Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 48 : chủ và phó.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ta nói… nếu em cứ như vậy thì ta sẽ rất khó xử!”

“…” Bỏ qua! Hoa lệ mà mà bỏ qua! Bị nữ vương đại nhân hoàn toàn ngó lơ, không thèm để ý!

Nhìn Alter như vậy, Itsuka Ken đã chẳng biết phải nói gì rồi. Tới hôm nay, đây không biết đã là lần thứ mấy lời của cậu bị Alter làm lơ. Itsuka Ken dám khẳng định là trong mấy ngày hôm nay, số lần cậu gặp ‘tra tấn’ còn nhiều hơn tất cả số lần mà cậu gặp tra tấn từ trước tới giờ. Thật khổ ah! Lời nói bị làm lơ, ăn cơm thì là ‘nhét’, uống nước thì là ‘đổ’, tắm rửa trực tiếp ‘ném’, thậm chí cả mặc quần áo cũng thô bạo tới cực điểm. Coi như nuôi lợn cũng không hung ác tới vậy chứ? Thật đúng là một cái chữ ‘thảm’ sao mà tuyệt vời!

Nha, nói thật ra thì tất cả những thứ trên cũng đều là do Itsuka Ken tự tìm. Mặc dù đúng là cậu bị thương thật không nhẹ, nhưng còn không đến nỗi cả ăn, uống, tắm rửa cũng cần người khác tới phục vụ. Hơn nữa tới đẳng cấp như cậu rồi thì chuyện ăn uống tắm rửa còn ý nghĩa gì khác sao, trừ giải trí? Tới tầng thứ ngưng tự thần cách như cậu rồi rồi thì nước nhỏ cũng không ướt, bụi thổi không vương, năng lượng cũng không cần phải dựa vào dạ dày để hấp thu nữa.

Thế nhưng hiện giờ Itsuka Ken đang rất kích động, vừa thu được Ngốc Mao Vương • Hắc làm tùy tùng, nếu như thật sự không làm gì để hưởng thụ quyền lợi này thì cậu thật sự cảm thấy quá lãng phí, không thể nào tha thứ được cho bản thân, cho nên, cậu quyết định giả chết. Mục đích cậu làm vậy là để cho Alter cam tâm tình nguyện làm nữ bộc phục vụ cho mình. Hắc hóa ngốc mao vương nha, đây là tồn tại có thể khiến cho cái tên siêu S như Gilgamesh cũng phải biến thành M, người như vậy mà phải trở thành nữ bộc của mình, kích động không? Trong đầu đầy những tư tưởng tà ác, Itsuka Ken hí hửng với ý tưởng thiên tài của bản thân, cậu quyết định là cho dù lần này có phải ngậm lấy nước mắt cũng phải ‘sung sướng’ mà ‘hưởng thụ’ một lần sự phục vụ của Nữ Vương Bệ hạ.

Chỉ là Itsuka Ken quá ngây thơ rồi, cũng quá đắc ý rồi! Đây là ai? Là tóc bạc kỵ sĩ vương! Là Alter! Là Nữ Hoàng Bệ Hạ! Nếu như người được virus đại thần triệu hoán tới thật sự là Saber thì ý nghĩ của Itsuka Ken hoàn toàn không hề sai. Nếu là Ngốc Mao Vương thật sự thì mỗi ngày cậu có thể dùng hàng trăm trò đùa để trêu chọc Saber-chan để tìm vui mà chẳng có việc gì hết, có hàng tá thứ thú vị để làm như là nhổ ngốc mao nè, buộc chặt xấu hổ play nè, khó xử phục vụ play nè v…v… Với cái bộ óc quỷ quyệt xấu xa đến thực chất bên trong của cậu, muốn cho Saber-chan của chúng ta nửa xấu hổ nửa từ chối lại phải cam tâm tình nguyện làm những việc này thật sự là không khó. Thế nhưng…

Lý tưởng thì rất là đầy đặn mà hiện thực thì rất là xương xẩu. Chỉ vì ở đằng sau biệt danh thêm một chữ ‘Hắc’, tất cả những ảo tưởng của Itsuka Ken đều bị Alter làm cho lộn tung rồi tan biến như bong bóng xà phòng. Tại sao? Vì khi Itsuka Ken muốn Alter làm đồ ăn và đút cho cậu ăn, rất trung thành, Alter hoàn toàn không có nửa điểm do dự mà bắt cá, sau đó nướng, rồi đút cho Itsuka Ken ăn. Nghĩ tới cái gì hay chưa? Nha! Đúng như vậy đó, bước đi rất quy chuẩn, nhưng chất lượng thì… tàn niệm. Bắt cá, nướng lên, đút ăn, Alter đại nhân của chúng ta thành thật làm theo mấy bước này, và cũng chỉ có mấy bước này. Vảy không thèm cạo, nội tạng không bỏ đi, gia vị không nêm nếm, trực tiếp nướng, sau đó nhét vào mồm của Itsuka Ken.

Chỉ ăn một lần xong, Itsuka Ken thiếu chút nữa đã bị nghẹn chết. Thật sự là nghẹn chết, vì cái vị quá khó tưởng tượng rồi. Khô rang, lạt nhách, đắng nghoét… đây quả thật là một tuyệt tác đỉnh phong của giới thức ăn bóng tối.

Sau đó nói tới chuyện uống nước, nghẹn thì phải uống nước, chuyện bình thường. Nhờ Alter giúp cho mình uống nước, cho dù không dùng đôi môi nhỏ để mớm nước, thì tối thiểu cũng nên vực nhẹ cậu để cậu ngồi dậy mà từ từ đút nước cho cậu đi? Nhưng không! Alter đại nhân của chúng ta là ai? Là quân thần nha! Là nữ quân nhân có thể đứng trên đầu của một đám đàn ông nha! Lấy đâu ra cái kiểu cư xử mềm nhẹ tới như vậy chứ? Cầm ly, múc nước, rót vào! Ly không có? Chặt cành cây, khoét một lỗ, xong! Múc nước? Ừ thì múc! Chỉ là không biết tại sao, trong khi xung quanh rõ ràng chỉ có một cái hồ yêu tinh trong vắt, vậy mà nước Alter đưa tới lại mặn không thua gì nước biển. Hơn nữa Alter còn dùng phương thức ‘rót’ để tiếp nước cho Itsuka Ken.

Tưởng tượng được sao? Một ly nước biển mặn chát được dùng phương thức đổ ào ào vào trong cổ họng, trong khi cổ họng còn một con ‘cá nướng’ đang mắc kẹt ở trong, cảm giác đó quả thật…

Vừa bị nghẹn, vừa sặc nước, Itsuka Ken nuốt nước mắt mà cố gắng giải quyết cho xong ‘thức ăn’ và ‘nước uống’ mà nữ vương đại nhân ban cho mà không dám để sót lại chút nào, vì nữ vương bệ hạ vẫn đang nhìn chằm chằm. Tới tận lúc này, Itsuka Ken mới thật sự hiểu cái gì gọi là ‘đen’. Từ đó về sau, sau khi thử qua một lần độ ‘đen’ của nữ vương đại nhân, Itsuka Ken quyết đoán buông tha cho mấy suy nghĩ ngây thơ của mình trước đó. Cuối cùng, cậu cũng chỉ còn biết đặt hi vọng vào việc ‘tắm rửa’.

‘Tắm rửa’, nói thế nào đi nữa thì cũng phải cởi quần áo đi? Chỉ cần hai bên cởi đồ xong thì cho dù không thể làm gì, ngắm thôi cũng hẳn có thể thỏa mãn đôi mắt của mình chứ? Không! Ngươi ngây thơ quá rồi! Nữ vương đại nhân mà biết cởi quần áo và giúp cho người khác tắm rửa sao? Nữ vương đại nhân chỉ biết đem người ta ném vào trong nước và ngâm trong đó chừng nửa tiếng rồi sau đó vớt lên mà phơi ở trên tảng đá chờ ‘quần áo’ bị phơi khô thôi.

Thật sự nhịn không nổi nữa, Itsuka Ken cũng chỉ có thể chịu thua. Cuối cùng cậu cũng hiểu một chân lý là với vị nữ vương màu đen này, trừ khi dùng tư thái tuyệt đối chinh phục nàng, bằng không thì cho dù chước quỷ mưu ma có cao tới đâu cũng sẽ bị cô chơi chết, bất kể là bạn hay kẻ thù. Vì vậy, Itsuka Ken đành phải bò dậy khỏi ‘giường bệnh’ và chứng tỏ là mình đã đỡ nhiều rồi.

Nhưng chỉ vậy thôi sao? Không! Nếu mọi chuyện kết thúc ở đó thì Itsuka Ken thật sự có thể hoan hô mà nhảy cẫng, thế nhưng, tàn niệm, nữ vương đại nhân không đồng ý. Alter chỉ nói một câu ——『 cho ta nằm xuống! Thân là thương binh thì nên dưỡng thương cho tốt đi, Master! 』, đó lại đem Itsuka Ken nhấn trở lại ‘giường bệnh’, thật đúng là một nữ phó trung thành… Cái Quỷ Ah!!!!!

Biết tiếp tục như vậy là không ổn, Itsuka Ken biết phải bày tỏ thái độ cường ngạnh một chút, chỉ có vậy Alter mới có thể nghe lời, vì vậy, cậu trực tiếp hạ lệnh: “Saber, ta dùng thân phận chủ nhân để ra lệnh cho cô, lập tức đổi một bộ đồ khác cho ta!” Nghe mệnh lệnh đầu tiên được Itsuka Ken phát ra, Alter không chút do dự đồng ý, sau đó, đổi bộ giáp nhẹ mình đang mặc thành… kỵ sĩ giáp.

“…” Đây không phải là nhức hết cả bi sao? Khóe miệng co giật, Itsuka Ken chỉ có thể tiếp tục ra lệnh, chỉ là lần này cụ thể hơn.

“Mệnh lệnh của ta là muốn cô đổi thành thường phục, không phải là áo giáp của kỵ sĩ. Nếu cô không thích thường phục, vậy thì đổi một bộ áo tắm cho ta đi, dù sao đây cũng là bờ… biển! Đừng nói với ta là cô không biết!” Nhìn cái hồ nước rộng mênh mông tới không thấy bờ bên kia trước mắt mình, Itsuka Ken trực tiếp nói đây là bãi biển cũng không có gì không đúng.

“Không biết!” Nói dối! Có chung một ký ức với Saber thì Alter làm sao có thể không biết tới đồ tắm? Đừng có nói giỡn! Nhưng không sao, Itsuka Ken không ngại việc này, có thể từ từ ‘hướng dẫn’ cho Alter một cách tường tận mà, đúng không?

“Không sao! Ta chỉ cho cô!” Ánh hào quang màu lưu ly lóe lên, một bộ áo tắm bikini màu đen chợt xuất hiện ở trong tay của Itsuka Ken: “Đây là đồ tắm! Biến thử xem!”

Hơi liếc một chút, sau đó, không hề có chút phản ứng nào mà đáp: “Thân là servant, phải thời thời khắc khắc cảnh giác sự nguy hiểm. Để bảo vệ tốt hơn cho master, áo giáp mới là thứ tốt nhất cho việc chuẩn bị chiến đấu.”

Uy! Uy! Đây chẳng lẽ là… thẹn thùng? Nếu vậy thì thêm một cây đuốc đi.

“Mặc dù cô nói cũng không sai, thế nhưng ở đây không có khả năng có địch nhân. Hơn nữa nếu thật sự có, cô cho rằng có kẻ nào có thể tránh được năng lực cảm giác của ta sao, Alter? Cho nên chờ tới khi phát hiện địch nhân thì đổi áo giáp cũng không muộn mà, còn bây giờ, chẳng lẽ cô định bỏ qua mệnh lệnh của ta sao? Thật sự không muốn đổi?”

“Tôi hiểu rồi!” Hả? Itsuka Ken bất ngờ nhìn nữ vương đại nhân gật đầu sau đó giơ tay nhận lấy bộ bikini cậu vừa tạo ra. Dễ dàng như vậy? Nhìn nữ vương đại nhân cầm lấy áo tắm, Itsuka Ken cảm thấy khó hiểu, thế nhưng cũng có chút mừng thầm. Chỉ là trong khi cậu đang trợn to đôi mắt, hi vọng có thể nhìn thấy bộ dạng mặc áo tắm của nữ vương bệ hạ thì…

“BÀNH!!!!” Nữ vương đại nhân trực tiếp đem bộ bikini mình cầm trên tay đập tan thành tro bụi.

“Xin chú ý lời nói và việc làm của ngài, Master! Thân là vua, không nên làm ra những chuyện làm mất thân phận của ngài như vậy! Nếu tái phạm lần nữa, thì thứ cho ta mạo phạm ngài vì khi đó ta sẽ dùng vũ lực của mình để khiến cho ngài hiểu rằng cái gì mới là tố chất nên có của ‘Quân Vương’!”

“Ây…?” Bị đôi mắt không linh màu hổ phách của Alter nhìn chằm chằm như vầy, Itsuka Ken cũng cảm thấy có chút chíp bông. Cậu có dự cảm là nếu như mình tiếp tục việc này thì ngô vương tuyệt đối sẽ không ngại ngần sử dụng cà ri bổng để quất cho cậu một trận.

Có vẻ như độ thiện cảm không đủ cao ah! Hơn nữa Saber không phải nên vô cùng trung thành sao? Chẳng phải nên tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của master đó sao? Cho dù đây là Alter thì bản chất vẫn không thay đổi, dù mệnh lệnh của chủ nhân có thể khiến cho cô xấu hổ đến mức nào thì hẳn cũng sẽ tuân theo lệnh của chủ nhân mình mới đúng! Hắc hóa chỉ là phương thức làm việc và thái độ có sự thay đổi, thế nhưng về những thứ mang tính nguyên tắc thì hẳn vẫn còn nguyên đi? Vậy đây là chuyện gì?

Nhìn đôi mắt không minh của Alter, Itsuka Ken dường như chợt nhận ra gì đó, khóe miệng hơi nhếch lên một chút. Xem ra mình thật sự trúng thưởng lớn ah! King Arthur không hiểu nhân tính? Khà khà khà…

Theo suy đoán của Itsuka Ken, có lẽ là vì một nguyên nhân nào đó của quá trình triệu hoán, Alter này đã không còn là Saber như trong Fate/Zero nữa. Bây giờ, tính cách của Alter có chút cùng loại với Emiya Kiritsugu. Nếu thật sự phải tìm một đối tượng để so sánh thì tính cách hiện tại của Alter có chút giống hệt với hắc nữ hầu đã bị rút mất cọng ngốc mao trong Fate/Hollow ataraxia – Casual. Đúng! Chính là như vậy! Thế nhưng tại sao? Là do đã dung hợp những mảnh vỡ linh hồn của King Arthur sao?

Theo lời của virus đại thần, Alter hiện tại vừa là Alter của thế giới Type-moon, cũng vừa là King Arthur của thế giới Campione, nếu vậy thì cũng đồng nghĩa là Alter ở đây là một Alter hoàn toàn mới? Không còn là cỗ máy giết chóc trong Fate series nữa?

『 nha ~ ! Như vậy chẳng phải tốt hơn sao? Có cá tính mới có giá trị để dạy bảo, so với một cỗ máy lạnh lẽo, dạy dỗ và thần phục một vị nữ vương chẳng phải càng có cảm giác thành công hơn sao? Ha ha ha! 』

“Master, trực cảm của ta cho biết là ngài đang nghĩ tới điều gì đó vô cùng thất lễ!”

“Khục… Sao… Làm sao có thể chứ? A ha ha! Ah, đúng rồi! Ta có một món quà dành cho ngươi, Alter!”

“Quà?” Trong ánh mắt kinh ngạc của Alter, Itsuka Ken nhắm mắt lại và bắt đầu toàn lực khởi động 『 sáng tạo Gift 』. Mấy phút sau, một thanh kiếm kỵ sĩ màu đen có huyết vân xen lẫn hiện ra trên tay cậu.

“Đây là… Excalibur?” Alter kinh ngạc nhìn thanh kiếm Itsuka Ken đang cầm trong tay. Cô có thể nhận ra được đây là Excalibur chân chính, tựa như thanh Calburn Morgan cô đang dùng hiện giờ, chỉ là hình như nó hơi có chút khác biệt.

Alter không biết rằng thanh Excalibur mà Itsuka Ken đang cầm hiện giờ là thanh kiếm mà cậu dựa theo Excalibur chân chính sau khi đã dung hợp 7 thanh thánh kiếm ở thế giới High School DxD để sáng tạo ra. Vốn dĩ, đây là một thanh thánh kiếm, thế nhưng vì để tăng cao độ tương tác giữa Alter và Excalibur, Itsuka Ken đã trực tiếp cải tạo nó thành một thanh ma kiếm. Lúc này, nên gọi nó ma kiếm Excalibur Morgan, cùng tên với thanh bội kiếm của Alter ở thế giới Type-moon.

“Đúng – Excalibur! Đây chính là thứ ta muốn tặng cho em, ma kiếm Excalibur Morgan. Chẳng phải đây cũng chính là bội kiếm của em khi còn ở bên kia sao? Giờ ta tặng cho em, Alter!” Hắc sắc ma kiếm phóng ra ánh hào quang đỏ như máu và nhanh chóng bay đến trước mặt của Alter. Từ trên thanh kiếm này, Alter có thể cảm nhận được sự kêu gọi đến từ trong bản chất, cùng với sự mạnh mẽ không thể nghi ngờ.

“Ma kiếm Excalibur…” Nhẹ nhàng cầm lấy chuôi kiếm, trong nháy mắt, vô số những dòng chữ có màu máu phun ra từ trong thanh ma kiếm và điên cuồng quấn về phía Alter, chỉ một lúc sau, ma kiếm đã nhớ rõ dấu ấn của chủ nhân mình. Từ nay về sau, nó chỉ thuộc về một mình Alter.

“Cảm tạ ngài, chủ nhân! Từ nay về sau, ta thề rằng mình sẽ dùng thanh kiếm này, để diệt sạch tất cả mọi địch nhân dám ngăn cản bước chân ngài tiến tới.” Alter quỳ một chân xuống, trịnh trọng nhận lấy ma kiếm Excalibur và thề.

“Ha ha! Đừng nghiêm túc như vậy! Chỉ là món quà nhỏ thôi! Có thể có được em, dù phải trả cái giá lớn hơn nữa cũng không hề gì!”

“Thế nhưng, tôi cũng sẽ dùng thanh kiếm này để giám sát lời nói và việc làm của ngài, thưa master! Xin ngài chú ý!”

“Ây…!” Itsuka Ken dở khóc dở cười, đúng là… tự tìm ah…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio