Chương
Ở đầu dây bên kia, Jerry rơi vào im lặng còn Cao Phong cũng yên lặng chờ đợi.
Chuyện này anh nắm chắc hơn chín mươi phần trăm!
Chỉ một chốc lát sau, Jerry chậm rãi lên tiếng: “Cậu Phong, những lời cậu nói là thật sao?”
Cao Phong lạnh lùng trả lời: “Tin hay không là do ngài Jerry!”
Jerry nghe thấy thế thì nhanh chóng trở nên yên lặng.
“Được!”
Ngay sau đó, Jerry nhanh chóng gật đầu đồng ý.
“Cậu Phong tôi vẫn luôn rất kính trọng sự nghĩa khí của cậu đấy!”
“Tôi cũng tin cậu Phong đây là một người luôn giữ lời hứa.”
“Tôi hy vọng cậu Phong sẽ không khiết tôi thất vọng.”
Jerry nói tới đây thì chậm rãi dừng lại, không nói gì thêm.
Những từ ngữ uy hiếp kia, ông ta hoàn toàn không cần phải nói ra, ông ta tin chắc Cao Phong có thể hiểu rõ chuyện này.
“Chờ tới khi tôi xử lý xong chuyện bên này thì chúng ta sẽ tiếp tục bàn bạc.”
Cao Phong bình tĩnh, lạnh lùng lên tiếng.
“Được tôi chờ tin tức tốt của cậu Phong.”
“Bây giờ, nhờ cậu Phong chuyện điện thoại lại cho ngài James giúp tôi.”
Jerry cũng không nói gì thêm, vui vẻ trả lời một tiếng.
Cao Phong chậm rãi gật đầu, sau đó đưa lại điện thoại cho quản ngục trưởng James.
Cho tới tận bây giờ tên thanh niên kia vẫn còn cảm thấy Cao Phong là một người thích ra vẻ.
Sao anh ta có thể nghĩ đến việc Jerry xem trọng Cao Phong như thế nào.
Quản ngục trưởng James nhìn Cao Phong một cái, vội vàng đưa tay nhận điện thoại.
“Tướng lĩnh Jerry, tôi là James đây.”
Quản ngục trưởng James nhận điện thoại, chủ động nói trước.
“Bây giờ, tình hình bên kia thế nào?”
Lúc Jerry nói chuyện với James thì giọng điệu cũng bắt đầu trở nên lạnh lùng hơn không ít.
“Bây giờ…”
“Ở khu phòng giam phía Đông có một người đã đắc tội với Cao Phong.”
“Hơn nữa lúc người quản ngục ngăn cản, cậu ta còn ra tay đánh quản ngục, bây giờ cậu ta còn đang ở khu phòng giam phía Đông.”
Quản ngục trưởng James vội vàng trả lời, thế nhưng vẫn còn che giấu đi một chút chuyện.
Ông ta cảm thấy, tướng lĩnh Jerry nhất định sẽ bảo ông ta mau chóng xử phạt Cao Phong ngay lập tức.
Cho dù không ra tay giết người thì ít nhất vẫn phải đánh anh một trận ra trò, có phải không?
“Tôi biết rồi.”
“Bây giờ anh mau đưa tất cả những người đó rời đi đi, không cần phải quan tâm tới chuyện ở đấy nữa.”
Câu nói sau đó của Jerry khiến James trở nên ngây ngẩn.
“Ơ, cái gì…”
Quản ngục trưởng James trợn to hai mắt, cảm thấy có chút không tin vào tai mình.
Ông ta cảm thấy chắc chắn rằng mình đã nghe lầm rồi.
“Tôi kêu anh mau chóng dẫn người rời khỏi đó ngay bây giờ, không cần quan tâm tới chuyện bên kia nữa.”
Jerry khẽ cau mày, giọng điệu trở nên bất mãn.
“Tôi…”
“Ngài Jerry, chuyện này…”
Trong lòng quản ngục trưởng James vô cùng khiếp sợ, theo bản năng nhìn về phía Cao Phong một cái rồi vội vàng nhỏ giọng nói gì đó vào điện thoại.
“Tôi không cần nghe ý của anh.”
“Tôi yêu cầu anh thực hiện vô điều kiện, có biết chưa?”
Jerry nói xong câu này, nhanh chóng ngắt điện thoại.
“Vâng! Vâng!”
Quản ngục trưởng James nghe thấy tiếng tút tút ở đầu dây bên kia thì nhanh chóng gật đầu rồi cất điện thoại đi.