Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 14 : đồng ‘xanh’ và đồng ‘đỏ’.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn chằm chằm ~~~~~~~~~! Nhìn chằm chằm ~~~~~~~~~! Tóc vàng tiểu ma nữ, tóc bạc Tiểu yêu tinh. Hai tiểu Loli kiêm thực tập kỵ sĩ cứ như vậy mà nhìn chằm chằm về phía tân nhiệm ma vương Itsuka Ken đại nhân để chờ được phân xử.

“Hai em nhìn tôi như vậy làm gì chứ? Có được gì đâu? Cả hai em, Erica lẫn Liliana, chẳng phải đều vẫn còn đang trong giai đoạn ‘thực tập’ sao?”

“Đúng! Tụi em vẫn còn trong giai đoạn thực tập! Thế nhưng chỉ cần 『 Vua 』yêu cầu, tụi em sẽ dốc tận sức lực, cố gắng và trí tuệ của mình để trở thành một kỵ sĩ chân chính xứng đáng hầu hạ bên cạnh ngài.”

“Em cũng vậy! Hơn nữa em nhất định sẽ trở thành một kỵ sĩ chính thức trước Lily, bởi vì tớ đã hoàn toàn học xong ngôn linh gai nhọn rồi nha, Lily!”

“Cái gì?” Sắc mặt của Liliana khẽ biến, thế nhưng cảm giác háo thắng và tự tin rất nhanh trở lại với cô bé. Cô bé tự tin ưỡn bộ ngực nhỏ của mình và nói lớn: “Trước khi tới đây, tôi cũng đã học xong ngôn linh phá vỡ rồi!”

Quả nhiên, Erica hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ vì thành tích của Liliana mà cười nói: “Thật như thế sao, Lily? Nếu chỉ mới hơi học được sơ sơ thì đừng cố làm bộ nha ~ !”

“Đó cũng chính là điều tôi muốn nói, Erica!”

“Nếu đã vậy, có muốn thử một chút với tớ hay không?”

“Rất hợp ý tôi!”

Nhìn cuộc tranh chấp của 2 tiểu loli đã thăng cấp từ ngôn ngữ lên tới hành hộng, Itsuka Ken không khỏi nở nụ cười. Chỉ có lúc này, hai cô bé con mới không kềm được bản tính non nớt của mình, nếu là Erica và Liliana sau khi đã trưởng thành, chắc chắn sẽ không ra tay vì chuyện nhỏ như thế này, vì bao dung cũng là một phẩm tính cần có của một kỵ sĩ, mà Erica và Liliana khi lớn lên đều là những kỵ sĩ thực sự.

“Nếu đã như thế, hãy dùng thực lực của chúng ta để quyết định xem ai mới là người có tư cách trở thành thủ hộ kỵ sĩ cho 『 Vua 』đi, Erica!”

“Ngự thân kỵ sĩ của điện hạ đại nhân chỉ có thể là tôi, Erica • Blandelli!”

Đôi mắt nhỏ của hai người lại một lần nữa bắn ra những tia lửa điện khiến cho Itsuka Ken nhìn cũng cảm thấy có chút vui tai vui mắt, xem ra ác quỷ nhỏ và tiểu yêu tinh bắt đầu tranh đấu với nhau từ khi còn nhỏ xíu ah.

“Điện hạ, chú của em vẫn còn cần một chút thời gian để có thể trở về yết kiến ngài. Trong thời gian này, ngài có thể ban ân mà làm trọng tài cho chúng em được không?” Erica và Liliana đều dùng ánh mắt đầy quyết tâm và mong đợi để nhìn Itsuka Ken, và tất nhiên với một ma vương điện hạ đang rảnh rỗi quá mức như hiện tại, còn chuyện gì có thể giải buồn tốt được hơn là chuyện này nữa đây?

“Ừ! Thế nhưng hai em phải nhớ không nên làm quá tay, hiểu chưa?”

“Vâng! Em nhất định sẽ dốc toàn lực!”

“Tớ cũng sẽ không nương tay đâu nha, Lily!”

“Ây ~~~” Thấy hai cô bé hoàn toàn hiểu sai và trực tiếp xuyên tạc ý của mình, Itsuka Ken cảm thấy không biết phải nên nói gì cho phải.

Sau đó, dưới sự hướng dẫn của Erica, Itsuka Ken đi theo hai tiểu loli tới sân đấu tập bên trong của『 Copper-Black Cross 』. Đây là một sân đấu tập tràn đầy không khí và phong cách cổ đại của Rome, Itsuka Ken có thể nhìn thấy bóng dáng của vô số loại binh khí được đặt khắp bốn phía xung quanh của đấu trường.

Không mất bao nhiêu thời gian, từ hai cánh cổng của hai bên đấu trường, Itsuka Ken đã có thể nhìn thấy thân ảnh của Erica và Liliana. Lúc này, cả Erica và Liliana đều mặc một bộ trang phục chính thức của kỵ sĩ, chỉ khác là một bên thì đem mái tóc vàng búi gọn lại và cầm một thanh kiếm mỏng, còn một bên thì chỉ buộc mái tóc bạch kim lại thành đuôi ngựa và cầm một thanh kiếm 2 lưỡi hơi dày hơn.

“Không tệ chút nào! Có chút giống kỵ sĩ hơn rồi đó! Nếu vậy giờ ta hỏi, hai em đều đã sẵn sàng rồi chưa?”

“Yes!” Lập tức triển khai tư thế và nhìn chằm chằm vào đối thủ, vào lúc này thì cả hai cô bé đều cho thấy rõ sự tập trung và nghiêm túc không gì sánh được của mình, có lẽ không phải chỉ vì tầm quan trọng của trận đấu này, mà còn là vì hai cô bé đều đã hiểu quá rõ về năng lực chiến đấu của đối phương. Cả Erica và Liliana đều biết là đối phương sẽ không để cho mình chiến thắng một cách dễ dàng.

“Nếu vậy, lấy việc đầu hàng hoặc đánh mất làm tiêu chuẩn, xuất hiện 1 trong 2 hiện tượng đó tức là đã thua! Hiểu rõ chưa? Nếu vậy… chú ý – Bắt Đầu!”

“Xoạt!!!!” Gần như ngay lập tức, Liliana đã cho thấy sự trác tuyệt trong khả năng di chuyển của bản thân, cô bé gần như lướt qua không trung và vung kiếm về phía đối thủ của mình.

“Đừng hòng như ý, Lily!” Bước chân giao thoa lẫn nhau, Erica chỉ hơi lùi về sau đã hoàn toàn tránh được đợt tập kích bất ngờ của Liliana và vung kiếm phản kích.

“Đinh!!” Thanh kiếm mỏng của Erica bị thanh kiếm 2 lưỡi của Liliana chặn lại. Sau đó, 2 kỵ sĩ nhỏ bắt đầu một cuộc đối chiến có thể nói là rất vui tai vui mắt trong mắt của Itsuka Ken, cả hai đều là những cô bé rất xinh đẹp và đáng yêu, kết hợp với nét mặt vô cùng nghiêm túc và chăm chú lúc này khiến cho cả hai trở nên hào hùng và khí khái.

Nhìn theo phong cách chiến đấu, Itsuka Ken có thể thấy được là Liliana có ưu thế và khuynh hướng nhiều hơn trong việc sử dụng tốc độ và sự nhẹ nhàng khi di chuyển, lúc này cô bé thật sự trông như một tiểu yêu tinh với mái tóc bạc lấp lánh. Về phần Erica thì cô bé càng giống như loài mãnh sư khi mà sự dũng mãnh trong phong cách chiến đấu được thể hiện vô cùng tinh tế qua những lần múa kiếm đầy uy lực nhưng vô cùng linh hoạt của mình; mái tóc lấp lánh ánh hoàng kim dù đã được buộc lại, nhưng Itsuka Ken hoàn toàn có thể tưởng tượng được cảnh nó tung bay khi Erica chiến đấu là như thế nào.

Cả hai cô bé đều có ưu thế riêng của bản thân, và cũng hiểu rất rõ về đối phương cũng như khuyết điểm của mình, nên trận đấu thật sự có chút khó phân thắng bại. Chỉ là hai cô bé dù có thiên tài đến đâu thì cũng vẫn chỉ là những cô bé, vấn đề thể lực đã quyết định rằng cả hai không thể chiến đấu quá lâu, nhất là với tần suất và cường độ cao như thế này, cho nên chỉ sau 15 phút, cả hai đều đã bắt đầu thở dốc và rịn mồ hôi khắp người.

“Tiếp tục như thế này nữa cũng chẳng ích gì! Nếu đã thế thì, Lily, dùng ngôn linh mà hai chúng ta vừa nắm giữ để phân thắng thua đi!”

“Được!” Hoàn toàn nhất trí với nhau, hai cô bé đều cùng lùi lại cách xa nhau một khoảng cách vừa đúng. Sau đó, hai luồng chú lực màu đỏ và màu xanh lam bắt đầu phun ra từ cơ thể của 2 người.

“… lạy chúa tôi! Xin ngài ban xuống cho tôi lời chỉ đạo, để tôi biết phải đi đâu theo con đường của người! Tiến tới, và xỏ xuyên qua tất cả những kẻ thù trước mặt của ta đi!”

“… thượng đế toàn năng, xin ngài hãy ban xuống cho con sức mạnh và lòng can đảm, để con không cần phải run sợ trước bất cứ kẻ thù nào! Tiến lên, và đánh tan tất cả mọi thứ trước mặt!”

Lưỡi kiếm mỏng của Erica bắt đầu tỏa ra những luồng kiếm khí màu đỏ, cùng lúc đó, thanh kiếm hai lưỡi của Liliana cũng bắt đầu dâng lên những luồng linh khí màu xanh lam.

“Ya!!!!!”

“Haaa!!!!!”

Khi khí thế đều đã dâng lên đến đỉnh điểm, hai cô bé rốt cục xông về phía đối phương.

“Đinh ——————!!!!” Trên hai thanh kiếm vốn chỉ được dùng để luyện tập của Erica và Liliana đều xuất hiện vết rách cùng một lúc, và gần như đồng thời, hai thanh kiếm đều vỡ vụn và văng tung tóe ra khắp nơi.

“Vẫn chưa hết! Erica!!!!”

“Tiếp chiêu, Liliana!!!!!”

“Được rồi! Stop!!!” Ánh hào quang màu lưu ly đột nhiên dâng lên và bao trùm lấy hai cô bé, khiến cho chiêu thức vốn định dùng để liều mạng của hai cô bé đều phải nghẹn trở về. Cả hai cô bé này đều là mục tiêu mà Itsuka Ken ngầm thừa nhận là ngự thân kỵ sĩ của mình trong tương lai, sao có thể để hai cô bé này liều mạng một cách vớ vẩn trong một trận thi đấu bình thường được chứ? Nếu lỡ như xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn thì Itsuka Ken phải đi đâu mà sám hối đây?

“Không… không… không cử động được?”

“Hai đứa em thật sự không hiểu lời của tôi đúng không? Tôi nhớ mình đã nói là đừng quá tay cơ mà? Nếu như thế nữa mà khiến đối phương xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn thì hai em sẽ cảm thấy thế nào đây?”

“Em…” Vừa định mở miệng để giải thích thì hai cô bé đã chợt cảm thấy có một bàn tay dịu dàng đặt trên đầu mình mà vuốt khẽ.

“Được rồi! Nếu hai em thật sự muốn trở thành kỵ sĩ cận thân cho tôi thì cũng được! Tôi không có yêu cầu gì quá cao, thế nhưng ít nhất thì hai em cũng phải đạt tới mức tiêu chuẩn thấp nhất của một kỵ sĩ hầu cận của ma vương mới được, đúng không nào? Bây giờ hai em vẫn chỉ là kỵ sĩ thực tập, nếu để cho mọi người biết kỵ sĩ của ma vương chỉ là những kỵ sĩ thực tập, cả thân phận kỵ sĩ chính thức cũng không có, đến lúc đó họ sẽ nói ra sao?” Nghe Itsuka Ken nói như vậy, hai cô bé cũng dần tỉnh táo và phát hiện ra sai lầm của mình, cả hai cúi đầu để tự hối lỗi về sai lầm mình suýt phạm phải.

“Tôi thì không quan tâm những việc như thế. Thế nhưng tôi không mong muốn những kỵ sĩ đáng yêu của mình bị nói xấu, nhất là khi hai em có năng lực để tránh cho điều đó xảy ra. Hai em đều là những thần đồng hiếm có, vậy hai em có hiểu ý của tôi không?” Hơi run lên vì lời nói của Itsuka Ken, trong mắt của cả hai cô bé đều sáng lên một chút gì đó khác lạ, cả hai dường như hiểu thêm được điều gì.

“Nếu hai em đã thật sự muốn trở thành kỵ sĩ của tôi như vậy. Thế này đi! Hiện tại tôi tạm thời không thu nhận hai em, cũng không yêu cầu hai em làm gì cả, vì điều đó có thể sẽ ảnh hưởng thậm chí bóp chết tương lai mà hai em sẽ chọn. Tôi chỉ cho hai em một cơ hội: khi hai em đã có đầy đủ thực lực và tư tưởng cũng đã trưởng thành một cách chín chắn, lúc chúng ta gặp lại, hai em hãy nói cho tôi biết quyết định của hai em, rằng hai đứa có còn muốn trở thành ngự thân kỵ sĩ của tôi hay không. Hai em thấy như vậy được chứ?” Itsuka Ken cười nói.

“Không! Erica • Blandelli hoàn toàn tình nguyện và khát khao được trở thành ngự thân kỵ sĩ của ngài. Ở đây, em xin thề bằng danh nghĩa kỵ sĩ của mình: cuộc đời này, Erica • Blandelli sẽ lấy việc trở thành kỵ sĩ của 『 Lord. Samele 』 làm mục tiêu lớn nhất để vươn lên. Cho dù phải bỏ ra bao nhiêu cố gắng, hứng chịu bao nhiêu khổ đau, Erica • Blandelli nhất định sẽ rèn luyện bản thân mình để hoàn thành nguyện vọng này, nhất định sẽ không bao giờ buông bỏ!” Ngay khi Itsuka Ken vừa nói xong, Erica lập tức biểu thị quyết tâm không thể nào lay chuyển được của mình, và ngay sau đó, Liliana cũng không cam chịu tụt hậu lại phía sau mà quỳ một chân xuống theo lễ nghi chính thức của kỵ sĩ.

“Tôi, Liliana • Kranjcar, xin dùng tính mạng và vinh quang kỵ sĩ của bản thân mà khởi thề: cuộc đời này sẽ vĩnh viễn lấy việc trở thành ngự thân kỵ sĩ của Đọa Thiên Vương mà khắc khổ vươn lên, hoàn thiện chính mình. Đó sẽ là ngọn đèn chỉ dẫn để Liliana • Kranjcar bước đi trên con đường kỵ sĩ của bản thân, cho tới ngày được vua tôi thừa nhận!”

“Tôi nói hai đứa nha… Ây ----- !” Đang định mở miệng nói chuyện, thì đột nhiên nét mặt của Itsuka Ken trở nên cứng đờ, lời chuẩn bị nói ra cũng bị nuốt lại vào cổ họng.

“Xem ra phải xin lỗi hai em rồi! Có một vài chuyện tôi phải về để xử lý, không thể tiếp tục ở lại đây. Lần gặp gỡ này đành phải kết thúc tại đây vậy! Nói chung là hai em phải cố lên, tôi chờ mong lần gặp mặt sau với 2 đứa! Giờ thì hẹn gặp lại sau, Erica-chan, Liliana-chan!” Đôi cánh mộng ảo màu ngọc lưu ly xanh biếc đột nhiên xuất hiện ở sau lưng của Itsuka Ken. Trong ánh mắt nhìn chăm chú và giật mình của Erica và Liliana, thân hình của Itsuka Ken lập tức xông thẳng lên trời và biến mất khi cả hai còn chưa kịp phản ứng.

“…Ồ?” Khi cả hai cô bé vẫn còn đang tiếc nuối, thì cả hai đột nhiên phát hiện bầu trời dường như có hai chấm nhỏ đang lóe lên, và sau đó phóng thẳng về trước mặt mình. Chưa kịp định thần thì trước mặt của 2 người đã xuất hiện hai chiếc nhẫn màu đỏ và lam đang lửng lơ, lóe ra những tia sáng đầy nét mê ly cùng kỳ bí.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio