Ba tháp ba tháp.
Tiếng bước chân thanh thúy, khiến Ye Jian giật mình tỉnh lại từ trong giấc ngủ mê.
Chật vật mở hai mắt ra, lọt vào trong tầm mắt là một thiếu nữ khả ái có dung mạo tinh xảo tựa như búp bê. Mặc bộ đầm gothic loli, thiếu nữ dùng đôi mắt trong suốt màu xanh thẳm của mình mà cư cao lâm hạ nhìn xuống Ye Jian. Ánh mắt đó, cậu quen thuộc vô cùng.
“Còn muốn ngủ tới bao giờ? Cậu rốt cuộc muốn để cho tôi với những người khác phải chờ thêm bao lâu nữa?”
“Ôi chao!”
Mặc dù không biết rõ là chuyện gì đang xảy ra, nhưng Ye Jian vẫn cố mở hai mắt ra và ngồi dậy.
Chỉ là, vừa nhúc nhích người, Ye Jian liền phát hiện là có một thứ gì đó đặc biệt mềm mại đang áp lên người cậu từ hai bên.
“Ưm ~~~ Tou-chan ( ba ba )… đừng cử động mà…”
Theo phản xạ mà vạch chăn ra, chỉ thấy, có hai bé gái màu tóc khác nhau độ chừng 7 – 8 tuổi, hiện đang giống như bé mèo kitty, rúc chặt vào trong ngực cậu và áp chặt lên người cậu mà hạnh phúc ngủ.
Bên trái là một công chúa nhỏ có mái tóc dài màu bạc, dung mạo đáng yêu ngọt ngào, rất dễ khiến cho người ta liên tưởng đến những thiên thần nhỏ xinh đẹp, thiện lương, hiền lành.
Bên phải là yêu tinh nhỏ tóc đen, khuôn mặt nhỏ tràn đầy linh tính, mặc dù là ngủ, cũng vẫn rất không an phận mà cọ cọ lấy cánh tay của Ye Jian.
Cả hai bé gái đều rất đáng yêu, nhưng hiện tại, điều cần chú ý nhất không phải là chuyện đó. Điều cần chú ý nhất chính là, tại sao hai bé gái này lại hoàn toàn trần truồng?
“———— Hai đứa!!!! Tối hôm qua lại chạy tới đây để ẩu tả đúng không???”
Thiếu nữ có đôi mắt màu úy lam, ngay khi vừa nhìn thấy bộ dạng của hai thiếu nữ đang nấp trong chăn của Ye Jian thì lập tức phát ra tiếng gầm thét, sau lưng thiếu nữ dường như cũng toát ra một gương mặt dạ xoa đen nhánh. Ngay tức khắc, hai bé gái còn đang trong giấc ngủ say không hẹn mà cùng giật mình tỉnh lại và mở mắt ra.
“Oa ~~ không xong! Là Natsuki-kaa ( Natsuki mụ mụ )! Lier, chúng ta chạy mau!”
Bé gái có ánh mắt màu rượu đỏ lập tức kinh hô, sau đó ngay cả quần áo cũng không kịp mặc, liền kéo theo bé gái tóc bạc chạy về phía cửa phòng.
“Chờ… Chờ một chút, Shiya-nee, quần áo… quần áo…”
“Đừng để ý nhiều như vậy, nếu bị Natsuki-haha bắt được vậy tuyệt đối sẽ xong đời. Dù sao trong nhà cũng chỉ có một mình chichi là nam tính, không có sao, không có sao.”
Chỉ là, hai bé gái còn chưa kịp chạy tới cửa thì đã cảm thấy đạp hụt chân và rớt vào trong sàn nhà, sau đó lại từ trên trần nhà mà rớt về trên giường của Ye Jian.
PA ~ !
Chiếc quạt xếp hung hăng mà quất vào đỉnh đầu của bé gái tóc đen, khiến cho bé gái tóc đen lập tức ôm đầu ngồi chồm hổm xuống, trong miệng kêu đau.
“Ô! Đau quá ~!”
Bé gái tóc đen hai mắt đẫm lệ mông lung, bụm lấy đầu, bộ dạng cứ như là sắp khóc lên.
“Tou-chan! Natsuki-kaa lại đánh người ta! Người ta không muốn mà! Tou-chan nhất định phải báo thù cho người ta!”
PA ~!
Bé gái tóc đen bò tới trong ngực của Ye Jian mà làm nũng, nhưng lại một lần nữa bị quất cho một cái; lần này, cô bé triệt để yên rồi.
“Tokoyogi Shiya! Mẹ cảnh cáo con… Nếu con còn dám dạy hư Lier cùng với mấy đứa em gái khác nữa, mẹ sẽ đem con nhốt vào trong vườn ma thú một mình.”
“A ~ ! Đừng, con sai rồi! Natsuki-kaa!”
Tiếng rên rỉ đáng thương của Shiya nhỏ vang vọng cả phòng, đó tuyệt đối là hình phạt mà Shiya nhỏ sợ nhất từ trước tới nay.
“Sai rồi cũng không được! Tóm lại, không có lần sau. Đã nghe rõ chưa?”
“Người ta cam đoan! Tuyệt đối tuyệt đối sẽ không có lần sau. Natsuki-kaa tốt nhất rồi.”
Bé gái rất rõ ràng tính cách ngoài lạnh trong mềm của người mẹ này, cho nên cô bé lập tức nhào tới và bắt đầu nịnh bợ.
“Chiêu này không có ích gì với mẹ đâu! Con nhóc này, con nên học mẹ của con một chút đi, điềm đạm nho nhã một chút. Thiệt là, tại sao mấy đứa em gái của con đứa nào dứa nấy cũng đều giống tính cách của mẹ chúng nó, chỉ có con là giống với tính cách của ông bố ngu si này của con vậy?”
“Gì chứ! Tou-chan tốt nhất rồi! Mấy em gái khác đều thích papa. Con liền muốn giống tou-chan. Đúng không, Lier?”
“A? Uh, uh, Liar cũng thích cha nhất.”
Bé gái tóc bạc đang cúi đầu nghe Shiya nhỏ nói vậy thì liền vô cùng nghiêm túc mà gật gật đầu.
Thấy vậy, thiếu nữ được xưng là Natsuki-kaa chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ, sau đó hai hàng lông mày lập tức dựng lên, trừng mắt về phía Ye Jian, người mà nãy giờ vẫn còn chưa hiểu được mọi chuyện là như thế nào.
“Cậu còn muốn ngẩn người ra đó tới bao giờ nữa? Chẳng lẽ cậu đã quên hôm nay là ngày gì rồi sao?”
“Ngày gì?”
Ye Jian méo đầu một chút, vẻ mặt mờ mịt cứ như là hoàn toàn không hiểu gì.
“Ài!? Tou-chan quên rồi sao? Hôm nay là ngày đi bờ biển! Bờ biển! A, đúng rồi, đúng rồi! Hôm nay mấy kaa-chan ( mụ mụ ) khác cũng sẽ đi, còn có những imouto khác của Shiya nữa! Hì hì! Lại có thể chơi chung với nhau thật vui một lần!”
“Ai nói vậy chứ? Trước khi làm xong bài tập, toàn bộ đều không cho phép đi chơi.”
“Ài!? Đừng a ~~ !!!
Tiếng kêu thảm của Shiya nhỏ vẫn không thể khiến cho mẹ Natsuki của cô bé đổi ý.
“Nhiều lời vô ích, còn nữa, cậu lập tức nhanh lên cho tôi, Ye Jian. Great Red cố ý tới đón chúng ta, cậu còn muốn cho mọi người chờ tới khi nào?”
“Haaa? Great Red?”
Ye Jian sửng sốt, trợn mắt tròn xoe mà nhìn về phía Natsuki sau khi nghe được lời của cô.
“Kinh ngạc cái gì? Hiếm lắm mọi người mới tụ tập lại để đi cùng với nhau, đi chung với nhau mới có ý nghĩ, cũng để cho mấy con bé có dịp đi chơi chung với nhau luôn. Bằng không nếu trực tiếp truyền tống qua bên đó, cậu cảm thấy còn gì thú vị sao?”
“Ây…”
Đầu óc càng ngày càng hỗn loạn, Ye Jian trong lúc mơ mơ màng màng thì đã được các hầu gái phục thị mà thay đồ chung với hai bé gái hình như là con gái của cậu. Sau khi cậu và hai bé gái mặc đồ xong thì cả ba liền bước ra khỏi căn phòng trông như cung điện.
Bước ra khỏi cung điện, cảnh sắc xung quanh liền biến thành một hoa viên cực lớn gieo đầy các loại kỳ hoa dị thảo vô cùng xinh đẹp.
Mà ở trong hoa viên, oanh oanh yến yến, các thiếu nữ mà Ye Jian vô cùng quen thuộc hiện đang tụ lại cùng một chỗ với nhau mà nói nói cười cười.
“Arara? Ma vương bệ hạ của chúng ta rốt cục cũng chịu đi ra nha.”
Người nói chuyện là một thiếu nữ tôn quý có mái tóc dài diễm lệ như máu.
“Ri.. Rias…?”
Không, không chỉ có đại tiểu thư tên là Rias Gremory, ở bên cạnh của thiếu nữ còn có rất nhiều thiếu nữ mà chỉ cần ngửi được hương thơm, cậu cũng có thể dễ dàng phân biệt ra.
“Akeno? Koneko? Raynare? Grayfia-neechan… Còn có, Tohka? Miku? Kotori? Yoshino… Leticia? Tifa? Asuka? Kuro Usagi?… Alice? Lia? Pandora? Athena…”
Ye Jian ngơ ngác mà nhìn về phía những vương phi tựa hồ đã trở nên thục phụ rất nhiều của cậu. Trong lúc nhất thời, cổ họng như là bị thứ gì đó chặn lại, nói không ra lời.
“Tou-chan ~~.”
“Otou-sama ~ .”
“Otou-kun.”
Ngoại trừ các vương phi của cậu ra, trong hoa viên còn có thêm sự có mặt của một vài bé gái mà cậu chưa từng nhìn thấy, nhưng cảm giác huyết mạch tương liên này lại báo cho cậu biết thân phận của các bé gái này.
Các bé gái vừa nhìn thấy cậu thì liền lập tức bu lại quanh cậu, líu ra líu ríu.
Có ojou-sama nhỏ với mái tóc dài đỏ rực, từng hành vi cử chỉ đều đầy vẻ quý tộc.
Có bé gái tóc vàng tựa như một kỵ sĩ nhỏ, lại có công chúa nhỏ tựa như hoa violet.
Nữ võ sĩ nho nhỏ với mái tóc đen thẳng dài, một đôi song bào thai với đồng tử có hai màu vàng-bạc khác biệt.
Và còn nhiều, nhiều nữa.
Bị những bé gái đáng yêu này vây vào giữa, Ye Jian giống như chựng lại, cả người đều không nhúc nhích mà ngẩn ra.
Đây là đang có chuyện gì? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tất cả những thứ này có thật hay không vậy?
Vương thành, hậu cung, con gái bảo bối.
Chuyện tuyệt diệu như thế, chẳng lẽ là đang nằm mơ sao?
Nhắc mới nhớ, tại sao mình lại ở chỗ này? Mình nhớ là —— Ồ? Tại sao mình lại không thể ở chỗ này nhỉ?