giết sạch bọn chúng, vậy là được rồi.

Về phần Yukina, cô bé dường như vẫn còn chưa quyết định được. Nguyên bản Ye Jian vì cân nhắc tới thuộc tính của bản thân cô bé, chuẩn bị đem thể chất của cô bé cải tạo thành thể chất có thuộc tính ‘phá hoại’, bất quá về sau vì cân nhắc tới tính cách của Yukina, Ye Jian cuối cùng vẫn quyết định chuyển thành thuộc tính ‘ánh sáng’.

Càng tu luyện lên cao, sức mạnh sẽ càng duy tâm, cho nên so với thể chất, sức mạnh phù hợp với tâm linh mới càng đáng giá để theo đuổi. Dù sao tu luyện nếu không thuận tâm, ý niệm không thông, vậy thì sớm muộn cũng phải gặp nạn. Đã vậy, còn chẳng bằng theo đuổi tâm linh ngay từ đầu, mà với Ye Jian thì việc chuyển đổi thuộc tính từ ‘phá hoại’ sang ‘ánh sáng’ cũng không phải là việc gì khó, vậy tại sao không làm.

Thêm nữa, Yukina với Sayaka vẫn luôn phối hợp rất ăn ý với nhau, đã vậy, việc cho cả hai sức mạnh đối xứng như một ‘sáng’ một ‘tối’, chẳng phải càng tốt hơn cho việc phối hợp sao?

Hai người, một quang một ám, một chính diện một phụ trợ, một ngoài sáng một trong tối, hoàn mỹ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio