“… điều đó là thực sao? Điện hạ đại nhân ~ .”
“Ừ! Cũng không khác là bao nhiêu đâu! Cái tên Đen Trắng kia cũng đủ ‘đen’, rõ ràng là chỉ muốn đi dò thám một tí, kết quả là lại bị con trâu đất kia kéo tụt vào trong mê cung mà tẩn cho một lần. Em không thấy được cái bộ dạng te tua của cậu ta lúc đó, thật đúng là thảm không nỡ nhìn.”
“Cái kia… Đen Trắng là chỉ… Ngài đang chỉ vị vua thứ năm Alexander • Gascoyne đại nhân sao?”
“Trừ cậu ta thì còn ai vào đây? Hai em nghĩ thử xem, cậu ta rõ ràng là người da trắng từ trên xuống dưới vậy mà lại tự xưng là Hoàng Tử Đen, không gọi cậu ta là Đen Trắng thì còn gọi là gì?”
“PHỐC ~ PHỤT ~~ ngài thật sự là một vị vua vô cùng hài hước ~”
Lúc này, trong căn phòng tiếp tân sang quý nhất của 『 Copper-Black Cross 』, Erica nhỏ với bộ váy lễ trang màu đỏ rực đang ung dung ngồi bên cạnh Itsuka Ken và nói chuyện vô cùng vui vẻ. Đối lập hoàn toàn với điều đó là Liliana, lúc này cô bé đang sợ tới co cứng cả người, toàn thân thăng đuột. Liliana chỉ dám thỉnh thoảng nhìn Itsuka Ken một cái, thời gian còn lại chỉ biết bỏ tay lên gối, ngồi thẳng cả người chờ lệnh, nếu Itsuka Ken có sai bảo. Chỉ là khi nghe được Erica nói chuyện có chút thiếu phân tấc khi dám nhận xét ‘vua’, Liliana vẫn cố lấy hết can đảm để nhắc nhỏ bạn tốt và cũng là đối thủ của mình.
“Erica, trước mặt của vua, xin hãy chú ý lời nói và hành vi của mình! Là kỵ sĩ không nên vượt quá giới hạn như thế!”
“Mình không có vượt quá giới nha, Lily. Ngược lại, người vi phạm ngự lệnh của vua là Lily mới đúng, cả ngày cứ đơ ra một chỗ chẳng nói chẳng rằng gì với vua như thế sẽ khiến cho vua cảm thấy rất mất hứng.”
“Đây là thái độ nên có! Kỵ sĩ phụng sự cho vua phải có đầy đủ trung thành, nghiêm cẩn, cung kính, khiêm tốn, thẳng thắn, vâng theo… , mà không phải lỗ mãng và tùy tiện như cô, Erica Blandelli.” Có thể nói ra một cách dứt khoát và khẳng định như vậy, điều này cho thấy là Liliana nhỏ bé đã hoàn toàn có được tất cả những tố chất nên có trên của một kỵ sĩ, thứ duy nhất còn thiếu chỉ có kinh nghiệm và thực lực tích lũy theo thời gian mà thôi. Thế nhưng, thân là một thần đồng khác của Milan, Erica sẽ chịu thua dễ dàng như vậy sao?
“Chương trình học và thành tích của tớ không hề thua kém cậu đâu nha, Lily! Những tố chất cần thiết đó, tớ sao có thể không biết và làm lơ? Thế nhưng Lily, chẳng lẽ cậu không hiểu và chưa từng học qua cách xử thế của một thần hạ nên có với vương thượng sao? Thánh Tâm là tất thảy! Nếu ngay cả ý của vua cũng không hiểu thì làm sao có tư cách hiến cho vua sự trung thành của mình đây? Không theo vương ý, không thuận vương tâm, vậy cần gì phải làm kỵ sĩ cho vua nữa? Nếu Lily cứ như thế thì làm sao vua có thể yên tâm mà giao tâm ý của mình cho Lily đây?”
“Kỵ sĩ chỉ cần tuyệt đối trung thành và suy nghĩ cho đức vua, sau đó dốc toàn bộ cố gắng hoàn thiện bản thân vì mục đích đó, vậy là đủ rồi!”
“Nếu vậy theo cách nói của Lily, tớ có thể hiểu là cậu đã tự xem mình như là thủ hộ kỵ sĩ của điện hạ và bắt đầu dùng thân phận đó để tự xưng rồi hay không?” Trúng ngay điểm yếu! Không hổ là Erica, không chỉ đem thế yếu của mình hoàn toàn san bằng mà còn lật ngược tình thế để phản công Liliana. Xem ra từ khi còn nhỏ thì Liliana đã hoàn toàn bị Erica ‘bắt nạt’ rồi. Đánh thì ngang tay, cãi toàn thua trận, tiểu Lily thật đáng thương! Thế nhưng, trong khi Itsuka Ken đang rất hứng thú nhìn Liliana bị Erica ‘ăn hiếp’ thì Liliana đã nói ra những lời khiến cho cậu giật mình.
“Đúng! Bởi vì tôi đã mạo phạm đức vua, đây là tội không thể tha thứ. Cho nên vì để hạ bớt sự tức giận của vua và lấy công chuộc tội, tôi đã quyết định dâng lên sự trung thành với toàn bộ quãng đời còn lại của mình cho ngài. Ngày mà tôi trở thành một kỵ sĩ chính thức, tôi sẽ trở thành kiếm và khiên cho đức vua.” Nghe được giọng nói vẫn còn mang lấy sự non nớt thốt ra những lời này, trong lòng của Itsuka Ken thật sự cảm thấy có chút gì đó không được tự nhiên. Cứ thử nghĩ đến việc có một cô bé nhỏ xíu chỉ mới có chín tuổi đứng ở trước mặt bạn và dùng thái độ nghiêm trang để nói ra những lời này xem, ai cũng phải cảm thấy có chút gì đó mất tự nhiên chứ? Nha, mặc dù cả Erica và Liliana cũng đều nhìn giống như đã 10 tuổi, thế nhưng 9 và 10 tuổi thì có gì khác nhau sao? Cũng đều nhỏ xíu xìu xiu như vậy chứ? Bất luận thế nào cũng phải mất tự nhiên đi? Thế nhưng nếu như bạn nghĩ mọi chuyện kết thúc ở đó thì chỉ có thể nói là bạn quá ngây thơ rồi, vì ngay sau đó, Erica cũng bắt đầu phản công.
“Ô? Thật không ngờ Lily chính trực cũng có lúc sẽ nói sạo ~ ?”
“Cái gì? Cô dựa vào đâu mà suy đoán lung tung rồi vu khống tôi như thế, Erica • Blandelli?!!” Nghe thấy Erica bảo rằng mình nói dối, Liliana lập tức nổi nóng, vì đây là một điều xúc phạm đến nguyên tắc và danh dự kỵ sĩ của cô bé. Liliana trừng lớn đôi mắt như đang bốc lửa của mình về phía Erica, nếu Erica không thể giải thích rõ ràng thì cô bé tuyệt đối sẽ rút đao chém tới ngay lập tức.
“Chẳng lẽ không đúng sao? Lily thật sự dám thề rằng mình không hề có chút ý đồ riêng nào khi muốn trở thành thủ hộ kỵ sĩ của vua không?”
“Đương nhiên! Thề trên danh dự của kỵ sĩ!”
“Thật vậy chăng?”
“Đương nhiên!”
“Thế nhưng điện hạ đại nhân đã sớm tha thứ cho Lily rồi, vậy Lily còn lý do gì để làm nữa ~~ ?”
“Tôi… Là do chính tôi không thể tự tha thứ cho mình. Hơn nữa nếu phụ thân đại nhân biết chuyện này, ông ấy cũng sẽ làm như thế, vậy tôi làm vậy có gì sai?” Bị ánh mắt quỷ dị của Erica nhìn chằm chằm, Liliana đột nhiên có cảm giác chột dạ khó hiểu.
“Là thế sao?”
“Đúng vậy!”
“Tốt! Vậy nếu dựa theo cách nói của Lily thì người chính thức mạo phạm phải là mình mới đúng nha ~ ! Điện hạ đại nhân là khách quý của『 Copper-Black Cross 』 chúng tôi, thế nhưng chúng tôi lại không đón tiếp kịp thời nên mới khiến Lily đột nhiên gặp phải ‘vua’ như vậy, nên mới xảy ra tất cả mọi chuyện sau đó. Lily chỉ là không hề biết gì nên mới như thế, nếu vậy thì người nên nhận lỗi không phải là Lily mà phải là tớ mới đúng. Nếu đã vậy thì người phải kính dâng tất cả lòng trung thành của mình trong suốt quãng đời còn lại phải là tớ, Lily không cần phải ép mình nhận lỗi như thế. Mọi thứ cứ để một mình tớ gánh chịu hết đi!” Trên gương mặt nhỏ xinh xắn của Erica dường như đột nhiên tỏa ra ánh hào quang chói lọi. Vì bằng hữu mà kính dâng lên bản thân mình cho Ma Vương, đây không thể không nói là hành vi mà chỉ có một kỵ sĩ vĩ đại mới làm được; mặc dù có chút trêu đùa và nắm chắc khi nói ra những lời này, thế nhưng sự thật lòng lại hoàn toàn không thiếu.
Chỉ là một người tôn trọng tinh thần kỵ sĩ như Liliana làm sao có thể tiếp nhận sự giúp đỡ như thế này từ đối thủ của mình được chứ? Cô bé lập tức từ chối không chút do dự: “Xin cho phép tôi từ chối lòng tốt của cô, Erica thân mến. Tôi, thân là một kỵ sĩ thực tập của『 Bronze-Black Cross 』, tuyệt đối sẽ không cho phép sai lầm của bản thân ảnh hưởng đến người khác. Tôi sẽ tự chịu trách nhiệm cho sai lầm của mình, nên hãy để tôi tự giải quyết đi!”
“Nếu chỉ là kỵ sĩ thực tập, tớ cũng không hề kém cậu! Thân là kỵ sĩ thực tập của 『 Copper-Black Cross 』, phải dùng tinh thần hi sinh cả tính mạng để tiếp đãi vương thượng khi ngài giá lâm nơi đây, thế nhưng lại vì sơ sẩy mà khiến vua phải chờ đợi, còn liên lụy tới một kỵ sĩ dự bị của đồng minh『 Bronze-Black Cross 』. Nếu phải có một người chịu trách nhiệm trong chuyện này, đó phải là Erica • Blandelli tôi mới đúng!”
“Không được! Tôi không cho phép có người chịu phạt thay cho tôi!”
“Cũng vậy! Tôi sẽ không làm lơ với khuyết điểm to lớn vừa rồi của mình!” Màu đỏ và màu xanh, tóc vàng và tóc bạc, đôi mắt của hai cô bé kỵ sĩ nhỏ cứ như là đang bắn ra những tia lửa điện và chạm vào nhau trên không trung, Itsuka Ken có cảm tưởng là mình đang nghe tiếng nổ ‘đùng đùng đùng’ khi va chạm của những tia lửa điện đó. Xem ra vì lôi kéo vị vua mới, cũng là vì suy nghĩ cho tương lai của mình, hai cô bé chỉ vừa mới chín tuổi này đã bắt đầu minh tranh ám đấu.
“Khục! Xem ra tình cảm của hai đứa em thật sự rất tốt!”
“Ồ? Điện hạ có thể nhìn ra điều đó sao?”
“Ai có tình cảm tốt với cô ta chứ?”
Hai câu trả lời hoàn toàn bất đồng. Khác với Erica đang bông đùa, Liliana lại kịch liệt phản đối, cứ như là từ đầu tới cuối, Erica chỉ đang tự mình tưởng tượng mà thôi. Thế nhưng về điều này, Erica biểu thị mình không thèm để ý, cô bé tiếp tục nói mà không quan tâm đến sự bất mãn của Liliana: “Cả hai chúng em đều đã quyết định lập trường và thái độ của mình, và chắn chắn là tụi em sẽ không thay đổi, nên xin 『 Lord. Samele 』 Istuka-dono hãy phán xử việc này cho tụi em đi! Chúng em tuyệt đối sẽ nghe theo lời ngài, vậy rốt cục là ngài sẽ chọn ai đây? Em hay là Lily?” Erica đắc ý nói, sau đó lập tức đưa ánh mắt về phía ‘người khởi xướng’ của việc này là Itsuka Ken và nói tiếp với nét dụ dỗ: “Điện hạ ~ ! Ngài nhất định sẽ chọn em chứ? Em nhất định sẽ là kỵ sĩ cận thân riêng tốt nhất cho ngài, chờ tới khi em lớn, em có thể hoàn thành bất cứ nhiệm vụ nào mà ngài muốn giao cho em, là ‘bất cứ nhiệm vụ nào’ đó nha ~~~~”
“Cái ——?! E… Erica, cô nói thế là có ý gì? Nếu chỉ là nhiệm vụ, chỉ cần ‘vua’ chịu nhận tôi làm kỵ sĩ của ngài, tôi nhất định cũng sẽ vâng theo tất cả mọi nhiệm vụ mà ngài giao phó, cô nói thế là đang xem thường tôi sao?”
“Thật thế sao? Mặc dù tớ không xem thường cậu, thế nhưng thật đáng tiếc nha Lily, nếu dùng vóc dáng của cậu hiện tại, thì cho dù 10 năm nữa cũng không thể làm được hết tất cả mọi mệnh lệnh của vua nha. Rất nhiều nhiệm vụ mà ‘vua’ muốn giao đều cần có nó làm điều kiện tiên quyết đó ~ !” Erica dùng ánh mắt dò xét quét lên quét xuống trên người của Liliana, đến cuối thì nhìn về phía bộ ngực phẳng như bàn ủi của Lily rồi lắc đầu thở dài.
“Làm… làm không được? Có gì mà làm không được? Cô đang nói đùa gì thế? Chỉ cần là mệnh lệnh của vua, cho dù là bất cứ chuyện gì, tôi cũng đều có thể làm tốt không thua gì cô. Hơn nữa ánh mắt bất lịch sự đó của cô nghĩa là sao? Tại sao vóc người của tôi lại khiến tôi không thể thực hiện nhiệm vụ vua giao được chứ? Erica Blandelli, cô mau giải thích cho tôi!” Lily thật sự quá chính trực, nên cô bé hoàn toàn không thể hiểu được ý của Erica. Sau khi thấy Erica nhìn chằm chằm vào bộ ngực của bản thân và chê bai, cô bé lập tức nhìn trả lại và… không cam lòng ah. Mặc dù rất không cam lòng, thế nhưng cô bé không thể không thừa nhận là bộ ngực lúc này của Erica đã không hoàn toàn là lép kẹp, hình như đã hơi nhô lên một chút rồi?
“Cho nên tớ mới nói là nếu không thể theo vương ý, không thuận vương tâm thì không thể làm thủ hộ kỵ sĩ của vua được đâu nha, Lily!”
“Kỵ sĩ chân chính chỉ cần tiếp nhận lấy mọi mệnh lệnh của vua rồi sau đó chấp hành tốt nhất có thể, khi cần thiết thì dâng lên gián ngôn, lúc vua buồn phiền thì thay vua tìm kế, lúc chiến đấu thì trở thành kiếm và khiên cho đức vua, như thế là được rồi!”
Vì vậy, cuộc tranh chấp giữa hai kỵ sĩ nhỏ lại một lần nữa xảy ra, và lại nhìn chằm chằm về phía Itsuka Ken. Vì cả hai cô bé đều biết, chỉ khi vua đưa ra quyết định thì mới có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng. Chỉ là lúc này, vị vua của chúng ta đang suy nghĩ điều gì đó? Đương nhiên là —— ‘đây thật sự là 9 tuổi sao? Thật sự là 9 tuổi sao? Hai cô bé này thật sự là 9 tuổi? Đùa nhau à!!!”