Nếu như nói đến Italy, điều đầu tiên mà người ta nghĩ đến sẽ không phải là đô thị lớn thứ hai của nó là Milan, cũng sẽ không phải là thắng địa du lịch như đảo Sardegna, mà sẽ là thủ đô của cũng đồng thời là thành phố lớn nhất của nó: Rome.
Rome, đây là một thành phố đã có lịch sử hơn một ngàn năm tuổi, hoặc nên nói là chính xác 2800 năm tuổi; và cũng vì bề dày lịch sử huy hoàng như thế, Rome được nhân loại tôn vinh với cái tên là ‘thành phố vĩnh hằng’, đây quả thực là một niềm vinh dự lớn lao đối với một thành phố. Ngoài ra, Rome còn được xem là mảnh đất thiêng an lành khi là vùng đất khởi nguồn cho Đế Quốc Rome cổ đại và Giáo Hội Thiên Chúa Giáo có địa vị gần như chí cao vô thượng trong cả thế giới thường lẫn giới chú thuật hiện đại.
Khác với những đô thị lớn khác của thế giới, Rome là một thành phố vô cùng đặc biệt với lối kiến trúc cổ điển vẫn luôn được duy trì cho đến tận ngày hôm nay. Những kiến trúc mang theo phong cách cổ điển chiếm một phần cực lớn trong số tất cả những kiến trúc có mặt trong thành phố. Lối kiến trúc cổ điển được áp dụng ở Rome có rất nhiều loại, trong đó thường thấy nhất là những kiến trúc có phong cách phát xít hiện đại được chuyển thể từ phong cách cổ điển và phong cách La Mã Đế Quốc, ngoài ra phong cách kiến trúc Romanesque, Phục Hưng và Baroque cũng chiếm một phần không nhỏ ở đây.
Ngoài ra, trong thành phố cũng có rất nhiều những kiến trúc văn hóa đặc trưng nổi bật, chúng như đang không ngừng nói cho mọi người biết về bề dày lịch sử cũng như là văn hóa ở đây, ví vụ như là đấu trường La Mã, Hội trường La Mã (Roman Forum), tòa nhà Domus Aurea, đền Parthenon, Lăng mộ Augustus, Khải hoàn môn Costantino, Kim tự tháp Cestius, nhà thờ Basilica di Santa Maria in Ara coeli, quảng trường Piazza del Campidoglio v… v…
Đương nhiên, bởi vì là một thành phố lớn quan trọng thuộc hàng bậc nhất của Italy, thế nên ngoại trừ những biểu hiện phồn hoa ở bên ngoài, ở trong bóng tối, thành phố này cũng có những mặt mà người bình thường không thể biết đến.
Ở Italy, có một liên minh pháp thuật lớn đóng vai trò là thủ lĩnh của toàn bộ giới chú thuật Ý, đó là liên minh pháp thuật ‘Bảy Chị Em’. Liên minh này gồm có 7 thành viên là: Olden Dame (Turin), Capital of Lilies (Florence), Aegis (Palermo), Copper-Black Cross (Milan), Bronze-Black Cross (Milan), và Female Wolf và Eagle of the Blue Sky tại Rome.
Female Wolf và Eagle of the Blue Sky, đây là hai liên minh pháp thuật có trụ sở chính được đặt ở Rome. Hiện giờ, tất cả những thành viên thuộc tầng lớp lãnh đạo của cả hai tổ chức này đều đang bị gọi lại cùng một chỗ để tiến hành một buổi hội nghị khẩn cấp, thế nhưng hiện giờ thì người tổ chức buổi họp vẫn chưa có mặt.
Rốt cục ai lại có năng lực để có thể khiến cho tất cả những người thuộc tầng lớp lãnh đạo của cả hai tổ chức lớn này phải tụ lại để họp khẩn cấp thế nhưng đến giờ tổ chức họp rồi thì lại dám để cho tất cả những người này phải chờ như vậy?
Câu trả lời chính là: Salvatore • Doni, campione thứ tám của thế giới và cũng là Kiếm Vương của Italy, cho đến thời điểm hiện tại.
Kiếm Vương, chỉ cần nghe danh hiệu cũng có thể biết là vị vua này là một người thanh danh nhờ kiếm, và sự thật thì cũng đúng là như vậy. Bởi vì ngoại trừ kiếm kỹ xuất sắc đến khó lường, quyền năng mà Kiếm Vương Salvatore • Doni cướp được cũng là một quyền năng có liên quan đến ‘kiếm’, đó là ‘Ripping Arm of Silver’. Quyền năng này cho phép Salvatore • Doni có thể chém ra được những đường kiếm sắc bén đến mức có thể ‘cắt đứt tất cả mọi thứ’.
Là một người mạnh và có địa vị cao như thế, thế nhưng mà Kiếm Vương Salvatore • Doni, nói theo nghĩa chính xác, ở trong mắt của những người hiểu chuyện, hoàn toàn là một gã đần từ dưới lên trên, có thể nói là ngoại trừ ‘kiếm’ ra thì Salvatore • Doni hoàn toàn chẳng còn được một chút ưu điểm nào hết ngoại trừ cái đầu vô cùng thuần túy, hoặc nên nói là đơn giản cứ như là sinh vật đơn tế bào.
Thế nhưng, nếu như có bất cứ ai coi thường vị vua này vì điều đó thì thật sự sai rồi. Mặc dù rất không thông minh và có cách cư xử vô cùng giản đơn, thế nhưng chính sự thuần túy trong cái đầu của kiếm vương Salvatore • Doni đã quyết định rằng, kiếm của Salvatore • Doni vĩnh viễn không bao giờ có thể bị mài mòn hoặc đứt gãy. Salvatore • Doni thật sự là một kiếm vương thuần túy với năng lực vô song với thanh kiếm của mình, anh sinh ra vì kiếm, sống cũng vì kiếm và có lẽ chết cũng sẽ chỉ vì kiếm. Đây chính là campione thứ tám của thế giới, kiếm vương Salvatore • Doni.
“… tại sao Salvatore đại nhân vẫn chưa tới? Đến giờ hẳn cũng đã hơn hai tiếng, chẳng lẽ cứ ngồi mãi như thế này sao?” Người vừa nói chuyện là một vị ma thuật sư lớn tuổi có tinh thần quắc thước, ông cũng chính là thủ lĩnh của tổ chức pháp thuật Female Wolf. Là một thống lĩnh của một trong bảy tổ chức pháp thuật lớn nhất Italy, vị lão nhân này là một người vô cùng mạnh mẽ cả về thực lực lẫn tâm tính, thế nhưng khi nhắc đến Kiếm Vương được liên minh pháp thuật ‘Bảy Chị Em’ tôn là Minh Chủ kia, ông thật sự chẳng biết làm gì ngoài việc thở dài bất đắc dĩ.
“Các hạ hẳn cũng biết được tính cách của Ngài Salvatore, phải như thế thì mới là bình thường. Mặc dù tôi cảm thấy nói những lời này ra thì thật sự có chút thiếu lễ phép, thế nhưng trên thực tế thì tôi cảm thấy sợ dây cung đàn hồi ở trong đầu của Ngài Salvatore thật sự có chút…”
Người vừa đáp lại chính là phó thủ lĩnh của tổ chức Eagle of the Blue Sky, đây là một người đàn ông trung niên. Cùng là kỵ sĩ, mặc dù rất chán nản đối với tính cách đơn giản đến bất thường của kiếm vương, ông vẫn phải giữ cách xưng hô là ‘Ngài’ khi gọi kiếm vương như cách xưng hô thường thấy giữa các kỵ sĩ.
“Ta cũng biết điều đó, thế nhưng chúng ta thật sự không thể làm gì khác. Ngài Salvatore là vua, cho nên chúng ta buộc phải giữ lấy sự lễ độ nên có của thần hạ. Mặc dù nói thật thì khi nhận được lệnh triệu tập của Kiếm Vương đại nhân, ta cũng đã từng nghĩ rằng mình có nên tới trễ vài tiếng hay không, thế nhưng với tính cách đơn giản tới bất thường của Kiếm Vương miện hạ, thật sự không thể biết được là ngài ấy sẽ tới trễ hay tới muộn. Nếu trễ như mọi khi thì còn đỡ, nếu như ngài ấy vô tình tới sớm mà chúng ta lại không có mặt, ta thật không đảm bảo được việc liệu cơn thịnh nộ của ngài ấy có bốc lên và đổ về phía chúng ta hay không. Chỉ là quả nhiên…”
Thủ lĩnh của Eagle of the Blue Sky thở dài. Lúc này, ông cũng cảm thấy bất đắc dĩ không kém phần so với thủ lĩnh của Female Wolf và phó thủ lĩnh của mình. Mặc dù ông cũng là một trong những nhà ảo thuật mạnh nhất của thế giới này, thế nhưng nếu phải so với Diệt Thần Vương Giả… Không! Đây hoàn toàn là không thể so sánh! Sự khác biệt tựa như trời và đất giữa hai bên đã quyết định rằng ông và những nhà ảo thuật tầm thường vĩnh viễn không thể nào chống lại được những Diệt Thần Vương Giả. Nếu như Diệt Thần Vương Giả có lệnh, những chú thuật sư bình thường như ông chỉ có thể nghe lệnh mà thôi.
“Chỉ là không biết đã có chuyện gì xảy ra mà lại đột nhiên mở một cuộc họp ‘khẩn cấp’ như thế này. Hẳn đã có điều gì xảy ra khiến cho Salvatore • Doni đại nhân cảm thấy cần phải triệu hoán chúng ta chăng? Tôi thực không mong muốn Rome của chúng ta xảy ra bất cứ tai nạn nào giống như việc vừa xảy ra gần đây. Nghe nói là Dị Thần đã xuất hiện ở đảo Sardinia và đã khiến cho Cagliari bị hủy hơn phân nửa, có vẻ như tổn thất rất nghiêm trọng.”
“Tôi cũng đã xem báo cáo. Dị thần xuất hiện trên đảo Sardegna là khoảng 1 tuần trước, nghe nói đã bị tiêu diệt. Cực đông đảo quốc đã có một vị tân vương ra đời.”
“Theo tin tức được gửi đến từ Hội Trí Giả thì Dị Thần đó là quân thần cổ đại của Ba Tư Verethragna. Thật không hiểu được là tại sao lại xuất hiện ở đó, hơn nữa còn xảy ra đại chiến với một ‘Dị Thần Vương’, hình như là thần vương của biển Địa Trung Hải. May mà việc này không xảy ra ở Rome, bằng không phỏng chừng Rome sẽ bị hủy hơn quá nửa giống Cagliari.”
“Điều đó còn cần phải nghi ngờ sao? Nghe nói đến tận bây giờ, rất nhiều nơi ở trên đảo Sardegna vẫn còn trong tình trạng đóng cửa. Dị Thần quả nhiên đều là thiên tai, tôi thật sự không mong sẽ có ngày phải đối mặt với một Tà Thần.”
Các vị lãnh đạo của hai tổ chức phép thuật thi nhau mà thảo luận, chê bai cùng với thở dài để diễn tả sự bực tức của mình vì phải chờ đợi một cách lãng phí thời gian làm việc.
“Chỉ là nghe nói hình như cách đây không lâu, Bạch Phi miện hạ của nước Anh đã tới Milan?”
“Hừ! Muốn nói thì nói thẳng! Giấu giếm làm gì? Nếu ngài thật sự muốn xác nhận việc Lord Samele đã trở về là thật hay giả thì để tôi trả lời cho mọi người cùng biết một chút cũng không sao. Tôi đã nhận được mật hàm của Paolo các hạ, trong đó ghi rõ là vị chúa tể đó đã thật sự trở về rồi.”
Nghe được sự xác nhận của thống lĩnh Eagle of the Blue Sky, những người đang ngồi đều hít lấy một hơi, một luồng khí lạnh dường như ùa tới khiến tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh buốt.
“Là thực sao…? Không đúng, nếu như Paolo các hạ đã gửi mật hàm, vậy tức là…”
“… Ai ~~ mưa gió sắp tới rồi. Mấy vị đại nhân kia có lẽ…”
Lại một lần nữa thở dài, trên mặt của những người đang ngồi đều treo lên vẻ u sầu và lo lắng.
“Cộc! Cộc! Cộc!” “Các vị thủ lĩnh, tôi là Andrew, tới đây theo mệnh lệnh của kiếm vương.”
Đúng lúc này, ngoài cửa chợt vang lên âm thanh.
Quản gia của vua! Chỉ vừa nghe tiếng thì tất cả những người đang ngồi đều nhận ra được giọng nói vừa cất lên, họ đều đã quá quen thuộc với vị Đại Kỵ Sĩ phụng dưỡng bên cạnh của Kiếm Vương miện hạ này.
“Mời tiến vào, Andrew các hạ!”
Cửa mở ra, một thanh niên đeo kính bước nhanh vào.
“Andrew các hạ, không biết là Salvatore đại nhân…”
“Vua để cho tôi mang theo một câu nói tới đây, mọi người có thể lắng nghe.” Dường như có chút khó xử, vị quản gia có gương mặt nghiêm túc và cương nghị này chợt trở nên có chút bất đắc dĩ. Chỉ là nếu vua có mệnh lệnh, dù anh có khó xử thế nào đi nữa thì cũng chỉ có thể nghe theo và chấp hành cho nghiêm chỉnh, đây là nhiệm vụ của kẻ tùy tùng.
“Xá lệnh của minh chủ sao? Chúng tôi xin cung tai mà lắng nghe.”
“Khụ —— ‘ta phát hiện được một thứ rất thú vị ở dưới mặt đất của đấu trường Roma, các ngươi mau chuẩn bị tốt việc xử lý những thứ sau đó đi, cứ như vậy. Đây chính là nguyên thoại của vua.”
“Dưới mặt đất của đấu trường La Mã? Đó rốt cục là…”
“Tình huống cụ thể thì tôi cũng không rõ ràng lắm, thế nhưng tôi có thể khẳng định một chuyện. Nếu như cái thứ ở dưới đó đã có thể khiến cho cái tên ngốc kia cảm thấy hứng thú, vậy thì ngoại trừ ‘thần thánh’ thì cũng chỉ có ‘ma quỷ’ mà thôi. Thấp nhất thì có lẽ cũng phải là ‘quái vật’, cho nên hi vọng mọi người hãy chuẩn bị trước.”
Hiện giờ, cách nói của vị quản gia này thật sự không có một chút tôn kính nào, phần là vì tính cách của Salvatore, phần cũng là vì tình bạn quá thân của hai người nên mới dẫn đến như vậy.”
“Cái gì? Nói vậy tức là sẽ có Dị Thần xuất hiện ở Rome? Vậy có phải là đấu trường ————”
Vừa nghe vị quản gia này nói xong thì tất cả mọi người hầu như đều giật nảy mình, thậm chí có một số người đã bật dậy khỏi chiếc ghế. Trên mặt của tất cả mọi người đều hiện lên vẻ lo lắng và sợ hãi. Nếu như đấu trường La Mã nổi tiếng nhất của Rome bị thiên tai cuốn vào, điều đó cũng đồng nghĩa rằng có thể Rome sẽ phải vĩnh viễn mất đi một tiêu chí có tính nổi bật nhất của thành phố, hơn nữa nếu xét về vị trí địa lý thì nếu như Dị Thần xuất hiện ở đấu trường La Mã và chiến đấu với Kiếm Vương, vậy thì sau đó sẽ có bao nhiêu diện tích của Rome sẽ bị hủy diệt vì cuộc chiến này?
“Andrew các hạ, chẳng biết ngài có thể khuyên nhủ Salvatore miện hạ giơ cao đánh khẽ một chút không?”
“Chuyện này… Nếu như tôi dám nói những lời như thế thì hẳn cậu ta sẽ trói tôi lại và nhét vào trong tủ mất.”
“Ây…”
Chuyện này thì tất cả mọi người có mặt ở đây cũng đều nghe thấy. Bởi vì kiếm vương thật sự rất đơn giản, vì thế hành động của kiếm vương từ xưa tới nay đều là muốn gì thì làm, chẳng cần biết đến tôn ti lễ giáo hay an toàn nguy hiểm v… v… cũng vì thế mà vị quản gia trước mắt này luôn phải là người ngăn cản những hành động quá trớn của kiếm vương.
Là một người vô cùng thuần túy, kiếm vương hoàn toàn là một kiếm sĩ từ đầu tới cuối, hoàn toàn không hề có bất cứ sự thay đổi nào trong cách suy nghĩ và hành xử của mình trước và sau khi diệt thần. Thứ duy nhất thay đổi có lẽ chỉ là cách cư xử của mọi người xung quanh kiếm vương đã thay đổi sau khi anh diệt thần mà thôi, còn chính bản thân anh chẳng có chút thay đổi nào, trong đó có cả cách anh cư xử với bạn của mình.
Cũng vì điều này mà quản gia của Salvatore • Doni luôn là người phải ngăn cản anh khi anh muốn làm những việc ngốc, bởi vì chỉ có mình vị quản gia này làm được điều đó, kiếm vương sẽ không bao giờ đưa kiếm chỉa về phía bạn của mình. Chỉ là mặc dù bình thường rất nghe lời của bạn mình, nếu như anh cảm thấy điều mình muốn làm chẳng có gì quan trọng, thế nhưng một khi anh đã cho rằng điều mình sắp làm là điều mình phi thường muốn làm, anh sẽ lập tức đem quản gia và cũng là người bạn thân của mình trói lại và ném vào trong tủ để chạy đi làm điều mình muốn nếu như bị ngăn cản.
Cho nên nói chung là vị quản gia này cũng rất đáng thương nha, có một vị vua, đồng thời còn là bạn thân, ngu ngốc lại tùy tiện như vậy, đây quả thật là chuyện không phải ai cũng chịu được.
“Tôi nghĩ hiện giờ thì các vị nên thông tri việc này cho những thống lĩnh của các tổ chức khác đi, hơn nữa mau chóng mà mời Paolo các hạ tới. Nếu như ông ấy có mặt thì hẳn là có thể ngăn cản được hành động của cái tên ngốc đó.”
Đúng vậy! Trong liên minh pháp thuật ‘bảy chị em’ thì kỵ sĩ có thực lực và quyền uy cao nhất đương nhiên là thánh kỵ sĩ Paolo • Blandelli, với năng lực của ông ta, hẳn có tư cách để nói chuyện với Kiếm Vương đi? Cộng với phẩm giá đáng được tôn kính của Paolo, Kiếm Vương có muốn làm gì thì cũng phải nể mặt Paolo một chút chứ, đúng không?
Tất cả những người đang ngồi ở đây cũng đều nghĩ như vậy.
Nếu vậy thì trừ việc này ra, còn một việc cần phải biết nữa, đó là Dị Thần ẩn giấu ở dưới đấu trường La Mã mà kiếm vương đề cập tới rốt cục là ai?