Điện thoại vang lên.
Lâm Kiều Hân nhíu mày.
Trương Minh Vũ lại nhếch môi nở nụ cười đắc ý.
Anh cúi đầu nhìn màn hình.
Quả nhiên đúng là điện thoại do Long Tam gọi tới.
Trương Minh Vũ ấn nút nghe.
Từ đầu bên kia, giọng nói trầm ổn của Long Tam vang lên: "Cậu Minh Vũ, có động tĩnh rồi".
Trương Minh Vũ nhướng mày, hỏi: "Là ai?"
Long Tam nặng nề nói: "Lý Thiên Vinh... và Thần Ẩn".
Nụ cười trên môi Trương Minh Vũ lập tức đông cứng lại.
Lâm Kiều Hân cũng trợn to mắt lên.
Thần Ẩn?
Trương Minh Vũ nhăn mày, tuy anh cũng đã đoán được chuyện này nhất định là do Lý Thiên Vinh giở trò...
... Nhưng anh thật không ngờ Lý Thiên Vinh lại câu kết cùng người của Thần Ẩn rồi.
Thế này thì...
Hồi lâu sau, Trương Minh Vũ lộ vẻ nghiêm nghị, nặng nề hỏi: "Hiện giờ bọn họ đang ở đâu?"
Long Tam nhanh chóng hồi đáp: "Hồng Thái".
Mẹ kiếp!
Trương Minh Vũ nghiến răng tức giận.
Đây là hành vi khiêu khích trắng trợn!
Trương Minh Vũ lại hỏi: "Thần Ẩn có bao nhiêu người? Bao nhiêu cao thủ?"
Lần này chính là tổ 11 Thần Ẩn đích thân tới.
Trương Minh Vũ còn chưa tiếp xúc với người của tổ 11 bao giờ, nhưng người của tổ 11 thuộc nhà họ Âu Dương đã khiến lòng anh còn sợ hãi đến giờ.
Bởi thực lực của đám người đó quá mạnh!
Trầm ngâm chốc lát, Long Tam mới đáp: "Thần Ẩn chỉ có ba người, ba cao thủ".
Trương Minh Vũ nghe vậy, lập tức chau mày.
Ba?
Mấu chốt nhất vẫn là, bọn họ có thể khiến Long Tam đánh giá hai chữ "cao thủ".
Điều này đủ để nói rõ tất cả.
Một lúc sau, Trương Minh Vũ mới nghiêm nghị nói: "Tôi biết rồi, giờ tôi sẽ qua ngay".
Dù sao đó cũng là người nhà họ Lâm, Trương Minh Vũ không thể không lo cho họ.
Đây là nhiệm vụ mà sư phụ giao cho anh!
Anh nhanh chóng cúp điện thoại.
Trương Minh Vũ chau mày, sắc mặt nặng nề nghiêm nghị.
Nếu sớm biết sẽ thế này, lúc ấy nói gì anh cũng không để bọn họ ra ngoài.
Nhưng bây giờ có hối hận cũng đã muộn.
Lâm Kiều Hân chau mày, hỏi: "Anh... thật sự phải qua đó sao?"
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ cười cười: "Tôi không thể thực sự bỏ mặc họ như thế..."
Vốn tưởng rằng chỉ có mình Lý Thiên Vinh, Trương Minh Vũ có thể nhân cơ hội này cho ông ta một bài học.
Như vậy, cũng tiện thể cho bà hai và những người kia một bài học nhớ đời.
Một mũi tên trúng hai đích!
Nhưng... hiện thực lại có khác so với ý tưởng ban đầu.
Thần Ẩn tham gia vào đó đã thay đổi tất cả.
Lâm Kiều Hân lo lắng nói: "Nhưng tình hình sức khỏe của anh còn chưa ổn mà, cứ thế qua đó..."
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ nói: "Việc này quá khẩn cấp, hiện giờ cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể hành động theo hoàn cảnh thôi".
Lâm Kiều Hân mím chặt môi, trong lòng lại xuất hiện một cảm giác áy náy.
Mỗi lần cô gặp nguy hiểm, vào thời khắc mấu chốt nhất, Trương Minh Vũ đều sẽ xuất hiện.
Nhưng khi Trương Minh Vũ rơi vào tình thế trắc trở, cô lại không thể giúp được gì...
Cuối cùng, Lâm Kiều Hân chỉ có thể lặng lẽ thở dài một tiếng.
Trương Minh Vũ cười cười, nói: "Yên tâm đi, tôi mạng lớn lắm, sẽ không có chuyện gì đâu, cô cứ ở nhà chờ tôi".