Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 53 : bất bại quân thần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“… ra là vậy! Ý của Erica là: đang có một thiếu niên liên tục thực hiện việc kêu gọi các Dị Thần Thú, khiến cho chúng xuất hiện ở khắp các nơi? Và Godou bên này cũng đã đụng độ với cậu ta rồi? Hơn nữa thiếu niên đó còn nói mình là kẻ luôn chiến thắng và hi vọng cậu có thể trở thành chiến sĩ mạnh nhất để cậu ta có thể nếm mùi thất bại? Phải vậy không?” Nghe Itsuka Ken tổng kết, Erica (với vẻ mặt tự tin) và Godou (với vẻ mặt than thở) đều gật đầu.

“Ha ha ~ ! Vậy thì xem ra, thiếu niên đó thật sự là bản thể của những 『 Heretic God 』 đang xuất hiện rồi.”

“Ôi chao ~ ?” Itsuka Ken vừa nói xong thì Erica lập tức thốt lên một cách ngạc nhiên, còn Godou thì có vẻ đã bó tay rồi.

“Theo lời của Erica, tất cả những nơi mà 『 Heretic God 』 từng xuất hiện đều có bóng dáng của cậu ta, nói như vậy thì ngoài khả năng thiếu niên đó đã triệu hồi 『 Heretic God 』 ra thì vẫn còn một khả năng nữa, đó là bản thân cậu ta chính là một Dị Thần. Không thể chứng minh là sai, vậy thì không thể loại bỏ khả năng giả thuyết này là đúng!”

“…” Cúi đầu và trầm ngâm, Erica bắt đầu tự hỏi một cách nghiêm túc.

“Hơn nữa, theo như những gì chúng ta được biết, trước con lợn rừng vừa biến mất thì đã có ba Heretic God xuất hiện ở ba nơi khác nhau. Erica cũng nói là nơi đây đã có hai 『 Heretic God 』 từng đối đầu thế nhưng sau đó lại không biết tung tích, vậy thì chúng ta không thể loại bỏ khả năng hai người đó đều đang bị thương, quyền năng cũng bị mất khống chế nên mới có tình hình lộn xộn như thế này. Bằng không thì thật khó hiểu cho việc có quá nhiều dị thần bỗng nhiên xuất hiện ở cùng một nơi với tần xuất cao đến như thế, cho dù chỉ là thần thú.”

“Ah ~ đúng! Đúng là vậy thật! Hơn nữa… theo lời của người này, thiếu niên kỳ quái đó cũng nói rằng vì muốn tìm kiếm thất bại nên mới đánh thức vị vua cổ xưa của các vị thần để giao chiến. Nếu như vậy thì… chẳng lẽ… Ah!” Erica chợt giật mình hiểu ra mà nắm tay trái lại vỗ vào lòng bàn tay phải một cái, nhờ có sự hướng dẫn của Itsuka Ken mà mạch suy nghĩ của Erica cuối cùng cũng trở nên rõ ràng.

“Không chỉ có như vậy! Dựa theo tình báo mà hiện tại chúng ta đang có, chúng ta đã có thể khẳng định được một chuyện là thiếu niên kia tuyệt đối là một dị thần. Kẻ luôn chiến thắng, chưa từng thất bại, lợn rừng khổng lồ, thiếu niên mười lăm, ngoài ra còn Hoàng Kim Bạch Mã mà Godou đã nhìn thấy, Lạc Đà ở Bosa, Cừu ở Orgosolo, và Bò Tót ở Barumini theo tình báo của Erica. Dựa theo tất cả những thứ trên và tổng hợp lại cùng một chỗ thì chúng ta có —— ”

“—— cổ đại Ba Tư Chiến Thần, bất bại Quân Thần 『 Verethragna 』!?” Erica tiếp lời. Mặc dù không thể nói là biết hết, thế nhưng từ khi lập chí trở thành ngự thân kỵ sĩ của Itsuka Ken, Erica thật sự đã học tập rất chăm chỉ về tất cả mọi thứ, và tất nhiên là trong đó không thể nào thiếu được thông tin về các hệ thống thần thoại đã từng xuất hiện trên thế giới này. Nên bây giờ, nghe Itsuka Ken nói như vậy, Erica nhanh chóng đoán được kẻ mà Itsuka Ken đang muốn nói tới là ai.

Là một tổ chức lớn, 『 Copper-Black Cross 』 sở hữu một kho tàng tri thức rất lớn về tất cả các hệ thống thần thoại từng tồn tại trong lịch sử nhân loại, thế nên, sau khi đã thuộc nằm lòng hết tất cả mọi sách vở lịch sử và tri thức của 『 Copper-Black Cross 』, Erica hầu như đã trở thành một trong những người hiểu rõ nhất về lai lịch của tất cả các vị thần. Cô nhanh chóng tường thuật lại những gì mình biết cho tất cả cùng nghe:

“Là chiến thần cổ đại của Ba Tư, cái tên Verethragna cũng đã mang lấy ý nghĩa 『 thắng lợi 』, vì thế ông ta được người Ba Tư cổ tôn sùng là thường thắng bất bại quân thần. Vị chiến thần này có 10 hóa thân: gió mạnh, bò mộng có chiếc sừng vàng, ngựa trắng có trang sức vàng, lạc đà với đôi chân cường tráng được lông dài bao phủ và đôi hàm răng sắc nhọn, lợn rừng với móng vuốt, thiếu niên tỏa ra ánh hào quang, phượng hoàng, cừu cái có vẻ ngoài xinh đẹp, sơn dương có đôi sừng sắc nhọn, cùng với chiến sĩ cầm lấy thanh kiếm vàng. Đây là tất cả những hóa thân mà vị quân thần bất bại đó thường sử dụng để xuất hiện trước mặt thế nhân!”

“Mỗi một hóa thân của vị quân thần này đều mang lấy một sức mạnh riêng biệt, mặc dù nói quyền năng của ông ta chỉ có 10 loại biến thân, thế nhưng 10 biến thân đó lại tương đương với 10 quyền năng khác biệt nhau. Hiện tại đã xuất hiện ‘lợn rừng’, ‘ngựa trắng’, ‘thiếu niên’, còn có ‘cừu’, ‘bò tót’, ‘lạc đà’, và còn ‘gió’ nữa. Xem ra việc thiếu niên đó là Dị Thần đã không sai được rồi!” Khẽ vuốt cằm, Erica nói với giọng đầy cảm xúc: có hưng phấn, có tiếc nuối, có giật mình, có cảm thán v…v… Có thể nói là Erica đã hoàn toàn xem đối phương, một 『 Chiến Thần Heretic 』, trở thành mục tiêu phải chiến thắng của mình.

“Cái gì? Tức là… cái tên đó thật sự là… thần?!” Godou trừng lớn hai mắt và nói với vẻ không thể tin được. Nghe và chứng kiến tận mắt tất cả mọi thứ từ nãy đến giờ, nếu còn không hiểu được Itsuka Ken và Erica đang nói cái gì thì quả thật cậu chỉ có thể là một thằng thiểu năng không hơn không kém. Mà tất nhiên, Godou không thể nào là thằng thiểu năng, cho nên cậu hiểu, và vì thế, cậu cảm thấy thế giới quan của mình sắp bị rách thành từng mảnh vụn.

“Đúng vậy! Cho nên hai người thật sự rất may mắn khi có thể giáp mặt để nói chuyện với thần linh đó! Ha ha ha! Nhất là cậu, Godou! Ông ta để ý cậu như vậy, điều đó chứng tỏ là ngay cả khi cậu vẫn còn là người thường thì cậu cũng rất có tiềm chất! Nên may mắn đi! Ha ha ha!!” Itsuka Ken cười và vỗ vỗ vai của Godou, và rất hiển nhiên, Godou lại muốn nhảy cẫng lên mà hét lớn: “Tôi ngất! Cái quái gì thế?! Tôi chẳng qua là tới đây để trả có một phiến đá thôi! Tại sao lại vướng vào cái chuyện quái quỷ này chứ? Cái tên bất bại quân thần đó nghĩ cái quái gì mà lại chọn tôi? Đùa nhau sao? Đã mất trí nhớ thì thôi, giờ lại còn chọn tôi để đánh bại hắn! Cả cái tên ‘thần vương’ gì gì đó được hắn gọi tỉnh cũng không thể đánh bại hắn, tôi thì làm được gì…”

“Nói chung là bây giờ, cậu bị cái tên đó ‘để ý’ rồi. Sứ mạng của cậu là phải đánh bại hắn, bằng không thì ngỗ nghịch ý của thần linh khi không có vũ lực không phải là ý hay đâu.”

“Khoan đã! Vương! Chẳng phải điều kiện để em có thể trở thành kỵ sĩ ngự thân của ngài là phải đánh bại hắn sao? Ngài giao vị quân thần đó cho em là được rồi! Tại sao lại phải giao cho cái người hạ đẳng chẳng có chút bản lĩnh nào như cậu ta chứ?” Erica chỉ thẳng vào mũi của Godou mà nói lớn, không hề ngần ngại khi hạ thấp và sỉ nhục Godou.

“Này! Cô là cái quái gì thế? Tôi không có bản lĩnh thật đúng là có lỗi! Thế nhưng nó có liên quan quái gì tới cô?” Tức tới điên người, Godou cũng chẳng thèm nhịn nữa mà mắng ngược lại Erica.

“Thật đúng là một kẻ thất học không có lễ phép khi kêu la lớn tiếng trước mặt một cô gái hiền lành! Xem ra chẳng những không có bản lĩnh mà cậu cũng chẳng có chút phong độ của một người đàn ông lịch lãm nào. Thật tồi tệ!”

“Thật xin lỗi vì tôi không có chút lịch lãm nào, thế nhưng điều đó có liên quan gì tới cô? Hơn nữa cô cho rằng mình tốt lắm sao? ‘Một cô gái hiền lành’? Cô lấy đâu ra cái định nghĩa như thế về mình chứ? Đó là cách nói chuyện bình thường của ‘một cô gái hiền lành’ sao?”

“Hừ! Nói tóm lại, vị thần có tên là Verethragna đó hãy để cho Erica này xử lý! Còn cái loại người vô tích sự như cậu thì hãy mau rời khỏi đây đi! Đây không phải là việc mà một người bình thường như cậu có thể dây vào.”

“Cô cho rằng tôi muốn dính líu đến cái mớ bòng bong này sao? Cái gì mà ‘thần linh’, ‘thần thú’, ‘hiệp sĩ’,’ma thuật’… Tôi chẳng muốn liên quan gì với chúng hết!”

“@@[email protected]#$%”

“@#$%^(*&”

Nhìn hai người trước mặt chí chóe mà phun nọc độc về phía nhau, Itsuka Ken cảm thấy buồn cười mà liên tưởng tới Alice và Hoàng Tử Đen Alec. Nghĩ tới Alice, Itsuka Ken thở dài. Đã sáu năm không gặp mặt rồi, không biết là vị công chúa điện hạ kia đã hoàn toàn trưởng thành hay chưa? Không biết có trở nên thành thục, chín chắn và xinh đẹp động lòng người hơn không? Có còn hay cãi nhau với Alec không nhỉ? Thật tò mò là không biết cuộc hội ngộ giữa mình và Alice sẽ như thế nào.

Nghĩ vẩn vơ một chút, phát hiện Erica và Godou vẫn còn đang cãi nhau, Itsuka Ken lên tiếng: “Được rồi! Đừng cãi nhau nữa! Chẳng có ý nghĩa gì đâu! Godou, đừng nói với tôi là cậu không hiểu tình trạng của mình như thế nào. Bị một vị thần linh để ý và tuyển chọn, đó không phải chỉ là may mắn thôi đâu, mà còn là một lời nguyền rủa. Nói vậy tức là nếu cậu không dốc toàn lực mình để tiêu diệt Verethragna thì cậu sẽ bị lời nguyền giết chết! Cậu cho rằng thần linh sẽ đối xử thế nào với kẻ dám ngỗ nghịch lại ý chí của mình đây? Cậu chắc là hắn sẽ không ‘gửi’ cho cậu một lần ‘thần phạt’ chứ?”

“Cái ——!?” Nghe Itsuka Ken cảnh báo, Godou cảm thấy rũ cả người, cảm giác sợ hãi dâng lên không thể khống chế được. Chỉ là Godou không phát hiện được một chuyện, đó là cùng với sự sợ hãi dâng lên thì, trong mắt cậu, một tia hung lệ cũng bắt đầu ấp ủ.

“Nếu như cậu cảm thấy tôi đang lừa cậu thì cậu cứ đi cùng với bọn tôi và chờ đi! Dù sao tới lúc đó, cậu cũng sẽ phải lựa chọn xem là mình phải làm gì! Ngoài ra, Erica, khảo nghiệm mà Alter giao cho em không phải là Verethragna, mục tiêu của em là thần vương cổ đại được Verethragna gọi tới, hắn cũng đang ở trên hòn đảo này.”

“Ôi chao?!”

“Nếu như cảm thấy làm không nổi thì mau sớm rời khỏi đây đi! Bên cạnh của master không có chỗ cho kẻ nhu nhược và yếu đuối!” Hiếm khi mở miệng, thế nhưng Alter chỉ dùng một câu nói đã khiến cho đấu chí của Erica lại cháy lên. Erica nhanh chóng bãi chính lại thái độ của mình và ung dung cười nói: “Tôi cũng đồng ý về điều đó! Bên cạnh của vua sao có thể có chỗ cho kẻ yếu đuối và nhu nhược, bằng không chẳng phải 6 năm phấn đấu của tôi không có ý nghĩa gì sao? Erica này sẽ chứng minh cho ngài ấy thấy sự vũ dũng mà tôi đã rèn luyện vì ngài ấy suốt thời gian qua là như thế nào! Nếu vua đã muốn em tiêu diệt thần vương cổ đại, vậy thì từ giờ, mũi kiếm của em sẽ hướng về ông ta.”

“Có chí khí như vậy là tốt! Thế nhưng cũng không nên hữu dũng vô mưu nha, Erica.”

“Ngài đang nói gì thế, vua của em? Sáng suốt, minh mẫn, trí tuệ, vũ dũng và mỹ lệ, chỉ khi đầy đủ những thứ đó mới có thể được gọi là Erica! Xin vương yên tâm!” Rất tự tin, thế nhưng chính phần tự tin này mới là điểm khiến Erica trở nên mỹ lệ nhất, tựa như một đóa hoa trà nở rộ về phía bầu trời, tự tin nhưng thuần khiết.

“I… Itsuka, những lời cậu nói lúc nãy là sự thật cả sao?” Ở bên này, sau một hồi vùi đầu suy nghĩa, Godou cuối cùng cũng đành phải tin là những gì Itsuka Ken nói với cậu đều là sự thật, thế nhưng giờ cậu vẫn muốn hỏi lại một lần nữa, chủ yếu là vì muốn bỏ đi tâm lý may mắn còn sót lại của mình.

“Rồi cậu sẽ biết những điều tôi nói là thật hay giả, nhanh thôi! Được rồi, xe đã tới! Cũng tới lúc nên đi gặp phù thủy xứ Sardinia thôi, không biết là chị ấy có còn nhớ tới tôi hay không? Thật tò mò!”

“Hả?? Cậu có quen với cái người gọi là Lucretia • Zola đó sao?”

“Nói nhảm! Nếu như tôi không biết thì tôi đi tìm cô ta làm chi?”

“Vậy tại sao cậu không nói sớm? Nếu như vậy thì tôi đã trực tiếp đưa phiến đá đó cho cậu nhờ cậu gửi trả quách cho rồi, còn phải ở đây làm cái gì để bây giờ phải như thế này chứ?”

“Cậu là baka sao? Tôi có quen cô ta hay không thì có khác gì nhau không? Thứ quan trọng như vậy cậu sẽ gửi cho một người không quen biết nhờ gửi trả chỉ vì người đó nói là có quen với người cậu muốn trả đồ? Đầu của cậu có vấn đề gì hay không thế?”

“Ây…”

“Ah ~ chẳng những không có bản lĩnh và cư xử thiếu phong độ thì cậu còn là một thằng ngu! Thật là một kẻ đáng thương… Ah ~~~” Godou đáng thương lại bị Erica làm cho tức tới xanh cả mặt mà chẳng thể cãi lại điều gì. Xem ra sự xui xẻo của cậu sẽ còn phải tiếp tục lâu lắm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio