“Chú, nhờ ngài bảo vệ cho Guinevere!” Một cô bé nhỏ nhắn và tinh xảo tựa như búp bê cổ bằng sứ có mái tóc màu vàng đứng trên một tảng đá lớn và cầu nguyện với bóng trắng mơ hồ ở sau lưng.
『 yên tâm đi. Ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào quấy rầy con. 』 Thuần bạch kỵ sĩ cưỡi lấy con ngựa trắng của mình bước ra từ trong làn sương mù, hắn là quân thần của thép, là thủ hộ kỵ sĩ của thiếu nữ tóc vàng, cũng là kỵ sĩ của hồ lừng danh trong thần thoại, tên của hắn là Lancelot • du • Lake.
“Cảm ơn ngài, chú của tôi! Lần này, bất luận thế nào, Guinevere cũng phải giúp cho chủ nhân có thể hàng lâm đại địa.” Mặc dù nhìn chỉ như ấu nữ, thế nhưng không thể chối cãi là Guinevere đã tồn tại hơn 100 năm, 100 năm chỉ sống vì một mục tiêu không thể giải quyết được đã khiến cho chấp niệm của Guinevere với nó trở nên vô cùng điên cuồng. Vì để cho chủ nhân của mình, chủ nhân của thánh tổ vương Guinevere, Tận Thế Vương, có thể thức tỉnh và xuất hiện trên mặt đất, Guinevere có thể không tiếc bất cứ giá nào. Kỵ sĩ màu trắng nghe Guinevere nói như vậy thì gật đầu, cây thương kỵ sĩ màu bạc đang cầm trong tay cũng được siết chặt, toàn thân tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Vì bảo vệ thánh tổ vương tóc vàng nhỏ bé trước mắt, thuần bạch kỵ sĩ sẽ dốc toàn bộ năng lực của mình để ngăn cản và tiêu diệt bất cứ kẻ nào muốn phá hoại nghi thức.
“Cuối cùng, Guinevere cũng có thể được thi hành sứ mệnh của mình! Nếu muốn kêu gọi chủ nhân, điều đầu tiên phải làm là phải tận dụng được lượng chú lực có trong chén thánh, vì vậy… 【 Lấy danh nghĩa của chủ nhân chén thánh, ta, Guinevere ra lệnh cho ngươi, hỡi di vật thần thánh, mau mở cánh cửa của Nước Trời ra trước mặt ta! 】.” Lệnh chú vừa phát ra xong thì thánh bôi màu vàng có kích cỡ ngang ngửa với thiếu nữ lập tức chậm rãi bay lên và dần lơ lửng tại trên đỉnh đầu của cô. Sau đó, theo từng câu ngâm xướng của Guinevere, lượng chú lực có trong chén bắt đầu quay cuồng và chao đảo. Cuối cùng, tựa như một chén rượu bị lột đi lớp màng mỏng được bịt nơi miệng chén, nguồn chú lực bên trong chén thánh cuối cùng cũng đã không thể kềm hãm được nữa mà trào ra khỏi miệng chén và phun thẳng lên bầu trời.
“Oanh ————————!!!!!!!!!!!!” Gấp 10 lần… 20 lần… 30 lần… 50 lần… Nguồn chú lực khủng khiếp với số lượng siêu việt diệt thần vương giả tới hằng trăm lần phóng thẳng lên trời. Đại địa chấn động, những vòng tròn đá cực lớn ở dưới chân của Guinevere, vào lúc này dường như đang kết nối lại với nhau, trở thành một lồng kính hình trụ cực lớn ngăn không cho chú lực phát tán khiến cho nguồn chú lực càng lúc càng lớn chỉ có thể xông lên bầu trời. Nhìn từ dưới đất có thể thấy được tầng mây đã bị luồng chú lực màu đen phun ra một lỗ thủng lớn.
Hiện tượng kỳ dị xảy ra trên bầu trời nhanh chóng thu hút sự chú ý của tất cả những chú thuật sư đang có mặt trong hạt Wiltshire, thậm chí là toàn bộ Anh Quốc. Nghi thức ma thuật lớn đến như thế này có thể nói là vô cùng hiếm thấy đối với giới chú thuật ở Anh. Rất nhiều người thuộc chú thuật giới Anh bị thu hút vì sự kiện lần này, thế nên dù xa hay gần, chỉ cần có thể thì đều nhộn nhịp khởi hành, tiến về nơi nghi thức đang diễn ra.
Không đơn thuần chỉ là những chú thuật sư riêng lẻ, những tổ chức pháp thuật lớn nhỏ của Anh cũng bị sự kiện này thu hút. Cơ cấu thần bí của quốc gia, những tổ chức hắc ám tư nhân, các tổ chức liên hợp pháp thuật v…v… rất nhiều tổ chức pháp thuật lớn bé đều đưa mắt về sự kiện này, họ muốn biết điều gì đang xảy ra và quan sát xem nó có ảnh hưởng gì đến mình hay không. Là Dị Bảo ra đời? Hay là Heretic God hàng lâm? Lại hoặc là có Tân vương xuất hiện? Rốt cục, sau hơn mười phút, nhóm người đầu tiên gần nhất cũng đã tới được nơi này, và thứ hiện ra trước mắt bọn họ là ————
“Chén thánh! Là chén thánh phép thuật chân chính! Mau thông tri tổng căn cứ!!!! Nhanh!!!!!” Tiếng gào thét phát ra từ trong miệng của những chú thuật sư dẫn đội của các tổ chức phép thuật lớn bé, và chỉ sau hơn 20 phút, hầu như toàn bộ giới chú thuật Anh đều biết rằng chén thánh lại xuất hiện. Khác với lần thánh bôi trước của Quốc Vương Anh, lần này, thánh bôi là thật, là thánh di vật thứ thiệt không lầm. Dựa theo lượng chú lực thao thiên chấn hải đang trào ra từ thánh bôi, không có bất cứ ai nghi ngờ về việc nếu lấy được nó thì có thể lấy được sự bất tử như trong truyền thuyết. Thậm chí, nếu như lợi dụng tốt thì trở thành Tân Vương cũng không phải là chuyện không thể nào. Toàn bộ giới chú thuật Anh đều phát cuồng.
Càng lúc càng có nhiều người đổ về đây, lại một lần thánh bôi tranh đoạt chiến nữa sắp xảy ra ở vùng quận đô nông thôn vốn điềm tĩnh này. Thế nhưng, ngay khi chiến cuộc sắp bùng nổ thì một chuyện quỷ dị đột nhiên xảy ra: bốn phía của di tích Stonehenge bỗng xuất hiện một làn sương mù dày đặc, và không ít chú thuật sư bị bao phủ bởi luồng sương mù dày đặc này đã biến mất một cách đột ngột không để lại dấu vết nào. Hiện tượng quỷ dị này khiến cho những chú thuật sư đang ùn ùn đổ về phía di tích buộc lòng phải dừng bước.
Không ít tổ chức cố gắng liên lạc với những người đã biến mất trong màn sương, thế nhưng không có bất cứ phương thức liên lạc nào là có hiệu quả. Bất cứ ai bước vào trong cũng đều bặt vô âm tín, không ai bước ra và cũng không có bất cứ âm thanh nào được phát ra từ làn sương dày đặc mờ ảo, tất cả các chú thuật sư cuối cùng cũng đành phải dừng bước và thực hiện việc điều tra từ ở bên ngoài, chỉ là hoàn toàn không có hiệu quả.
Điều tra từ bên ngoài không hiệu quả, người vào bên trong thì biến mất hoàn toàn, các chú thuật sư dần bắt đầu trở nên nôn nóng, mà chú lực của thánh bôi thì vẫn liên tục phun trào ra càng lúc càng nhiều kích thích thần kinh của các chú thuật sư. Người ta vẫn thường nói là lợi làm trí ngủ say, một vốn bốn lời có thể khiến con người bán đi phẩm giá, một vốn 10 lời khiến con người bán cả đạo đức, vậy còn 1 vốn mấy ngàn lần tiền lời thì sao? Dù phải bỏ mạng cũng có người muốn thử một lần. Theo lòng tham bị kích thích, các chú thuật sư bắt đầu bỏ đi sự lo lắng về mạng sống mà liều mình bước vào trong màn sương. Thế nhưng tham lam không phải não tàn, tối thiểu thì các chú thuật sư của các tổ chức lớn vẫn biết phải kéo đủ phe cánh đội ngũ rồi mới bước vào, còn với những tổ chức nhỏ hoặc không tổ chức thì chỉ biết như thiêu thân đâm đầu vào lửa mà nhào vào trong làn sương dày đặc, còn việc họ có thể trở về hay không, ai mà biết.
“Thật đúng là không biết sống chết! Hẳn là lần tranh đoạt chén thánh trước cũng như vầy? Nếu vậy thì Kuroshira-chan có thể đánh vào giữa trùng vây rồi cướp được chén thánh mà bình yên rời đi hẳn là do sử dụng quyền năng thần tốc giật được thánh bôi rồi quay đầu chuồn mất chứ?” Cùng ngồi chung trên một tảng đá lớn, vị vua có mái tóc màu bạc tím nhìn chiến cuộc mà phát ra tiếng thở dài bất đắc dĩ.
Từ lúc thánh bôi xuất hiện đến giờ đã qua mấy tiếng. Những người tiến vào trong sương mù, trừ một vài người lẻ tẻ vô tình bị ba người Itsuka Ken vụng trộm giải quyết và ngụy trang thành xung đột nội bộ ra, còn lại đều đã bị quân thần Lancelot xử lý. Sở dĩ ba người Itsuka Ken phải ngụy trang hiện trường là vì muốn tránh bị Lancelot phát hiện, với thần tính và kinh nghiệm chiến đấu dày dặn của Lancelot, nếu như không cẩn thận, cho dù ba người có che giấu ‘mùi’ của mình kỹ đến mức nào đi nữa, kỵ sĩ của hồ cũng sẽ phát hiện là có cường địch đang ẩn nấp trong màn sương, khi đó thì sự chú ý của Bạch Kỵ Sĩ sẽ nhằm về phía ba người và tạo thành biến số khó lường không cần thiết, vì thế che giấu là tất yếu.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm oanh ——————!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Theo lượng chú lực càng ngày càng lớn được tuôn ra từ trong chén thánh, sự rung động của mặt đất cũng càng lúc càng kịch liệt. Không kịch liệt cũng không được, Itsuka Ken có thể cảm nhận được là nếu chỉ nói riêng về số lượng thì chú lực tuôn ra từ chén thánh đã vượt qua mức dung lượng lớn nhất mà cậu sở hữu, nhưng cũng dựa vào đó mà Itsuka Ken cũng xác định được là nghi thức sắp bước vào giai đoạn kế tiếp rồi.
“Sắp xong rồi sao? Nếu vậy thì ta cũng nên hành động rồi!” Bóng người của Itsuka Ken lóe lên một cái và xuất hiện ngay bên cạnh Alice, gương mặt cậu hiện lên nét hưng phấn: “Sắp xong rồi! Guinevere đã sắp hoàn thành bước đầu nghi thức, đừng để ý đến những thứ này nữa! Chuẩn bị đi thôi!”
“Thật sao? Vậy có nghĩa là Guinevere đại nhân hẳn đã hoàn tất việc lợi dụng di tích Stonehenge để lấy chú lực từ thánh bôi. Tức là tiếp đó, nghi thức kêu gọi Tận Thế Vương sắp bắt đầu rồi?” Quan sát tới lúc này rồi, nếu Alice còn không nhận ra được mục đích thật sự của nghi thức thì cô không phải là Alice. Mặc dù không hiểu nguyên nhân, thế nhưng nếu đó là mục đích của Itsuka Ken, Alice tuyệt đối sẽ không ngăn cản, cho dù điều đó có mang đến tai nạn lớn đến mức nào.
“Đúng! Thế nhưng nghi thức kêu gọi kế tiếp không phải là của Strongest of Steel, mà là của King Arthur!”
“Hả?”
“Chẳng phải Zola-nee đã nói rồi sao? King Arthur không nhất định là Strongest of Steel, mà thực ra thì… đó là sự thực!”
“Cái gì!?” Alice giật mình kêu lớn, đôi mắt như hai viên ngọc bảo thạch của cô trừng lên rõ to.
“Thế nhưng chẳng phải như vậy mới là thú vị nhất sao? Khi King Arthur không phải là Strongest of Steel, em nói thử xem Thánh Tổ Vương của chúng ta sẽ có phản ứng như thế nào? Phát điên hay là nổ tung đây? Và Lancelot du Lac cũng sẽ phản ứng thế nào khi thấy cháu gái mình như vậy? Nhất là khi phải đối mặt với quân vương mình đã phản bội? Hơn nữa, nếu King Arthur không phải là Tận Thế Vương thì ta nghĩ chúng ta có thể sẽ có được thu hoạch ngoài ý muốn vượt mức tưởng tượng. Em cứ chờ xem đi!”
“Gift?” Có lẽ là liên tưởng đến bò thần Minos, Alice hơi hưng phấn nói ra từ này.
“Chưa biết chừng so với Gift còn đáng giá hơn. Được rồi! Em cứ nhìn rồi sẽ biết, giờ chúng ta nên khởi hành thôi. Nghi thức hẳn cũng đã tiến đến gian đoạn cuối cùng, nếu không đi sẽ không kịp. Ở đây không phải là nơi tốt để kêu gọi King Arthur, ta nghĩ có một nơi thích hợp hơn trong trường hợp này, 90% đó mới là nơi Guinevere sẽ chọn.” Nói xong, Itsuka Ken ôm lấy Alice và biến mất, sau đó xuất hiện trước mặt của Alec.
“!!!!!” Dường như đang tập trung cao độ, nên khi Itsuka Ken vừa xuất hiện trước mặt, Hoàng Tử Đen giật bắn cả người mà vung tay về phía trước, chỉ là khi mới vung được một nửa thì anh nhận ra 2 người vừa xuất hiện là Alice và Itsuka Ken nên vội vàng giật tay về, thiếu chút nữa là anh đã ném chùm sấm sét đang tụ trong tay mình vào mặt của Itsuka Ken, lúc đó thì hỏng bét. Chẳng phải Alec sợ Itsuka Ken bị thương hay gì đâu, anh chỉ sợ sơ ý gây ra tiếng nổ để lộ hành tung của ba người thôi. Nhìn gương mặt đang khá hưng phấn của Itsuka Ken, Alec cằn nhằn: “Chẳng lẽ cậu không thể xuất hiện trước mặt tôi bằng phương thức bình thường sao? Đừng xuất quỷ nhập thần như thế có được hay không, Itsuka các hạ. Rất hù người đấy!”
“Ha ha, giờ không phải lúc để ý chuyện đó đâu! Chuẩn bị xong chưa, Alec? Nghi thức điều động chú lực sắp hoàn thành rồi, kế tiếp hẳn là bắt đầu hội tụ chú lực. Sau khi hoàn thành việc tụ hội chú lực, Guinevere hẳn sẽ bắt đầu chạy trốn tới nơi thực hiện nghi thức chính để kêu gọi Tận Thế Vương của cô ta, nếu anh không muốn bị bỏ lại thì chuẩn bị đi. Nhớ giữ chắc đấy!” Itsuka Ken đặt tay lên vai Alec và cười nói, đôi mắt liếc về phía Guinevere đang đứng xa xa. Xuyên thấu qua làn sương mù, cậu phát hiện là Guinevere đã sắp hoàn thành việc ngâm xướng.